Tủi thân cùng cực khi nghe được câu nói của chị chồng: “Bảo vợ không biết đẻ thì đẻ ít thôi, tiền đâu mà nuôi!”
Vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa chị chồng và chồng, tôi cảm thấy bàng hoàng xót xa…
Tôi được gả về nhà chồng năm 25 tuổi, hiện nay cũng đã làm dâu được 3 năm. Trong suốt 3 năm làm dâu nhà chồng, tôi chưa từng làm điều gì khiến gia đình anh phải phật lòng. Có chăng là thi thoảng mẹ chồng tôi vẫn đi ra đi vào nói bóng nói gió về chuyện cố sinh cho bà một đứa cháu trai.
Vợ chồng chúng tôi còn trẻ, lại có suy nghĩ tân tiến nên việc nhà tôi có hai nàng công chúa cũng không phải là chuyện gì đáng để buồn phiền. Chỉ khổ nỗi chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà, anh cũng muốn bố mẹ yên lòng nên vẫn thường rủ rỉ rù rì vào tai tôi về việc “cố” sinh thêm một thằng cu cho bà bồng bế.
Vậy là sau 3 năm 2 đứa, tôi lại tiếp tục kế hoạch mang bầu cho chồng thêm lần 3. Nhưng quả thật tôi cũng không quá đặt nặng vấn đề con trai con gái, vì giới tính của con đâu phải do người phụ nữ quyết định? Huống hồ con nào cũng là con của mình, là lộc lá trời cho cả, nên có suy nghĩ tiêu cực thế là không nên.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Khi bụng bầu của tôi được tròn 3 tháng, chị chồng tôi về chơi nhà và ngọt nhạt rủ rê tôi đi siêu âm xem tình hình sức khỏe của đứa cháu trong bụng như thế nào. Vốn mọi lần vẫn là chồng tôi đưa đi siêu âm, cả hai đứa trước cũng vậy nên lần này thấy chị chồng quan tâm tôi cũng hơi bất ngờ. Khi tôi hỏi thì chồng tôi vui vẻ gật đầu, bảo hai chị em đi cho tăng tình đoàn kết.
Khi đến phòng khám, tôi lắng nghe bác sĩ đưa ra thông tin về tình hình của con trong bụng, nhưng chị chồng lại nhao nhao lên hỏi xem giới tính của đứa trẻ là gì. Dù rằng bác sĩ đã nhiều lần nhắc nhở chị không nên hỏi giới tính đứa trẻ, vì bây giờ đẻ được đã quý chứ ai lại nặng nhẹ chuyện con trai con gái. Nhưng chị chồng tôi cũng chẳng vừa, chị quát lại luôn:
“ Sao lại không quan trọng. Nhà nó hai con vịt giời rồi, thêm con nữa có mà chết dở à. Vô phúc!”
Nghe câu nói này của chị, bác sĩ chỉ biết lắc đầu, còn tôi thì giận tím mặt nhưng cũng không nói không rằng. Sau khi chị đưa tôi về nhà, tôi trở vào phòng nghỉ ngơi còn chị ra sân ngồi nói chuyện với chồng và mẹ chồng. Chị cũng thuật lại nguyên văn câu chuyện ồn ào ở phòng khám, nói rằng bác sĩ nhất quyết không cho biết giới tính thai nhi.
(Ảnh minh họa)
Nhưng sau đó, bằng các cách dự đoán giới tính mơ hồ chẳng rõ đúng sai chị đọc được trên mạng, chị đem kết quả siêu âm của tôi ra rồi rít lên:
“Thôi chết, khả năng cao lại là vịt rồi. Này mày bảo vợ mày không biết đẻ thì đẻ ít thôi, tiền đâu mà nuôi!”
Lúc ấy mẹ chồng tôi có tỏ vẻ thất vọng nhưng cũng mắng chị vì mồm miệng độc địa quá, bà nói số trời rồi, không làm thế nào khác được. Con gái thì càng ngoan ngoãn, dễ bảo chứ sao.
Còn chồng tôi, anh rất giận nên đã mắng cho chị chồng một trận, sau đó anh trở vào phòng để an ủi tôi. Có lẽ anh cũng biết tôi ở bên trong đã nghe rõ từng lời chị chồng nói nên sẽ chạnh lòng. Đúng là không chạnh lòng không được, cũng là con của chồng tôi, cháu của chị mà sao chị nỡ nói năng độc địa thế? Chẳng phải chị cũng từng là một đứa bé gái được sinh ra trong tình yêu thương của bố mẹ chồng tôi sao? Đến bây giờ con tôi được sinh ra trong tình yêu thương của vợ chồng tôi thì có gì sai mà phải sợ tốn tiền cơm gạo?
Theo Afamily
Tôi rất sợ mỗi lần chị chồng lên chơi nhà
Chị hay xét nét những việc tôi làm. Mọi thứ của con tôi chị đều lấy cho con chị sử dụng. Chị tự nhiên thái quá.
Tôi và chồng lấy nhau được gần 4 năm và có bé trai 10 tháng tuổi. Hồi mới cưới chúng tôi ở trọ, cuộc sống riêng tư thật vui vẻ hạnh phúc, thỉnh thoảng cuối tuần về nhà chồng chơi và ở lại một hai ngày. Tôi luôn cố gắng làm vui lòng ba mẹ và người thân của chồng, mọi người khá quý tôi. Từ khi em bé được 2 tháng tuổi, để tiện cho công việc của cả hai, vợ chồng tôi dọn về ở với ba mẹ chồng. Thật ra ngôi nhà đó là của anh cố gắng mà có được, anh rước ba mẹ ở quê lên ở.
Chị chồng đã có gia đình riêng và 2 con ở cách khoảng 100km. Chị hay lên nhà chơi, mỗi lần lên chơi là một đến 2 tháng. Chị hay xét nét những việc tôi làm. Chị không chê trách hay la mắng tôi nhưng mỗi lần tôi làm gì chị đều hỏi sao lại làm vậy, sao không làm thế này thế kia. Từ lúc đó tôi cảm thấy rất khó chịu và có thành kiến với chị. Mọi thứ của con tôi chị đều lấy cho con chị sử dụng. Chị có bé thứ 2 bằng với bé của tôi. Tôi thật ra cũng không muốn so đo tính toán làm gì nhưng tự nhiên thái quá như vậy rất khó chịu. Chị và cháu thi thoảng mới lên chơi, tôi cũng không thể tâm sự với chồng vì chị em anh thương yêu nhau vô cùng.
Còn tất cả vật dụng ngày chúng tôi ở trọ anh đều đem cho em trai. Em trai anh mới cưới, sau này nếu có nhà chúng tôi đều phải mua lại. Anh hỏi ý kiến tôi, nếu tôi không cho thì thật nhỏ nhặt và ích kỷ. Giờ khi nhìn chị em bên nhà chồng là người tôi nóng ran, mất cả bình tĩnh. Thêm phần dạo này công việc chồng tôi áp lực, anh về nhà chỉ ăn rồi đi ngủ. Còn thêm chuyện chị chồng lên nhà ở nhưng lại không làm gì, tôi đi làm mãi chiều mới về phải nấu ăn cho họ. Chị nói do con chị không chịu ngủ nên không giúp tôi nấu ăn được. Lúc chị sinh cũng lên nhà tôi. Tôi sinh trước 2 tháng phải bỏ con ở đó mà nấu cơm nuôi chị đẻ. Lúc đó tôi stress kinh khủng, chỉ muốn biến khỏi nơi đó. Tối nào tôi đi làm về cũng miệt mài với cơm nước, chén bát, quần áo, rồi lại ôm con tới sáng hôm sau.
Ba mẹ chồng tôi chăm cháu rất tốt, tôi yên tâm, tôi cũng thương yêu ba mẹ và cố gắng làm việc nhiều nhất có thể. Nhưng khi có chị chồng, tôi hoàn toàn bất mãn và bực bội. Tôi sắp không thể chịu đựng hơn được nữa, chỉ muốn khóc khi nghĩ đến cảnh về nhà vào mỗi buổi chiều. Xin mọi người chia sẻ với tôi.
Theo Vnexpress
Tôi bị chồng đánh vì dám nói cả nhà anh không ai tử tế Chúng tôi sống chung với thái độ chẳng vui vẻ gì, bằng mặt mà không bằng lòng. Tôi 28 tuổi, còn chồng 37, có một bé 3 tuổi. Chúng tôi sống chung với gia đình chồng được gần 5 năm. Khi có bầu, do sức khỏe không tốt nên tôi nghỉ làm ở nhà. Thời gian đó, tôi phụ chồng công việc của...