Tức giận nên tát vợ 2 bạt tai, chồng chỉ nghe thủ thỉ: “Anh ngủ đi, đừng gạt tay em ra, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải ôm nhau mà ngủ”
Tôi nhẹ nhàng nằm xuống, nếu như thường ngày tôi sẽ ôm vợ ngủ thì hôm nay tôi nằm hơi xa ra 1 chút. Tôi muốn xin lỗi nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Bỗng dưng vợ tiến đến ôm rồi đắp chăn cho tôi rồi nói…
Mấy hôm nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện tối hôm đó. Tôi thấy có lỗi với vợ rất nhiều. Có lẽ tôi đã quá nóng nảy, tôi thật đáng trách.
Tôi kết hôn cách đây 5 năm, hai vợ chồng đã có với nhau 1 bé trai 4 tuổi kháu khỉnh. Vợ là mối tình thứ 2 của tôi, em xinh đẹp trắng trẻo và rất thông minh. Vợ ít hơn tôi 6 tuổi, cả hai đều cùng làm truyền thông. Vì cùng ngành nghề nên em rất cảm thông cho tôi những lần tôi bận rộn ôm công việc.
Ảnh minh họa
Dù bên cạnh em có rất nhiều chàng trai giàu có theo đuổi nhưng em vẫn bền bỉ bên tôi, yêu tôi và lấy tôi. Giờ ngẫm lại tôi thấy mình tệ quá, suốt ngày lấy cơ làm việc để lo cho tương lai hai đứa nên nhiều khi tôi cũng bỏ bê em. Nhưng em chưa 1 lần than vãn hay đòi hỏi, tôi mặc nhiên nghĩ em sướng khi yêu được người biết lo toan như tôi. Tôi đâu nghĩ rằng em cũng rất tủi thân khi tôi chẳng hề lãng mạn như bao người khác.
Lấy nhau về em rất đảm đang, em không để chồng ăn sáng bằng đồ hàng quán như người khác. Em luôn dậy sớm nấu cho bố con tôi những bữa ăn ngon. Chuyện nhà cửa đều do em quán xuyến, tôi thương vợ nên cũng hay vào bếp phụ giúp em nấu ăn rửa bát. Nói chung cuộc sống vợ chồng chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi hài lòng với những gì mình có.
Vợ đẹp con ngoan chẳng có gì đáng vui mừng hơn, tôi chưa 1 lần đánh vợ cho đến hôm đó. Bình thường vợ đảm nhiệm đưa con đi học đón con về, nhưng chiều hôm ấy vợ có việc đột suất phải đi gặp khách hàng thay sếp nên em nhắn tin cho tôi:
- Lát anh về đón con hộ em nhé. Em có chút việc.
Tôi cũng bận nên không đón con được, tự dưng công ty lại triệu tập 1 cuộc họp gấp. Tôi là phải báo cáo công việc nên nhắn tin qua loa lại cho vơ: “Anh bận rồi, em chịu khó về sớm đón con nhé”. Nhắn tin xong tôi cũng không để ý vợ có nhắn lại hay không.
Video đang HOT
Tối đó 8 giờ tối về tới nhà vợ con chưa thấy đâu, nhà cửa tối thui. Tôi gọi điện thì thấy thuê bao, hoang mang quá tôi chạy ra trường thì thấy con đang chơi 1 mình may mà cô giáo vẫn ở lại cùng con. Thấy bố đến nó òa lên khóc. Tôi thấy rất tức giận, vợ con gì mà đi giờ này chưa chịu về. Tôi tưởng tượng đến cảnh cô ấy đi hát hò nhảy múa này nọ. 9 giờ vợ mới về đến nhà, tôi tức tối cho vợ luôn 2 cái bát tai.
- Cô làm gì mà giờ mới về hả? Để con đứng khóc 1 mình 8 giờ chưa ai đón, làm mẹ mà như vậy à?
- Em nhờ anh đón con hộ em rồi mà, hôm nay em phải đi gặp khách hàng thay sếp. Với lại máy em hết pin rồi nên không gọi cho anh được.
- Đi cả tối chẳng lẽ không xạc được cái pin hay mượn điện thoại gọi về à?
- Em sai rồi, em xin lỗi.
Cô ấy lại ôm lấy con rồi xin lỗi con rối rít. Nghĩ đến cảnh con khóc nức nở tôi thấy giận lắm, nhưng tự nhiên tát vợ xong cũng thấy thương thương. Cô ấy khóc rồi lặng lẽ đi lên phòng thay đồ, tắm rửa cho con.
Tôi ngồi lại phòng khách và hút thuốc, muốn lên xem vợ con thế nào nhưng vừa giận, vừa thấy có lỗi. Đêm đó khi tôi lên phòng thì vợ đã tắt điện đi nằm, chắc sợ tôi thấy khuôn mặt bị sưng do cái bạt tai lúc nãy. Tôi nhẹ nhàng nằm xuống, nếu như thường ngày tôi sẽ ôm vợ ngủ thì hôm nay tôi nằm hơi xa ra 1 chút.
Tôi không biết cảm xúc mình lúc đó là gì nữa có lẽ tôi sợ cô ấy giận. Tôi muốn xin lỗi nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Bỗng dưng vợ tiến đến ôm rồi đắp chăn cho tôi, cô ấy thỏ thẻ:
- Anh đừng giận em nữa, em biết em sai rồi. Em cứ tưởng anh sẽ về đón con nên chủ quan quá. Anh ngủ đi, đừng gạt tay em ra, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải ôm nhau mà ngủ. Vì nếu giận nhau mà bỏ nhau được thì hãy giận còn giận nhau mà ngày mai mình vẫn là vợ chồng và hết cuộc đời này vẫn bên nhau thì đừng giận nhau nữa chỉ thêm mệt anh à.
Câu nói của em khiến tôi bật khóc, tôi nghĩ lẽ ra em phải là người giận tôi. Tôi sợ mình chạm vào sẽ bị em gạt ra mới đúng đằng này em lại tha thứ và suy nghĩ rộng lượng như vậy.
- Anh xin lỗi, tại anh nóng nảy quá, để anh lấy đá chườm cho em.
- Em không sao đâu, em chườm lúc nãy rồi. Anh cứ ngủ đi.
- Em không giận anh à?
- Em bảo rồi mà, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải bỏ qua và ôm nhau ngủ. Phụ nữ chỉ cần 1 cái ôm đôi khi có thể xua tan hết mọi thứ, vì thế anh hãy ôm em nhiều vào. hì
Tôi siết chặt vợ trong vòng tay, nước mắt tuôn ra: “Anh thật may mắn khi lấy được 1 người vợ vị tha và ấm áp như em”.
Theo WTT
Tìm chồng đâu cần phải cao to, đẹp mã, ngọt ngào
Trước Tết, tôi bàn với chồng mua tặng mẹ chiếc xe đạp cho bà đi chợ, coi như làm quà biếu Tết luôn. Chồng tôi nghe xong chê tôi là con cái mà keo kiệt.
Chồng tôi không điển trai, càng không biết ăn nói ngọt ngào. Người gì đâu ăn nói cộc cằn, nóng nảy. Chỉ cần bực mình lên là sẵn sàng "phang côn bổ củi", mắng chó chửi mèo. Ấy thế mà bố mẹ tôi thương anh như con trai, tôi cũng ngày càng yêu chồng hơn mới hay.
Chồng tôi hay lắm. Giận vợ nhưng anh chưa bao giờ dám mắng thẳng vợ. Cứ bực bội là anh lôi con chó, con gà trong nhà ra mắng. Có lần vợ chồng tôi giận nhau chuyện anh nhặt chó hoang về nuôi. Tôi mắng anh lo chuyện bao đồng, chó hoang ghẻ lở bị người ta bỏ rơi chồng tôi cứ thấy là nhặt về chăm sóc. Mà chăm cho đã khi nó sạch đẹp, bóng lông mượt da rồi anh lại đem cho người khác. Bị vợ mắng, anh hùng hổ cầm roi chạy xuống chuồng chó.
Thấy anh hung dữ, tôi cũng sợ nên đi theo. Ai dè xuống tới nơi, tôi ngớ người thấy anh đang đánh vào tường nhà, vừa đánh vừa la lối om sòm. Chịu không nổi, tôi bật cười rồi bảo anh đừng có diễn trò nữa. Lúc này anh bỏ roi xuống, lại ôm tôi thủ thỉ xin cho anh được chăm sóc tụi nó. Anh nói thấy tụi nó bị đói khát anh chịu không được nên thà anh chịu khổ một chút để tụi nó có cuộc sống tốt hơn.
Chồng tôi giận vợ nhưng toàn mắng chó chửi mèo. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ tôi luôn khen anh. Chồng tôi hiếu thuận lắm. Chỉ cần nghe bố tôi đau đầu khụt khịt mũi là anh gọi điện hỏi thăm. Rồi chiều đó dù có bận gì anh cũng bỏ ngang để chạy về hỏi han, mua đồ bổ cho bố tôi ăn.
Mẹ tôi có lần bị viêm ruột thừa phải mổ gấp. Lúc đó tôi đang công tác ở Thái Lan nên không bay về kịp. Thế là chồng tôi kí giấy tờ rồi ở viện chăm sóc mẹ tôi mấy ngày liền. Khi tôi vào viện, có người nằm cùng phòng với mẹ tôi còn tỏ vẻ khó chịu với tôi. Sau này tôi mới biết, hóa ra họ tưởng tôi là con dâu, mẹ chồng bệnh không vô chăm sóc nên mới kì thị tôi thế. Biết chồng tôi là rể, ai cũng khen mẹ tôi có số hưởng mới vớ được chàng rể tốt bụng chịu khó như thế.
Chuyện nhà nhưng bố mẹ tôi luôn hỏi thăm ý kiến của chồng tôi trước rồi mới tới tôi. Mà chồng tôi cũng hay lắm, anh toàn khuyến khích bố mẹ tôi làm chứ không bao giờ bàn lùi. Như chuyện sửa nhà. Bố tôi chỉ có mấy chục triệu mà đòi xây lại nhà tắm cho to tiện nghi. Tôi và mẹ phản đối. Thế mà chồng tôi ủng hộ. Anh còn bảo tôi đi rút tiền ngân hàng về cho bố mẹ xây theo đúng ý bố. Bố tôi lại đem anh đi khoe khắp làng trên xóm dưới.
Tôi đã tìm được đúng người làm chỗ dựa cả đời. (Ảnh minh họa)
Trước Tết, tôi bàn với chồng mua tặng mẹ chiếc xe đạp cho bà đi chợ, coi như làm quà biếu Tết luôn. Chồng tôi nghe xong chê tôi là con cái mà keo kiệt. Buổi chiều, tôi đi làm về đã thấy chiếc xe đạp điện dựng ở nhà cùng bao nhiêu thực phẩm Tết.
Tôi hỏi, anh nói: "Quà cho mẹ. Mẹ sống gần hết cuộc đời rồi cũng phải để mẹ có chiếc xe ngon lành mà đi chứ. Mẹ mà đi được xe máy thì anh đã mua cho mẹ rồi". Tôi há hốc mồm kinh ngạc. Hỏi tiền đâu, anh gãi đầu gãi tai nói tiền anh để giành được một ít, còn một ít thì rút tiết kiệm trong ngân hàng của vợ chồng tôi.
Tôi cũng chẳng giận gì chồng, thấy anh có hiếu với bố mẹ vợ thế, chứng tỏ rằng anh rất trân trọng tôi. Cho nên chị em ạ, tìm chồng đâu cần phải cao to, đẹp mã, ngọt ngào, vẫn quan trọng nhất là tấm lòng. Chúc những chị em đang đi tìm kiếm một nửa sớm gặp được người ưng ý. Cảm ơn đã đọc bài tâm sự của tôi.
Theo Afamily
'Có cho đi gái chắc anh cũng tiếc tiền không đi' Sau sáu năm hôn nhân, điều tôi đúc kết được là vợ tôi, cô ấy vô cùng khó chịu. Lấy được một ông chồng theo nhiều người nhận xét là "của hiếm" như tôi mà cô ấy còn kiếm đủ cớ để than phiền. Tôi nói thật, phụ nữ gặp được ông chồng biết tu chí làm ăn, biết tiêu xài tiết kiệm...