Từ vụ Lê Tùng Vân bị khởi tố: Cơ thể người có thể kích hoạt ‘còi báo nguy hiểm loạn luân’
Về vấn đề loạn luân, nhà khoa học Lieberman nêu một dẫn chứng: Các cặp vợ chồng lớn lên với nhau từ bé thường từ chối “động phòng”, nên các ông bố phải đứng ngoài cửa động viên.
Dư luận chưa thôi rúng động khi vụ án Tịnh thất Bồng Lai được khởi tố, ban đầu là khởi tố Lê Tùng Vân trong đó có tội loạn luân, sau đó là bắt thêm 3 “đồ đệ” của ông này. Ít ai có thể ngờ hành vi loạn luân bị khởi tố lại được tồn tại ngang nhiên và che giấu lâu đến vậy.
Riêng ở góc độ khoa học, bài viết dưới đây như một sự củng cố các nghiên cứu chứng minh tính tất yếu bị loại bỏ của “loạn luân” khỏi đời sống xã hội, bên cạnh đó còn gọi tên một vấn đề gọi là hiệu ứng Westermarck – một cơ chế tự nhiên của loài người giúp ngăn chặn hành vi lệch lạc này.
Các nhà nghiên cứu khoa học đều rút ra là: Ở hầu hết các nền văn hóa của nhân loại, loạn luân là một trong những điều cấm kỵ lớn nhất – một thứ tội lỗi đáng ghê tởm, tuyệt đối tránh đề cập.
Vậy sự ghét bỏ hành vi loạn luân từ đâu mà có? Do các yếu tố về xã hội và văn hóa, hay do yếu tố di truyền học? Rốt cuộc, loạn luân gây “loạn” đến mức nào?
Nguồn gốc sinh học và chọn lọc tự nhiên
Theo từ điển Britannica, loạn luân là thuật ngữ chỉ hành vi quan hệ tình dục giữa những người có liên hệ huyết thống.
Luật pháp hoặc phong tục tập quán ở hầu hết mọi nơi trên thế giới đều cấm hành vi giao phối gần hoặc kết hôn cận huyết, dù phạm vi, mức độ cấm đoán và phản ứng với từng trường hợp có sự khác nhau tùy từng xã hội. Loạn luân thường được coi là vấn đề cấm kỵ, gợi nhiều cảm xúc ghê tởm, ghét bỏ – cảm xúc này lớn hơn cả những điều bị cấm đoán về mặt pháp luật.
Do hiện tại, hành vi loạn luân bị cấm đoán và ghét bỏ nên có lẽ có ít người biết rằng hành vi này từng diễn ra một cách phổ biến và tự nhiên.
Các nhà khoa học cho rằng sự sống sớm nhất trên Trái đất xuất hiện cách đây 3,8 tỷ năm. Tuy nhiên, mãi đến khoảng 1,2 tỷ năm trước thì giới sinh vật mới bắt đầu phân thành hai giới/giống đực và cái. Trước đó, sinh sản vô tính là hình thức sinh sản duy nhất để sinh vật tồn tại và tiến hóa.
Nhà sinh học tiến hóa Nathaniel Wheelwright. Ảnh: Bowdoin College
Theo quan điểm của ông Nathaniel Wheelwright, nhà sinh học tiến hóa tại Đại học Bowdoin (Maine, Mỹ): “Sinh sản vô tính là mức độ cao nhất trong giao phối cận huyết, vì sinh vật đang nhân giống với chính mình”. Theo ông, nhiều loài sinh vật vẫn sẽ sinh sản vô tính nếu việc duy trì nòi giống bằng sinh sản hữu tính gặp bất lợi, hoặc nếu chúng không phải đánh đổi để thực hiện cho hành vi này.
Ngày nay, hầu hết các loài động vật có vú mà chúng ta biết đều có xu hướng không giao phối gần. Tuy vậy, có thể đâu đó ở những khu vực xa xôi, đảo nhỏ hoặc biệt lập, vẫn có những xã hội loài người xảy ra hành vi này.
Nhà sinh học tiến hóa Wheelwright nhận xét: “Nếu người họ hàng của bạn là đối tượng duy nhất ở gần phạm vi sinh sống, đương nhiên bạn không có nhiều lựa chọn”.
Sinh sản hữu tính, hình thức sinh sản chủ đạo trong giới động thực vật ngày nay, mang lại một bước tiến mới về mặt tiến hóa.
Dont put all eggs in one basket
Tạm dịch là Đừng để tất cả trứng vào một giỏ, có ý nghĩa khuyên nhủ không nên dành toàn bộ công sức hay nguồn lực vào một thứ, lỡ có mất thì không mất hết.
Ông Wheelwright cũng cho biết thêm: “Sinh sản hữu tính giúp thế hệ sau đa dạng kiểu hình và đảm bảo mức độ phong phú của vốn gen“. Điều này như thể mẹ thiên nhiên đang tránh để tất cả trứng vào một giỏ: Khi một cặp gen cùng xuất hiện trên một cá thể có thể khiến nó khó sống thì việc lai ghép có thể tăng khả năng sống sót.
Ông Wheelwright giải thích: “Những người thuần hóa động hay thực vật có thể là những người đầu tiên nhận ra điều này”. Khi phối giống cận huyết, con vật được sinh ra có trọng lượng sơ sinh thấp hơn, tăng tỷ lệ chết lưu và giảm khả năng sinh sản.
Video đang HOT
Theo bà Debra Lieberman, nhà tâm lý học tiến hóa tại Đại học Hawaii, hậu quả mà loạn luân gây ra về mặt di truyền và tiến hóa là nó có thể duy trì nguồn gen xấu trong vốn gen và kết hợp chúng lại để tạo ra nguồn gen xấu hơn. Bà cho biết rằng “Những người họ hàng gần có nguy cơ sinh ra con cái với cơ hội sống thấp”.
Đối với mỗi con người bình thường, bộ gen bao gồm 23 cặp nhiễm sắc thể, một bộ 23 nhiễm sắc thể từ bố và bộ 23 còn lại đến từ mẹ. Bà Lieberman giản lược: “Giả sử bạn nhận được một gen xấu, mà các nhà khoa học gọi là có hại, từ mẹ mình, nhưng gen cùng cặp từ bố lại là gen tốt thì gen tốt sẽ ẩn đi những kiểu hình mà gen xấu có thể gây ra”.
Bà giải thích thêm rằng nếu một người sinh con với anh chị em của mình, nguy cơ đứa trẻ sinh ra nhận được cả cặp gen xấu sẽ lớn hơn.
Hiệu ứng Westermarck
Bà Lieberman cho rằng qua thời gian, thiên nhiên đã loại bỏ hành vi loạn luân thông qua chọn lọc tự nhiên. Tuổi thọ của loài động vật ở cấp càng cao thì càng dễ bị rút ngắn bởi các tổ hợp gen xấu, nên đã tránh việc giao phối gần để không phải nhận “hình phạt”. Con người và nhiều loài động vật khác đã tự phát triển cách để phát hiện và tránh giao phối với đối tượng cận huyết.
Bà Lieberman cho rằng: “Chúng ta không có công cụ soi mã gen để phát hiện đối tượng cận huyết, nhưng tôi nghĩ loài người đã phát triển được hệ thống tâm lý giúp chúng ta làm vậy”.
Bà cũng cho biết thêm rằng có một số cơ chế nhận diện thông qua gương mặt, thậm chí mùi hương, nhưng dấu hiệu mạnh nhất mà con người có được là việc chung sống dưới một mái nhà.
Bà Lieberman giải thích rằng “Đây thường được gọi là Hiệu ứng Westermarck, mô tả việc những đứa trẻ lớn lên cùng nhau, khi đến tuổi trưởng thành thường sẽ ít có khả năng quan hệ với nhau”. Thậm chí những đứa trẻ không có quan hệ huyết thống lớn lên cùng nhau cũng có biểu hiện tránh xảy ra hành vi tình dục với nhau.
Một nhóm trẻ Kibbutz được chụp ảnh vào khoảng năm 1935. Nguồn ảnh: PikiWiki
Các cộng đồng Kibbutz ở Israel là một ví dụ điển hình. Chỉ vài tuần sau khi sinh, các bà mẹ đưa con mình vào một “hội trẻ em” cho những người được đào tạo chăm sóc. Những đứa trẻ được nuôi dưỡng trong cùng một hội như thế ít có khả năng kết hôn với nhau hơn so với với người từ vùng lân cận.
Hôn nhân shim-pua (tạm dịch từ 新婦É80; hoặc 童養è19;) là một kiểu tảo hôn sắp đặt, trong đó cả “vợ” và “chồng” sẽ kết hôn ở độ tuổi còn rất nhỏ và cùng nhau lớn lên.
Một ví dụ khác mà bà Lieberman nêu ra là các ghi nhận từ những năm 1800 về các cuộc hôn nhân shim-pua ở Đài Loan, trong đó cha mẹ trao con gái của mình cho gia đình chồng tương lai không lâu sau khi đứa bé vừa chào đời.
Bà Lieberman chia sẻ với tờ LiveScience: “Cùng là hôn nhân sắp đặt, so với các cặp vợ chồng trưởng thành gặp nhau trước lễ cưới, các cặp vợ chồng shim-pua có ít con hơn. Các cặp vợ chồng này thường từ chối động phòng, nên các ông bố phải đứng ngoài cửa động viên”.
Bà Lieberman cho rằng các cặp vợ chồng shim-pua gặp rắc rối như vậy vì họ lớn lên với nhau, đã kích hoạt còi báo nguy hiểm di truyền một cách tự nhiên, “tránh giao phối với người này”.
Không có định nghĩa phổ quát, nhưng có 3 điểm chung
Nhìn chung, mối quan hệ huyết thống giữa hai người càng gần gũi, mối quan hệ thể xác càng bị ngăn cấm mạnh mẽ và dễ bị kết tội loạn luân. Do đó, hành vi giao cấu giữa cha và con gái, mẹ và con trai, hoặc anh – chị – em gần như ở đâu cũng bị lên án. Quan hệ giữa chú ruột và cháu gái hoặc cô ruột và cháu trai cũng thường bị cấm cản, trong khi quan hệ giữa anh, chị, em họ thuộc đời thứ nhất (là con của bác ruột hoặc cậu/dì ruột hoặc cô/chú ruột) thì ít gặp phản đối hơn ở một vài xã hội.
Ảnh chụp nhóm người Melanesia. Nguồn ảnh: Cultures of Resistance Films
Trong các xã hội theo chế độ mẫu hệ ở Melanesia (một tiểu vùng của châu Đại Dương nằm ở phía Đông Bắc Úc và một số hòn đảo ở Thái Bình Dương), các quan hệ được xem là loạn luân tính từ anh, chị, em ruột đến tất cả những người cùng dòng dõi mẫu hệ. Do đó, khác với hệ thống thân tộc ở Mỹ hoặc châu Âu, anh chị em họ đời thứ nhất, sẽ bị coi là loạn luân nếu cùng họ ngoại và được cho là đối tượng kết hôn lý tưởng nếu cùng họ nội.
Trong truyền thống Bali (Indonesia), một cặp song sinh khác giới được phép kết hôn, nếu cha mẹ chúng thuộc đẳng cấp thấp, dựa trên niềm tin rằng chúng đã giao cấu khi còn ở trong bụng mẹ. Tuy nhiên, nếu cặp song sinh có cha mẹ ở giai cấp thống trị, chúng lại bị cấm kết hôn. Những niềm tin mâu thuẫn như vậy là điều khiến giới nhân chủng học phải thận trọng khi dùng lý thuyết di truyền sinh học hạn hẹp để giải thích cho vấn đề loạn luân và đặt ra trở ngại lớn để đưa ra một định nghĩa phổ quát về loạn luân.
Ảnh chụp cặp “vợ chồng” shim-pua.
Tuy nhiên, một vài nhận định chung về nhân chủng học có thể được đưa ra: (1) Loạn luân hầu như bị lên án và kỳ thị trên toàn thế giới; (2) những trường hợp loạn luân được chấp nhận, dù hiếm hoi, được biết đến trong lịch sử là những cuộc hôn nhân sắp đặt trong hoàng gia (đời nhà Trần thế kỷ 15 là một ví dụ); và (3) khi mức độ gần gũi về huyết thống giảm đi, các biện pháp chống lại hành vi giao phối gần có thể nới lỏng hoặc không còn.
Tại Việt Nam, theo Điều 184, Bộ luật Hình sự năm 2015: “Người nào giao cấu với người mà biết rõ người đó cùng dòng máu về trực hệ (cha mẹ – con cái, ông bà – cháu nội/ngoại), là anh chị em cùng cha mẹ, anh chị em cùng cha khác mẹ hoặc cùng mẹ khác cha, thì bị phạt tù từ 01 năm đến 05 năm”. Ngoài ra, luật Hôn nhân và Gia đình cũng quy định cấm kết hôn giữa những người cùng dòng máu về trực hệ và có họ trong phạm vi ba đời.
Các giải thích khác về loạn luân
Trong nhân chủng học, hầu hết các nghiên cứu về loạn luân bao gồm phân tích và giải thích cấu trúc, chức năng, và ở mức độ nhẹ nhàng hơn, nguồn gốc của những điều cấm kỵ về loạn luân. Đối với các nhà nhân chủng học theo định hướng xã hội học, vấn đề loạn luân, và những câu hỏi liên quan đến hôn nhân ngoại tộc và nội tộc, chủ yếu là về vấn đề di truyền. Các quần thể có nhiều con lai cận huyết đã làm giảm khả năng sinh sản thành công và trở thành nguồn gen cho các rối loạn di truyền.
Về mặt chức năng, một số học giả cho rằng loạn luân bị cấm kỵ nhằm mục đích bảo vệ gia đình hạt nhân khỏi sự bất hòa do ghen tuông tình dục gây ra, và lập luận này mở rộng ra để giải thích các quy tắc của hôn nhân ngoại tộc. Các học giả theo thuyết tiến hóa lập luận rằng việc cấm loạn luân trong một nhóm và các quy tắc tương ứng của hôn nhân ngoại tộc khiến nam giới phải tìm kiếm bạn tình và hôn nhân bên ngoài nhóm, do đó thiết lập các liên minh chức năng với nam giới của các nhóm khác mà họ có trao đổi phụ nữ.
Trong Thần thoại Hy Lạp, Nữ hoàng Hera là em gái và là vợ của Thần Dớt. Trong ảnh là bức tượng tạc hình thần Dớt. Nguồn ảnh: Pixabay
Một lý thuyết khác, nhấn mạnh đến khía cạnh xã hội hóa, lập luận rằng cấm kỵ loạn luân là một phương pháp quan trọng để điều chỉnh bản năng tình dục ở trẻ em, chuẩn bị cho chúng sự kiềm chế trong xã hội trưởng thành. Giải thích phân tâm học của Sigmund Freud suy đoán rằng nỗi sợ hãi loạn luân của một người bắt nguồn từ sự kết hợp của những cảm xúc không chắc chắn đối với thành viên gia đình trực hệ và những mong muốn thực hiện hành vi tình dục với các thành viên khác giới trong gia đình bị kìm nén.
Các học giả đương thời, trong nỗ lực giải thích nguồn gốc hoặc sự tồn tại của cấm kỵ loạn luân, đã cẩn thận tránh những lời giải thích mang tính nhất nguyên, cho dù là di truyền, lịch sử hay xã hội. Dù thế nào, đến thế kỳ 21 hiện nay, vẫn còn nhiều câu hỏi về loạn luân còn chưa được giải đáp.
*Nguồn tham khảo: Britannica, Livescience
CĐM "rầm rộ" chia sẻ gia phả Lê Tùng Vân, nhà báo Thu Hà: Các bé đâu có tội gì? Hình ảnh và tên tuổi đã lưu vào Google bao giờ xoá được?
Những ngày qua, tràn lan trên mạng xã hội là những "cây gia phả", những bản giám định ADN ... liên quan đến Lê Tùng Vân - người đứng đầu "Tịnh thất Bồng Lai". Điều này liệu có vô tình làm tổn thương những đứa trẻ vô tội sinh sống nơi đây?
Thời gian vừa qua, hàng loạt thông tin liên quan vụ việc Tịnh thất Bồng Lai bị khởi tố đã khiến cộng đồng một lần nữa không khỏi phẫn nộ cũng như xôn xao bàn tán về những tình tiết xoay quanh câu chuyện.
Cụ thể, vào ngày 5/1, Công an tỉnh Long An đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can với ông Lê Tùng Vân về các tội gồm: Lừa đảo chiếm đoạt tài sản; lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, tổ chức, cá nhân và loạn luân.
Đặc biệt, trong những tội danh bị khởi tố, "loạn luân" là tội danh khiến nhiều người chú ý nhất. Qua điều tra ban đầu, lực lượng chức năng địa phương đã xác định ADN của ông Lê Tùng Vân trùng khớp với một số người sinh sống tại đây. Công an xác định ông Vân có hành vi loạn luân nên khởi tố.
Tuy nhiên, thứ được chia sẻ nhiều nhất trong những ngày qua, bên cạnh những hành vi đáng xấu hổ của ông Lê Tùng Vân là cả hình ảnh của những đứa bé sống tại đây, là hàng loạt thông tin cá nhân về tên tuổi, mối quan hệ, thông tin giám định ADN...và cả những "cây gia phả" do CĐM tự vẽ lên.
Những ngày qua, CĐM không ngừng chia sẻ những thông tin liên quan đến gia đình ông Lê Tùng Vân
Liệu những việc làm này có thực sự đúng đắn? Liệu cộng đồng chỉ đang phản ánh, đang phê bình cái xấu hay chỉ vì sự tò mò của mình mà vô tình làm tổn thương, khiến tương lai của những đứa trẻ vô tội ấy đi vào bế tắc?
Mới đây, chị Trần Thu Hà - một nhà báo được biết đến nhiều đầu sách về trẻ em nổi tiếng đã chia sẻ quan điểm trên trang cá nhân của mình về vấn đề này. Theo nhà báo Thu Hà, những cháu bé ở Tịnh thất Bồng Lai đang bị khai thác một cách quá mức thông tin cá nhân và chạm vào nỗi đau của người thân phạm nhân.
Chị chia sẻ:
"Thú thật vụ án Tịnh thất Bồng Lai làm mình ớn lạnh thật, nhưng nhìn hình ảnh và tên tuổi, thông tin giám định DNA, cây phả hệ... của các cháu bé lan khắp chốn, thấy buồn lắm.
Dù cha già có mất nết, thì các bé cũng đâu có tội gì?
'Ai làm người đó chịu' chứ, còn hình ảnh và tên tuổi đã lưu vào google thì bao giờ xóa được?
Mình đã viết bài về cách xử lý tin tức 1 vụ án tương tự ở nước Áo, người cha loạn luân Fritzl 73 tuổi nhốt con gái dưới hầm 24 năm để lạm dụng tình dục. Vụ án này chấn động cả thế giới, các báo Việt Nam đợt đó cũng dịch hàng ngàn bài.
Phóng viên tập trung dày đặc quanh nhà, với đầy đủ máy quay phim, chụp hình, truyền hình trực tiếp, nhưng chúng ta không hề nhìn thấy một bức hình nào của nạn nhân và 6 đứa con của cô ấy. Các bé đã được lập tức thay tên đổi họ, lập tức bí mật chuyển đi nơi khác để lớn lên không bị kỳ thị.
Nước Áo cũng có những lời trách móc, nhưng là tự trách móc chính mình: 'Cả đất nước này phải tự chất vấn lại mình xem điều gì đã dẫn đến sai lầm đến như vậy?'.
Những vụ tương tự, ở những nước hiện đại, báo chí cũng chỉ đưa tin về người phạm tội, tuyệt đối không đả động gì tới người nhà, còn nếu có trích lời người thân hay bạn bè thì giấu tên. Chính quyền chủ động tạo điều kiện để họ tạm lánh hoặc chuyển đi nơi khác. Thậm chí còn được đổi tên họ và giấy tờ tùy thân nếu yêu cầu. Các quỹ phúc lợi của nhà nước sẽ trợ cấp chỗ ở, người bảo trợ, đảm bảo có thể bắt đầu cuộc sống lại từ đầu một cách không quá bi kịch. Thậm chí, họ còn có những 'lối thoát an toàn', ví dụ như home schooling - học tại nhà.
Ở mình, quyền riêng tư chưa được tôn trọng, những nút share vô tư, hồn nhiên cũng có thể làm ta trở thành nhẫn tâm.
Chị Trần Thu Hà - một nhà báo được biết đến nhiều đầu sách về trẻ em nổi tiếng
Mình biết nhiều vụ án, sau khi người có tội lĩnh án, thì những người thân vô tội của họ bị bỏ lại giữa thị phi. Nhiều người phải chạy trốn khỏi làng, đi biệt xứ.
Thú thực thì, ai mà không tò mò? Bản năng làm ta muốn biết tại sao có những cuộc đời chịu nhiều bất hạnh, ta cũng nóng lòng muốn biết cụ thể họ làm gì và như thế nào.
Nhưng hãy nhẹ tay, 'tránh động vào cây mùa lá rụng'...
Share chậm lại, like chậm lại! Bởi vì với những tâm hồn đang bầm dập, im lặng là một món quà còn cần thiết hơn cả oxy để thở nữa."
Có thể thấy, sự hiếu kỳ cũng như phẫn nộ của cộng đồng trước những câu chuyện gây rúng động như vụ việc xảy ra tại Tịnh thất Bồng Lai là một điều dễ thấy. Đặc biệt trong thời đại mạng xã hội, phương tiện truyền thông phát triển mạnh mẽ như hiện nay.
Tuy nhiên, trước khi nhấn một nút like, chia sẻ một bài viết hay một hình ảnh, gửi một bình luận, hãy chậm lại để suy nghĩ xem, liệu mình có vô tình làm tổn thương một ai đó vô tội.
Lê Tùng Vân - "Tịnh thất Bồng lai": 2 cái tên, 32 năm tai tiếng và 3 tội danh gây phẫn nộ Ngày 5/1, Công an tỉnh Long An đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can với ông Lê Tùng Vân - người đứng đầu "Tịnh Thất Bồng lai" về các tội: Lừa đảo chiếm đoạt tài sản; lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, tổ chức, cá nhân và đặc biệt là tội Loạn luân.