Tư tưởng pháp trị tàn bạo của Tần Thủy Hoàng bị ảnh hưởng từ ai?
Tần Thủy Hoàng nổi tiếng là vị hoàng đế rất coi trọng luật pháp, sử dụng pháp luật một cách hà khắc, không dùng ân đức với kẻ dưới.
Điều này đem đến những kết quả tốt, nhưng đồng thời cũng là một trong những nguyên nhân gây ra sự sụp đổ của nhà Tần.
Hai lần biến pháp của Thương Ưởng khiến nước Tần trở nên hùng mạnh (ảnh từ phim truyền hình Trung Quốc)
Cách trị quốc của Tần Thủy Hoàng rất giống với một nhà chính trị khác, sống ở nước Tần trước đó một thế kỷ. Người đã dùng hình pháp làm cho nước Tần trở nên hùng mạnh, đặt nền móng cho Tần Thủy Hoàng chinh phục 6 nước sau này.
Thương Ưởng (390 TCN – 338 TCN), là nhà chính trị gia nổi tiếng, tướng quốc nước Tần thời Chiến quốc. Với tư duy pháp trị triệt để, ông đã biến nước Tần từ một quốc gia lạc hậu, trở thành một cường quốc vượt xa các nước chư hầu. Theo Sử ký Tư Mã Thiên, tư tưởng pháp trị của Thương Ưởng thể hiện rõ nét nhất trong hai lần biến pháp (thay đổi pháp luật) của nước Tần như sau:
Năm 356 TCN, Thương Ưởng sai chia dân thành từng nhóm, năm hộ, mười hộ. Phải kiểm soát nhau và bị ràng buộc vào nhau. Ra lệnh ai không tố cáo kẻ gian thì bị chém ngang lưng; ai tố cáo kẻ gian thì cũng được thưởng ngang với người chém đầu quân địch; người che giấu quân gian bị phạt ngang với người đầu hàng quân địch.
Luật pháp quá hà khắc khiến Thương Ưởng dân chúng căm ghét và bị trị tội (ảnh từ phim truyền hình Trung Quốc)
Gia đình có hai người con trai trở lên mà không chia của ở riêng thì bắt đánh thuế gấp đôi. Ai có quân công thì cứ theo thứ bậc mà được thưởng, ai đánh nhau vì việc riêng thì đều bị hình phạt lớn hay nhỏ, tùy theo nặng hay nhẹ mà trị.
Ai ra sức vào nghề nghiệp gốc, cày cấy, dệt vải, cung cấp nhiều lúa thì được tha khỏi sưu dịch; trái lại ai theo cái lợi trên ngọn (thương nhân) cùng những người lười mà nghèo thì đều bắt cùng với vợ con làm nô.
Người tôn thất mà không có quân công, thì không được ghi vào sổ sách họ nhà vua, không được định cấp bật tước trật cao thấp rõ ràng. Ghi tên các ruộng vườn, thần thiếp, áo quần theo số hiệu từng nhà. Ai có công thì hiển vinh, ai không có công thì tuy giàu có cũng không được tôn vinh.
Năm 350 TCN, Thương Ưởng ra lệnh cấm cha, con, anh em cùng ở chung một nhà (bỏ hẳn chế độ tam đại, tứ đại đồng đường); chia dân cư và hợp các làng, xóm nhỏ lại thành huyện, đặt chức quan lệnh và thừa. Được tất cả 31 huyện. Bỏ bờ ruộng và đường mạch ruộng. Nhờ đó mà tăng được đánh thuế. Thống nhất hộc, thùng, cân, thước, tấc trong cả nước.
Biến pháp được thi hành được 10 năm, dân chúng có người khen tốt, có người lại chê bai. Thương Ưởng nói:
- Đó đều là do bọn dân làm cho việc giáo hóa bị rối loạn.
Tất cả những người dân khen, chê hoặc bàn tán đến pháp luật đều bị Thương Ưởng đày ra biên giới. Vì vậy, không ai dám bàn luận về biến pháp của ông nữa.
Tư tưởng pháp trị của Tần Thủy Hoàng có ảnh hưởng từ biến pháp của Thương Ưởng (tranh minh họa)
Video đang HOT
Nhờ có biến pháp của Thương Ưởng, nước Tần nhanh chóng trở nên cường thịnh. Thương Ưởng cũng là người định ra kinh đô Hàm Dương của nước Tần, đem quân thu phục được đất Tây Hà – một vị trí chiến lược của nước Ngụy, mở ra con đường thông thoáng cho nước Tần chinh phạt các nước chư hầu sau này.
Đáng tiếc, pháp luật của Thương Ưởng quá hà khắc, không được lòng dân và giới quý tộc. Sau khi vua Tần Hiếu Công qua đời, ông bị mất chỗ dựa. Tần Huệ Văn Vương vừa lên ngôi đã trị tội ông. Thương Ưởng bị xe ngựa xé xác và giết cả nhà.
Tư tưởng cốt lõi trong biến pháp Thương Ưởng chính là “chuyên chế quân chủ” và “trung ương tập quyền”. Tư duy này của ông đã được Tần Thủy vận dụng và phát triển sau khi thống nhất Trung Quốc.
Theo Tần Thủy Hoàng bản kỷ, có lần thừa tướng Vương Quán khuyên Tần Thủy Hoàng nên lập con cháu các nước chư hầu lên làm vua, Tần Thủy Hoàng nói:
- Thiên hạ đều khổ vì việc chinh chiến liên miên, đó là do có hầu có vương mà ra. Nay nhờ tôn miếu, thiên hạ vừa mới được bình định mà lại lập các nước lên, thì cũng như tự gây ra binh đao, mà muốn được thái bình nghỉ ngơi chẳng phải là khó lắm sao?
Nhà Tần sớm sụp đổ do những cuộc nổi dậy của dân chúng (tranh minh họa)
Tần Thủy Hoàng chia thiên hạ làm 36 quận, trong quận có huyện, đặt các quan thú, úy. Thống nhất pháp luật, các cân, phép đo lường, các thạch, trượng, thước, trục xe đều dài như nhau, chữ viết dùng lối như nhau.
Pháp luật ban ra, có người bàn tán, thừa tướng lúc này là Lý Tư tâu rằng:
- Những kẻ học Nho theo cái học riêng của mình lại cùng nhau chê cười pháp luật, rồi đem dạy lại cho người ta. Khi nghe lệnh ban xuống thì lấy cái học riêng của mình ra bàn tán. Khi vào triều trong bụng lại chê bai. Ra đường thì bàn bạc chê vua để lấy danh tiếng, tỏ ra mình là cao, bày cho kẻ ở dưới phỉ báng.
Lý Tư xin đốt tất cả cách sách sử, trừ những sách sử nhà Tần. Ngoài những sách về y học, bói toán, nông nghiệp thì Kinh Thư, Kinh Thi, sách vở của trăm nhà đều phải nộp lại để đốt hết. Nếu hai người trở lên tụ tập bàn nhau về Kinh Thư, Kinh Thi thì đem chém ngay giữa chợ, ai chê bai pháp luật thì giết cả họ. Trong 30 ngày lệnh ban ra mà không đốt sách, thì thích vào mặt rồi cho đi xây trường thành.
Tần Thủy Hoàng vốn dĩ ghét tư tưởng của Nho giáo, coi trọng hình pháp. Ông ban ra một đạo chế (chế bấy giờ quan trọng hơn chiếu), ngay lập tức cho thực hiện chính sách của Lý Tư trong phạm vi toàn quốc. Sau này lại xảy ra thêm sự việc chôn sống các nhà Nho.
Có thể thấy, tư tưởng pháp trị của Tần Thủy Hoàng đã chịu ảnh hưởng rất lớn từ biến pháp của Thương Ưởng. Về mặt nội dung: Đó là tập trung quyền lực vào nhà vua, hạn chế lợi ích của quý tộc. Chú trọng phát triển nông nghiệp và quân sự, kìm kẹp dân trí và Nho giáo. Thống nhất về mọi mặt các lĩnh vực của đời sống.
Về cách thức thực hiện pháp luật thì độc đoán, không có khoan hồng và đặc biệt nghiêm khắc trừng trị những kẻ bàn luận về pháp luật của mình.
Muốn thống nhất thiên hạ và dẹp yên mầm mống ly khai, phản loạn. Tần Thủy Hoàng đã sử dụng pháp luật rất khắc nghiệt, không có chỗ cho nhân nghĩa, khoan dung. Cách làm này rất nhanh đem lại kết quả, nhưng Tần Thủy Hoàng lại không rút ra được bài học từ cái chết của Thương Ưởng. Vì để mất lòng dân, nên đế chế ông vất vả gây dựng cũng rất nhanh chóng sụp đổ.
Theo Danviet
Đã định truyền ngôi đến vạn đời, vì sao Tần Thủy Hoàng vẫn mưu cầu sự bất tử?
Có lẽ nhiều người biết đến mong ước mãnh liệt được trường sinh bất tử của Tần Thủy Hoàng, nhưng ít ai hiểu được bí mật sâu xa đằng sau ham muốn này.
Tần Thủy Hoàng là một vị hoàng đế vũ dũng, không hề e sợ cái chết
Tần Thủy Hoàng (259 TCN - 210 TCN), ông là vị hoàng đế đầu tiên thống nhất toàn bộ lãnh thổ Trung Hoa, sau khi tiêu diệt sáu nước chư hầu. Ông lên ngôi vua của nước Tần năm 13 tuổi và trở thành hoàng đế vào năm 38 tuổi. Theo Sử ký Tư Mã Thiên, năm 221 TCN, sau khi lên ngôi, Tần Thủy Hoàng ban ra một đạo chế (thời bấy giờ chế của hoàng đế quan trọng hơn chiếu chỉ) truyền rằng:
- Trẫm nghe nói từ thời Thái Cổ không có hiệu của vua. Thời Trung Cổ có hiệu và sau khi vua chết người ta căn cứ vào việc làm của nhà vua mà đặt hiệu cho. Làm như thế tức là con bàn bạc về cha, tôi bàn luận về vua, thật là vô nghĩa. Trẫm không chấp nhận điều ấy. Từ nay trở đi từ bỏ phép đặt hiệu sau khi vua chết. Trẫm là Thủy Hoàng Đế, các đời sau cứ theo số mà tính: Nhị Thế, Tam thế đến Vạn Thế truyền mãi mãi".
Tần Thủy Hoàng đã sớm xây lăng mộ chuẩn bị cho cái chết của mình (ảnh minh họa)
Sử gia thời Tây Hán - Tư Mã Thiên cũng thuật lại việc xây lăng mộ Tần Thủy Hoàng như sau: "Khi Thủy Hoàng mới lên ngôi đã sai đào núi Ly Sơn. Đến khi thôn tính được thiên hạ thì dời 70 vạn người đến xây lăng mộ...".
Như vậy, có thể thấy Tần Thủy Hoàng ngay từ đầu đã không hề có ý định có một cuộc sống bất tử, thậm chí ông còn tự chuẩn bị cho cái chết của mình từ rất sớm. Tần Thủy Hoàng sớm lập thái tử, mong muốn truyền ngôi cho con cháu đến đời nhị thế, tam thế, vạn thế mãi mãi sau này. Mặc khác, Tần Thủy Hoàng chinh chiến nhiều năm, là người vũ dũng, không say mê tửu sắc, chơi bời vô độ vì vậy chắc chắn ông không phải kẻ luyến tiếc vinh hoa phú quý, tham sống sợ chết.
Chắc hẳn đã có nhiều sự kiện cho thấy điềm báo trước hoặc bói toán về cái chết của ông. Nhưng sinh, lão, bệnh, tử là vòng tự nhiên định sẵn của con người, Tần Thủy Hoàng vốn sớm đã coi cái chết là điều tất yếu. Vậy tại sao vào những năm cuối đời, Tần Thủy Hoàng lại đột ngột thay đổi ý định, muốn trở thành bất tử để mãi mãi giữ ngôi vị độc tôn, không muốn truyền ngôi cho đời sau nữa?
Vùng vượng khí báo hiệu thiên tử mới xuất hiện mà Tần Thủy Hoàng bắt gặp (ảnh minh họa)
Theo Sử ký, cùng các tác phẩm khác ghi chép, có hai sự kiện chính dẫn đến sự thay đổi trong suy nghĩ của Tần Thủy Hoàng. Sự kiện sớm nhất có thể kể đến là vào năm 219 TCN, Tần Thủy Hoàng vừa lên ngôi hoàng đế, đã đi tuần thú, quan sát dân tình xem công cuộc cải cách của mình được thực hiện đến đâu.
Tần Thủy Hoàng bắt đầu khởi hành từ phía Bắc Lũng Tây, khi đi đến dãy núi Kê Đầu, bỗng thấy một đám mây mờ, hiện ra năm vầng hào quang sáng chói (đây là vùng vận khí hướng Đông Nam, nơi Lưu Bang khởi nghĩa sau này). Tần Thủy Hoàng thấy vượng khí như thế, trong lòng lo sợ, muốn trừ đi. Ông bày lễ tế ở núi ông Nhạc và Thái Sơn, rồi lấy thanh bảo kiếm của mình thường đeo, yểm dưới chân núi Kê Đầu.
Hồi 1 của tác phẩm Hán Sở tranh hùng cũng có nhắc tới sự việc này, dưới dạng một câu chuyện hư cấu như sau:
Tần Thủy Hoàng trấn yểm vượng khí xong, giữa trưa lại ngủ mơ một giấc kỳ lạ: Tần Thủy Hoàng chợt nghe bên tai một tiếng nổ long trời lở đất. Rồi một vầng thái dương đỏ ửng từ trên trời rơi xuống. Bỗng thấy một đứa bé áo xanh, mặt đen chạy đến ôm vầng thái dương, toan chạy. Liền lúc đó, lại có một đứa bé khác, mặc áo đỏ, đôi mắt sáng quắc từ phương Nam chạy đến hét lớn:
- Tên áo xanh kia hãy để vầng thái dương lại. Ta vâng lệnh Ngọc hoàng đến lấy vầng thái dương.
ứa bé áo xanh không chịu, cả hai ôm nhau vật lộn. ứa bé áo xanh vật ngã đứa bé áo đỏ bảy mươi hai lần. Nhưng bất thình lình đứa bé áo đỏ đá một đá thật mạnh, đứa bé áo xanh ngã lăn xuống đất chết. Thủy Hoàng thấy vậy vội kêu lên:
- Hỡi hài đồng kia, đừng vội đoạt vầng thái dương, hãy cho ta biết chúng bay là ai?
Thiên thạch rơi báo hiệu sư thay đổi triều đại (ảnh minh họa)
ứa bé đáp:
- Ta là dòng dõi Thuấn Nghiêu, quê ở Phong Bái, vì dân dấy nghĩa. Thượng đế đã cho ta hưởng lịch bốn trăm năm.
Nói xong, đứa bé áo đỏ ôm vầng thái dương chạy về phía Nam. Thủy Hoàng đưa mắt nhìn theo, bóng đứa bé mờ dần rồi khuất sau vầng hào quang, giống như vầng vận khí ở núi Kê ầu. Thủy Hoàng bừng mắt tỉnh dậy mới biết đó là chiêm bao, lòng bâng khuâng nghĩ:
- Giấc mộng này lành ít dữ nhiều. Nhà Tần ta có lẽ vận mạng đã hết, thiên hạ ắt về tay kẻ khác.
Tần Thủy Hoàng liền bỏ tuần du, truyền xa giá trở về cung. Từ đó lòng buồn bã lo âu, không lúc nào vui. Tần Thủy Hoàng sợ rằng nhà Tần do mình gây dựng sẽ mất vào đời sau mình, vì vậy, ông tìm nhiều cách để bất tử, trong đó có việc phái Từ Phúc, Lư Sinh đi tìm thuốc ở đảo Bồng Lai.
Sự kiện thứ hai, theo Sử ký ghi chép lại: Năm thứ 36 (tức năm 211 TCN), sao Huỳnh phạm vào khu vực của sao Tâm, có một ngôi sao rơi xuống Đông Quận. Khi rơi xuống thì hóa thành đá. Có bọn đầu đen (chỉ dân thường) khắc vào đá: "Thủy Hoàng chết thì đất bị chia". Thủy Hoàng nghe tin ấy, sai ngự sử tra hỏi, nhưng không ai thú nhận, bèn bắt tất cả những người ở gần đấy giết hết đi và sai nung chảy hòn đá.
Tần Thủy Hoàng phái Từ Phúc, Lư Sinh đi tìm thuốc bất tử (ảnh minh họa)
Từ hai sự việc được ghi chép lại như trên có thể thấy Tần Thủy Hoàng có lẽ đã biết trước về cái chết của mình. Tuy nhiên, quan trọng hơn cả là ông cho rằng mệnh trời chỉ cho phép nhà Tần có một đời vua là mình, không thể tồn tại được đến đời kế tiếp. Muốn cải mệnh trời, Tần Thủy Hoàng phải truy cầu sự bất tử để mình được ở ngôi vị hoàng đế, giữ gìn sự nghiệp ông vất vả gây dựng lên mãi mãi.
Tần Thủy Hoàng về sau ghét nhất ai nói đến chữ chết, nên quần thần không ai dám bàn đến những công việc sau khi ông mất, để đến nỗi Tần Thủy Hoàng phải chết ở bên ngoài kinh thành. Triệu Cao nhân cơ hội rối ren đó, lại đang ở xa kinh thành nên thay đổi di chiếu của Tần Thủy Hoàng, giết hại thái tử, lập kẻ không có tài đức là Hồ Hợi lên ngôi hoàng đế, dẫn đến nhà Tần diệt vong sau này.
Tần Thủy Hoàng bị ám ảnh bởi sự bất tử nên rất chủ quan về cái chết của mình. Đến năm cuối đời, ông vẫn đi tuần du chứ không chịu ở lại kinh thành. Nếu như ông đủ cẩn thận để chuẩn bị cho người kế nghiệp mình, bằng cách gọi thái tử Phù Tô trở về. Trước đó do can ngăn sự tàn bạo của Tần Thủy Hoàng nên Phù Tô bị sai đi xây Vạn Lý Trường Thành. Hay ít nhất Tần Thủy Hoàng nên giảm bớt những cuộc tuần du, ở lại kinh thành Hàm Dương, dặn dò bá quan việc hậu sự phòng khi qua đời, thì đã không xảy ra sự việc Triệu Cao tự tung tự tác.
Triệu Cao - kẻ làm loạn sửa đổi di chiếu của Tần Thủy Hoảng (ảnh từ phim truyền hình Trung Quốc)
Năm 210 TCN, sau khi tế vua Hạ Vũ ở Cối Kê, Tần Thủy Hoàng trở về kinh. Trên đường trở về phía tây đến bến Bình Nguyên thì bị bệnh. Tần Thủy Hoàng qua đời ở Bình Đài, thuộc đất Sa Khâu, là nơi cách kinh thành Hàm Dương những hai tháng đi bằng đường bộ.
Cái chết của Tần Thủy Hoàng vẫn còn là một điều bí ẩn, vì hầu như không có tài liệu nào ghi chép lại về tình hình sức khỏe của ông. Tương truyền rằng khi đi đến Sa Khâu, Tần Thủy Hoàng nghe tiếng cọp gầm thét trong núi, quân sĩ về báo trong núi có một con cọp đen rất lớn (cọp đen là biểu tượng của Tần Thủy Hoàng). Triệu Cao thấy vậy cho là điều bất thường bèn tự ý sai quân giết đi, Tần Thủy Hoàng thấy vậy tức giận, bệnh vốn sẵn trong người bạo phát mà chết.
Theo Danviet
Bí ẩn những xác chết bên đường ray lúc rạng sáng: Tên sát nhân khó lường Sau những nỗ lực điều tra, cảnh sát đã xác định được hung thủ nhưng việc bắt giữ lại không hề dễ dàng. Có những thời điểm, họ gần như đã tóm được nghi phạm nhưng rồi hắn lại biến mất một cách bất ngờ. Từ năm 1997 đến năm 1999, dọc theo các tuyến đường sắt trên nước Mỹ liên tiếp xảy...