Từ tòa án bước ra, cầm trên tay phán quyết ly hôn, tôi ngơ ngẩn khi nghe anh nói
Ngày cuối cùng tới tòa án, tôi không thèm nhìn anh lấy một cái. Lúc bước ra cửa tòa án, trên tay cầm chắc phán quyết ly hôn, không ngờ anh gọi tôi lại.
Tôi và chồng kết hôn được 7 năm trước khi ra tòa ly hôn hai người hai ngả. Cuộc hôn nhân của chúng tôi không có người thứ ba xen vào, chẳng vì gia đình gây khó dễ, nguyên nhân đến từ chính hai chúng tôi.
Tôi là mẫu người phụ nữ độc lập, tự chủ và đam mê công việc. Nói thế không có nghĩa tôi bỏ bê hoàn toàn gia đình, con cái. Tôi với chồng có một b.é t.rai 5 t.uổi, tôi thuê người giúp việc nhưng vẫn bao quát chung tình hình, không để chồng phải lo lắng gì nhiều.
Tôi cứ nghĩ như thế là ổn thỏa nhưng chồng tôi lại không hài lòng. Anh muốn tôi làm ít lại, dành nhiều hơn thời gian cho chồng con. Anh thích tôi vào bếp mỗi ngày tự tay nấu cho cả nhà những bữa ăn nóng hổi, tự tôi đưa con đi học, cùng chơi với con như bao bà mẹ khác.
Tôi ngơ ngẩn nhìn anh, nhận ra anh đợt này gầy đi nhiều. (Ảnh minh họa)
Tóm lại anh chỉ muốn tôi làm một công việc hành chính nhà tản, lương thấp và dành tâm trí, sức lực cho gia đình nhiều hơn. Cũng có thể là muốn tôi yếu đuối, dựa dẫm nhiều hơn vào anh nữa!
Năm ngoái anh bảo tôi bỏ bớt công việc đi để sinh thêm con. Nhưng tôi đang phấn đấu thăng chức, làm sao có thể bỏ ngang để sinh con. Tôi từ chối anh, cũng nói rõ lý do khiến anh thất vọng vô cùng. Tôi nghĩ trong bụng đợi lên chức, ngồi yên ổn ở vị trí mới thì sẽ sinh con thứ hai. Nào ngờ tôi vừa lên chức thì anh cũng đề nghị ly hôn.
Tôi sốc lắm, hỏi anh thì anh nói tôi với anh không chung quan điểm, lối sống và nguyện vọng, cách tốt nhất là ly hôn để mỗi người đi tìm cuộc sống mà mình mong ước. Tôi giận anh lắm, lại nghĩ mình đâu làm gì sai mà bị ruồng rẫy. Nhiều người chồng mong có vợ giỏi giang, kiếm ra t.iền như tôi còn chẳng được. Thế là tôi tự ái ký đơn ngay không thuyết phục anh thêm.
Video đang HOT
Có lẽ quyết định ly hôn anh đưa ra là đúng đắn cho vợ chồng chúng tôi. (Ảnh minh họa)
Thời gian chờ ly hôn tôi và anh gần như chiến tranh lạnh. Anh dọn đồ ra khỏi nhà, tôi nhận nuôi con trai. Tôi vẫn không cam lòng vì bị chồng bỏ cho nên tôi không muốn có liên lạc gì với anh.
Ngày cuối cùng tới tòa án, tôi không thèm nhìn anh lấy một cái. Lúc bước ra cửa tòa án, trên tay cầm chắc phán quyết ly hôn, không ngờ anh gọi tôi lại. Đứng sóng vai với tôi anh bỗng nói: “Anh nhớ em nói thích mẫu túi xách mới ra, đi nào anh sẽ mua tặng em!”.
Tôi ngơ ngẩn nhìn anh, nhận ra anh đợt này gầy đi nhiều. “Không còn là vợ chồng thì chúng ta vẫn là bạn cơ mà. Anh muốn làm bạn với em để cùng nuôi dạy con cho tốt”, anh cười bảo.
Tôi im lặng một lát rồi bật cười theo anh: “Được, đi nào!”. Thực sự nhiều đêm nằm suy nghĩ, tôi cũng nhận ra tôi không thể trở thành mẫu người phụ nữ mà anh mong muốn. Như thế khác gì chặt đi đôi cánh, bẻ gãy hai chân của tôi. Có lẽ quyết định ly hôn anh đưa ra là đúng đắn cho vợ chồng chúng tôi và tôi nên vui vẻ, bình thản tiếp nhận nó.
(ngochuonggh…@outlook.com)
P.G.G
Theo toquoc.vn
Đá bạn gái nghèo để '1 bước lên tiên', tôi nuốt nước bọt nhìn em cùng người này sánh bước
Nhưng khi sếp tổng xuất hiện, ánh mắt tôi lại đóng đinh vào người phụ nữ trẻ đi cùng ông ấy. Không thể tin nổi đó lại là Vy!
Tôi sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo đói. Lên thành phố học tập và làm việc, ước mong lớn nhất của tôi là có thể gây dựng được sự nghiệp cho bản thân, sau đó giúp đỡ bố mẹ và nâng đỡ các em.
Nhưng cuộc sống luôn khắc nghiệt hơn những gì chúng ta tưởng tượng. Ra trường mấy năm mà tôi vẫn chỉ là 1 nhân viên quèn với mức lương đủ nuôi sống bản thân.
Tôi và Vy yêu nhau gần 2 năm nay. Hai đứa có hoàn cảnh tương tự nên rất đồng cảm và luôn động viên, an ủi nhau cùng cố gắng vươn lên. Song sự nâng đỡ về tinh thần ấy chẳng giúp ích được gì cho tôi cả. Nếu tôi và Vy kết hôn, chúng tôi chỉ có kinh tế đủ sống, đến nuôi 1,2 đứa con ở thành phố lớn này còn chật vật huống chi báo hiếu bố mẹ ở quê. Cuộc sống như thế không phải là điều tôi mong muốn. Tôi thực sự không cam lòng cả đời như vậy!
Tôi và Vy yêu nhau gần 2 năm nay. Ảnh minh họa.
Giữa lúc đó tôi biết Thùy. Thùy là con gái trưởng phòng của tôi, 1 lần đến công ty tìm bố đã bắt chuyện qua lại rồi chúng tôi vui vẻ kết bạn. Thùy xinh đẹp, hiện đại cũng khá phóng khoáng. Có lần Thùy nói với tôi thế này: "Giá kể anh chưa có bạn gái thì em sẽ tán anh ngay!".
Tôi cứ suy nghĩ mãi về câu nói ấy của Thùy. Nếu tôi và Thùy ở bên thì sao? Có bố vợ là trưởng phòng, sự nghiệp của tôi sẽ thăng tiến rất nhanh là điều chắc chắn. Tôi càng mường tượng về viễn cảnh tương lai tươi sáng ấy thì ý định chia tay Vy càng trỗi dậy mãnh liệt trong tôi.
Cho đến hôm Thùy nhào vào ôm tôi thủ thỉ: "Anh chưa chia tay bạn gái à?", tôi cuối cùng đã hạ quyết tâm buông bỏ cô bạn gái nghèo đã bên cạnh mình những tháng ngày khốn khó vừa qua.
Sau khi chia tay Vy tôi và Thùy chính thức trở thành một cặp. Thời gian đầu đúng là công việc của tôi thuận lợi hơn hẳn nhờ sự tác động của Thùy với bố cô ấy. Nhưng Thùy vốn là cô tiểu thư đỏng đảnh, chiều chuộng cô ấy cũng đủ tôi mệt bở hơi tai. Nhiều lúc tôi không khỏi nhớ đến sự hiểu chuyện, biết điều của Vy.
Tôi và Thùy yêu nhau gần 1 năm thì cô ấy đá tôi để theo một gã trai thư sinh khác. Tôi cay cú lắm nhưng chẳng làm gì được. Đáng lẽ tôi nên dự đoán trước ngày này khi biết rõ tính Thùy rất cởi mở trong chuyện tình cảm. Hơn nữa, có thể cô nàng chỉ coi tôi là một trò chơi tình ái, còn tôi ngu ngốc tưởng sắp làm rể trưởng phòng tới nơi.
Mọi thứ của tôi, công việc và cuộc sống lại chìm vào tăm tối. Lúc này tôi thậm chí còn chẳng có Vy bên cạnh vỗ về, động viên. Tôi bỗng nhớ cô ấy da diết, chỉ mong được gặp lại cô ấy một lần. Sau đó tôi thật sự đã gặp lại Vy nhưng trong một tình huống trớ trêu vô hạn.
Phòng làm việc của tôi tổ chức tiệc mừng công, giữa bữa tiệc thì sếp tổng có ghé qua động viên anh em. Cơ hội diện kiến sếp tổng là vô cùng ít ỏi với những nhân viên ở tầng lớp dưới như chúng tôi nên ai cũng hồi hộp lắm. Nhưng khi sếp tổng xuất hiện, ánh mắt tôi lại đóng đinh vào người phụ nữ trẻ đi cùng ông ấy. Không thể tin nổi đó lại là Vy!
Mọi thứ của tôi, công việc và cuộc sống lại chìm vào tăm tối. Ảnh minh họa.
Tôi choáng váng hơn nữa khi nghe sếp giới thiệu: "Chào vợ anh đi! Mấy hôm nữa sẽ báo hỉ". Vy mỉm cười nhận đủ lời tâng bốc, nịnh nọt của mọi người, riêng tôi đứng như trời trồng chẳng nhúc nhích nổi. Cô ấy nhìn lướt qua tôi rồi bình thản như không có chuyện gì.
Cho tới tận khi 2 người họ đi mất tôi vẫn chưa hoàn hồn. Sếp tổng năm nay 45 t.uổi, vợ mất đã lâu, con cái đều khá lớn rồi. Vy mới 26, kém sếp tổng quá nhiều t.uổi nhưng nhìn họ vẫn khá đẹp đôi. Cô ấy về làm vợ sếp chắc chắn sung sướng không để đâu cho hết. Chẳng thế mà Vy ngày càng đẹp ra, khiến tôi nuốt nước bọt tiếc nuối.
Sau khi cơn choáng váng qua đi tôi đ.âm lo sợ cô ấy sẽ trả thù mình bằng cách "thủ thỉ bên gối" để sếp tổng đuổi việc tôi. Khả năng ấy hoàn toàn có thể xảy ra bởi trước đây tôi đã rũ bỏ cô ấy quá phũ phàng. Tôi có nên liên lạc với cô ấy bày tỏ ăn năn, mong cô ấy đừng để bụng không?
Theo Gia đình & Xã hội
Bị chồng mắng sấp mặt vì biếu bố mẹ đẻ 10 triệu đồng Hương kể, cô và Lê - chồng cô biết nhau trong một buổi khai trương quán cà phê của bạn. Sau buổi đầu nói chuyện, tiếp xúc, Lê thấy Hương xinh xắn, nhẹ nhàng nên xin số điện thoại của cậu bạn thân làm chủ quán để liên lạc. Sau 5 tháng nhắn tin, hẹn hò và đi chơi, Lê ngỏ lời yêu...