Tự sự của vợ hư
Vợ ngoan luôn nghĩ phụ nữ dành thời gian chăm chút cho bản thân chỉ là người ích kỷ, là vợ hư. Nhưng mình nghĩ, người phụ nữ biết cách yêu mình thì mới biết cách yêu chồng, biết lo cho mình mới là người biết làm cho gia đình gia đình mình hạnh phúc.
Phụ nữ biết thu xếp thời gian chăm sóc cho bản thân, biết làm hài lòng cảm xúc của bản thân thì họ mới có đủ năng lượng và yêu thương dành cho gia đình lẫn người xung quanh.
Mình thường xuyên đi spa làm đẹp, thi thoảng trích một khoản để đầu tư quần áo, mỹ phẩm. Có dịp mình vẫn bỏ chồng con ở nhà đi du lịch một mình. Cuối tuần có khi “vứt” chồng ở nhà, 2 mẹ con dắt nhau đi café với đám bạn.
Có hôm còn gửi hết chồng con sang nội, mình đi karaoke hát hò xả stress. Mình vui, mình hạnh phúc và tự dưng mình đối với chồng cũng ngọt ngào hơn rất nhiều. Thế là mình thành vợ hư trong mắt vợ ngoan.
Vợ ngoan là phải 24/24 quay cuồng quanh chồng, con thì mới yên tâm mình là một phụ nữ tốt. Khi họ quên chồng đi một lúc để vui chơi cho bản thân mình thì cảm thấy tội lỗi, để chồng con ở nhà một ngày tự chăm nhau để bản thân đi du lịch cùng công ty cũng áy náy không yên.
Họ để chồng đói một bữa là nóng ruột như thể để con nhỏ của mình đói vậy, để con ở nhà ngoại/nội một hôm là đã sốt xình xịch. Trong khi ấy biết rõ, ông bà chăm cháu nào có kém gì mẹ cháu.
Có thể đám đông sẽ tung hô người phụ nữ hy sinh thời gian, nhan sắc và những khát khao của bản thân để vì gia đình. Nhưng sâu trong lòng họ, họ có được hạnh phúc không?
Nếu vợ ngoan nói, hạnh phúc của họ là chồng con thì thật phũ phàng thay. Đàn ông ấy mà, họ không nghĩ giống phụ nữ chúng ta đâu. Đừng hy vọng mình hy sinh, chăm chút cho họ, còn mình thì như mẹ bổi, béo ú, lôi thôi lếch thếch và lấy cớ là hy sinh vì chồng vì con mà họ biết ơn mình, yêu thương và chung thủy với mình. Họ thậm chí còn ngượng và không muốn đi đâu với mình ấy. Thế cho nên, cứ đầu tư giữ gìn nhan sắc và mặc đẹp vào để họ còn hãnh diện về mình.
Đàn ông nào chẳng thích ở bên một cô nàng luôn luôn tươi mới, sảng khoái, luôn biết làm cho mình xinh đẹp, cuốn hút hơn một người vợ chăm chỉ, mải mê gia đình con cái, ăn chả dám ăn, mặc chả dám mặc, không dám rời con lấy một ngày để có khoảng thời gian riêng bên chồng, thường xuyên trưng bộ mặt nhàu nhĩ, làu bàu, cáu kỉnh, đay nghiến chồng. Chính vì thế ngoại tình, cặp bồ mới trở thành bệnh nan y và người thứ 3 mới nhiều như nấm mọc sau mưa.
Phụ nữ biết thu xếp thời gian chăm sóc cho bản thân, biết làm hài lòng cảm xúc của bản thân thì họ mới có đủ năng lượng và yêu thương dành cho gia đình lẫn người xung quanh (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Vợ ngoan nói mình thuê người giúp việc là hoang phí và lười biếng vì vợ chồng mình mới có một bé, chưa vất vả đến mức để phải thuê ôsin. Thế là mình thành vợ hư.
Nhưng vợ ngoan đâu có biết, đàn ông họ chỉ cần nhà luôn sạch thơm, bữa đến có cơm ngon. Sáng ra có quần áo là lượt thẳng thơm đi làm chứ mấy khi cần làm rõ ai là người làm những điều ấy, vợ cũng được mà người giúp việc cũng chẳng sao.
Vì thế mình đã bớt những việc đó ra khỏi danh sách những việc cần làm hằng ngày mà thay vào đó là: thắt cà-vạt cho chồng mỗi sáng, hôn tạm biệt chồng trước khi đi làm, mát-xa cho chồng trước khi đi ngủ, tìm hiểu thêm để làm mới “chuyện ấy”, nói những lời ngọt ngào mát lành vào tai chồng, thi thoảng mua đôi vé xem phim rủ rê chồng trốn con đi Mega một chuyến. Cuối tuần tự tay vào bếp đãi chồng con một bữa ra trò. Khi mình không còn quay cuồng với quần áo bẩn, nhà bừa bộn, cơm nước dầu mỡ, mình sẽ có thời gian làm những việc đem lại niềm vui cho chồng con và chính bản thân mình.
Vợ ngoan bảo mình vô tâm, chẳng biết lo lắng cho chồng. Khi chồng đi nhậu về muộn, mình không sốt ruột, không gọi nhí nhéo, còn tót đi café với bạn hoặc dắt con đi siêu thị chơi rồi về ngủ sớm mà chẳng thao thức đợi chồng.
Tối nào chồng không về ăn cơm, 2 mẹ con mình vẫn vui như Tết, làm hết món nọ món kia và cùng nhau thưởng thức, đâu cần phải có chồng mới bõ công bày vẽ. Vì mình đang huấn luyện cho cảm xúc của mình không còn bị phụ thuộc vào những hành động, thái độ của chồng nữa!
Cơ quan chồng đi du lịch, mình gửi con ở nhà nội để 2 vợ chồng có không gian riêng. Mình cười nói phơi phới cả chuyến đi, thức dậy và bơi lội mỗi sáng với chồng, chơi bóng ở bãi cát với chồng. Đêm cổ vũ bóng đá với chồng, lúc rỗi rãi thì ngồi xem chồng chơi tá lả, bình luận chỉ chỏ loạn xạ cả lên, ngồi ăn thì gắp thức ăn và chăm sóc cho chồng rất kỹ.
Chồng rất hạnh phúc, yêu và tự hào về vợ, lúc nào cũng quấn quýt bên vợ. Nhưng vợ ngoan đi cùng đoàn thì bảo mình hư, mình không nghĩ đến con nên mới để con ở nhà, mình không ý tứ gì hết khi đã là gái có chồng.
Chả ai muốn mình phải bỏ vợ, bỏ chồng, nhưng nếu không may chuyện xảy ra thì mình cũng không sốc lắm đâu, vì mình nghĩ vợ hay chồng, suy cho cũng là người dưng, về ở với nhau vì tình vì nghĩa.
Đâu phải chia tay là mình sẽ chết, mình không thể có ai khác, mình không thể nuôi dạy con nên người. Xã hội thì còn nhiều định kiến nhưng mình đã nghĩ thoáng như vậy đấy, cho nhẹ lòng. Khi lòng thanh thản ta suy xét và làm mọi việc cũng nhẹ nhàng, thoải mái, không kì vọng cao để không thất vọng nhiều. Với quan điểm đó, mình bị đánh giá là vợ hư, không trao hết tâm gan, tim ruột cho chồng.
Phương châm của mình là yêu bản thân và cố gắng cân đối cuộc sống, cả về chồng, con, công việc, để cho chính mình được vui vẻ là điều trước tiên, rồi mới tới làm người khác vui vẻ. Cuối cùng, người đàn ông của mình phải muốn ở bên mình chứ không phải là bị bắt buộc. Và, chồng phải tìm cách giữ vợ chứ không phải vợ chỉ chăm chăm đi giữ chồng!
Theo VNE
Bỏ vợ lấy cave: Quả đắng khó thể "nuốt"
Ruồng rẫy người vợ đã đầu gối tay ấp, chia ngọt sẻ bùi hàng chục năm trời để "rước" người tình trẻ đẹp về làm vợ với hy vọng sẽ có một cuộc sống thăng hoa, nhưng ông Hiển đã sớm phải ôm quả đắng.
Ông Hiển vốn xuất thân từ một làng quê nghèo ở miền Trung ra Hà Nội học đại học. Thời sinh viên, ông được rất nhiều cô gái để ý bởi vừa học giỏi, vừa đẹp trai. Thế nhưng, ông đã "bấm bụng" bỏ qua những cô sinh viên "hay mắt" để chọn cho mình một cô gái có hình thức "tầm tầm" nhưng tính tình hiền dịu, chịu thương chịu khó. Đặc biệt, nhà vợ ông Hiển thuộc dạng có của ăn của để bởi ông bố làm chức quan khá to ở tỉnh.
Trời không phụ lòng người, với tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi, mã ngoài điển trai, Hiển được bố vợ đưa về làm cán bộ một cơ quan có nhiều "màu mè" ở tỉnh. Từ đó, cả chức tước lẫn tiền bạc đều đến với ông Hiển như một thứ gì rất tự nhiên. Cuộc sống của ông Hiển cứ thế đi lên, chỉ trừ người vợ là ngày càng xuống sắc.
Mặc dù là con "quan", nhưng vợ ông Hiển lại là một phụ nữ hiền thục, giản dị và tốt bụng. Chị bằng lòng làm một nhân viên xoàng xoàng ở cơ quan, còn lại bao nhiêu thời gian, chị dành để chăm sóc cho người chồng thành đạt và 2 cô con gái.
"Rước" người tình trẻ đẹp về làm vợ với hy vọng sẽ có một cuộc sống thăng hoa nhưng ông Hiển đã sớm phải ôm quả đắng...
Nhưng ông Hiển thì không bằng lòng như thế. Càng ngày, ông càng trở nên khó chịu với cảnh chiều chiều phải về nhà với bà vợ không nhan sắc và 2 con "vịt giời" - ông vẫn gọi 2 cô con gái của ông như thế.
Chán "cơm", tìm "phở" vốn chẳng phải là chuyện gì ghê gớm, đặc biệt là với những người vừa có quyền, vừa có tiền như ông Hiển. Nhưng đa phần chỉ là chuyện "ong bướm" qua đường. Cho đến một ngày, ông Hiển gặp "nàng", người cùng quê Nghệ An. Nhà nàng nghèo, gia cảnh nàng rất đáng thương. Nàng không được học hành, không có bố mẹ giàu chăm chút. Nàng cô đơn nơi đất khách quê người. Nàng làm nghề cắt tóc gội đầu thanh nữ nhưng nàng vẫn "trong sạch". Nàng chỉ có cảm tình và quan hệ với riêng ông. Đặc biệt, nàng đẹp và trẻ hơn ông tới 20 tuổi.
Gặp nàng, Hiển bỗng trở thành người đàn ông đích thực. Ông không phải là người chồng sống nhờ danh nhà vợ, cũng chẳng phải người cha suốt ngày quạu cọ với 2 cô con gái. Mỗi khi ông đến quán gội đầu, nàng ân cần, dịu dàng và nhí nhảnh khiến ông chẳng còn muốn trở về nhà. Nàng bảo, suốt đời chỉ muốn làm người bạn tâm giao của ông mà thôi.
Thế rồi nàng bảo nàng có thai, mà là thai con trai. Nàng bảo nàng không cần ông bỏ vợ, nhưng nàng thương thằng bé sống không có cha. "Con gái không có cha không sao, con trai không có cha không thành đàn ông" - nàng bảo thế và nói rằng, nàng muốn nó lớn lên giống ông, nam tính, mạnh mẽ và thành đạt.
3 lần nàng đi siêu âm, cả 3 lần bác sĩ đều bảo đó là con trai. Lần thứ tư, trước khi sinh có 2 tháng, nàng rủ ông đi cùng. Bác sĩ (ở một phòng khám tư) cũng bảo là con trai. Ông là người đàn ông tốt, sống có trách nhiệm. Ông không thể để nàng liễu yếu đào tơ nuôi con một mình. Ông càng không thể để thằng con trai duy nhất của mình sống giữa toàn bọn đàn bà làm nghề cắt tóc gội đầu.
Ông về thú thật với vợ. Ông bảo: "Em thương anh. Em là người đàn bà trưởng thành, mạnh mẽ. Hai đứa con gái cần mẹ hơn cần bố. Cô ấy yếu đuối, con cô ấy lại là con trai. Cả cô ấy và thằng bé đều không thể thiếu anh".
Vợ ông chết lặng. Nhưng chị biết có cố níu giữ cũng chẳng ăn thua gì. Người ta giờ đã có đủ chức, đủ quyền, đủ tiền. Bố chị thì đã về hưu.
Ông sung sướng được bỏ vợ. Sung sướng mua nhà mới, tậu xe đẹp cho vợ trẻ. Tất cả chỉ trong vòng 2 tháng.
Quả đắng
Ngày cô vợ trẻ đẹp sinh con, ông chết điếng khi đón từ tay bác sĩ cô con gái thứ 3. Thấy thái độ thất vọng của ông, cô vợ thỏ thẻ: Tại bác sĩ người ta nhầm chứ em không cố ý lừa anh! Lúc ấy, ông Hiển nghĩ bụng, thể nào ông cũng phải cho cái tay bác sĩ ấy phá sản. Nhưng nhìn cô vợ vừa yếu ớt mà vẫn vô cùng xinh đẹp, ông Hiển lại mềm lòng.
Đã 2 lần làm bố nhưng lần thứ 3 này, ông Hiển mới biết thế nào là "trai nuôi vợ đẻ gầy mòn". Cứ có gì không vừa ý là cô ta khóc lóc, dằn dỗi, chì chiết... bao nhiêu ngây thơ yếu đuối bỗng bay đi đâu cả, chỉ còn lại là một gái quê cay nghiệt, đỏng đảnh. Ngày xưa, người vợ cũ của ông chẳng bao giờ săm soi tiền bạc của chồng, còn cô này thì quản từng xu. Đi đâu về muộn một chút là ông bị vợ gọi điện mắng cho xối xả. Từ ngày lấy vợ mới, chuyện đi gội đầu ngoài hàng đối với ông trở thành dĩ vãng. Có lần, cô ta còn đến tận cơ quan ông để "dằn mặt" cô văn thư vì nghi ông có tình ý với cô ta. "Tôi còn lạ gì tính của ông. Con nào nó giả vờ ngây thơ, nó "áp" vào là ông "ngả" ngay. Ông mà cứ lơ mơ là tôi "thiến"" - cô ta dọa.
Thế nhưng, những lúc ông đi làm, cô vợ trẻ chẳng có việc gì làm lại lang thang hết siêu thị này, spa nọ. Nếu ở nhà, cô ta lại gọi bạn bè đến đánh bài ăn tiền. Khi ông góp ý, cô vợ thẳng thừng: Anh già rồi, chứ em còn trẻ. Ngày trước em đói, em khổ. Bây giờ em phải sống, phải hưởng thụ chứ" - cô vợ trẻ thẳng thừng tuyên bố. Ông đi công tác ở đâu cô ta cũng đi theo, nhưng việc cô ta đi đâu, làm gì thì ông "đừng có mà xen vào" vì "không hợp".
Buồn, thỉnh thoảng ông muốn về nhà cũ thăm vợ cũ, con... cũ. Nhưng những cuộc gặp rất gượng gạo. Dù chẳng ai trách cứ gì ông, nhưng ông nói chuyện mà chẳng dám nhìn vào mắt họ. Ông cũng không thể chia sẻ nỗi khổ của mình với họ. Vả lại, ngồi được một lúc, ông lại phải nhanh nhanh chóng chóng cáo lui vì sợ "con vợ" mà biết lại nổi cơn tam bành.
Đến cơ quan hay gặp bạn bè cũ, mọi người chẳng biết nói thật hay có ý khác, cứ khen ông sướng, có vợ vừa trẻ vừa đẹp. Còn ông, để khỏi bị mang tiếng là bị "hớ", cũng phải làm mặt hớn hở nhưng trong lòng thì đắng ngắt.
Theo VNE
Hé lộ nhật ký đau đớn của chân dài làm "gái bao" cho đại gia Có những đêm về, Ph. đánh tôi thẳng tay vì nghe mùi bia rượu thuốc lá trên người tôi. Chuyện gì đến cũng đã đến. Ph. làm đơn ly hôn. Tôi đau đớn thấy mình trắng tay. Ảnh minh họa Tôi đã từng tin rằng, đời người mạnh được yếu thua, trời cho ai nấy hưởng. Tôi đã từng tin rằng, mình đẹp,...