Từ pháp trường đến phòng tiêm thuốc độc
Mặc dù còn phải chờ đợi sự hướng dẫn của các thông tư, nghị định, song Luật Thi hành án hình sự chính thức có hiệu lực ngày 1-7 có một điểm được đông đảo dư luận quan tâm, là sự thay đổi phương thức thi hành án tử hình: từ bắn súng sang tiêm thuốc độc bị án.
Bài 1: Nghề… trăn trở nhân tâm
Bên lề bước chuyển đổi được đánh giá mang đầy tính nhân đạo này có không ít câu chuyện.
Một tử tù viết thư để lại trước giờ bị thi hành án
Bị án cuối cùng của trường bắn Cầu Ngà
Năm 1993, Trại tạm giam số 1 – CATP Hà Nội chuyển từ phố Hỏa Lò, quận Hoàn Kiếm về xã Xuân Phương, huyện Từ Liêm. Địa điểm chuyển đi, nhưng cái tên Hỏa Lò không cần giải thích nhiều thì ai cũng biết đó là chốn nào. Cùng với “Hỏa Lò”, một cái tên cũng được nhiều người biết đến là trường bắn Cầu Ngà. Đó là khu đất trống nằm ở cuối con đường từ ngã ba thị trấn Cầu Diễn đi vào, ngang qua lối rẽ vào “Hỏa Lò” và phải đi sâu thêm chừng 1km, kịch đường. Trường bắn Cầu Ngà là nơi những cái ác phải trả giá, những kẻ gây ra nỗi đau cho đồng loại phải đền tội.
Gần 20 năm qua, trường bắn Cầu Ngà đã chứng kiến nhiều buổi thi hành án, song có lẽ, bị án “nổi tiếng” nhất chính là Nguyễn Văn Hưng, 21 tuổi, nhà ở huyện Thạch Thất, Hà Nội. Hưng “nổi tiếng” không phải bởi thời điểm “đi”, anh ta vẫn rất trẻ, mà bởi, Hưng là bị án cuối cùng ở trường bắn Cầu Ngà bị thi hành án bằng hình thức bắn súng. Ngày 1-7-2011, phương thức thi hành án tử hình thay đổi theo quy định của Luật Thi hành án hình sự. Trước đó, ngày 24-6, Nguyễn Văn Hưng ra pháp trường.
Video đang HOT
Tội trạng của Nguyễn Văn Hưng được ghi vắn tắt trong hồ sơ lưu trữ của Phòng Thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp – CATP Hà Nội. Dù rất ngắn, nhưng nó cũng đủ khiến người đọc phải rùng mình. Trung tuần tháng 6-2008, Hưng bỏ nhà đi lang thang. Và vì không có tiền tiêu nên anh ta đã nảy ý định cướp “ xe ôm”. Từ ngày 16-6-2008 đến ngày 8-7-2008, Hưng đã gây ra 4 vụ cướp tài sản của những người lái “xe ôm”. Trong đó, đỉnh điểm hành vi độc ác của Hưng là vụ việc xảy ra hôm 8-7. Hôm đó, y mang theo dao bầu, thuê một người lái “xe ôm” chở về địa bàn xã Liên Hiệp, huyện Phúc Thọ.
Tới cánh đồng xã Liên Hiệp, Hưng rút dao khống chế người lái “xe ôm”. Hoảng sợ, người lái “xe ôm” đẩy đổ xe máy và bỏ chạy. Quyết liệt thực hiện hành vi phạm tội đến cùng, Hưng đuổi theo, đâm 1 nhát trúng lưng nạn nhân, và đâm thêm 2 nhát trúng vùng bẹn người lái “xe ôm”. Trước sự van xin của bị hại, Hưng lạnh lùng bỏ ngoài tai, và y đã giáng thêm nhát dao nữa vào sườn trái người lái “xe ôm”, trong quá trình xô xát. Bản án tử hình được tuyên là hoàn toàn xác đáng đối với Nguyễn Văn Hưng, về tội danh giết người, cướp tài sản.
Hôm 24-6, Hà Nội bị ảnh hưởng bởi hoàn lưu cơn bão số 2. Mưa như trút nước. Nguyễn Văn Hưng lầm lũi bước ra từ chiếc xe thùng đặc chủng. Y tỏ ra khá bình tĩnh trước các thủ tục mà Hội đồng thi hành án tử hình tiến hành. Nguyện vọng cuối cùng y xin với đại diện cơ quan pháp luật, là một điếu thuốc lá…
Bớt một niềm trăn trở
Chịu trách nhiệm thi hành án tử hình đối với các bị án là một đội công tác thuộc Phòng Cảnh sát bảo vệ và hỗ trợ tư pháp- CATP Hà Nội. Cách đây vài tháng, chủ trương mới của Bộ Công an được Công an Hà Nội thực hiện là sáp nhập, chia tách một số lực lượng. Phòng Cảnh sát bảo vệ và hỗ trợ tư pháp sáp nhập với một số phòng nghiệp vụ khác, tên gọi mới là Phòng Thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp. Đội 4 (Đội Hỗ trợ tư pháp và quản lý kho vật chứng) của Phòng, cho đến trước mốc thời điểm ngày 1-7, chịu trách nhiệm thi hành các bản án tử hình.
Tôi chưa gặp đủ gần 40 cán bộ chiến sỹ của Đội 4, nhưng có thể cảm nhận một điều rằng, công việc bao nhiêu năm qua của các anh đã khiến mỗi người phải trăn trở không ít thời gian. Từ những cán bộ trên 20 năm gắn bó với “nghề”, đến những chiến sỹ còn trẻ lắm, họ cùng có chung tâm trạng, nhất là thời khắc lần đầu tiên thực thi nhiệm vụ.
Thượng tá Lê Xuân Cần – Phó trưởng Phòng Thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp CATP Hà Nội tâm sự: “Vẫn biết công việc, nhiệm vụ thi hành án được Nhà nước, ngành và cấp trên giao phó, những đối tượng bị thi hành án tử hình là những kẻ đã gây ra tội ác với đồng loại, xã hội, không còn biện pháp, cơ hội để cải tạo, và việc loại trừ họ ra khỏi đời sống là cần thiết nhưng cán bộ chiến sỹ trực tiếp làm nhiệm vụ vẫn khó tránh khỏi những phút giây đắng lòng, xót xa, và cả sự ám ảnh”. Ở Đội 4, có chiến sỹ trẻ đã không chịu nổi áp lực công việc, phải xin chuyển công tác. Anh em ở lại tiếp tục gắn bó với nghề. Người cũ động viên người mới. Họ truyền cho nhau ý chí: “Mình là những chiến sỹ làm công việc lặng thầm nhưng đầy ý nghĩa: loại trừ cái xấu, cái ác ra khỏi cộng đồng, đời sống xã hội, để mầm thiện được nhân lên trong xã hội”.
… Từ ngày 1-7, trường bắn Cầu Ngà sẽ không còn chứng kiến những sự “ra đi” sau loạt đạn đanh thép. Kẻ gây tội ác vẫn sẽ phải đền tội, trả giá. Nhưng cách thức “ra đi” của những bị án tử hình sẽ lặng lẽ hơn. Còn với những cán bộ chiến sỹ chuyên trách thi hành án tử hình, một trang mới đã mở ra trong “nghề”, giúp các anh bớt đi những niềm trăn trở.
(Còn nữa)
Theo ANTD
Vì sao án sơ thẩm bị kháng nghị?
Bị cáo có nhiều tình tiết giảm nhẹ, lẽ ra được hưởng án treo theo đúng quy định của pháp luật, nhưng khi lượng hình, Hội đồng xét xử đã không cân nhắc đến những tình tiết đó và áp dụng hình phạt tù giam với bị cáo. Đương nhiên, một bản án như vậy không thể gọi là công bằng, khách quan và là cơ sở dẫn đến kháng nghị phúc thẩm của VKSND cùng cấp.
Bị cáo Lê Tuấn Đạt (SN 1993-ảnh), trú tại tổ dân phố Đào Nguyên, thị trấn Trâu Quỳ, huyện Gia Lâm, Hà Nội có quen biết anh Lê Văn Tuấn (SN 1991), nhà ở Đa Tốn, Gia Lâm, Hà Nội. Tối 25-11-2010, khi Đạt cùng Tuấn và Nguyễn Sơn Đạt (SN 1990), nhà cũng ở thị trấn Trâu Quỳ đang chơi điện tử tại khu vực tổ dân phố Cửu Việt, Trâu Quỳ, Đạt hỏi mượn anh Tuấn chiếc xe máy Wave BKS 30Z9-0916 để về nhà lấy tiền.
Tuấn đồng ý. Sau khi mượn được xe, Đạt đi xe về nhà lấy tiền nhưng không được. Đạt không mang xe trả cho Tuấn ngay mà đi chơi tiếp. Đến khoảng 21h cùng ngày, trên đường về đến trường Đại học Nông nghiệp I, Đạt nảy sinh ý định mang xe mượn đi đặt lấy tiền tiêu xài. Đạt đã phóng xe đến đặt cho anh Nguyễn Văn Đạt ở Cửu Việt, Trâu Quỳ được 5 triệu đồng. Lúc đặt xe, Tuấn Đạt nói chiếc xe máy là của gia đình. Có tiền, Tuấn Đạt đã sử dụng cá nhân hết.
Đợi đến đêm khuya vẫn không thấy Đạt trả lại xe, anh Tuấn đã làm đơn trình báo Công an thị trấn Trâu Quỳ. Qua giám định, chiếc xe máy của anh Tuấn trị giá 15 triệu đồng. Quá trình điều tra, anh Tuấn đã nhận lại chiếc xe máy và không có yêu cầu bồi thường gì thêm. Với Nguyễn Văn Đạt, khi cho vay tiền và nhận chiếc xe máy không biết là tài sản do Tuấn Đạt phạm tội mà có nên cơ quan điều tra không đề cập xử lý. Với hành vi phạm tội trên, Lê Tuấn Đạt bị VKSND huyện Gia Lâm truy tố về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản theo điều 140, khoản 1 BLHS.
Tại phiên tòa sơ thẩm ngày 15-4-2011, bị cáo Lê Tuấn Đạt khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội và tỏ ra ăn năn hối hận, đề nghị Hội đồng xét xử xem xét giảm nhẹ hình phạt. Luật sư bảo vệ cho bị cáo đề nghị áp dụng thêm tình tiết giảm nhẹ là nhận thức của bị cáo còn hạn chế, tài sản bị chiếm đoạt đã được thu hồi trả cho bị hại.
Sau khi đánh giá toàn bộ những chứng cứ trong hồ sơ vụ án, quá trình thẩm vấn và tranh luận tại phiên tòa, Hội đồng xét xử đã kết luận: Bị cáo có thái độ khai báo thành khẩn, ăn năn hối cải sau khi phạm tội. Mặt khác, khi phạm tội, bị cáo mới 17 tuổi 2 tháng 25 ngày, bị cáo chưa có tiền án tiền sự, tài sản đã được thu hồi trả cho bị hại... Tuy nhiên, bị cáo hiện nay không còn đi học, không có nghề nghiệp, mục đích phạm tội là để có tiền chơi game. Vì vậy cần áp dụng hình phạt tù giam để cải tạo bị cáo thành công dân có ích cho xã hội. Với các lẽ đó, tòa đã tuyên phạt bị cáo Lê Tuấn Đạt 9 tháng tù giam về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản theo điều 140, khoản 1 BLHS.
Vậy án sơ thẩm đã chuẩn về mặt pháp lý chưa?
Ngày 27-4-2011, VKSND huyện Gia Lâm đã có kháng nghị phúc thẩm vụ án trên. Bản kháng nghị nêu rõ: Việc Hội đồng xét xử đánh giá bị cáo hiện không còn đi học, không có nghề nghiệp, mục đích phạm tội là để có tiền ăn chơi, vì vậy cần áp dụng hình phạt tù giam để quyết định xử phạt bị cáo 9 tháng tù giam, trong khi đó, bị cáo lại có nhiều tình tiết giảm nhẹ như: không có tiền án tiền sự, phạm tội có tính chất cơ hội, có nơi cư trú rõ ràng, không có tình tiết tăng nặng, hơn nữa đến khi xét xử bị cáo vẫn trong độ tuổi chưa thành niên...
Như vậy, bị cáo Đạt có đầy đủ điều kiện được hưởng án treo theo quy định tại điều 60 BLHS. Song, Hội đồng xét xử lại áp dụng hình phạt tù giam với bị cáo là quá nghiêm khắc, chưa đánh giá, cân nhắc một cách tổng thể, toàn diện tính chất mức độ của hành vi phạm tội, các tình tiết giảm nhẹ cũng như nhân thân của bị cáo Đạt. Mặt khác, đối với số tiền 5 triệu đồng là số tiền do Đạt phạm tội mà có, nhưng Hội đồng xét xử không tuyên buộc bị cáo Đạt phải truy nộp sung công quỹ Nhà nước là không đúng với quy định tại điểm b, khoản 1, điều 41 BLHS.
Vì các lẽ đó, VKSND huyện Gia Lâm đã quyết định: Kháng nghị một phần hình phạt và biện pháp tư pháp đối với bị cáo Lê Tuấn Đạt của bản án hình sự sơ thẩm số 30/2011/HSST ngày 15-4-2011 của TAND huyện Gia Lâm. Đề nghị TAND TP Hà Nội xét xử vụ án theo thủ tục phúc thẩm. Về hình phạt, đề nghị giữ nguyên mức hình phạt 9 tháng tù nhưng cho bị cáo được hưởng án treo. Về biện pháp tư pháp, đề nghị buộc bị cáo Đạt phải truy nộp sung công quỹ Nhà nước số tiền 5 triệu đồng.
Hiện toàn bộ hồ sơ vụ án đã được chuyển đến TAND TP Hà Nội. Phiên tòa phúc thẩm sẽ diễn ra vào cuối tháng 6-2011.
Theo ANTD
'Yêu râu xanh' sát hại nữ sinh lớp 10 ra pháp trường Kẻ sát nhân Phan Nhật Định gây ra tội ác với cô gái 17 tuổi, vứt xác phi tang dưới giếng vừa bị đưa ra trường bắn. Ngày 23/3, Hội đồng thi hành án tử hình của tỉnh Đăk Lăk đã thực thi bản án tử hình với Phan Nhật Định (29 tuổi, ngụ huyện M'Drăk) về các tội "giết người" và "hiếp...