Từ ngày vợ sinh con, tôi ra sức cày cuốc kiếm tiền, một hôm đi sửa ống nước cho khách, thấy người phụ nữ bước ra từ phòng tắm mà tôi chết lặng
Một năm trước, con trai 4 tuổi của tôi thường phải vào viện vì mắc bệnh lạ. Tiền thuốc men quả thật rất nhiều, nên tôi phải nhận thêm việc, vay mượn để có tiền chạy chữa cho con.
Nhiều lần con nằm viện, thấy con ốm yếu còn vợ bơ phờ mà tôi xót xa lắm.
Tôi 33 tuổi, làm nghề sửa ống nước. Vợ tôi ở nhà buôn bán đơn giản. Vợ tôi nhỏ hơn tôi 7 tuổi, tôi khó khăn lắm mới rước được cô ấy về làm vợ. Từ ngày vợ sinh con, tôi để vợ ở nhà làm việc nhẹ nhàng. Tôi dù không kiếm được nhiều tiền cũng chẳng muốn vợ ra ngoài làm việc cực khổ.
Một năm trước, con trai 4 tuổi của tôi thường phải vào viện vì mắc bệnh lạ. Tiền thuốc men quả thật rất nhiều, nên tôi phải nhận thêm việc, vay mượn để có tiền chạy chữa cho con.
Nhiều lần con nằm viện, thấy con ốm yếu còn vợ bơ phờ mà tôi xót xa lắm.
Từ dạo đó, vợ tôi ít nói đi hẳn, còn dễ nổi nóng với chồng. Tôi không nỡ trách vợ, biết cô ấy cả ngày ở bệnh viện trông con cũng không dễ dàng gì. Chạy chữa ròng rã suốt 1 năm, sức khỏe con trai tôi cũng dần khá hơn, đã được về nhà. Vợ tôi vẫn ở nhà chăm con, nhưng tôi không để cô ấy buôn bán nữa. Tôi muốn vợ nghỉ ngơi, còn phần kiếm tiền thì tôi sẽ đảm đương. Vợ tôi nghe thế cũng không phản kháng, im lặng quay lưng về phía tôi.
Video đang HOT
Sức khỏe của con tôi ngày một tốt lên, bác sĩ đã cho con tôi đi học nhà trẻ lại. Tôi hào hứng nói với vợ nếu cô ấy muốn đi làm thì cứ tìm việc, không quan trọng kiếm được bao nhiêu tiền, tôi chỉ muốn cô ấy ra ngoài cho khuây khỏa. Sau đó vợ tôi xin được việc ở một cửa hàng gần nhà. Từ ngày đi làm, tinh thần của vợ tôi cũng khá hơn.
Một hôm tôi đi sửa ống nước cho khách như mọi lần. Nhà của vị khách này vừa to vừa đẹp, bước vào nhà tôi không khỏi cảm thán mà mong ước có nhiều tiền để mua cho vợ con một căn thế này. Càng nghĩ tôi càng phấn chấn tập trung vào làm việc. Lúc tôi sửa xong thì không thấy ai trong nhà. Tôi đi ra ngoài tìm ông khách kia thì bất ngờ thấy một người phụ nữ bước ra từ phòng ngủ. Tôi chết sững tại chỗ, đồ nghề trên tay cũng rớt xuống.
Người phụ nữ kia chính là vợ tôi. Thấy tôi, cô ấy hoảng hốt vội tránh đi, ông khách kia đi lên từ phía sau, hỏi cô ấy muốn ăn gì không. Tôi quá tức giận, lao đến định đánh ông ta thì vợ tôi vội can ngăn. Cô ấy van xin tôi về nhà rồi nói chuyện. Ông ta tỏ vẻ khinh thường tôi, quăng tiền xuống sàn ngay trước mặt tôi. Ông ta còn chửi mắng đuổi tôi và vợ ra khỏi nhà.
Tôi trở về nhà như người mất hồn, còn vợ tôi khóc nức nở xin tôi tha thứ. Cô ấy nói ông khách kia là cấp trên của cô ấy. Ông ta nói nếu vợ chịu qua lại với ông ta một thời gian thì sẽ cho cô ấy 50 triệu. Vợ tôi thấy thế thì đồng ý ngay, cô ấy cũng vì chán nản cảnh nghèo khó, con thì bệnh tật mà làm vậy.
Tôi bất lực và đau lòng lắm, vừa hận vợ phản bội vừa hận mình kém cỏi. Tôi phải làm sao đây?
Vợ bất ngờ đòi ngủ chung với con riêng của tôi, nghĩ em tránh né chuyện chăn gối, ngờ đâu thấy cảnh tượng này mà tôi chết lặng
Thông thường tôi và vợ sẽ ngủ một phòng, con gái 6 tuổi của tôi sẽ ngủ riêng. Nhưng gần đây, bỗng dưng vợ tôi nói muốn ngủ cùng con, con bé cũng nói muốn được ngủ với mẹ vài hôm.
Tôi nghe thế thì thấy lạ nhưng vẫn đồng ý. Dù sao cả hai gần gũi với nhau hơn thì tình cảm càng gắn bó.
Tôi 35 tuổi, từng ly hôn và có một con gái riêng. Vợ cũ phản bội khiến tôi oán hận. Tôi không cho vợ gặp hay liên lạc với con như đòn trả thù khiến cô ấy cả đời này cũng phải hối hận. Sau khi ly hôn, vợ cũ ra nước ngoài. Nửa năm sau, tôi nhanh chóng kết hôn với Vy.
Vy là gái tân, hiền lành và nhân hậu, là giáo viên mầm non. Tôi quen biết cô ấy trong một lần cùng bạn bè đi làm từ thiện trong chùa. Vy ưa nhìn, thường xuyên đến chùa phụ giúp. Ngày đó nhìn thấy cô ấy chơi đùa với bọn trẻ trong chùa, tôi liền nghĩ đây có thể là người mẹ tốt cho con gái của mình. Tôi ích kỷ nghĩ cho con đầu tiên, nhưng tôi cũng có tình cảm chân thành với Vy.
Biết Vy chưa từng kết hôn lại lấy đàn ông từng ly hôn như tôi sẽ chịu thiệt thòi trong mắt người khác, nên tôi hết lòng chăm lo cho cô ấy và gia đình vợ. Tôi đưa vợ tiền để gửi về nhà, giúp bố mẹ cô ấy sửa chữa nhà. Bố mẹ cô ấy ban đầu không thích tôi, nhưng thấy sự kiên trì và thật lòng của tôi thì dần trở nên quý mền tôi. Từ ngày về sống cùng nhau, Vy yêu thương và chăm sóc cho con riêng của chồng như con ruột của mình.
Thông thường tôi và vợ sẽ ngủ một phòng, con gái 6 tuổi của tôi sẽ ngủ riêng. Nhưng gần đây, bỗng dưng vợ tôi nói muốn ngủ cùng con, con bé cũng nói muốn được ngủ với mẹ vài hôm.
Tôi nghe thế thì thấy lạ nhưng vẫn đồng ý. Dù sao cả hai gần gũi với nhau hơn thì tình cảm càng gắn bó.
Hôm đó, vợ tôi sang phòng con gái từ 8 giờ tối, nói là muốn sang đọc truyện cho con nghe trước khi ngủ. Đến khoảng 9 giờ thì tôi đi ngang qua phòng ngủ của con gái, nhẹ nhàng mở hé cửa ra xem hai mẹ con đang làm gì. Cảnh tưởng trước mặt khiết tôi chết sững.
Con gái tôi đang cầm điện thoại của vợ để gọi video call. Tôi nghe giọng của người bên kia thì biết ngay đó là vợ cũ của mình. Tôi thật sự tức giận, tôi không muốn cô ta liên lạc với con gái mình, cô ta không xứng đáng làm mẹ của con tôi. Tôi đi tới giật điện thoại trên tay con, định lôi vợ vào phòng nói chuyện thì nghe tiếng con gái khóc nấc lên:
"Bố ơi bố đừng la mẹ Vy, là do con khóc đòi mẹ Vy gọi cho mẹ Phượng (tên vợ cũ của tôi). Bố đừng la mẹ Vy, con xin lỗi bố".
Tôi thấy con khóc thì lòng mềm đi, vội dỗ con nín. Tôi hứa với con sẽ không la vợ thì con bé mới nín khóc rồi ngoan ngoãn lên giường đi ngủ.
Khi về phòng, vợ tôi xin lỗi tôi rồi nói:
"Em biết anh giận vợ cũ nhưng con gái anh đâu có lỗi gì. Mình được nhìn mặt ba mẹ mà lại bắt con gái mình không được nhìn thấy mẹ thì sao mà được hả anh? Em biết anh giận em nhiều chuyện, nhưng mà em cũng chỉ vì thấy thương con bé thôi. Trẻ con thì đâu có tội tình gì đâu anh".
Tôi không trả lời vợ, cũng không tức giận với cô ấy nữa. Nhưng trong lòng tôi vẫn còn cái gai khó nhổ vì bị vợ cũ phản bội. Tôi cũng biết mình không đúng khi bắt con không được gặp mẹ, chắc tôi cần thêm thời gian. Qua chuyện này, tôi càng yêu thương người vợ hiện tại của mình hơn. Cô ấy tin tưởng tôi nên mới không ghen tuông với vợ cũ, lại còn vì con gái của tôi mà lén liên lạc với vợ cũ. Tôi thật sự rất nể trọng và biết ơn cô ấy.
Thấy anh trai lén vào trong phòng người giúp việc, ở cả tiếng không chịu ra, tôi báo ngay cho chị dâu nhưng chị đáp một câu khiến tôi chết lặng Lần đó tôi đến nhà anh chị từ sớm, rủ gia đình anh chị đi ăn sáng. Nhưng anh tôi không xuống, chỉ có chị đi cùng tôi. Khi tôi hỏi thì nghe chị nói anh có việc bận nên ở nhà. Anh trai tôi lấy vợ đã gần 10 năm. Vợ chồng anh chị giỏi kiếm tiền, cuộc sống đủ đầy không...