Từ ngày làm mẹ, tôi chưa khi nào được đi tắm đúng giờ
Khi đó tôi tủi thân lắm thu xếp về nhà đẻ luôn. 2 hôm sau chồng đến xin lỗi rồi đón về, bố mẹ cũng động viên làm vợ rồi phải biết nín nhịn. Sinh nở xong thì đi làm, giờ thì chồng đang phải nuôi…
18 tuổi tôi lên xe hoa về nhà chồng. Quả thật lúc đó ai cũng nghĩ tôi quá vội vàng khi quyết định kết hôn lúc tuổi đời còn quá trẻ, kinh nghiệm sống không có. Nhưng bản thân tôi vì yêu và đang chìm đắm trong tình yêu mật ngọt với chồng nên chẳng nghĩ được nhiều như thế.
Gia cảnh của tôi và anh ngang nhau, không quá khó khăn gì cả. Cưới về chúng tôi sống cùng với bố mẹ chồng 1 thời gian sau đó thì được cho ra ở riêng và tôi bắt đầu nếm trải được cảm giác khó khăn vất vả khi làm vợ làm mẹ ở tuổi còn quá trẻ nó như thế nào.
Khác hẳn với thời gian trước, chồng bắt đầu la cà sau mỗi giờ làm và thường về trễ. Tôi lúc này đã bầu bí nên đợi cơm chồng về bụng đói meo và khó chịu vô cùng, ăn trước thì không nỡ nên anh về tôi lại làu bàu.
- Anh đi làm sao không về luôn cứ để vợ ở nhà nấu nướng xong hết rồi lại ngồi mấy tiếng chờ đợi về ăn là sao? Anh không biết nghĩ cho vợ à.
Ảnh minh họa
- Nghĩ gì mà nghĩ, cả ngày nấu được bữa cơm còn lại chơi dài mà vất vả thế sao? Người ta còn nai lưng ra làm kiếm tiền kia kìa, có giỏi thì ra ngoài làm đi.
Khi đó tôi tủi thân lắm thu xếp về nhà đẻ luôn. 2 hôm sau chồng đến xin lỗi rồi đón về, bố mẹ cũng động viên làm vợ rồi phải biết nín nhịn. Sinh nở xong thì đi làm, giờ thì chồng đang phải nuôi nên nhún nhường 1 chút. Từ đó tính tôi cũng dịu hơn, không bốc đồng trẻ con nữa. Nhưng tôi có cảm giác mình không nói thì chồng ngày càng gia trưởng độc đoán, khác hẳn với người đàn ông ngày xưa tán mình, hiền lành chiều chuộng tôi hết mức.
Tôi làm mẹ khi mới tròn 19 tuổi vậy nhưng mẹ đẻ cũng chỉ sang giúp cho được 2 tuần đầu vì nhà bà bận cửa hàng không dứt ra được. Mẹ chồng ốm đúng dịp đó, vậy là 1 thân 1 mình tôi phải lo tất tần tật cho con. Nhiều lúc con ốm, quấy khóc cả ngày cả đêm cũng chỉ có 1 mình. Chồng đi làm về ăn xong chui vào phòng làm việc khóa cửa rồi lăn ra ngủ.
Có lần stress tới mức tôi đã định cầm nắm thuốc ngủ lên uống. Nhưng vừa định ấn nó vào mồm thì đứa con nhỏ lại mơ ngủ hét toáng lên, tôi cuống cuồng vứt vội nắm thuốc lao tới bế con. Có lúc tôi dỗ mãi mà con không nín điên quá thả mạnh nó xuống giường. May mà trên giường có đệm và chăn, sau đó hối hận tột cùng cứ đấm ngực chửi chính bản thân mình.
Video đang HOT
Rồi cuối cùng cái thời gian khủng hoảng ấy cũng qua đi khi con gái được tròn 1 tuổi. Con ngoan hơn và tôi dần lấy lại thăng bằng, tôi định gửi con đi trẻ để mình đi làm thì trong 1 đêm chồng say rượu về nhà lao vào tôi gần như cưỡng bức tôi lại có bầu lần thứ 2. Giấc mơ đi làm đành gác lại.
2 đứa con liên tiếp ra đời khiến tôi gần như kiệt sức, bên ngoài ai cũng bảo số tôi sướng: “Sướng nhất cô Hương chỉ ăn với đẻ. Còn việc kiếm tiền đã có chồng lo”. Nhưng chẳng ai biết được được mỗi ngày với tôi nó nặng nề hơn cả lao động khổ sai vì chồng không hề đỡ đần vợ 1 chút gì. Anh xem như anh chỉ có nghĩa vụ kiếm tiền và mỗi tháng đưa cho tôi 1 khoản nhất định đủ lo cho gia đình và 2 đứa con mà thôi.
Có tháng phát sinh thêm tiền vì con ốm đau tôi hỏi xin thêm anh thì anh càu nhàu rồi ra mặt khó chịu:
- Làm gì mà tiêu lắm tiền thế. Ở nhà chơi thì đú đởn váy áo ít thôi, mua về mặc ra đường đứng cho trai nó ngắm à.
Ảnh minh họa
- Anh…
Tôi chỉ biết nuốt nước mắt, ở nhà xin tiền chồng nó khổ thế đấy. Sinh đứa con thứ 2 đỡ bỡ ngỡ và vất vả trong cách chăm con hơn đứa đầu vì tôi đã có kinh nghiệm rồi. Nhưng thực sự 2 đứa với mình tôi nhiều lúc là quá sức. Từ ngày sinh đứa đầu tiên tới giờ đến đứa thứ 2. Cứ cho con ngủ đâu vào đấy tôi lại lọ mọ 1 mình dọn dẹp tất cả mọi thứ trong nhà, 12 giờ đêm mới được tắm rửa.
Có lần mệt quá nên gác lại việc dọn nhà đi tắm rồi ngủ luôn, định để sáng mai dậy sớm dọn. Ai ngờ chồng dậy trước xuống nhà dưới vô tình bước phải cái bỉm của con, anh lao vào kéo ngay tôi dậy:
- Cô ở nhà cả ngày mà cái bỉm bẩn của con không dọn được à. Không làm được thì để tôi thuê ô sin. Mỗi tháng tôi đưa cô 6 triệu chứ ô sin chỉ cần 3 triệu thôi mà mọi thứ sạch trơn tru.
Tôi chỉ biết trào nước mắt. 6 triệu ấy đâu phải tôi được anh trả công hàng tháng, mà đó là tiền ăn của cả nhà tiền sữa bỉm của con mỗi tháng đó chứ. Càng nghĩ càng trào nước mắt, hận mình dại lấy chồng sớm để giờ phải khổ thôi.
Phương Lâm/ Theo Thể thao xã hội
Thấy con bị câm đêm nào cũng gặp ác mộng, mẹ mời bác sĩ về thì bị tát 1 cái
Chưa xuống khỏi bàn sinh, Thu đã chết lặng khi bác sĩ nói con gái cô bị cẩm điếc bẩm sinh. Thu ôm lấy con, khóc nức nở. Con gái sinh ra đã không có bố bên cạnh, sao ông trời còn bắt nó chịu thiệt thòi....
Vinh đi làm xong thủ tục đi xuất khẩu lao động 5 năm thì Thu phát hiện mình mang thai. Thu sợ hãi lắm nếu phải ở nhà một mình nên kêu Vinh hủy thủ tục đi nhưng Vinh không nghe. Vinh nói, đó là cơ hội duy nhất để hai vợ chồng đổi đời. Mà Vinh đi về rồi cũng sẽ có điều kiện hơn để lo cho con. Thu nói là nói vậy, sợ là sợ vậy thôi chứ thủ tục làm mất bao nhiêu tiền, giờ mà hủy, mất hết cả vốn, còn cả khoản vay nợ kia nữa nên Thu đành để Vinh đi. Thôi thì đành cố gắng vậy chứ biết làm thế nào được. Thu đâu ngờ, để Vinh đi là sai lầm lớn nhất cuộc đời Thu...
3 tháng đầu sang đó, Vinh đã gửi được tiền về cho Thu trả hết nợ. Lúc đó, Thu đã nghĩ để Vinh đi là đúng. Cứ nghĩ đến cuộc sống sung túc sau này, Thu lại thấy vui. Nhưng Thu đâu ngờ, thời gian sau, chẳng thấy Vinh gửi tiền về nữa. Nghi có biến, Thu nhờ người dò la thì chết đứng khi phát hiện ra Long đã có nhân tình bên đó và quyết định không về nhà nữa. Nhận đơn ly hôn đơn phương từ Vinh, Thu chết lặng. Nếu như không vì sắp đến tháng sinh, chắc Thu đã uống thuốc ngủ tự tử cho rồi. Càng nghĩ đến con, Thu càng rơi nước mắt.
Nhập viện chờ sinh, người ta hỏi chồng đâu mà lòng Thu nghẹn đắng lại. Rồi...
Thu đau đớn tưởng như chết đi sống lại, vậy mà cái đứa con đã chào đời của Thu, không hề cất tiếng khóc:
Thu sợ hãi lắm nếu phải ở nhà một mình nên kêu Vinh hủy thủ tục đi nhưng Vinh không nghe. (Ảnh minh họa)
- Bác sĩ ơi... Con tôi... - Thu cố gượng dậy
- Chúng tôi đang rất cố gắng, cô yên tâm! - Bác sĩ an ủi Thu
Chưa xuống khỏi bàn sinh, Thu đã chết lặng khi bác sĩ nói con gái cô bị cẩm điếc bẩm sinh. Thu ôm lấy con, khóc nức nở. Con gái sinh ra đã không có bố bên cạnh, sao ông trời còn bắt nó chịu thiệt thòi như vậy nữa. Rồi những ngày sau đó...
Thu chẳng dám nghỉ nhiều vì nghỉ nhiều thì cả hai mẹ con đều chết đói. Thu để con sang nhà ngoại chơi không thì thi thoảng có bà nội trông hộ. Được cái ly hôn nhưng mẹ chồng Thu vẫn để ý tới hai mẹ con Thu. Âu đó cũng là một cái sự an ủi. Chỉ có điều, Thu bận rộn kiếm tiền, ham tiền quá nên gần như chẳng để ý gì đến con gái nhỏ. Con bé cũng đã được 5 tuổi rồi. Nó khá tự lập và tự làm nhiều việc để giúp đỡ Thu. Thu cho con đi học lớp giáo dục đặc biệt để con bé không bị quá lạc lõng với xung quanh. Cũng vì bận quá nên Thu để con tự đi học và tự về nhà mà không biết xã hội bây giờ đầy rẫy hiểm nguy và sự việc đau lòng ấy mới xảy ra.
Đang ngủ, Thu bị tỉnh giấc vì con gái đột nhiên giãy dụa mạnh rồi nó choàng mở mắt, ôm chặt lấy Thu, ú ớ sợ hãi, nước mắt chảy ròng ròng. Biết con gặp ác mộng, Thu vỗ về con, dỗ dành con.
Thu rơi nước mắt, Thu bị bà bác sĩ đánh đúng lắm. (Ảnh minh họa)
Thu cứ nghĩ chỉ có đêm đó mới như vậy nhưng liên tiếp những hôm sau, đêm nào con bé cũng gặp ác mộng. Nó tiều tụy, xanh xao hẳn. Để tình trạng này tiếp diễn mãi không hay, Thu mời bác sĩ về khám cho con. Nghe bác sĩ hỏi gần đây con gái có gặp phải chuyện gì không? Thu ngẫm một lúc rồi lắc đầu vì Thu có để ý đâu. Thu nào ngờ vừa khám được chừng 15 phút, bà bác sĩ đã cho Thu một cái tát đau điếng:
- Loại làm mẹ như cô không xứng đáng! - Bà bác sĩ hét thẳng vào mặt Thu
- Sao bác sĩ lại làm như vậy? - Thu bực mình vì đột ngột bị đánh và nghĩ mình oan ức
Bà bác sĩ nhìn Thu, giận giữ lật váy con gái Thu lên, chỉ tay vào chỗ đó:
- Cô nhìn kĩ đi, cái gì đây?
Mắt Thu tối sầm lại, tại sao con gái Thu, đùi và chân lại lắm vết bầm tím thế này chứ.
- Cô chăm con cái kiểu gì mà con bé bị đánh cũng không biết? Thử hỏi, như vậy còn xứng đáng làm mẹ không? - Bà bác sĩ thẳng thừng
Con gái Thu, dạo này trên đường đi học về đều bị một lão say rượu đánh đuổi cướp tiền. Lợi dụng con bé vừa câm vừa điếc nên lão ta mới dám làm liều như vậy. Cũng may mà con bé không bị ảnh hưởng gì quá nghiêm trọng. Thu chết lặng, ôm chặt con vào lòng. Đúng là Thu không xứng đáng làm mẹ chút nào hết. Thu vì mải kiếm tiền mà để con tự lo cho bản thân. Trong khi nó đâu phải một đứa trẻ bình thường cơ chứ. Nó bị câm điếc cơ mà. Thu rơi nước mắt, Thu bị bà bác sĩ đánh đúng lắm. Giờ thì Thu đã hiểu, cuộc sống này, thứ quan trọng nhất, giá trị nhất với Thu chính là con gái.
Mai/ Theo Thể thao xã hội
Vội vàng kết hôn, sống chung tôi mới biết vợ không chỉ chảnh chọe mà còn có thú vui không thể chấp nhận được Dù tôi đã bao dung, bỏ qua mọi lỗi lầm của vợ để có thể làm lại từ đầu nhưng đến cuối cùng, cô ấy vẫn muốn 'dứt áo ra đi'. Đúng là lấy vợ, lấy chồng giống như một canh bạc. Hên thì lấy được người ưng ý, hiểu mình cùng xây dựng gia đình. Còn xui xẻo thì như tôi, lấy...