Từ ngày biết chồng có bồ, tối nào vợ cũng run rẩy bảo: ‘Nhà có ma anh ơi’
Thế rồi, anh chán chị. Anh ngoạ.i tìn.h với một người con gái khác. Đúng thôi, phụ nữ không tự chăm sóc lấy mình, không thương lấy bản thân thì con định ai thương mình nữa.
Hình như vì đã không còn yêu nên người ta cũng chẳng còn tin nhau thêm nữa. Anh với chị kết hôn được hơn 3 năm. Cuộc sống hôn nhân thay dổi nhiều khiến người ta chẳng thể nào ngờ đến được. Bởi vì, tình yêu thì có thể đằm thắm, ngọt ngào. Nhưng nhất định hôn nhân thì không thể như thế.
Mọi thứ quá rõ ràng khiến chị vô cùng đau khổ. Không phải trên đời này cứ yêu nhau là sẽ bên nhau cho đến đầu bạc răng long. Gia đình của chị đã chẳng được như thế. Cuộc hôn nhân của chị đã không như chị nghĩ chỉ vì anh có bồ bên ngoài.
Anh với chị vẫn đang hạnh phúc. Người ngoài nhìn vào thì thấy một gia đình như thế khiến ai cũng ghen tỵ. Thế nhưng không phải vậy, gia đình mình đâu có được như thế. Cuộc hôn nhân ấy chẳng như anh chị mong. Chị không còn được như thời con gái. Không hiểu sao lấy chồng vào chị lại luộm thuộm đến lạ.
Nhìn thấy vợ mình như thế thử hỏi gã đàn ông nào mà không chán cho được. anh thấy mình cố gắng chịu đựng sự ẩu thả và ẩm ương của vợ từ ngày kết hôn đến 3 năm là đã quá nhiều. Chị sinh cho anh 1 cậu con trai nhưng anh thật sự không yêu thương chị nổi vì chị quá xấu xí, sồ sề. Phụ nữ mà không biết giữ dáng của mình thì chỉ có đau khổ mà thôi.
Thế rồi, anh chán chị. Anh ngoạ.i tìn.h với một người con gái khác. Đúng thôi, phụ nữ không tự chăm sóc lấy mình, không thương lấy bản thân thì con định ai thương mình nữa. Đến cả chính bản thân chị chị còn không quan tâm cho được thì còn muốn ai quan tâm mình nữa. Nhưng rồi anh có bồ, chị cũng biết chuyện đó. Chị chẳng nói gì, không ý kiến, không khóc lóc ỷ ôi với anh nan nỉ anh ở lại.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Từ ngày biết chồng có bồ bên ngoài, tối nào về vợ anh cũng run rẩy bảo: “Nhà có ma anh ơi”, anh chồng nghĩ vợ giả vờ để giữ chồng ở nhà nên gạt đi, anh bỏ mặc chị than như thế không quan tâm làm gì cho mệt. Với anh lúc này thì chị chỉ là một người phiền phức mà thôi.
Cứ tưởng đâu đó thế là xong. Vậy mà không ngờ 1 hôm cảm lạnh về sớm thì thấy cảnh này ở nhà. Bình thường anh phải đi làm đêm. Thế nhưng hôm đó vì quá mệt nên anh đành xin nghỉ. Thật bất ngờ khi sau đó anh về nhà. Anh thấy một bóng người mặc đồ trắng ngoài cửa. Tưởng mình hoa mắt nên anh dụi đi dụi lại mắt đến mấy lần.
Chứng kiến cảnh ấy khiến anh cũng phải hét lên. Anh chạy ra rồi lại chạy vào thấy con ma vẫn còn nguyên ở đó. Anh tiến đến hóa ra đó chỉ là một tấm vải trắng. Anh nhìn thấy một sợi dây buộc. Vợ anh mê man ngủ thiếp đi lúc này anh mới đọc trộm tin nhắn của vợ thì chế.t điếng khi nhìn thấy những dòng đó.
Chính là nhân tình của anh, cô ta đã tìm đến tận vợ anh nói cho vợ anh biết mọi chuyện. Thậm chí cô ta còn biết rằng vợ anh thường xuyên gặp ác mộng và nhìn thấy ma. Cô ta nói với vợ anh rằng nếu cứ như thế thì chắc chắn vợ phải b.ỏ chồn.g thì mọi chuyện mới có thể yên ổn được.
Thế là chị cứ đau khổ mãi. Thảo nào anh thấy chị không va.n xi.n anh ở lại với mẹ con mình. Nhưng đêm nào chị cũng khóc rấm rức. Giờ đã biết được hóa ra cái trò nằm mơ thấy ma của vợ không phải giả vờ. Một phần vì chồng ngoạ.i tìn.h khiến vợ trầm cảm đã đành. Giờ lại còn thêm cả chuyện bị cô bồ của anh hàn.h h.ạ cả về thể xác lẫn tinh thần thế này càng khiến cho chị mệt mỏi.
Anh nhìn chị ngủ thỉnh thoảng lại giật mình rồi nấc lên mà lòng thương vô hạn. Anh thấy có lỗi với vợ quá. Chắc chắn sau lần này anh sẽ không còn có ý định phản bội lại vợ con mình thêm 1 lần nào nữa. Ôm vợ vào mà anh thấy xót đến vô cùng khi vợ gầy đi trông thấy trong quãng thời gian mới có vài tháng trở lại đây. Gia đình, đôi khi người ta cần cố gắng nhiều hơn. Cuộc hôn nhân này anh cần phải giữ gìn vì anh vẫn yêu chị, vẫn muốn giữ gia đình này lại.
Nhìn chồng bại liệt mà vẫn làm được chuyện đó với ô sin, tôi run rẩy thở không ra hơi
Cứ nghĩ anh đã như vậy thì không nghĩ tới chuyện trăng hoa nữa nhưng nào ngờ, tôi đã hoàn toàn sai lầm.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 30 tuổ.i, đang làm nhân viên tư vấn tổng đài cho một công ty dược phẩm. Đến độ tuổ.i này rồi, chức vụ của tôi trong công ty cũng khá ổn định. Thường thì những sự vụ khó tôi mới phải ra tay xử lý, còn lại chủ yếu là đào tạo và quản lý đội ngũ tư vấn viên cho công ty. Mức thu nhập và công việc cũng khá ổn định.
Tôi quen chồng trong một buổi hội thảo dược phẩm 5 năm trước. Anh làm trưởng phòng chi nhánh cho một công ty dược khá có tiếng. Ngày đó ngưỡng mộ bởi anh không chỉ giỏi mà tài ăn nói và giao tiếp vô cùng khéo léo. Anh đẹp trai, tâm lý và rất vui tính.
Ban đầu chúng tôi trao đổi số điện thoại chỉ để liên hệ công việc, thực chất là tôi phải nhờ vả anh rất nhiều về kiến thức trong ngành. Dần dà, chúng tôi tâm sự, tiếp xúc nhiều hơn. Ngày đó, bạn bè quen chơi cùng với chúng tôi đều khuyên tôi không nên tin tưởng anh quá nhất là lấy, vì anh rất trăng hoa. Khoảng thời gian yêu tôi, anh vẫn còn qua lại người cũ. Nhưng tình yêu mù quáng cộng với những lời hối lỗi ăn năn của anh nên tôi bỏ qua hết. Đám cưới diễn ra 1 năm sau đó.
Cứ nghĩ cưới anh về, tôi sẽ được toàn quyền sở hữu anh nhưng không. Các cụ nói cấm có sai "ngựa quen đường cũ", anh ngoạ.i tìn.h. Lúc đó tôi đang mang bầu 6 tháng, tôi đã khóc rất nhiều, trách móc anh đủ kiểu. Vẫn là bài cũ, anh lại quay về hối cải và hứa đủ thứ, tôi vì con nên tha thứ cho anh. Đúng là sau đó anh cũng rất tử tế với tôi, tu chí làm ăn và không còn ong bướm ai nữa.
Mọi chuyện êm đềm cứ thế trôi đi đến khi tôi sinh con trai đầu lòng được 9 tháng, chồng tôi bất ngờ gặp ta.i nạ.n trên đường đi công tác. Thật không may anh ấy bị liệt nửa người, phải nằm giường bệnh và cơ hội đi lại như xưa rất khó. Tôi không dám cho phép bản thân mình gục ngã. Bao nhiêu tiề.n của vốn liếng dồn hết cho chồng. Chỉ mong anh nhanh bình phục.
Được vài tháng, bác sĩ nói sức khỏe anh cũng tiến triển, số tiề.n trong nhà cũng không còn là bao, tôi xin đưa anh về nhà để tiện chăm sóc. Con nhỏ, lại công việc, bố mẹ hai bên cũng chỉ hỗ trợ được phần nào, tôi quyết định thuê ô sin. Qua trung tâm, tôi cũng thuê được một chị. Chị ấy tính tình khá cởi mở và hiền lành, chịu khó, chị sẽ phụ giúp tôi những việc cơm nước, lau dọn nhà cửa và chăm con. Còn lại những việc cá nhân của chồng, tôi sẽ là người phụ trách.
Mấy tháng đầu mọi thứ đã đi vào quỹ đạo. Tôi lại đột ngột nhận được lịch công tác tỉnh 3 ngày. Lúc này chồng tôi cũng đã tự làm những việc cá nhân, tôi cũng tin tưởng ô sin hơn nên đành gửi con cho nhà ngoại và cố gắng hoàn thành công việc sớm nhất.
Chưa đến 3 ngày, mọi sự đã xong. Tôi nóng lòng trở về nhà.Về tới nơi, cũng đã khuya. Chắc mọi người cũng đi ngủ. Tôi vội vàng vào xem chồng thế nào. Nhưng vừa mới đẩy cửa, tôi run rẩy chân tay thở không ra hơi thấy chồng và chị ô sin nằm ôm nhau ngủ ngon lành trong tình trạng không mảnh vải che thân.
Quá phẫn uất, tôi lao đến lôi ô sin dậy, cả hai người họ tái mét mặt trình bày sự tình. Tôi quá sốc, cứ nghĩ gã chồng bại liệt của tôi như vậy thì không thể làm ăn được gì nhưng không ngờ trong tình cảnh đó, cái thói trăng hoa của anh ta lại phát tác. Mà chị ô sin, trời ơi, sao họ có thể làm cái việc kinh khủng đó ngay tại nhà tôi được chứ.
Tôi nhanh chóng thanh toán lương, đuổi ngay chị ô sin khỏi nhà trong đêm đó. Mặc kệ chị ta có va.n xi.n, ỉ ôi thế nào. Còn chồng, tôi thảo sẵn một tờ đơn l.y hô.n, lần này quá lắm rồi. Tôi dành bao nhiêu tiề.n của, sức lực lo cho anh ta vậy mà. 2 ngày trôi qua rồi, anh ta mãi không chịu ký đơn. Tôi thực không biết phải làm sao nữa. Xin cho tôi lời khuyên với.
Theo Phununews
Bác sĩ nói vợ tắt thở nhưng không chịu mở cửa cho người nhà Phòng sinh này chỉ có mình chị, chị đã tắt thở rồi còn ai sinh nữa đây. Chẳng lẽ anh đã bị lừa. Chị chưa chế.t, nhưng tại sao? Anh nhanh chóng tìm được câu trả lời khi giọng bác sĩ vang lên... ảnh minh họa Anh đến ngủ mơ cũng mơ thấy mình có con trai. Với anh, con trai giống như...