Từ một tin nhắn khác thường của chồng, vợ bắt vội chuyến xe đi kiểm tra và cái kết…
Anh đang tính thu xếp, nghĩ lý do xin sếp lát đến muộn để về ôm ấp nhân tình bé nhỏ khoảng 30 phút thì há hốc miệng khi nhận được tin nhắn mới từ vợ: “Anh có nhắn nhầm cho ai không? Nháy gì???”
“Vợ đỡ nhức đầu chưa?”, anh Hoàng gửi tin nhắn cho vợ, ân cần hỏi thăm. Phía ô cửa sổ chat bên này với cô nhân tình, anh lại ngoặt sang gõ gõ: “Ăn trưa một mình buồn quá! Ước gì đã tan làm rồi để anh về đón em la cà phố xá!”. Xong xuôi, anh mỉm cười ra điều hài lòng vô cùng, cảm thấy mình lúc nào cũng ăm ắp tình yêu, thật khoan khoái dễ chịu xiết bao.
Vợ anh tên Phương, ở Hà Nội, còn nhân tình tên Linh, ở Hải Phòng. Hải Phòng cũng là nơi anh công tác đã mấy năm nay. Cứ hai tuần một lần anh Hoàng sẽ về thăm vợ con và đều đặn những ngày còn lại trong tuần, anh ghé về căn nhà nhỏ của nàng mèo con lúc nào cũng chực chờ anh về để lao vào lòng nũng nịu. Tiền lương 30 triệu một tháng anh chia đều cho hai bên, chỉ giữ lại một ít cho mình. Anh thấy chẳng vấn đề gì với cuộc sống như vậy cả.
Ngày nào anh cũng nói chuyện vợ qua facebook vào buổi trưa và bảo vợ rằng tối đi làm về mệt, anh thường đi ngủ sớm. Hai bên chiến tuyến chẳng ai hay được trái tim anh có nhiều ngăn đến thế, nên phía nào cũng dâng trọn hết thảy cảm xúc và sự tin tưởng dành cho người đàn ông tên Hoàng ấy. Chuyện sẽ vẫn cứ êm đẹp như 2 năm nay vẫn vậy, nếu không có một buổi trưa…
Ảnh minh họa
Tự dưng anh Hoàng lại nổi hứng nịnh nọt cô nhân tình bằng những lời yêu thương trong lúc đang song song nhắn tin hỏi thăm vợ. Vợ đáp lời: “Em đỡ rồi. Anh hôm nay có bận không?”, anh Hoàng đọc qua loa, chat lại: “Công việc thì lúc nào cũng vậy, bận tối mắt tối mũi”. Còn ở phía bên này, khi nhận được lời ỡm ờ của Linh: “Thì về đây luôn với em một lát rồi lại đi làm tiếp!”. Nghe nhân tình bé nhỏ nói vậy, mắt anh Hoàng sáng lên, gõ ngay: “Ừ hay về làm một “nháy” rồi kệ xừ công việc nhỉ?”.
Video đang HOT
Anh đang tính thu xếp, nghĩ lý do xin sếp lát đến muộn để về ôm ấp cô bồ khoảng 30 phút thì há hốc miệng khi nhận được tin nhắn mới từ vợ: “Anh có nhắn nhầm cho ai không? Nháy gì???”. Anh mới tá hỏa phát hiện ra facebook dường như bị lỗi làm sao mà khi anh nhắn tin cho Linh, lại nhảy nhầm sang phần của Phương. Anh vội vàng chữa cháy: “À, là anh chỉ ước vậy thôi. Nhớ vợ quá mà!”.
Chút lỗi nhỏ khiến anh Hoàng cũng mất hứng, đành hẹn nhân tình tối về sẽ bù đắp sau. Còn anh ở lại công ty để chat nốt không vợ lại nghi ngờ. Nhưng anh đâu biết, vợ anh thời gian này vốn nghe các chị em đồng nghiệp xì xầm nhiều, kiểu như: “Mày cứ tin tưởng chồng cho lắm rồi mất chồng khi nào không hay đấy!” thì đã gờn gợn suy nghĩ. Nay đọc được tin nhắn lạ của chồng nữa thì lại thật đáng nghi ngờ…
Cuối tuần chồng không về, chị Phương quyết định gửi con cho nhà hàng xóm rồi bắt xe xuống tận Hải Phòng tìm chồng. Chị bí mật không để cho ai biết, nghĩ rằng nếu tìm được chồng mà không có gì khả nghi thì cứ coi như đó là một món quà bất ngờ khi đến thăm anh. Còn ngược lại, sự thật có như thế nào chị cũng chấp nhận, thà biết cho rõ rồi chịu đau khổ còn hơn cứ dằn vặt mình mãi. Tin chồng bao nhiêu năm rồi, nhưng niềm tin ấy chị sợ lại trở nên mù quáng mất.
8h tối thứ Bảy, chị Phương gõ cửa phòng trọ ở địa chỉ mà chồng từng cung cấp cho mình. Nhưng ra mở cửa đón chị là một gương mặt lạ hoắc, ngạc nhiên hỏi: “Chị tìm ai?”. Chị Phương lắp bắp nói ra tên của chồng mình, thì nhận được câu trả lời: “À, anh Hoàng trước trọ ở đây nhưng đã chuyển đi lâu lắm rồi mà! Em chỉ nghe nói là anh ấy chuyển đi đến sống cùng vợ ở đường Ngô Quyền hay sao đấy!”.
Chị Phương chết điếng. Chị cố gắng giữ bình tĩnh, ra ngồi tạm ghế đá, gọi điện cho chồng, sau một hồi tút dài là những câu nói cực kỳ hồn nhiên: “Vợ à, em gọi anh có việc gì không?” rồi lại: “Anh đương nhiên là đang ở phòng rồi!”, “Phòng của anh ở đâu à? Em hỏi thế làm gì? Anh từng cho em địa chỉ rồi đấy!”. Chị Phương cúp máy. Chị thấy tim mình đập loạn nhịp trong lồng ngực. Chị bắt đầu thấy sợ, sợ phải đối mặt với sự thật…
Nhưng rồi chị vẫn phải cố gắng bóc trần tất cả. Chị nhấc điện thoại, nói ngắn gọn với chồng: “Em đang đứng ở số 40 đường Ngô Quyền. Em biết hết tất cả rồi. Anh chỉ cần ra đây thôi, dắt luôn cô ấy ra rồi mình nói một lần cho xong!”.
Khoảng 5 phút sau, chị Phương sững sờ khi nhìn thấy chồng dắt tay một cô gái khác ra đứng trước mình.
Thì ra, đây chính là sự thật mà chị sợ hãi bao lâu nay. Nhưng sao nó chẳng hề ghê gớm như chị tưởng tượng nhỉ? Chị không đau, chỉ thấy khóe mắt cay cay và lòng mình quặn thắt khi quay lưng bước đi thôi. Người ta bội bạc như vậy rồi, nhưng vẫn còn một người cần chị. Chị vừa khóc, vừa chạy thật nhanh để về với cô con gái nhỏ của mình…
Theo Linh Lam /Phununews
Chồng tôi vừa qua đời, bạn thân 'mất tích' đã lâu của tôi đột nhiên đến xin chịu tang
Chúng tôi từng thân nhau như thể chị em, vậy mà 10 năm trước bạn thân bỏ đi xa, không liên lạc với tôi, đột nhiên hôm nay cô ấy trở lại xin tôi cho phép để tang chồng tôi.
Tôi đang phải chịu hai cú sốc rất lớn. Chồng mất, mọi chuyện đổ lên đầu. Còn một chuyện nữa là cô bạn thân ngày xưa 10 năm không gặp tự nhiên xuất hiện khiến gia đình tôi lại lai đao một lần nữa.
Tôi lấy chồng được 15 năm rồi, 15 năm sống với nhau anh chưa một lần khiến tôi than thở vì điều gì chứ đừng nói là nghi ngờ anh ngoại tình. Bấy lâu nay chúng tôi vẫn sống hạnh phúc với nhau, con cái đều ngưỡng mộ trước bố của chúng còn tôi ra ngoài luôn tự hào vì chồng.
Chồng tôi là một kỹ sư xây dựng. Sống với nhau đã lâu nên tôi hiểu bản chất công việc của anh, đi sớm về khuya là chuyện bình thường. Cách đây 2 tuần thì anh nhận được một cuộc gọi lúc nửa đêm. Sau đó anh quay trở lại và nói công trình có chút trục trặc anh phải đi gấp. Cũng thắc mắc là đêm khuya rồi có việc gì thì anh bảo có cậu bạn bị tai nạn trên công trường. Anh bảo thế thì tôi biết vậy bởi vì lâu nay tôi vẫn luôn tin tưởng anh tuyệt đối.
Người gọi cho tôi lại là một người khác, họ nói chồng tôi bị tai nạn và kẻ đâm anh đã chạy rồi. (Ảnh minh họa).
Anh đi được một lúc, tôi còn đang trằn trọc chưa ngủ được thì máy điện thoại đổ chuông số của anh. Nhưng người gọi cho tôi lại là một người khác, họ nói chồng tôi bị tai nạn và kẻ đâm anh đã chạy rồi. Choáng váng lắm nhưng tôi vẫn cố gắng tỉnh táo để đến bệnh viện. Lúc đó tôi chẳng còn màng gì nữa chỉ không biết sao anh lại đi đường đó trong khi công trình anh làm lại ở một nơi khác.
Khi đưa anh đến bệnh viện thì bác sĩ nói anh không thể qua khỏi, quá sốc và bất ngờ nên tôi đã ngất ngay tại bệnh viện. Khi tỉnh dậy thì tôi đã nghe tiếng mẹ chồng tôi khóc.
Ngày hôm sau tôi vẫn không có sức lực để lo tang lễ cho anh. Tôi chỉ biết ngồi bên cạnh thi thể của anh để khóc. Người thân và bạn bè của vợ chồng tôi đến rất nhiều. Đến khi nhập quan cho anh thì bất ngờ có tiếng khóc lớn bên ngoài. Cô bạn thân mất tích 10 năm của tôi đột nhiên gào lên, chạy vào giữ chặt quan tài. Đứa bé trai 8 - 9 tuổi của cô ấy cũng khóc gọi bố.
Chưa định hình được chuyện gì xảy ra thì cô ta đến nói với tôi là xin cho cô ta và con trai chịu tang chồng tôi. Người nhà tôi lúc ấy quát tháo và đuổi cô ta đi, khi tôi hiểu ra sự việc, thì cũng không còn cách nào khác đành xin cho họ ở lại. Nghĩa tử là nghĩa tận, giờ anh không còn nữa thì tính toán làm gì nữa.
Lo cho chồng xong xuôi tôi mới có thời gian nói chuyện với cô ấy. Chúng tôi từng rất thân nhau, nhưng đột nhiên 10 năm trước cô ấy đột ngột cắt đứt mọi liên lạc và "mất tích". Cô ta nói khi có thai với chồng tôi, cô ta và chồng tôi đã quyết định cô ta sẽ đi đến một nơi khác sinh con, còn anh sẽ chăm lo cho cả hai gia đình.
10 năm nay anh đã lừa dối tôi mà tôi không hề hay biết, ngày anh bị tai nạn là vì con trai cô ta ốm. Vì vậy mà anh đã vội vàng đi để rồi bỏ lại tôi với con thơ kéo theo cả mẹ con người phụ nữ kia.
Thực lòng bây giờ tôi chẳng biết làm gì, cả tôi và bạn của mình đều là những người khổ vì anh. Nhưng giờ anh mất rồi tôi biết trách ai đây? 10 năm nay tôi luôn hạnh phúc vì có một người chồng như thế vậy mà tất cả là vở kịch sao? Còn cả bạn của tôi, tôi thương cô ta vì đã âm thầm sống trong bóng tối với anh nhưng chính cô ta lại gián tiếp khiến tôi mất đi chồng mình. Tôi nên làm gì đây?
Theo N.H.N/Phununews
Thật hạnh phúc khi tìm được một người cùng mình già đi... Em thương anh. Thương những gì tưởng chừng rất nhỏ nhặt. Khi bản thân khi thương 1 ai đó, mọi thứ trở nên thật đơn giản. Cả khi mình cảm thấy mình đang già đi - Mình vẫn thật vui vẻ. Bởi lẽ có 1 người đang bên cạnh cùng mình già đi 2017. Mong anh nhiều sức khoẻ. Nhiều niềm vui nữa....