Từ khởi đầu tuyệt vời đến kết thúc tồi tệ chỉ trong gang tấc
Từ một khởi đầu tuyệt vời, mối quan hệ của chúng tôi dần thay đổi theo chiều hướng tiêu cực và cuối cùng kết thúc một cách tồi tệ.
Khi gặp David lần đầu, chúng tôi là đối thủ trong một cuộc thi tại bữa tiệc công ty. Dù chỉ gặp mặt trong một thời gian ngắn, tôi nhanh chóng bị ngoại hình của anh ấy thu hút. David là một anh chàng cao, dáng người mảnh khảnh với nụ cười vô cùng ngọt ngào. Sau khi kết thúc cuộc thi, tôi liền tìm kiếm thông tin về anh chàng này và rất may mắn đã có được Facebook của anh ta. Sau vài lần trò chuyện, tôi khá vui mừng bởi cả hai nói chuyện rất hợp và David cũng là một người hài hước. Sau khoảng 2 tuần trò chuyện, chúng tôi quyết định gặp nhau trực tiếp để hẹn hò.
Mối quan hệ tiến triển quá nhanh
Theo thời gian, mối quan hệ của chúng tôi phát triển khá tốt đẹp. Tuy vậy, do mọi thứ tiến triển quá nhanh, chỉ sau vài tháng, tôi dần cảm thấy nhàm chán và muốn dừng lại để xác định tình cảm của mình. Lý do này khiến David khá tức giận và đây cũng là nguyên nhân cho những cuộc cãi vã giữa cả hai. Không ít lần những cuộc tranh cãi đã xảy ra và chẳng thể giải quyết triệt để. Tôi mệt mỏi với mối quan hệ hiện tại trong khi David cho rằng tôi không hề quan tâm tới cảm giác của anh ấy. Nếu cứ duy trì mối quan hệ một cách miễn cưỡng, tôi sẽ làm David buồn nhưng nếu không, chính tôi đang tự lừa dối bản thân.
Ảnh minh họa
Sáu tháng sau khi quen nhau, David tỏ vẻ khó chịu rõ rệt khi tôi dành thời gian cho nhóm bạn thay vì đi cùng anh ấy. Với mong muốn được bên tôi nhiều hơn, anh ta đề nghị đưa đón tôi đi làm mỗi ngày. Dù ban đầu, tôi thấy điều này khá ngọt ngào và lãng mạn, thế nhưng theo thời gian, tôi dần thấy khó chịu và ngột ngạt khi bị kiểm soát quá nhiều. Mỗi khi tôi nán lại trò chuyện cùng đồng nghiệp sau giờ làm hay giải quyết nốt công việc, David đều cằn nhằn và tỏ vẻ khó chịu dù tôi đã báo trước cho anh ta.
Dần dần, mọi chuyện càng ngày càng đi theo chiều hướng xấu. Tôi bắt đầu có thói quen né tránh không cho David biết mình đi với bạn bè. Tôi chắc chắn nếu biết sự thật, giữa chúng tôi sẽ có cuộc cãi vã và rất khó để giải hòa. Thay vì lắng nghe tôi chia sẻ về những niềm vui hay căng thẳng hàng ngày, David lại yêu cầu tôi kể chi tiết về lịch trình cũng như những nơi tôi đã đi trong ngày. Càng lúc tôi càng thấy mối quan hệ căng thẳng và ngột ngạt. Thậm chí David cũng phản đối những chuyến đi chơi của tôi cùng nhóm bạn nếu có nam giới trong đó. Là người có nhiều bạn bè, tôi thấy vô cùng khó chịu và phiền phức về các nguyên tắc của David.
Video đang HOT
Mối quan hệ độc hại
Cuộc sống của tôi dần dần chỉ xoay quanh một mình David từ lúc nào không hay. Nhìn bề ngoài, cả hai vẫn là một cặp đôi ngọt ngào và tình cảm khi thường xuyên đưa đón nhau đi làm, nhắn tin cho nhau hàng giờ. Tuy vậy, chỉ cần trả lời tin nhắn chậm quá 15 phút, tôi sẽ phải mất hàng giờ đồng hồ giải thích và rất có thể đó sẽ là lý do cho một cuộc cãi vã kéo dài vài ngày sau đó.
Ảnh minh họa
Một ngày nọ, tôi phải ở lại khá muộn để làm ca tối. Khi biết tin này, David trở nên tức giận và nói không muốn duy trì mối quan hệ với một người như tôi. Không thể chấp nhận điều quá sức vô lý như vậy, thay vì xin lỗi như mọi khi, tôi im lặng tắt điện thoại. Sau khi hoàn thành công việc, tôi liền trở về nhà để nói rõ mọi chuyện với David.
Tính tới thời điểm đó, cả hai đã trải qua hai năm bên nhau. Tuy vậy tôi nhận ra việc bản thân duy trì mối quan hệ này chỉ do sợ hãi cảm giác cô đơn và một mình sau khi chia tay. Trên thực tế, tôi chẳng hề hạnh phúc với mối quan hệ này, thậm chí nó còn tạo nhiều áp lực và mệt mỏi cho tôi nữa.
David khá ngạc nhiên khi nghe suy nghĩ của tôi. Hẳn nhiên điều anh ta mong muốn không phải là thái độ cứng rắn đó mà là lời xin lỗi như mọi khi của tôi. Thế nhưng, khi đã quyết định, tôi chẳng hề do dự mà nhanh chóng đưa ra lời chia tay. Dù biết khoảng thời gian sau chuyện này rất khó để vượt qua, tôi vẫn chẳng hề lo lắng bởi chắc chắn chúng chẳng thể nào căng thẳng và mệt mỏi như việc duy trì mối quan hệ hiện tại.
Theo afamily.vn
Nếu một ngày em phải xa nơi này
Đó cũng chỉ là một ngày bình thường như bao ngày khác nhưng lại mang một nỗi buồn man mác đến hư hao.
Khi gắn bó quá lâu với một nơi nào đó người ta sẽ chợt nhận ra không phải mình không thể rời đi mà là chưa từng nghĩ đến chuyện đó. Không đành lòng bỏ lại những thứ lạ đã thành quen, không đành lòng bỏ lại một thành phố ồn ào vội vã và thứ lớn nhất là không đành lòng bỏ lại một người mà ta yêu.
Nhìn dòng người đông đúc đang qua lại cô chán nản thời dài rồi lại tiếp tục làm việc. Cô sợ khói bụi Hà Nội, sợ tiếng ồn ào khiến người ta rát tai mỗi khi ra đường. Thế nên hôm nào cô cũng chờ qua giờ tan tầm rồi mới ra về.
Biết cô thường mệt mỏi vì nhiều việc nên anh hay đến đón cô về, ít nhất cô luôn cảm thấy hạnh phúc vì có anh bên cạnh che chở, có những ngày cô còn ngủ gục một mạch trên bờ vai anh, cô vẫn cho rằng đó mới chính là điều quý giá nhất mà cô đang có.
Cứ tưởng tình yêu của cả hai sẽ bình yên như thế chẳng bao giờ rời xa thì cô bị điều chuyển công tác vào Sài Gòn. Đây là cơ hội không phải ai cũng có được, đi xa một tí đổi lại cô sẽ được thăng chức và tương lai rộng mở hơn.
Ngay khi biết được tin đó cô đã vui mừng gọi điện khoe anh thế nhưng đầu dây bên kia sau một hồi im lặng chỉ nói với cô một câu chúc mừng lạnh nhạt. Cô không hiểu tại sao anh lại có thái độ đó nhưng rồi cô cũng nhanh chóng bỏ qua vì tâm trạng cô đang rất tốt.
Chiều hôm ấy khi anh đến đón cô đôi mắt anh đầy ưu tư và buồn phiền, cô hỏi anh xảy ra chuyện gì nhưng anh nhất quyết không trả lời. Vậy là cô mặc kệ cũng tỏ vẻ giận dỗi lại với anh, mãi đến khi tới nhà anh mới chịu hỏi cô về chuyện chuyển công tác.
Trong khi cô hào hứng kể thì anh lại mang vẻ mặt trầm ngâm, câu cuối cùng vừa dứt anh đã nói: "Em ở lại được không? Anh không muốn xa em đâu". Cô hơi ngạc nhiên vì câu nói đó của anh, trước giờ cô làm gì anh cũng ủng hộ đây là lần đầu tiên anh đề nghị cô chuyện này.
Cô mỉm cười rồi nói mình sẽ suy nghĩ cả đêm hôm đó cô không thể nào chợp mắt được. Cô sợ làm anh buồn nhưng cũng không muốn bỏ qua cơ hội thăng tiến cho bản thân. Cô nhắn tin cho anh để thuyết phục, song anh vẫn kiên quyết giữ cô ở lại chứ không để cô đi. Bỗng dưng cô cảm thấy anh ích kỉ chỉ biết đến mình mà chẳng nghĩ suy.
Trong lúc tức giận cô nói lời chia tay có lẽ đây là phương án tốt nhất vào lúc này, cô không thể hiểu sao anh lại như vậy và cô cũng không sẵn sàng để từ bỏ công việc của mình. Những ngày sau đó cô chuẩn bị kĩ lưỡng để vào Nam làm việc, cô háo hức đến nỗi ai cũng nghĩ đó chính là lựa chọn tốt nhất cho cô.
Đôi lúc cô cũng thấy nhớ anh nhưng mọi bận rộn đã khiến cô quên mất. Trước ngày đi một hôm cô nhắn tin cho anh song đầu dây bên kia chỉ là sự im lặng đến đáng sợ. Sáng hôm sau cô được mọi người tiễn ra sân bay nhưng vẫn luôn ngoái lại để xem anh có tới gặp cô không.
Đến khi mọi người về hết máy bay chuẩn bị cất cánh cô mới kéo vali đi ra, lúc này cô mới thấu cái cảm giác cô đơn, lạc lõng. Trước đây, mỗi lần cô đi xa anh đều đứng ngoài cửa chờ đến lúc máy bay cất cánh mới ra về.
Bước thêm một bước nữa cô lại thấy nhớ cái lạnh của Hà Nội, nhớ dòng người vội vã trên phố đông. Bước thêm một bước nữa cô nhớ những nơi mình và anh đã từng đặt chân đến. Bước thêm một bước nữa cô nhớ những buổi chiều được ngồi sau xe anh ngân nga vài câu hát về Hà Nội. Bước thêm một bước nữa cô quay lại thấy anh đã đứng từ phía xa, nước mắt cô lăn dài trên má, cô bỏ tất cả chạy đến ôm chầm lấy anh giọng cô nức nở: "Em không đi nữa vì ở đó không có anh".
Theo ilike.com.vn
Con dao sáng mùng một Năm ấy tôi là một thanh niên sống trong khu tập thể, tết đến là sợ nhất. Khi đi mổ lợn, khi gói bánh chưng giúp, rồi uống rượu tưng bừng... những điều đó phần nào xua đi cảm giác cô đơn, nhớ nhà. Nhưng khoảng thời gian trước và sau giao thừa mới là đáng sợ. Bàn thờ tết, tôi rất nghiêm...