Từ giờ em sẽ sống vì em…
Em chẳng thể buông, cũng không có tư cách gì để nắm giữ, em chẳng thể làm gì ngoài việc cứ hi vọng, cứ chờ đợi và rồi lại thất vọng thật nhiều…
“Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám ngỏ và cũng là nỗi đau của một thời tuổi trẻ…
Cậu ấy là năm tháng lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến…
Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường….”
Tôi đã đọc được ở đâu đó như vậy, cho dù biết rằng, đó sẽ mãi chỉ là những kỉ niệm đã thuộc về quá khứ, mãi chỉ là những kí ức đã qua, mà khi nhắc lại, trái tim ta lại thêm một lần đập liên hồi, có khi nấc lên vì nỗi quặn thắt đến thê lương, đau đớn.
Bầu trời ngày ấy trong xanh lắm, với những hoài bão, khát khao, kì vọng và niềm tin vào những điều tốt đẹp, vào con đường màu hồng rồi chúng ta sẽ cùng đi, đã từng là như thế. Anh chẳng ngọt ngào như vị cà phê sữa, cũng chẳng lãng mạn như khi tặng ai đó một bó hoa hồng. Anh bước đến bên em để bù đắp những thương tổn em đã phải chịu đựng, yêu thương em, bên em và chăm sóc em như một cô bé. Em cũng vậy, em rất thương anh, luôn hi vọng cho anh những điều tốt đẹp nhất.
Em đã rất hạnh phúc ạnh ạ, với em đó là khoảng thời gian tuyệt vời nhất, em nhớ cái cảm giác được ngồi phía sau lưng anh, ôm anh và gục đầu vào vai anh ngân nga vài ca khúc quen thuộc. Mọi thứ giản đơn, ngay cả khi đã qua nhưng sao em chẳng thể quên được. Là em không thể quên, không muốn quên hay vì lí do nào đi chăng nữa, em cũng không biết, em chỉ biết rằng, anh vẫn vẹn nguyên trong trái tim em, không một chút phai mờ.
Vậy mà, anh thật tệ, anh chẳng giữ lời hứa của mình, anh chẳng đến bên em khi mùa đông gõ cửa, anh cũng chẳng ôm em vào lòng như một đứa trẻ thèm được yêu thương. Anh đi xa em, chẳng một lời hứa, cũng chẳng một lời tạm biệt. Em thấy mọi thứ thật tệ. Ngày đó em đã đau, nhưng không khóc được. Giá mà những giọt nước mắt của em cứ lăn dài để trút đi hết muộn phiền, còn hơn là em thấy con tim mình câm nín, em đau đến chết lặng, nhưng em biết sẽ chẳng ai hiểu được điều đó đâu.
Em hiểu chứ, em hiểu những thứ anh phải trải qua, những điều dù có muốn hay không thì bắt buộc anh phải làm, vì tương lai của anh, vì gia đình của anh, nhưng sao em lại đau đến thế. Câu nói chúc anh hạnh phúc bên một người làm sao có thể là thật được khi em vẫn ở đây thương anh, yêu anh, hi vọng anh sẽ trở về. Thế mà em cứ ích kỉ, nhưng em cần anh bao nhiêu, em cần anh rất nhiều.
Video đang HOT
Em chẳng thể buông, cũng không có tư cách gì để nắm giữ, em chẳng thể làm gì ngoài việc cứ hi vọng, cứ chờ đợi và rồi lại thất vọng thật nhiều.
Từ giờ em sẽ sống vì em…
Anh à, em sẽ sống tốt, nên anh cũng phải sống thật tốt nhé, thương anh, tạm biệt!
Theo Emdep
'Cảm ơn vì đã cố gắng nói câu từ chối, để hôm nay không một ai phải lau nước mắt rơi'
Đôi khi, thứ tốt nhất mà một người có thể dành cho bạn chính là câu từ chối.
Từ chối chưa bao giờ là một việc dễ dàng. Cho cả người nói ra lẫn người phải lắng nghe sự thật kém vui ấy. Tôi không chắc trong suốt những năm tháng tuổi trẻ của mình, tôi đã bị bao nhiêu người từ chối, và đã từ chối tình cảm của bao nhiêu người. Nhưng tôi vẫn nhớ rõ cái cảm giác khó chịu và day dứt mỗi khi phải đối diện với những khoảnh khắc như vậy.
Nếu để so sánh thì bị từ chối chính là cảm giác cứ ngỡ rằng chỉ còn vài bước nữa là qua đến bờ bên kia thì lại bất ngờ bị rút đi chiếc ván cuối cùng. Còn nói lời từ chối chính là buộc phải làm một người nào đó ngã nháo nhào vào sự thất vọng và nỗi buồn khi buộc phải rút mất niềm tin của họ. Ai cũng hụt hẫng và trống rỗng.
Rồi sẽ đến một ngày bạn hiểu được tình yêu là thứ dễ dàng để cảm nhận, nhưng lại rất khó để định nghĩa. Chúng ta có thể chắc nịch khẳng định thứ cảm xúc mà mình đang ôm ấp trong lòng dành cho ai đó chính là tình yêu. Nhưng không phải ai cũng biết được lí do thật sự đằng sau cảm xúc ấy. Tương tự với những thứ chới với đứng ở ngưỡng cửa của tình yêu:
"Em cảm thấy anh không hợp"
"Anh cảm thấy mình không đủ với em"
Đây hẳn là những mẫu câu quen thuộc mà dù muốn hay không, ai sẽ phải một lần thốt ra trong đời. Thế nào là đủ, thế nào là hợp? Tất cả dường như chỉ là những phức cảm mông lung chẳng thể cắt nghĩa. Chỉ biết rằng vào khoảnh khắc ấy, chúng ta cảm nhận được sự thiếu can đảm của bản thân. Thiếu can đảm để chấp nhận lời yêu. Thiếu can đảm để nắm lấy đôi tay của người đối diện. Thiếu can đảm để đi chung trên một con đường mà cả hai đều không chắc liệu nó có dẫn đến được bến bờ hạnh phúc hay không.
Tôi đã từng thấy nhiều người điên cuồng lao vào tình yêu như một con thiêu thân và sẵn sàng làm mọi cách chỉ với mong muốn sẽ sớm chiếm được trái tim của người mình yêu. Bản thân tôi cũng đã từng như thế. Dốc trọn tình cảm, thời gian, công sức của mình vào một người. Dẫu biết rằng đang mạo hiểm đánh cược với cuộc đời đấy, nhưng vẫn ôm mộng tin rằng rồi sẽ có ngày mình chiến thắng.
Mãi đến sau này tôi mới nhận ra, nếu cuộc đời đơn giản như thế thì đã chẳng còn ai phải khổ đau ôm trong mình những mối tình đơn phương. Mãi đến khi là người chủ động nói ra câu từ chối, tôi mới hiểu rằng điều kiện duy nhất để có thể đón nhận lời yêu của đối phương chính là sự rung cảm của chính mình.
Dù cho ai đó có hoàn hảo, có tốt đẹp hay đối xử với mình dịu dàng thế nào đi chăng nữa mà bên trong mình vẫn trơ trơ như cục đá thì cũng thật tiếc khi phải nói ra những lời đau lòng kia. Hoá ra thứ có thể gắn kết hai cá thể cô đơn lại với nhau chẳng có gì cao siêu, và càng không phải một phép màu nào đó. Nó chỉ đơn giản là tình yêu.
Nhưng bạn tôi ơi đừng lo, vì nếu một người không lựa chọn bạn thì có nghĩa bạn thuộc về một lựa chọn khác. Vì cuộc sống này còn dài lắm. Sẽ có thất vọng, sẽ có buồn phiền, thậm chí có cả nước mắt. Nhưng sớm muộn gì sau khoảnh khắc ấy, cuộc sống của bạn cũng sẽ quay trở lại với những điều quen thuộc để sẵn sàng đón nhận những khoảnh khắc mới tốt đẹp hơn.
Còn nhớ vào một buổi chiều gió hiu hiu trên góc quán quen L'usine, một người bạn của tôi đã từng hỏi "Thứ quý giá nhất mà mày có được sau những mối quan hệ không thành là gì?". Như một phản xạ tự nhiên, khi đó tôi đã bật ra ngay câu trả lời: "Sự mạnh mẽ!"
Dù chưa một lần nói ra, nhưng thật lòng tôi rất muốn cảm ơn những người đã từng cố gắng nói câu từ chối với mình. Họ không sai, tôi cũng không sai, chỉ là cuộc đời này chưa cho phép cả hai trở thành một phép cộng đúng. Không thành người yêu ư? Chẳng sao cả! Vì trên đời này vẫn còn có một thứ tình cảm khác cho phép chúng ta quan tâm và đối xử thật tốt với nhau - đó là tình bạn.
Hãy cảm ơn những người đã cố gắng nói câu từ chối với bạn. Họ không tước đi cơ hội yêu thương của bạn, chỉ là họ đủ chín chắn để hiểu rằng cả hai thuộc về những cơ hội tốt hơn.
Hãy cảm ơn những người đã cố gắng nói câu từ chối với bạn. Vì có thể bây giờ bạn mất đi một người để nắm tay. Nhưng thứ mà bạn nhận lại được sau này sẽ là những phút giây bình yên về trong tiếng cười giữa những ngày thảnh thơi và hồn nhiên viết tiếp cuộc đời. Vui lên, vì ít nhất thì bạn đã không nắm tay sai người.
Đối diện với một lời từ chối, đừng nên cố gắng tìm đủ mọi lý lẽ và vin vào đó để "chuyển bại thành thắng." Mà hãy đối diện với sự thật rằng dẫu cho người đó có chấp nhận "nhắm mắt làm liều" đi chăng nữa thì chưa chắc gì những thứ cả hai có sau này sẽ tuyệt vời như bạn hằng mong ước.
Đừng sợ không được yêu, hãy sợ mình yêu sai người. Chỉ khi có thể thành tâm chấp nhận lời từ chối và mạnh mẽ bước tiếp thì bạn mới có thể trưởng thành hơn và không để những câu chuyện tương tự xảy ra nữa.
Người ta vẫn thường khuyên rằng nên trân trọng những người yêu mình chân thành. Nhưng xin bổ sung thêm rằng những người từ chối tình cảm của bạn cũng là những người rất đáng để biết ơn. Vì lời từ chối cũng chính là một sự chân thành.
Chân thành với cảm xúc của họ. Chân thành về những gì mà họ dành cho bạn. Chân thành không vì một phút cả nể để sau này cả hai phải gánh chịu những tổn thương mà lẽ ra ngay từ đầu đã có thể tránh né.
Rồi trên đường đời sau này, bạn sẽ tìm được những người tốt hơn, phù hợp hơn với mình. Đừng nên hằn học, căm thù hay mang những nỗi lòng nặng trĩu về ai đó từng từ chối bạn. Thôi thì, cứ tự nhủ rằng kiếp này chưa có duyên, tiếng yêu đành hẹn lại kiếp sau, nhé!
Theo Emdep
Nếu vợ chồng đang có dấu hiệu rạn nứt, hãy cứu vãn bằng 6 chiêu đơn giản sau! Nếu bạn thực sự muốn "giải cứu" cuộc hôn nhân đang có dấu hiệu rạn nứt thì những cách dưới đây sẽ giúp ích nhiều cho bạn đấy! Xác định nguyên nhân mâu thuẫn Khi có bất đồng, mâu thuẫn xảy ra giữa hai vợ chồng, bạn hãy kiên nhẫn và xác định rõ vấn đề của cả hai người là thế nào....