“Tự do”
Đám bạn hay ghen tỵ với anh. Bọn nó bảo: “Mày là thằng đàn ông có vợ sướng nhất trên đời. Muốn đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm, tự do tuyệt đối, chẳng ai quản lý”.
Quả thật, thời gian đầu khi hai đứa mới lấy nhau, anh thấy mình cũng sướng thật. Đã có vợ, nhưng anh chẳng cần về nhà đúng giờ, chẳng cần ăn cơm đúng bữa, có thể nhậu nhẹt thả ga, thậm chí đi chơi thâu đêm suốt sáng cũng chẳng ai cằn nhằn… Nhiều thằng bạn anh còn ao ước: “Giá mà vợ tao cũng đi làm xa như vợ mày!”. Nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận, tụi nó đâu có biết, sống xa vợ, anh sướng ít mà khổ nhiều…
Nói ra chắc chẳng ai tin, chứ từ khi cưới nhau hai năm trước đến bây giờ, tổng thời gian hai vợ chồng mình ở gần nhau chắc không được quá một tháng. Mới cưới đúng một tuần, công ty có quyết định điều em làm trưởng chi nhánh ở tận Bình Định. Tính tình vốn mạnh mẽ, quyết đoán, lại đam mê sự nghiệp, em hăm hở muốn đi ngay. Anh phản đối, kiên quyết không cho. Thế là, ngày nào em cũng tỉ tê đủ kiểu, đại loại như “Em đi mỗi tháng về vài lần, chứ có đi luôn đâu!”, rồi lại “Sống xa nhau vậy cũng hay, hai đứa đỡ gây gổ giận hờn”. Năn nỉ mấy ngày không được, em đổ quạu, chuyển sang đổ tội cho anh: “Anh như vậy là ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho mình, không biết nghĩ cho tương lai, sự nghiệp của em”. Nghe vậy, anh chẳng biết nói gì hơn, đành bấm bụng cho em đi. Và hai năm qua, tiếng là có vợ, mà anh vẫn phải lủi thủi cuộc sống độc thân…
Hai năm, thực đơn của anh cứ xoay vòng mấy món cơm hàng cháo chợ. Lâu lâu một lần không sao, chứ ngày nào cũng ăn ngoài đường, anh ngán! Em cứ đi biền biệt, năm thì mười họa mới về nhà. Thi thoảng em có về, anh kêu em nấu ăn, em lại bảo: “Thôi! Lâu lâu em mới về một lần, anh đãi em ăn nhà hàng đi”… Vậy là, mang tiếng là có vợ, mà hai năm rồi, một bữa cơm gia đình nóng sốt vẫn mãi là ước mơ!
Video đang HOT
Ngán cơm hàng cháo chợ, anh còn có thể khắc phục bằng cách… đi nhậu cho qua bữa. Nhưng cái không khí hiu quạnh, cô đơn khi thiếu em, anh chẳng biết làm sao khắc phục? Mình anh ở cái nhà rộng thênh thang, buồn thỉu buồn thiu. Vắng bàn tay chăm sóc của phụ nữ, ngôi nhà cũng lạnh đi. Mà nhà ba mẹ, họ hàng anh ở hết dưới quê, buồn cũng chẳng biết sang nhà ai. Nhiều khi, anh phải sang nhà trọ của mấy đứa em trong công ty ngủ cho đỡ buồn.
Anh cũng chẳng hiểu sao, mình ở xa nhau, anh muốn làm gì thì làm, mà em chẳng hề ghen. Ngẫm tới ngẫm lui, anh lại chợt giật mình, biết đâu ở ngoài Bình Định, cũng có anh nào đang ngấp nghé với em?
Mới đây, má anh lên chơi, thấy nhà cửa quạnh hiu, bà la quá chừng. Rồi bà gọi điện cho má em than thở. Hai bà thống nhất, cương quyết bắt em phải về. Chắc ở ngoài Bình Định, em cũng đã nhận được tối hậu thư của “hai sếp” rồi. Nhưng với cái tính ương bướng của mình, biết lần này em có chịu nghe?
Phần mình, anh cũng đưa ra tối hậu thư, nhắn với em rằng: Hãy cố gắng trở thành “vợ” anh sao cho đúng nghĩa vợ, trước khi quá muộn!
Theo VNE
Không chồng mà chửa
Câu nói của má cứ làm tôi day dứt mãi: "Cho con ăn học thành tài rồi cuối cùng bôi tro, trát trấu vào gia đình, dòng họ". Tôi cũng biết và tôi cũng hiểu, nỗi cay đắng và t.ủi n.hục thế nào khi "không chồng mà chửa".
Tôi từng là niềm tự hào, hãnh diện của ba mẹ. Từ bé đến lớn thành tích học tập của tôi đều nằm trong tốp đầu của lớp. Tốt nghiệp phổ thông rồi Đại học tôi dễ dàng vượt qua và dành suất học bổng tu nghiệp nước ngoài. Về nước với tấm bằng loại ưu và kinh nghiệm làm việc bán thời gian, tôi xuất sắc vượt qua các vòng thi tuyển vào làm việc cho tập đoàn liên doanh.
Hai năm làm việc, tôi được cất nhấc vào vị trí trợ lý Tổng giám đốc - là một người nước ngoài. Thời gian gần gũi, tiếp xúc và những chuyến công tác nước ngoài cùng nhau đã tạo cơ hội phát sinh tình cảm giữa chúng tôi. Ngày anh ngỏ lời yêu tôi, khỏi phải nói tôi vui mừng, hạnh phúc như thế nào. Một thời gian sau, theo đề nghị của anh, tôi dọn về sống cùng anh trong một chung cư cao cấp.
Nếu ở công ty anh là ông sếp uy nghi, đĩnh đạc thì về nhà anh lại là người đàn ông tuyệt vời, chiều chuộng tôi hết mức. Anh luôn chia sẻ với tôi việc nhà, cùng tôi vào bếp... Tôi mừng vì chọn được người đàn ông tốt để gửi gắm cuộc đời, yên tâm chờ đợi ngày lên xe hoa. Dù đã sống chung với nhau như vợ chống nhưng anh bảo tôi nên giữ bí mật với mọi người trong công ty vì sợ ảnh hưởng đến công việc. Tôi răm rắp nghe theo mà không chút mảy may nghi ngờ, ngay cả việc anh dặn tôi uống thuốc ngừa thai đều đặn vì tạm thời anh chưa muốn có con.
Mấy năm trôi qua nhưng không hề nghe anh đá động đến chuyện cưới xin, tôi cũng bắt đầu sốt ruột. Bước qua t.uổi 30, tôi luôn nghĩ về một gia đình hoàn hảo, có tiếng bi bô của trẻ con trong nhà. Tôi quyết định giấu anh ngưng thuốc ngừa thai để có con, cuối cùng tôi cũng có tin vui. Những tưởng rằng anh sẽ vui mừng và gấp rút chuẩn bị việc đám cưới nhưng không ngờ anh lại phản ứng dữ dội. Anh thẳng thừng ra tối hậu thư cho tôi hoặc chọn anh hoặc chọn giữ lại đứa con.
Qua tìm hiểu, tôi sốc nặng khi biết được sự thật, chị đồng nghiệp cũng đến từ nước Đức như anh thật thà kể tôi nghe chuyện gia đình anh bên đó. Thì ra bên Đức, anh đã có vợ và 2 đứa con, vài tháng anh về Đức một chuyến nói với tôi là thăm ba mẹ nhưng thực chất là thăm vợ con. Ngoài ra, tôi còn biết được trước tôi cũng có vài cô gái sập bẩy tình tinh vi của anh, hóa ra anh chỉ xem tôi như một công cụ giúp anh giải khuây khi xa vợ con, loại gái bao vừa an toàn lại không mất t.iền mua.
Giờ đây tâm trạng tôi rối bời, tinh thần hoang mang cực độ, đã bao lần tôi đến bệnh viện rồi lại ra về vì không nỡ cắt đứt một mầm sống đang tượng hình trong tôi. Giữ lại đ.ứa b.é cũng đồng nghĩa tôi sẽ đương đầu với những sóng to, gió lớn của đoạn đường chông chênh phía trước chỉ mỗi một mình chống chọi.
Đứa con hoang của tôi lại là một đứa con lai, mắt xanh mũi cao, làm sao tôi có thể đối mặt với bà con, họ hàng ở quê. Học cao, hiểu rộng từng giải quyết những chuyện hóc búa, từng giao tiếp với bao nhiêu hạng người vậy mà giờ đây tôi đành bất lực trước bài toán số phận cuộc đời mình.
Theo VNE
“Đừng có thương hại em”... Cô gái ấy đã tìm gặp Tâm và v.an x.in em hãy nói giúp dùm để tôi yêu cô ấy! Chính vì vậy mà lần gặp nhau mới đây, Tâm bảo tôi: "Anh cưới vợ đi. Người ta yêu anh thât lòng ...". Nhưng chỉ nói được vậy rồi em nghẹn lời. Nhìn Tâm bây giờ, tôi thây em giông hêt 3 năm...