Tự cứu vãn bản thân để sống cuộc đời tươi đẹp
Tôi dành hàng giờ để lên mạng tìm kiếm và càng rầu rĩ khi nhận ra lĩnh vực họ khai thác hoàn toàn không nằm trong thế mạnh và phạm vi hiểu biết của mình. Tôi tự hỏi “có nên đến buổi phỏng vấn xin việc đó không?”.
ảnh minh họa
Sau khi đăng tải hồ sơ cá nhân lên trang mạng tìm kiếm việc làm, tôi nhận được một vài cuộc điện thoại hẹn phỏng vấn. Chủ yếu đó là những công ty vừa và nhỏ đang cần tuyển nhân viên content. Họ thường đặt ra những yêu cầu gắt gao, đòi hỏi người lao động phải hiểu biết về SEO, về quảng cáo… đồng thời làm nội dung cũng phải thật tốt.
Tuy nhiên, họ lại chỉ đồng ý trả cho chúng tôi mức lương rất thấp hoặc là mặc cả, lôi kéo để người lao động buộc phải chấp nhận kiêm thêm nhiều công việc khác ngoài những phần việc cơ bản của mình.
Tôi vừa trải qua hơn 1 năm nghỉ sinh, tụt hậu về kỹ thuật. Hơn thế, chứng trầm cảm sau sinh phần nào cũng khiến cho cả đầu óc và cơ thể tôi rệu rã đi rất nhiều. Thậm chí có một giai đoạn tôi đã buộc phải gửi con của mình về quê để nhờ ông bà ngoại chăm sóc.
Tôi ở lại thành phố, giam mình trong phòng ngủ, chứng biếng ăn và chìm đắm trong những cơn mộng mị kéo dài. Tất nhiên, tôi cũng lảng tránh và chẳng hề muốn gặp gỡ hay trò chuyện với ai, chỉ mải mê theo đuổi những suy nghĩ đau khổ và tiêu cực.
Chính bản thân tôi đã phát hiện ra mình không ổn khi nhìn vào khuôn mặt gầy guộc ở trong gương. Mái tóc rụng bớt mỏng lưa thưa và những sợi tóc con chĩa thẳng lên trời tua tủa như cỏ dại. Tôi lệnh cho bản thân và ép mình phải thoát khỏi trạng thái vô vọng, tự cứu vãn, sống tốt cuộc đời tươi đẹp này.
Tôi bắt đầu bằng một bản CV kể về những thế mạnh trước đây mình đã từng có. Tôi đăng tải CV đó lên mạng xã hội và đem nó đến mọi buổi phỏng vấn gọi mình. Nhưng tôi chỉ nhận được những cái lắc đầu của đối phương. Một vài nơi hỏi tôi có kinh nghiệm làm SEO hay không? Một vài nơi lại hỏi về khả năng ngoại ngữ. Một vài nơi khác nữa nói với tôi rằng họ rất hài lòng. Nhưng mặc kệ cho tôi đợi mong, họ không hề gửi lại cho tôi bảng kết quả.
Tôi bắt đầu cảm thấy vô vọng, thoái chí trên con đường tìm kiếm việc làm. Thậm chí tôi đã nghĩ đến một vài con đường khác nhau, từ bỏ nghề báo để đi buôn hay bán chác một cái gì đó. Thế rồi tôi nhận được cuộc điện thoại của họ vào một buổi chiều khi đang rất buồn. Người phụ nữ nói với tôi rằng chị gọi đến cho tôi từ công ty Y, nơi có diễn đàn X rất nổi tiếng.
Video đang HOT
Tôi dành hàng giờ để lên mạng tìm kiếm và càng rầu rĩ khi nhận ra lĩnh vực họ khai thác hoàn toàn không nằm trong thế mạnh và phạm vi hiểu biết của mình. Tôi tự hỏi “có nên đến buổi phỏng vấn xin việc đó không?”. Và thậm chí, tôi đã không in lấy một bản CV dù chỉ để đối phó. Trong tâm lý của một cuộc dạo chơi, tôi đã kể với họ cả những điểm mạnh và những điểm yếu của mình.
Ban đầu tôi cảm thấy điểm yếu thật là nhiều, điểm mạnh thì phải vắt óc và tô vẽ. Nhưng kỳ lạ là khi ngồi trước mặt họ và được họ lắng nghe. Tôi bỗng cảm thấy sợi dây nhiệt huyết trong lòng mình cứ chậm rãi run rẩy, rồi tôi nhìn thấy những ý tưởng lóe sáng trong đầu.
Họ nói với tôi rằng tôi thú vị cực kỳ, thế mạnh của tôi chính là những điều họ đang thiếu, họ muốn tôi hãy đến và giúp họ khai thác những điều mới mẻ này. Giờ thì tôi hóa ngốc rồi, vừa hồi hộp vừa lo lắng. Chính là tôi cũng không biết mình có thật sự thú vị và làm được đến như thế hay không?
Ngày đầu tiên đi làm tôi cố gắng ngăn nắp chính mình, dù còn phảng phất hốc hác và gầy yếu. Tôi có chút lo lắng họ sẽ nhận ra sự mỏi mệt ấy, sẽ quan tâm đến tuổi tác của tôi, tôi đang vướng bận một đứa nhóc con, đầu tóc quần áo còn vương mùi trẻ nhỏ. Nhưng hoàn toàn không có. Họ đón chào tôi như thể một người bạn đi xa mới trở về. Không có một sự đánh giá nào, không có ngăn cách, phòng bị hay bất cứ điều gì tương tự.
Họ dẫn tôi đến gặp từng thành viên của mình để nói lời chào hỏi. Họ kiên nhẫn chỉ dạy và đưa cho tôi mọi công cụ tôi cần. Khi tôi bối rối và thúc ép bản thân, họ nói “đừng vội, tôi tin ở bạn và bạn nhất định sẽ làm được”.
Ảnh minh họa
Trước đây, cũng đã từng có những người tin tưởng tôi sẽ làm được những điều tuyệt vời như thế. Họ là bạn, là người thân thiết, là gia đình của tôi. Nhất là sau này, khi tôi thất bại và mất đi sự tự tin, sợ tôi buồn, đã từ lâu mọi người không còn nhắc những lời đó nữa.
Thế mà hôm nay, tôi lại nghe được những lời tin tưởng từ họ, những người xa lạ mà chính tôi còn nghi hoặc có lẽ họ cũng chưa hiểu hết về mình. Bỗng nhiên, trái tim cay nghiệt bấy lâu nay trong lồng ngực của tôi cũng cảm động rưng rưng. Thấy yêu hơn những người xa lạ..
Theo PNVN
Tôi đề nghị chồng ra ngoài giải quyết nhu cầu vì không muốn chạm vào anh
Mỗi ngày về nhà tôi chỉ muốn một mình, mong chồng đừng đòi hỏi, an ủi hay quan tâm.
Ảnh minh họa
Chồng tôi tính toán sai dẫn đến làm ăn thua lỗ. Lúc mua nhà, xe hay đất làm công ty, ban đầu vợ chồng có bàn bạc, hầu hết tôi thấy không khả quan nên gàn, nhưng không cản được anh. Sau này anh tự vay mượn không bàn bạc gì với tôi nữa mà bàn với mấy anh bạn, và chỉ thông báo lại cho tôi biết. Nhiều khoản nợ anh tự vay và cũng không nói cho tôi biết. Khi tôi cảm thấy bất an thì mọi việc đã không còn kiểm soát được. Hiện tại anh trắng tay và nợ thêm hơn 3 tỷ. Tôi rất sốc, nhiều lần nghĩ đến cái chết, hiện tại vẫn chưa thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực, vừa thấy thương mà cũng rất giận chồng. Vợ chồng tôi chưa bao giờ xảy ra cãi vã hay đánh nhau.
Sau sự việc này tôi sống im lặng, khép mình, cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa. Anh đổi số điện thoại để trốn nợ, chủ nợ gọi cho tôi mỗi ngày. Khoản lớn là 600 triệu và khoản bé là vài chục triệu. Tôi không tin và yêu cầu anh nói rõ từng khoản vay vào thời điểm nào, việc gì nhưng anh chỉ nói một lý do duy nhất đó là công việc làm ăn. Đến lúc này, tôi chấp nhận lý do đó là sự thật, nhưng vẫn không sao nguôi ngoai được.
Anh luôn tỏ ra ân hận nhưng càng thấy vậy nỗi oán hận trong tôi càng lớn. Anh càng cố an ủi, tôi lại càng muốn tránh xa anh. Thời gian gần đây, mỗi khi vợ chồng gần gũi tôi như cố gắng chỉ làm tròn bổn phận người vợ. Tôi cũng nói thẳng rằng mình không thấy có cảm xúc, nếu nhu cầu cao anh cứ việc ở ngoài miễn đừng để hậu quả hay bệnh tật... Người thân khuyên tôi rất nhiều rằng hãy nhìn vào điểm tốt của chồng để vượt qua. Tôi biết vợ chồng cần đồng cam cộng khổ nhưng áp lực nợ nần khiến tôi nhiều lúc muốn ôm 2 đứa con đi một nơi thật xa để sống cho yên ổn.
Anh không đòi hỏi gì ở tôi, nói những gì anh gây ra sẽ tự chịu trách nhiệm, chỉ cần tôi và các con luôn ở bên anh. Tôi biết bản thân không phải là người dễ dàng từ bỏ mọi thứ, nhưng sao trong đầu luôn chỉ muốn thoát khỏi cuộc sống hiện tại. Lúc căng thẳng quá anh nói nếu tôi không chịu được thì viết đơn anh sẽ giải thoát cho tôi, còn không hãy coi như bình thường để anh không phải bận tâm chuyện gia đình, lo kiếm việc, kiếm tiền trả nợ.
Mỗi ngày về nhà tôi chỉ muốn một mình, mong chồng đừng đòi hỏi, an ủi hay quan tâm đến tôi. Tôi thấy chán mọi thứ, chán cuộc sống, vừa muốn bỏ anh vừa thương anh. Có lúc tôi tự hỏi không biết có phải mình đã bị trầm cảm hay không? Tôi không biết nên làm gì? Xin chuyên gia và quý độc giả cho tôi lời khuyên.
Dịu
GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:
Chào bạn Dịu,
Tình cảm vợ chồng bạn vẫn tốt vì bạn vừa thương vừa giận. Hiện tại bạn "quá tải" vì áp lực về khoản nợ quá lớn. Bạn đang phải chịu đựng việc chủ nợ gọi điện đòi mỗi ngày vì chồng đã đổi số điện thoại. Đây là vấn đề bạn cần bàn với chồng "nếu anh đổi số mà họ gọi đến cho em thì em phải làm sao", để chồng bạn đứng ra chịu trách nhiệm cụ thể với chủ nợ. Tiếp theo bạn nên nói thẳng với chủ nợ là "lâu nay anh ấy làm ăn gì tôi không biết, tôi chỉ đi làm để nuôi con thôi. Xin được thông cảm". Bạn nên đứng sang một bên trong vai trò là người vợ không biết làm ăn. Nếu bạn hỏi chồng nợ bao nhiêu, nợ lúc nào... trong khi bạn không có tiền trả, mà chủ nợ lại hy vọng vào bạn thì họ càng gọi đến. Lúc này thương chồng là tốt nhưng xử lý công việc còn quan trọng hơn.
Bạn đang sai lầm khi hỏi rõ từng khoản vay. Nếu bạn có thể trả nợ thì truy hỏi là đúng, còn nếu chỉ để thỏa mãn tính tò mò thì không nên. Trong lúc này chồng bạn rơi vào trạng thái sợ hãi, thất vọng và thụ động nên anh ấy chỉ nói một lý do duy nhất là công việc làm ăn. Về mặt tâm lý, khi làm ăn thua lỗ người ta sợ không dám nhớ lại những việc đã làm, vì khi nhớ đến thì áp lực trả nợ càng tăng cao, nên họ cố tìm cách quên đi. Họ thường dùng thời gian như một hy vọng để qua từng ngày.
Bạn chấp nhận lý do chồng đưa ra nhưng lại không nguôi ngoai được là do bạn không tham gia vào quá trình làm ăn, gây nợ nên không thể thoát khỏi câu hỏi tại sao. Điều này khiến bạn căng thẳng khi nhìn thấy chồng, thế nên chồng càng an ủi bạn càng muốn tránh xa, trong khi anh ấy sợ hãi và hy vọng vào điều duy nhất là còn vợ con. Lúc này chồng bạn chẳng còn tâm trí để vui mà chỉ là hành động trong vô vọng như người thả nổi trên sông, để thời gian qua đi. Bạn muốn tránh xa chồng là một biểu hiện sợ nợ nần khi nhìn thấy anh ấy. Bạn cố gắng làm tròn bổn phận của một người vợ tức là tình cảm vẫn còn.
May là bạn còn nghĩ được vợ chồng cần đồng cam cộng khổ. Đây nguồn tâm lý giúp bạn giữ được gia đình và cũng là lượng hưng phấn còn lại rất ít để bạn vượt lên. Chồng bạn nói sẽ tự chịu trách nhiệm những gì mình gây ra là nói thật và cũng như lời cầu xin "đừng bỏ anh lúc này". Bạn nói mình không phải là người dễ dàng từ bỏ mọi thứ, nhưng trong đầu lại muốn thoát khỏi cuộc sống hiện tại. Đây là vì trong bạn đang có hai luồng tâm lý, một là giá trị gia đình, hai là áp lực nợ nần. Lúc bạn bình tĩnh thì nhớ giá trị gia đình, lúc lo sợ sẽ muốn buông bỏ cuộc sống. Trong hai luồng tâm lý này sẽ có một luồng chiến thắng. Có người bỏ nhà, tự tử, còn ly hôn ít xảy ra vì người ta không còn đủ tâm trí để nghĩ đến ly hôn, trừ khi việc ly hôn là một thủ đoạn nào đó.
Bạn chưa đến mức trầm cảm nhưng đang bị stress cao. Stress là hiện tượng tâm lý mất kiểm soát do hưng phấn và ức chế không tự điều hòa. Nếu thời gian tới việc nợ nần được kiểm soát, lúc đó bạn sẽ hết. Trong trường hợp không kiểm soát được, mà lúc đó tâm lý của bạn chuyển sang kiểu "quẳng gánh lo đi", kệ nợ nần, sống đã, thì bạn đã có được trạng thái mới sau sóng gió, tăng sức chịu đựng của tâm lý lên một bậc so với trước. Còn nếu bạn vẫn lo như bây giờ thì có thể sẽ bị trầm cảm.
Bây giờ bạn hãy thống nhất với chồng, anh ấy lo việc nợ nần, bạn tập trung làm việc nuôi con. Bạn cũng yêu cầu chồng nói cho chủ nợ là bạn không dính dáng gì để các chủ nợ khỏi làm phiền bạn. Bạn cũng nên đổi số điện thoại để tự cứu mình và cứu các con. Từ nay việc ai người nấy làm để tự mỗi người xả stress đã rồi tính tiếp. Ngoài ra, bạn thử xem có thể về nhà nội hoặc ngoại để tránh phức tạp có thể xuất hiện khi chủ nợ đến. Tránh mặt để nuôi con, lo cho con là cần thiết. Về đạo đức thì không nên nhưng về tâm lý thì không sao. Sống được mới lo việc được, kể cả trả nợ. Bạn hãy suy nghĩ tích cực và hy vọng, nhiều khi hy vọng là nhặt được khoản tiền để trả nợ... Điều này về mặt xã hội là không đúng, nhưng về việc tự tìm lối thoát trong suy nghĩ là tốt.
Chúc bạn vượt qua bằng những điều ước nho nhỏ.
Theo VNE
Tôi muốn hủy hôn vì vợ sắp cưới đòi hỏi quá nhiều Em đòi mua áo cưới 20 triệu, truyền trắng cho da 45 triệu/liệu trình, đi du lịch để chụp ảnh cưới... ảnh minh họa Tôi và em quen nhau như một định mệnh, đến với em khi em cần một người thấu hiểu, sẻ chia. Em yêu tôi rất nhiều, là người có tình cảm trước. Sau 3 tháng chính thức yêu, chúng...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Phát hiện tờ giấy gấp 4 trong túi áo của bố chồng, tôi hốt hoảng mở cuộc họp gia đình gấp: Các anh chồng cũng bất bình

Con rể vừa bước vào sân, mẹ vợ vội bê mâm cơm cất đi, lúc mở lồng bàn ra, tôi bàng hoàng khi thấy món ăn trên đĩa

Chồng cờ bạc nợ gần 1 tỷ đồng, muốn vợ bán nhà để 'làm lại cuộc đời'

Đang hẹn hò vui vẻ, tôi quyết định dừng lại vì bạn trai quá giàu

Tôi suýt bị ô tô cán chết sau cú ngã vì tiếng còi xe tải

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi cũng phải đỏ hoe mắt: Thương con nhưng khiến con xa lánh bố

Chị gái 37 tuổi chưa lấy chồng, ai hỏi lý do cũng phì cười với câu trả lời của chị, riêng bố mẹ tôi thì lo lắng đến bạc đầu

Xem phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt", tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng, anh kéo chăn trùm hết mặt: CÁI GIÁ QUÁ ĐẮT cho sự ương bướng

Xem phim "Sex Education", tôi tâm đắc rút ra bài học để dạy con trai hư hỏng: 4 chữ vàng thay đổi suy nghĩ, khiến con quay đầu

Ăn liên hoan công ty, nhìn người phục vụ bóc tôm, tôi giật mình thốt gọi "mẹ vợ", hôm sau đi làm, sếp cho tôi nghỉ việc

Mất việc ở tuổi 40, lương trăm triệu thành số 0, vợ chồng cãi vã không hồi kết

Chồng đưa mỗi tháng 10 triệu, đòi mua ô tô hơn 500 triệu đồng
Có thể bạn quan tâm

Xuất hiện hình ảnh nghi tiêm kích thế hệ thứ sáu của Trung Quốc
Thế giới
14:33:30 20/03/2025
Thời trang Việt giúp Jennie (Blackpink) "gỡ điểm" sau sự cố hở bạo
Phong cách sao
14:28:48 20/03/2025
Phát hiện 4 hành tinh trong hệ sao láng giềng của trái đất
Lạ vui
14:03:19 20/03/2025
2 quy định khắt khe để được gặp Kim Soo Hyun giữa bão đời tư chấn động
Sao châu á
14:01:52 20/03/2025
Cùng yêu chung 1 người, 2 mỹ nhân Việt bị soi rõ thái độ khi chạm mặt
Sao việt
13:59:50 20/03/2025
Đội trưởng Khu Công nghệ cao TP.HCM 'làm luật' doanh nghiệp thế nào?
Pháp luật
13:29:24 20/03/2025
Cà Mau: Nghi vấn nạn nhân 19 tuổi tử vong sau vụ xô xát
Tin nổi bật
13:03:17 20/03/2025
Mẹ đảm TP HCM: Đi chợ cả tuần trữ thực phẩm vẫn tươi, nhưng làm dấy lên tranh luận rửa cá thịt trước khi cất tủ lạnh có nên không?
Sáng tạo
12:27:53 20/03/2025
'Huyết án truy hành': Cổ Thiên Lạc kết hợp Lâm Gia Đống, tái hiện thời kỳ hoàng kim của điện ảnh Hồng Kông
Phim châu á
12:26:55 20/03/2025
Cách làm món thịt ba rọi chiên sả ớt thơm ngon khó cưỡng
Ẩm thực
11:14:19 20/03/2025