Truyện Những ngã rẽ cuộc đời phần 4
Phần 4: Bất ngờ
Sáng chủ nhật, Thảo dậy sớm đi mua đồ ăn về nấu. Số tiền mẹ dúi cho cô lúc lên xe về quê ăn giỗ chỉ còn lại một ít. Cô tính đi tính lại cũng không biết phải làm sao để dùng đến cuối tháng. Công việc không có, ngày nào cũng dùng đến tiền. Cô thừ người một lát rồi chạy ra hiệu thuốc mua vài vỉ Sắt uống theo như lời dặn của bác sĩ.
Lúc quay về nhà, cô ngẩn người khi nhìn thấy một túi đồ dựa ở thành cửa. Nhìn ngó xung quanh xem có chắc chắn là ai đó gửi đồ cho cô không nhưng không thấy ai cả. Cô mở ra xem thì thấy trong đó có rât nhiều thứ: Sữa anpha mama, thực phẩm chức năng tốt cho thai kì và một số đồ dùng linh tinh. Đang suy nghĩ chủ nhân của cái túi này là ai thì có giọng nói cất lên ở phía sau
- Thảo!
Cô quay người lại – là Hùng
Mở cửa vào nhà, mặt cô hầm hầm tức tối.
- Tôi tưởng anh đi luôn rồi!
Hùng kéo tay cô, mặc cho cô vùng vằng hất ra. Kể từ hôm ở nhà Hùng về, cô không còn thiết tha gì với anh nữa. Nước mắt của người con gái yếu đuối lại một lân nữa tuôn rơi trên gì má xanh xao
- Anh không cần phải nói gì hết! Tôi sẽ sinh con dù phải một mình nuôi nó. Tôi không muốn nó chung cha với bất kì ai! Chẳng phải mẹ anh nói có một số người đến nhà anh bắt vạ hay sao? Anh không nghĩ bây giờ họ phải sống khổ sở một mình với hậu quả của anh à? Là tôi ngu, tôi chịu hết!
Cô gào lên thảm thiết, bao uất ức dồn nén trong thời gian qua được thể tuôn ra hết. Người mang thang tính khí cũng thay đổi. Hùng ngạc nhiên nhìn Thảo mắng mình, có lẽ anh quá bất ngờ trước người con gái thường ngày tính tình nhu mì không lớn tiếng với ai. Anh hạ giọng
- Anh xin lỗi, mọi thứ qua rồi em nhắc lại làm gì? Quan trọng là anh muốn cưới em. Anh muốn con của chúng ta có bố.
- Thế anh nghĩ tôi không muốn à? Anh xem mẹ anh nói gì về tôi? Bà ấy nghĩ tôi đang đào mỏ kìa…tôi nói rằng tôi không cần gì cả, chỉ cần con tôi mai này được hạnh phúc thì dù có chết tôi cũng cam tâm.
Thảo nức nở, cơn buồn nôn ập đến, cô chạy vào nhà vệ sinh cố cho ra nhưng có ăn được gì đâu mà nôn được. Tay cô run run bám vào bồn rửa. Hùng chạy vào vỗ vào lưng nói
- Em nghén nặng thế à?
Thảo rửa mặt, không trả lời mà đi thẳng ra giường ngồi phịch xuống chiếu. Bây giờ chỉ còn cái xác không hồn nữa thôi. Hùng ngồi kế, nắm lây bàn tay xương xảu của cô rồi phân trần
- Anh biết là mẹ anh nói thế đã làm tổn thương em. Nhưng mẹ anh cũng có lý do. Vì anh chơi bời quá nên mẹ anh mới giận giữ chứ bình thường mẹ anh tính hay thương người lắm!
Thảo im lặng, Hùng tiếp
- Cả tuần nay anh không gọi cho em được chắc làm em giận. Nhưng anh đang cố gắng thuyết phục mẹ anh cho chúng mình cưới ngay sau khi em tốt nghiệp. Còn hơn một tháng nữa thôi. Mẹ anh có vẻ đang bị lung lay. Anh tin mẹ sẽ đồng ý. Em đừng lo.
- Thật không?
Thảo ngồi im cho Hùng lau những giọt nước mắt loang lổ trên má, cô đang bị những lời dỗ dành của Hùng chi phối. Cô biết bà Thanh không ưa cô không chỉ vì cô vác bụng đến nhà ăn vạ mà còn vì cô còn có cái mác nhà quê. Cái nghèo trong con người cô không thể che đậy được. Hùng thấy Thảo đã bớt giận, anh kéo Thảo dựa vào vai anh, tay nắm tay nói:
- Mẹ anh bảo anh mang những thứ này đến cho em uống đấy! Em thấy không? Dù nặng lời nhưng bà vẫn thương em và cháu cơ mà!
Thảo ngây người nhìn Hùng rồi hỏi một câu ngớ ngẩn
- Thật vậy sao?
Hùng gật đầu cười nhẹ.
Trước khi ra về, Hùng bảo cô cứ yên tâm ôn luyện đừng để việc riêng tư ảnh hưởng lên việc học, anh sẽ qua nhà thăm cô thường xuyên hơn.
Hùng về, Thảo ngồi nhìn đống đồ mà Hùng mang đến rồi mông lung suy nghĩ. Liệu có phải những lời Hùng nói là thật? Có phải mẹ anh quan tâm đến cô hay chí ít là đứa cháu nội nằm trong bụng cô? Dù vẫn còn nhiều thắc mắc nhưng cô đành gạt đi. Luận án vẫn còn dang dở, không thể nào làm ảnh hưởng đến sự nghiệp được. Cô đặt tay lên bụng nói nhỏ:
- Con ngoan! Không được quấy mẹ nhé! Bố con nhất định sẽ cưới mẹ đúng không?
Hùng vẫn gọi điện thoại hoặc đôi khi ghé qua chỗ Thảo mang một vài món đồ và cho cô ít tiền tiêu vặt. Cô chỉ nhận đồ chứ tuyệt nhiên không cầm xu nào anh đưa cho cô. Lời nói ngày nào của mẹ anh vẫn làm cô tổn thương sâu sắc. Dù khổ dù khó cô vẫn cố giữ lại chút danh dự và tự trọng cho bản thân. Hùng nhiều khi gắt lên với cô vì cô ngang bướng quá. Anh vẫn đặt tiền dưới chiếu mặc kệ cô có biết hay không?
Sao mà cô không biết được, cách tuần cô lại giặt chiếu một lần và số tiền đó được cô cất giữ cẩn thận, cần lắm mới lôi ra dùng.
Bà chủ nhà thấy hoàn cảnh của cô đáng thương quá nên thỉnh thoảng có chút trái cây lại mang sang cho cô tẩm bổ. Nhìn cô gầy như cành cây khô giữa mùa đông có những lúc bà bật lên những tiếng xót xa
Video đang HOT
- Thiệt tình, ta nói con gái như cái cây lục bình ấy, trôi miết rồi cũng phải tấp vô chỗ nào đó nghỉ ngơi. Mày dại quá con ơi, thằng đó bà thấy không có đáng tin chút nào cả. Mày bụng mang dạ chửa mà nó có ngó ngàng đến mấy đâu ? Nó zô vài phút rồi nó đi liền à?
Tiếng bà chủ đậm chất Nam bộ vang lên như lời cảnh tỉnh dành cho Thảo. Cô biết chứ, đã có những khi cô tủi thân cực độ vì anh chỉ qua chốc lát rồi lại đi luôn. Đôi khi cô tự huyễn hoặc bản thân rằng có thể công việc của anh bận quá nên không có thời gian. Nay nghe thấy câu trách xa xôi của bà chủ nhà, cô lại thấy buồn nao nao. Cố kìm nén cảm xúc cô nói
- Không phải đâu bà ơi, anh ấy thương con lắm. Mấy hôm trước anh ấy bảo chờ con tốt nghiệp sẽ cưới con mà
- Trời! Đàn ông ai mà hổng nói zậy? Mày á cứ tin người hoài à! Bà nói cho mày nghe, đàn ông nó cứ nói như rót mật vào tai ấy. Con nào không tỉnh là chết với nó à nghen.
Bà chép miệng dặn dò cô nên ăn uống đầy đủ rồi vào nhà. Cô cúi đầu cảm ơn rồi mệt mỏi trở về phòng. Đầu óc nặng nề chỉ chực làm cô ngã quỵ
Lời bà chủ nói cũng có lý. Nhưng cô biết phải làm gì ngoài tin Hùng sẽ lấy cô làm vợ, sẽ dang chính ngôn thuận mà làm cha của con cô.
Còn hơn một tuần nữa là tốt nghiệp, cô gấp rút hoàn thành bài vở. Một lần nữa nỗi lo lắng lại ùa về. Sắp tốt nghiệp, ra trường rồi cô sẽ làm gì khi còn có một việc quan trọng hơn đó là sinh con. Rồi không biết chuyện Hùng nói sẽ cưới cô có thực hiện được hay không? Cái thai hơn hai tháng rồi, những cơn nghén hành hạ cô đến kiệt sức. Có lúc tưởng như không sống nổi. Cô thui thủi đi đi về về một mình
Thỉnh thoảng bà chủ nhà mang sang cho cô một chồng giấy bảo cô rảnh thì gấp phong bì kiếm thêm thu nhập. Cô thầm cảm ơn ông trời vì đã cho cô gặp một người tốt như bà. Bà goá bụa nên coi những người đến đây thuê trọ như con cháu trong nhà. Bà không có con nên hễ cứ gặp cô là kêu cô bằng ” con gái” . Điển hình như việc mấy tháng nay cô chậm tiền nhà bà cung chỉ xuề xoà bảo nếu cô khó khăn thì bà cho cô khất. Biết tin cô có thai bà lại càng tỏ ra thương cảm. Có trách nhưng cũng chỉ vì thương cô mà thôi
Một buổi chiều, trời âm u như sắp có bão, cô chạy vội ra sân sau gỡ quân áo thì thấy có tiếng bà chủ hỏi ai đó phía đầu dãy trọ
- Bà tìm ai?
- Tôi hỏi ở đây có ai tên Thảo không bà?
Thảo ngạc nhiên khi có ai đó hỏi về mình. Ở cả cái khu trọ này chỉ mình cô tên Thảo mà thôi. Giọng nói kjas quen nhưng cơ hồ không nhận ra ai. Vào nhà cất vội đống áo quần,cô bước ra đầu nhà chỗ bà chủ vẫn hay ngồi thì bất ngờ khi thấy mẹ Hùng. Cô vuốt vuốt lại tóc cho gọn gàng, chỉnh vạt áo ngay ngắn rồi thận trọng bước ra trước mặt bà Thanh
- Cháu chào bác ạ? Có phải bác tìm cháu không ạ?
Bà thanh gật đầu không nói gì. Thảo hơi run, cô nói
- Cháu mời bác vào nhà cháu uống nước ạ.
Bà chủ đứng đằng sau hỏi nhưng không lên tiếng. Thảo chỉ cười rồi đi trước dẫn đường.
Bà Thanh ngồi trên cái ghế nhựa đặt giữa phòng, nhìn ngó xung quanh như chưa từng vào chốn này bao giờ. Có thể căn nhà tồi tàn này chỉ có thể là nhà chứa đồ bỏ đi nên khi chứng kiến Thảo đang ở đây, bà buột miệng
- Cháu ở đây à?
- dạ vâng ạ
- Không bằng cái nhà tắm nhà bác. Nhưng không sao, không có tiền thì ở đâu chả được. Phải không cháu?
- Dạ Vâng!
Phương cúi đầu trả lời bà Thanh. Cô biết bà ấy hay nói những câu đụng chạm tới cô nên giờ cũng chẳng hơi đâu mà chấp nhặt. Bà Thanh lên tiếng:
- Thằng Hùng nhà bác nó cứ thuyết phục bác đến gặp cháu. Bác nghĩ cháu cũng nên thông cảm cho gia đình bác. Nó là đứa con trai duy nhất của bác nên việc đồng ý để nó lấy đứa không xứng với nó thì khó cho bác quá!
- Cháu hiểu, cháu không đòi hỏi gì cả. Cháu chỉ mong bác nghĩ cho con của chúng cháu thôi ạ
- Bác vốn không thích những đứa thích chả treo khi bác chưa nói hết lời.
Thảo bị bà Thanh nhắm tới, cô bị bà ta bắt bẻ nhưng vẫn kiên nhẫn ngồi nghe bà nói hết câu chuyện
- Hôm nay, bác mang cho cháu một ít tiền. Cháu cầm lấy mà lo liệu. Bác không thích lằng lằng mệt óc lắm! Cháu giữ thì tuỳ cháu. Còn không thì đi bỏ cho đỡ phiền.
Lời bà Thanh sắc lạnh như con dao khiến Thảo đau đến thấu ruột gan. Trong mơ cô cũng không thể tin nổi bà Thanh có thể nói ra những lời tàn nhẫn ấy . Bỗng dưng cô không thở được. Cố thều thào vài câu
- Bác cầm lấy đi. Cháu mời bác về cho.
Cô ra mở cửa, bà Thanh nhìn cô như nhìn kẻ thù rồi hằm hằm bước ra. Lúc về bà không quên tặng cô thêm mấy lời dặn rằng cô không được làm phiền con trai bà nữa.
Chờ bà Thanh đi khuất sau rặng cây trước ngõ, Thảo ngồi thụp xuống đất, úp mặt vào đầu gối khóc trong tuyệt vọng. Không thể tin nổi, không chấp nhận nổi. Tại sao lại có người ác độc đến như vậy? Nó là cháu nội của bà mà bà có tàn nhẫn bảo cô đi bỏ. Vô tình nhìn thấy hộp sữa mà Hùng bảo rằng bà đã mua cho cô uống. Lại gần vơ hết vào cái túi, cô điên cuồng đem ra sọt rác vứt. Thà cô chết đói chết khát cũng không thèm uống cái thứ này. Từ giây phút này cô và Hùng không còn là gì của nhau nữa.
Sấp tiền vẫn đặt trên bàn, khi nãy do quá búc xúc trước thái độ của bà Thanh mà cô không để ý. Cô chua chát nhìn cọc tiền. Dễ cũng hơn chục triệu. Hơn chục triệu để bà ta dễ dàng ruồng bỏ cốt nhục của dòng họ? Hơn chục triệu để tước bỏ quyền được sống của một đứa trẻ ư? Thật đáng sợ! Đáng ghê tởm!
Gần một tiếng sau Hùng gọi điện cho Thảo nhưng chỉ nhìn vào cái tên hiện trên màn hình thôi là đã đủ khiến cô phát điên lên rồi. Cô lạnh lùng ấn từ chối rồi ngồi thu mình trên giường. Nỗi sợ hãi và trống trải kéo đến. Mẹ Hùng nói đúng cô là thể loại con gái mất nết vác cái bụng đến ăn vạ rồi sĩ diện không nhận tiền của bà. Cô nghĩ đến cái thai trong bụng rồi lại khóc như mưa.
- Con! Mẹ phải làm sao đây? Mẹ có nên giữ con ở bên mẹ không?
Hùng đập cửa ầm ầm, bà chủ nhà thấy thế chạy ra quát
- Này…. Cậu định làm loạn ở nhà tôi đấy hả
- Bà … Cháu muốn gặp Thảo
- Gặp cái gì mà gặp … Nó không có nhà
Thảo đang nằm thút thít, mồ hôi tuôn ra nhễ nhại, thấy có tiếng lớn ở ngoài sân vội mở cửa chạy ra, gương mặt mệt mỏi như muốn gục ngã bất cứ lúc nào
- Bà… Con đây rồi… Con cảm ơn bà…
Bà chủ nhà quăng cho Hùng cái nhìn không thiện cảm , bà trách :
- Tôi không hiểu anh chị định như thế nào nữa. Mẹ anh kìa, bà ấy vừa hằm hằm chạy ra khỏi đây. Tôi biết chắc chắn là có chuyện mà..
- Thật không em?
Hùng ngạc nhiên hỏi Thảo, cô không trả lời, cúi đầu chào bà chủ rồi thất thểu đi vào ng. Hùng chạy theo nắm lấy tay cô, cái xiết khiến cô phải nhăn nhó
- Bỏ em ra… Đau
- Nói cho anh nghe, mẹ anh đã nói gì?
- Chẳng gì cả… Anh về đi, à tiện thể mang chỗ tiền này về trả mẹ anh. Bà ấy đưa cho tôi nói tôi đi phá thai hoặc lẳng lặng mà rời khỏi anh.
Hùng gằn lên từng tiếng
- Không thể nào!!!
Thảo nhìn Hùng trân trân, mắt rưng rưng
- Tôi tự lo được, anh về làm con trai ngoan của mẹ anh đi. Tôi đi phá…
Nói đến đây cô lại không cầm được nước mắt, ngồi gục mặt xuống bàn nấc lên từng hồi. Hùng đặt tay lên vai cô trấn an:
- Không, anh không bỏ em đâu…
- Em nghỉ đi, đừng suy nghĩ nhiều, anh về nói chuyện với mẹ …
Hùng tiến nhanh ra phía cửa bỏ mặc Thảo đang chông chênh với hàng ngàn nỗi đau không kịp đặt tên. Cô lôi vài vở ra miệt mài làm cho đến khi mệt lả mới nằm lăn ra ngủ.
Trong giấc mơ chập chờn cô thấy con cô đang cất tiếng gọi thảm thiết:
- Đừng bỏ con… Mẹ ơi!
Cô bật dậy, mồ hôi đầm đìa ướt đẫm gối. Cơn ác mộng như một lời nhắc nhở cô không được bỏ con. Lúc chiều trong lúc nóng giận cô đã nói như thế. Thật lòng cô không bao giờ nghĩ sẽ hành động như vậy. Làm thế chẳng khác nào tuân theo lệnh của bà Thanh. Cô không bao giờ làm theo nguyện vọng mất tính người của bà ấy…
Sáng, cô lúi húi giặt đồ thì Hùng đến, anh mang theo một túi đồ nữa chắc lại là sữa hay đại loại thế. Cô không buồn hỏi, chợt nhớ mấy hôm trước cô đã ném hết những thứ ấy vào sọt rác.
- Để anh phơi cho…
Hùng giằng chậu đồ treo lên mắc cho Thảo, cô lau tay rồi nhìn theo cho đến khi treo hết lên mắc cao. Cô bâng quơ hỏi
- Sao anh vẫn nhất quyết lấy em bằng được?
- Vì anh yêu em!
- Anh nói câu này với bao nhiêu người rồi
- Với mình em thôi!
- Bằng cách nào mà anh đưa họ lên giường và khiến họ có bầu? Anh không nói vậy thì nói ” I love you ” à?
- Em thôi cái kiểu mỉa mai chọc ngoáy vào quá khứ của anh đi có được không? Anh nói rồi, tất cả chỉ là qua đường thôi. Em mới là ngoại lệ.
Thảo không nói gì thêm, đôi mắt buồn buồn nhìn vào khoảng không gian vô định. Đáng lẽ cô phải cảm thấy hạnh phúc mới đúng, đằng này cô thấy trong lòng nhức nhối khó tả. Cô nghĩ đến những cô gái trước đã phải chịu thiệt thòi như thế nào khi mẹ Hùng chì chiết. Suy cho cùng, đàn bà vẫn khổ….
Cô không nhớ Hùng nói những gì, đầu óc đang tập trung ở một nơi khác. Trước khi về, Hùng dặn cô uống loại nào trước loại nào sau. Anh vẫn tỏ ra quan tâm cô nhưng cô chẳng thấy ấm lòng, chỉ thấy càng hoang mang hơn mà thôi
Còn hai ngày nữa là thi, cô gấp rút ôn lại chút kiến thức bị hổng do ốm nghén đợt đầu. Cô thức gần như trắng đêm, dù biết như vậy là không tốt nhưng chẳng còn cách nào khác. Nếu không có bằng đẹp thì khó lòng mà kiếm tìm được công việc tốt. Cái xã hội này ấy mà, hơn nhau là ở cái bằng và đồng tiền lo lót. Cô vốn không có tiền nên chỉ dám trông chờ vào khả năng của mình mà thôi. Nghĩ vậy cô càng phải cố gắng. Vì bố mẹ ở quê, vì tương lai của mẹ con cô nữa…
Điện thoại reo inh ỏi, Thảo đang ngủ thiếp trên bàn vội với lấy đặt lên tai. Đầu dây bên kia im lặng. Cô dụi mắt nhìn số thì thấy hiện lên cái tên quen thuộc. Là H
- Mai chị thi rồi phải không?
Giọng bà Thanh vang lên, Thảo bất ngờ quá nên chỉ ú ớ được vài câu
- Thi xong thì về nói chuyện với bố mẹ chị, tôi cho cưới…
Thảo chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã dập máy. Cô ngẩn người suy nghĩ. Rõ ràng mấy hôm trước bà còn kêu cô đi phá, hôm nay lại bảo rằng cho cưới. Cô không biết phải tin vào chuyện nào, đâu mới là sự thật. Ngay lập tức , Hùng gọi lại. Cô hấp tấp bấm nút nghe và không kìm được thắc mắc, cô chất vấn;
- Chuyện này là sao? Mẹ anh vừa gọi nói cho mình cưới nhau. ..
- Là thật đấy
- Bằng cách nào?
- Thôi, em không cần phải thắc mắc… Em nghỉ đi… Mai thi tốt nhé…
Thở dài não nuột khi nghĩ về những chuyện vừa xảy ra cách đây vài phút. Cô không lý giải nổi tại sao mọi thứ lại thay đổi chóng mặt như vậy. Nhưng có một sự thật không thể phủ nhận được: giờ này cô đang rất vui.
Theo Iblog
Nửa đêm, mẹ chồng đạp xe hơn 5km mua đồ ăn cho con dâu nghén
Những ngày bầu bí, Hạnh được mẹ chồng cưng chiều hết mực. Có những hôm 11h đêm, Hạnh thèm khoai lang nướng, mẹ chồng vẫn đạp xe đi mua để chiều lòng con dâ
Không chỉ thấu hiểu mà mẹ chồng Hạnh còn cưng chiều con dâu hết mực (Ảnh minh họa).
Bố mẹ mất sớm, Hạnh sống cùng với ông bà ngoại, dù cuộc sống vất vả, nhưng Hạnh vẫn được cho ăn học đến nơi, đến chốn. Sau khi tốt nghiệp, Hạnh ra trường và đi làm cho một công ty điện tử. Tại môi trường mới, Hạnh gặp và yêu Nam, một chàng trai cùng quê.
Nam là con một gia đình khá giả, anh rất mực yêu thương Hạnh. Từ ngày ở bên nhau, Nam luôn muốn bù đắp cho Hạnh, bởi tuổi thơ cô thiếu vắng tình yêu thương. Với Nam, ngoài yêu Hạnh, anh còn đồng cảm với những gì cô trải qua. Với anh, Hạnh là tất cả.
Ngày Nam ngỏ lời, Hạnh rất vui, nhưng cô cũng rất hoang mang vì sợ bố mẹ anh sẽ không đón nhận đứa con dâu có gia cảnh như cô. Để Hạnh yên tâm, Nam sớm sắp xếp cho Hạnh gặp gia đình anh.
Trái ngược với suy nghĩ của Hạnh, bố mẹ Nam rất hiền lành. Suốt buổi nói chuyện, bố mẹ Nam rất vui vẻ, ông bà còn trách Nam sao không đưa cô về chơi thường xuyên.
Không lâu sau đó, Nam và Hạnh chính thức về một nhà, chặng đường làm dâu của Hạnh khởi đầu bằng những ngày vui vẻ. Vốn hiền lành, lại chịu khó nên Hạnh rất được lòng bố mẹ chồng. Chưa kể, Hạnh mang bầu khiến niềm vui nhân đôi.
Những ngày bầu bí, Hạnh được mẹ chồng cưng chiều hết mực. Có những hôm 11h đêm, Hạnh thèm khoai lang nướng, mẹ chồng vẫn đạp xe đi hơn 5km mua để chiều lòng con dâu. Hôm thì bún bò, miến ngan... mẹ chồng mua về giục Hạnh ăn đi cho nóng rồi ngủ.
Cũng từ ngày Hạnh bầu, dường như mọi việc trong gia đình cô không phải đụng tay, đụng chân. Hễ cô lò dò xuống bếp là lại bị mẹ chồng đuổi lên, bà nói: "Con phải nghỉ ngời cho cháu khỏe mạnh, đừng vận động nhiều quá".
Chính tình yêu của mẹ chồng khiến Hạnh cảm động. Có hôm, cô khóc vì nghĩ rằng, ông trời quá tốt và thấu hiểu cho đứa trẻ mồ côi như cô. Tự thâm tâm Hạnh nghĩ, bản thân cô cần phải nỗ lực hơn nữa để không phụ lòng mẹ chồng, gia đình chồng.
Theo NĐT
Vợ giận dỗi bỏ về nhà mẹ đẻ, chồng hãy gửi bức thư này, cô ấy sẽ tự mò về ngay lập tức! Cách làm lành và thuyết phục vợ về nhà của ông chồng &'bá đạo' dưới đây khiến nhiều người thích thú. "Thư gửi vợ yêu. Kính thưa vợ: Em cảm thấy như thế nào khi ở nhà ngoại? Từ lúc chúng ta giận dỗi nhau đến bây giờ, em đã bỏ nhà ra đi được 38 tiếng 37 phút, thời gian này còn...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Sự bất công của bố mẹ vợ khiến tôi căm tức, đến lúc bệnh tật lại ép tôi rút tiền tiết kiệm ra cứu

Một pha bóng Pickleball tưởng vô hại lại kéo cả phòng tôi vào vòng xoáy rối ren như ngồi trên đống lửa

Ngay trong ngày giỗ bố chồng, tôi choáng váng khi phát hiện chồng và em chồng cấu kết gây ra việc tày trời, họ hàng cũng náo loạn

Đằng sau vẻ ngoài tử tế, chồng tôi che giấu sự thật cực kỳ khó tin

Ghen tuông ôm con bỏ về ngoại, tôi không ngờ chồng tuyên bố một câu

Vô tình thấy ảnh cưới của bạn gái cũ, tôi bật khóc nhớ lại một điều

Yêu cầu điều này khi "sống thử", tôi bất ngờ bị nhà gái không cho cưới

Một tin nhắn chuyển nhầm giữa đêm làm tôi hiểu vì sao chồng khăng khăng nghỉ lễ phải về ngoại

Tôi bàng hoàng khi mảnh đất từng bỏ quên nay có giá hơn chục tỷ, nhưng nếu thú thật với vợ, sợ rằng gia đình sẽ tan nát

Đi công tác về lúc giữa đêm, tôi rón rén nằm lên giường ôm vợ ngủ thì phát hiện một chuyện kinh hoàng

Thất nghiệp ở tuổi 35: Cái giá của sự an nhàn ở tuổi 25 và 4 bài học xương máu

Làm quản lý cấp cao ngành dược, thu nhập 70 triệu, tôi bị cả nhà vợ xem như cỗ máy kiếm tiền
Có thể bạn quan tâm

ĐTCL mùa 15: 3 đội hình bất ngờ vươn lên mạnh mẽ giúp game thủ leo rank dễ dàng
Mọt game
09:35:09 04/09/2025
Tóm dính Hoa hậu Kỳ Duyên và Thiên Ân đi du lịch chung ở Đà Lạt?
Sao việt
09:18:48 04/09/2025
Skin T1 Yone của Faker còn chưa ra mắt nhưng đã có bản cosplay "giống đến khó tin"
Cosplay
09:18:35 04/09/2025
Lamine Yamal vừa công khai hẹn hò nữa rapper hơn 6 tuổi, sau 2 tuần đã rộ tin "đường ai nấy đi"
Sao thể thao
09:14:52 04/09/2025
Tử vi 12 chòm sao thứ Năm ngày 4/9/2025: Quý nhân dẫn lối, lộc về đầy tay
Trắc nghiệm
09:13:03 04/09/2025
1 Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai thất thế, ngồi lầm lũi bán trái cây lề đường mưu sinh?
Sao châu á
09:12:20 04/09/2025
Mẫu Roewe M7 Phev có thể chạy tới 2.050km/sạc
Ôtô
09:08:16 04/09/2025
Honda chuẩn bị ra mắt xe ga Air Blade phiên bản "PRO"?
Xe máy
08:37:11 04/09/2025
Vụ 18 ngôi mộ liệt sĩ ở Phú Thọ bị đục phá: Nhà thầu nói gì?
Tin nổi bật
08:32:59 04/09/2025
Bí mật chưa từng kể của chiến sĩ gây ám ảnh nhất phim 'Mưa đỏ'
Hậu trường phim
08:32:27 04/09/2025