Trường Sơn – Chàng trai làm nức lòng người miền Tây với giọng ca ngọt ngào
Xuất thân là chàng trai miệt vườn miền Tây, Trường Sơn rời quê hương mang trong mình hành trang chỉ vỏn vẹn hai chữ là ĐAM MÊ. Đam mê với âm nhạc, đam mê với dòng nhạc trữ tình bolero và đam mê mang giọng ca tiếng hát của mình đến với những người yêu âm nhạc trên khắp cả nước.
Người con chân đất miệt vườn dần khẳng định tên tuổi ở dòng nhạc bolero
Hơn 10 năm qua, khán giả đã quen thuộc gương mặt của anh trong vai trò trưởng nhóm nhạc FM khi chuyên góp mặt trên các chương trình nhạc Cách mạng của Đài truyền hình thành phố HCM, cũng như các event tỉnh thành từ Nam ra Bắc.
Không chỉ hát nhóm, Trường Sơn còn mạnh dạn thử sức ở vai trò ca sĩ solo. Bén duyên trong vai trò mới, anh lựa chọn dòng nhạc trữ tình bolero và bất ngờ khi nhận được tình cảm, sự mến mộ của khán giả, nhất là những khán giả miền Tây – nơi quê nhà của mình. Những bài hát mà nhắc đến tên, nhiều người sẽ nhớ ngay ra người cầm mic chính là chàng trai hiền lành với giọng ca ngọt ngào, đầy tình cảm, như: Cát bụi cuộc đời (nhạc sĩ Hà Sơn), Tiền là cát bụi (nhạc sĩ Trương Phi Hùng), Anh vẫn hoài mong và Yêu sao cái thuở ban đầu (nhạc sĩ Cao Nhật Minh)…
Trường Sơn tâm sự: “Hầu hết trong các buổi trình diễn tôi đều được bà con yêu cầu hát những ca khúc trên. Ngoài ra còn có những ca khúc được nhiều khán giả thương quý như sáng tác của nhạc sĩ Cao Nhật Minh là ca khúc Anh thương cô Út đưa đò, hát song ca cùng ngôi sao ca nhạc Lưu Ánh Loan; ca khúc Thề non hẹn biển (nhạc sĩ Đào Phương Trang)… trong đó ca khúc Thề non hẹn biển được nhiều người ưa chuộng và được ưu ái sử dụng trong các đám cưới”
Chân dung chàng trai miệt vườn ghi dấu ấn ở dòng nhạc trữ tình Bolero
Có lẽ vì xuất thân là người miền Tây nên tình cảm mà nam ca sĩ dành cho nơi đây vô cùng đặc biệt. Mong muốn tạo một sân chơi âm nhạc nơi quê nhà luôn được ấp ủ và cháy bỏng trong anh. Nên khi đủ điều kiện, anh đã không ngần ngại mà tổ chức và sản xuất chương trình “Bolero miệt vườn”. Đây là chương trình âm nhạc không chỉ quy tụ những giọng ca gạo cội mà còn là nơi để các giọng ca trẻ ở miền quê sông nước có dịp mang tiếng hát của mình đến với khán giả cả nước.
Mùa Vu Lan nhớ mẹ, thương cha
Trường Sơn tâm sự, anh xuất thân trong một gia đình nghèo khó. Tuổi thơ gắn liền với miền quê sông nước mà phương tiện chính không phải là xe máy, xe đạp như người thành phố. Ở đây, mọi người và mọi nhà đều chèo ghe, xuồng để đi lại là chính. Ngày nhỏ, mỗi lần anh bị bệnh là ba mẹ phải tất bất mang anh lên ghe và chèo hàng tiếng đồng hồ mới đến được nhà bác sĩ để chích thuốc. Hình ảnh gương mặt lo lắng của mẹ hay giọt mồ hôi rơi trên trán của cha đều là những hình ảnh đẹp, thiêng liêng đi theo anh đến suốt cuộc đời này.
“Gia đình tôi không giàu vật chất nhưng lại có một tình thương bao la của cha mẹ giành cho các con. Cha mẹ luôn vất vả tảo tần sớm hôm để nuôi chúng tôi nên người. Bây giờ khi tôi sống dư dả hơn có thể lo cho gia đình nhưng mẹ tôi vẫn luôn tiết kiệm tiền, không dám ăn ngon. Khi tôi hỏi, thì mẹ chỉ nói là mẹ để dành tiền để lỡ tôi ó gặp khó khăn thì vẫn còn tiền của mẹ mà xoay sở” – Nam ca sĩ xúc động khi chia sẻ về gia đình.
Đại gia đình của nam ca sĩ Trường Sơn
Với tình cảm dành cho gia đình sâu đậm nên không quá ngạc nhiên khi biết Trường Sơn là một trong những ca sĩ hát về cha mẹ nhiều nhất trong dòng nhạc Bolero trữ tình. Những ca khúc về đề tài này của anh được nhiều khán giả mộ điệu yêu thích là: Mẹ cho con tất cả, Cha của con, Những lời dạy của cha, Mùa đông nhớ mẹ, Lòng mẹ…
Trong dịp lễ Vu Lan 2020 này, nam ca sĩ đã phát hành album về mẹ với tên gọi là “Nhớ mẹ”. Album là tuyển tập những ca khúc về người mẹ được anh thể hiện bằng chất giọng truyền cảm và lay động đến tâm hồn người nghe. Nói về album nhạc của mình, Trường Sơn chia sẻ đây là món quà anh dành tặng riêng cho mẹ mình cũng như tất cả những người mẹ Việt Nam khác. Bởi vì “Tình mẫu tử là tình cảm vô cùng thiêng liêng và đáng quý. Mẹ là người cao cả nhất trong cuộc đời mỗi người, mẹ luôn ủng hộ mọi quyết định của mình vì luôn tin con mình sẽ thành công với đam mê của chính nó”
Video đang HOT
Trường Sơn trình làng album “Nhớ mẹ” ngay trong mùa Vu lan báo hiếu 2020
Giọng ca Bolero chia sẻ sau mẹ mình thì người phụ nữ quan trọng luôn đứng phía sau những thành công và ủng hộ tinh thần mình chính là bà xã Kim Thư
Không chỉ là một ca sĩ dần khẳng định ở dòng nhạc trữ tình Bolero, Trường Sơn còn sở hữu 2 phòng thu chuyên sản xuất các bài hát cho ca sĩ không chuyên và chuyên nghiệp trong thị trường âm nhạc mang tên Hello Music SM Studio. Đây cũng là nơi anh đã làm việc hơn 10 năm qua và hỗ trợ sản phẩm âm nhạc cùa chính mình. Ngoài ra, trung tâm còn đào tạo ca sĩ, sản xuất âm nhạc, quay MV cho các ca sĩ khác…
Nhìn lại chặng đường mình đi qua, Trường chia sẻ anh sẽ còn phải cố gắng và làm việc nhiều hơn nữa không chỉ vì đam mê mình vun đắp từ nhỏ mà còn vì dòng nhạc mang đậm tính quê hương mà mình theo đuổi. Cùng thưởng thức album “Nhớ mẹ” trong mùa Vu Lan này và chờ đón thêm nhiều sản phẩm âm nhạc khác sẽ được anh trình làng trong thời gian sắp tới nhé.
Cõng yêu thương lên đại ngàn
Những cơn sốt rét rừng đã từng đưa một số thầy giáo mãi mãi phiêu diêu trong cõi vĩnh hằng, để trang giáo án dừng lại dở dang giữa đại ngàn Trường Sơn.
Tiếng gió rít khẽ qua thành xe, lẫn vào tiếng gió ấy là tiếng cười ríu rít, tiếng ê a của những cô cậu học trò đang học những bài học cuối cùng của năm học. Một vài ngày nữa thôi, các em lại về với núi, về với những triền nương để nghỉ hè...
Các thầy cô giáo sẽ tạm xa những điểm trường trên những mỏm đồi gió rít.
Giới thiệu những điểm trường từ các địa bàn các xã của huyện Hướng Hóa (Quảng Trị) thầy Nguyễn Học Hiền (cán bộ Phòng Giáo dục và Đào tạo Hướng Hóa) hồ hởi: "Để được như ngày hôm nay, các thầy cô, các em học sinh ở Hướng Hóa như đã trải qua một giấc mơ dài về những ngày gian khó".
Trên hành trình đi đếm điểm trường Măng Sông (xã Ba Tầng), thầy Hiển bảo, thật khó mà hình dung vào những năm cuối thập niên 1980 đầu 1990, các trường lớp trên địa bàn huyện Hướng Hóa vẫn gần như 100% tranh tre nứa lá, mơ gì đến nhà ở công vụ cho cán bộ giáo viên.
Thầy Nguyễn Ngọc Hiển- Cán bộ Phòng Giáo dục và Đào tạo Hướng Hóa trong một lần đi trao quà cho các em học sinh. Ảnh: NVCC
Trong câu chuyện của thầy Hiển, giáo dục của Hướng Hóa những năm gian khó ấy như môt câu chuyện huyền thoại mà các thầy cô giáo đã trải qua.
Vào mùa hạ thì lồng lộng gió núi mưa rừng; mùa đông thì "gió mùa đông quặp" cứ vô tư đùa giỡn đến tím tái da thịt của thầy và trò.
Bàn ghế giáo viên, bàn ghế học sinh tất cả cũng từ tre, nứa ghép lại; lớp nào sang mới có những tấm bìa gỗ làm bàn, làm ghế, vì thế cho nên con chữ lên non cứ gập ghềnh bao năm trường là vậy.
Nhớ lại đời sống giáo viên khi ấy, thầy Hiển kể: Chợ không có (người Vân Kiều và Pa Kô vốn không có khái niệm về mua bán như bây giờ), muốn mua gì, cần gì đều phải lặn lội vài ngày xuống dưới xuôi.
Thực đơn thường nhật của giáo viên quẩn quanh đu đủ kho muối rồi lại muối kho... đu đủ.
Còn ở những vùng khó hơn thì rau măng hàng tháng trời, vì vậy mới có thơ than: "Mở mắt thấy đồi. Mở nồi thấy muối".
Được cái bà con thương thầy cô giáo lắm, nên có rau, có sắn, có chuối đều chia phần cho, đi săn được con chim, con thú gì, bao giờ cũng có một phần chia cho các thầy cô cải thiện.
Tốt nghiệp đại học sư phạm Huế năm 1986, khi còn là một chàng trai trẻ, anh thanh niên Nguyễn Ngọc Hiển đã tạm xa bục giảng, tham gia mặt trận Vị Xuyên bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc.
Ông Cời của các em nhỏ. Ảnh: NVCC
Rời mặt trận hôm trước là hôm sau chàng thanh niên trẻ ấy đã ba lô trên vai với hành trang chủ yếu là sách và sách, rong ruổi chặng đường dài đến với Hướng Hóa bằng cả tấm lòng lòng nhiệt huyết của những chiến sĩ đi trồng người trên quê hương những người con mang họ Hồ của Bác.
Anh lính ấy bắt đầu vào cuộc chiến mới, một sự nghiệp mới, khó khăn, vinh quang mà cao cả, sự nghiệp gieo chữ giữa đại ngàn.
Các thầy cô giáo lên với điểm trường theo cách của những người lính hành quân ra trận, ngày đi đêm nghỉ, những chiều vắng lội qua suối hay mờ sáng trên đỉnh đèo, còn nghe tiếng hổ gầm xa xa, đàn cá mát chạy quay dòng lạnh buốt...
Huyện Hướng Hóa nằm trên dãy Trường Sơn hùng vĩ, huyện vùng cao Hướng Hóa là cửa ngõ của miền Tây Quảng Trị. Đồng bào Vân Kiều và Pa Kô nơi đây chất phác giản dị mà giàu lòng hiếu học.
Nhưng do hậu quả của chiến tranh, của một số hủ tục lạc hậu, do điều kiện kinh tế khó khăn nên một bộ phận nhân dân và trẻ em một thời gian dài không được học hành.
Đó chính là thách thức lớn nhất của những người làm giáo dục, nhưng thầy cô đi gieo chữ giữa đại ngàn.
Từ anh lính vừa rời mặt trận, anh thanh niên Nguyễn Ngọc Hiển trở thành thầy giáo dạy Lịch Sử của trường Trung học cơ sở Tân Niên.
Năm 1993, sau những năm đứng bục giảng, thầy giáo Nguyễn Ngọc Hiển lên Phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Hướng Hóa làm công tác tham mưu.
Cũng từ công việc mới, thầy Hiển có cơ hội đi khắp các trường của Hướng Hóa, cùng bàn tay, khối óc và trái tim người lính góp phần đổi thay giáo dục, ươm mầm trên dãy Trường Sơn hùng vĩ.
Suốt cả chuyến đi, thầy Hiển ít nói về mình, thầy nói về đồng nghiệp, nói về những đổi thay trên những ngôi trường ở Hướng Hóa, nhất là những lớp học đã được nhà nước quan tâm, những nhà hảo tâm, những quỹ từ thiện... góp công xây dựng..
Anh lính ngày xưa ấy giờ đã thành ông Cời, biệt danh mà những đứa trẻ, ở những điểm trường, đến bây giờ nghe tới cái tên vẫn còn thấy xa xôi: Hướng Lập, Pa Tầng, Hướng Sơn, A Vao, Pa Nang, Tà Rụt...đặt cho thầy Hiển.
Những lớp học nứa lá xưa nay đã được thay thế bằng những ngôi trường khang trang. Ảnh: LC
Ở điểm trường nào chúng tôi đến, thầy Hiển cũng gặp lại người thân, hỏi thăm và kể về những ngày gian khó của cả thầy cô giáo.
Những nơi mà gần 30 năm trước, những hạt giống mầm xanh đầu tiên của ngành giáo dục Quảng Trị được gieo trên những vách nứa lá của dãy Trường Sơn hùng vĩ.
Nhắc lại câu chuyện cũ, thầy Hiển khắc khoải, "những năm ấy, đã ở Hướng Hóa ai mà không được "thăng hoa" và nếm vị "ngọt" của sốt rét một vài lần?
Sốt làm cho người xanh xao, vàng vọt, sốt cao đưa ta bay bổng chín tầng không, vi vu theo tiếng sáo diều ảo tưởng; rồi bất thình lình giáng xuống chơi vơi, ê ẩm tấm thân gầy; sốt làm cho tuổi thanh xuân với đi vài phân, sốt làm cho tóc rụng hàng trăm sợi.
Có thầy cô đang giữa bục giảng chợt lên cơn sốt, nhưng vẫn cố gồng mình lên để dạy hết bài giảng, hay chí ít để các em học sinh không hoảng sợ.
Có người, bệnh nặng sức yếu lại ăn uống thiếu thốn, cũng không gồng được...
Những cơn sốt rét rừng đã đưa một vài đồng nghiệp của chúng tôi mãi mãi phiêu diêu trong cõi vĩnh hằng, để trang giáo án dừng lại dở dang giữa đại ngàn Trường Sơn này..."
Những ngày tháng gian khó ấy cũng qua đi cùng với sự vượt khó vươn lên của ngành giáo dục, các thầy cô giáo và bà con nhân dân.
Các trường học của Hướng Hóa giờ đây đã được cứng hóa 100%, những quả ngọt mà những giáo viên năm xưa bước chân vào Hướng Hóa có nằm mơ cũng không thấy được.
Dù ở tuổi băm nhưng ông Cời vẫn cõng yêu thương đến từng điểm trường trên khắp đại ngàn Trường Sơn. Ảnh: LC
Có kết quả ấy, thầy Hiển cho rằng: "Nhờ vận động và tầm nhìn của những người quản lý giáo dục, đặc biệt là chính sách "ba cùng"- cùng ăn, cùng ở, cùng làm với bà con dân tộc đã giúp giáo dục đã có nhiều đổi thay... cả xã hội cũng đã chung tay xây dựng giáo dục ngày càng một tốt hơn, góp phần thay đổi tương lai cho các con".
Dù đã vào tuổi băm, nhưng thầy Hiển - ông Cời của những đứa trẻ vẫn ngày ngày chuyển tình thương từ khắp miền Tổ quốc đến từng bàn làng của Hướng Hóa, những tấm áo quần, những phần qua khi khó...
Nói về phần mình, thầy Hiển chỉ bảo cũng may nhiều năm làm công tác tham mưu cho lãnh đạo nên thầy có điều kiện cõng yêu thương của các nhà hảo tâm ở khắp mọi miền Tổ Quốc lên ngàn Trường Sơn cho các em.
Xử lý nghiêm vụ phá rừng nghiêm trọng ở Trường Sơn Lãnh đạo UBND tỉnh ký công văn chỉ đạo giao Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Chi cục Kiểm lâm tỉnh chủ trì, phối hợp với Công an tỉnh, Bộ Chỉ huy Bộ đội Biên phòng tỉnh Quảng Bình khẩn trương điều tra, xác minh đối tượng vi phạm, xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật đối với các...