Trương Nam Thành: ‘Khoe thân kiếm tiền thì có gì xấu?’
“Với tôi, nghề nào cũng là nghề. Lao động trí óc hay chân tay cũng là một cách mưu sinh”, Nam Thành chia sẻ.
Nam Thành không có lối chọn cách trả lời sắc sảo hay cá tính để chứng tỏ sự thông minh và bản thân. Khác với những nhân vật khác mà tôi từng phỏng vấn, mỗi câu hỏi hay mỗi câu trả lời đều giống những viên đạn bọc đường, mỗi bài phỏng vấn giống như một cuộc đấu trí hay một ván cờ, Nam Thành cho tôi cái cảm giác của lòng tin và sự an toàn.
Danh hiệu tham vọng với nghề
- Vào Google, gõ tên anh, 90% kết quả hiện ra liên quan đến cuộc thi “Bước nhảy hoàn vũ”. Vậy có thể hiểu, BNHV cho anh nhiều hơn là chỉ một cúp bạc và giải thưởng 120 triệu đồng?
- Phải thừa nhận sau khi tham gia BNHV, tôi được khán giả yêu mến hơn. Tôi cũng không ngờ hiệu ứng của gameshow này lại lớn tới vậy. Điều này cho thấy BNHV rất được khán giả Việt Nam quan tâm và yêu thích.
- Nói vậy, tôi có thể hiểu rằng “ngọn đèn” Trương Nam Thành thời hậu BNHVsẽ tàn lụi?
- Tôi đâu sợ điều đó, bản thân tôi đã định hướng rất rõ: tham gia BNHV hay không thì tôi cũng sẽ luôn cố gắng học hỏi, trau dồi kiến thức. Tôi có đạo đức của một người nghệ sỹ trẻ. Vì thế, tôi trân trọng những gì mình đang có, nên sẽ cố gắng để cái tên Trương Nam Thành sống trong lòng người hâm mộ nhiều hơn nữa.
- Chuyện đó thì hãy chờ đã! Hiện tại, các danh hiệu “Siêu mẫu”, “Á vương”, hay “Á quân” có gây ra sức ép cho anh?
- Tôi không tạo ra sức ép cho mình. Tôi luôn đặt ra mục tiêu để hướng tới và lấy đó làm động lực để cho mình cố gắng hơn nữa.
- Mọi người trong giới showbiz có vẻ đang chạy đua giành giật danh hiệu. Nhưng hình như người mẫu nam thì không thể sống bằng danh hiệu? Tôi thấy một đồng nghiệp của anh – cũng là siêu mẫu – phải đi bán nước mía?
- Tôi may mắn có được hậu thuẫn lớn từ gia đình. So với các anh chị khác trong nghề, tôi may mắn hơn nhiều. Vì thế, tôi luôn làm hết khả năng khi có cơ hội. Nếu chưa có các danh hiệu, tôi cũng sẽ đi kiếm chúng vì đó là sự khẳng định tình yêu và tham vọng nghề của tôi. Tôi cũng cảm thông cho các anh chị có hoàn cảnh không may mắn. Và tôi mong điều tốt đẹp sẽ đến với anh siêu mẫu bán nước mía đó.
Người mẫu cần có lương tâm
- Là siêu mẫu mà vẫn phải lao động cực khổ như đi bán nước mía. Vậy theo anh, nam giới chọn nghề diễn thời trang vì lý do gì? Họ tham vọng đổi đời, họ đam mê những thứ phù du hay – xin lỗi – vì họ có học lực kém, không thể tiến xa hơn bằng học vấn?
- Đàn ông đẹp chọn nghề người mẫu để theo đuổi thường là vì hai lý do. Hoặc là tham vọng đổi đời, những người này rất dễ chán nản và buông xuôi khi gặp phải khó khăn. Hoặc là bởi họ trân trọng và yêu nghề người mẫu. Tôi tự biết bản thân mình nên sẽ không đánh giá cũng như nhận xét về những người mẫu khác, chỉ mong họ làm đúng với lương tâm của mình.
- Anh đừng thuyết phục tôi, có những thanh niên trẻ chọn nghiệp diễn là vì đam mê nhé. “Đam mê” đồng nghĩa với “hiểu” và “yêu” nghề. Mà 2 tiêu chuẩn này đang ngày càng trở thành xa xỉ với giới trẻ. Nói thẳng, anh có cho rằng “đam mê” là cách nói ngụy tạo cho việc không thể chống lại cám dỗ trước những phù phiếm của showbiz?
- Đúng vậy! Hiểu và yêu nghề quả thực là một điều khó, vì giới trẻ nhiều lúc suy nghĩ chưa chín chắn. Bản thân tôi cũng luôn phải đối mặt với những khó khăn đó nhưng tôi có hậu phương tốt nên đều cố gắng để đưa ra những cách giải quyết hợp lý cho mình. Với tôi, sự xa hoa, tiền bạc chỉ là phù du. Điều quan trọng hơn, đó là nhân cách và năng lực của bản thân.
- Tôi đồng ý với anh, năng lực mới là quan trọng. Nhưng, vẫn biết hiện nam nữ bình đẳng nhưng anh có chấp nhận việc đàn ông đang đánh mất vai trò trụ cột trong gia đình không?
- Sau lưng một người đàn ông luôn có bóng dáng của một người phụ nữ, nên tôi nghĩ bình đẳng trong gia đình là điều hết sức quan trọng. Tuy nhiên, mình là phái mạnh, mình phải có cách giải quyết phù hợp hoàn cảnh.
Khoe thân để kiếm tiền thì có gì xấu
- Vậy anh có nghĩ đàn ông nên dùng chất xám, tài năng để làm trụ cột trong gia đình hơn là khoe thân để kiếm tiền?
- Với tôi, nghề nào cũng là nghề. Lao động trí óc hay chân tay cũng là một cách mưu sinh. Mà như thế, số tiền kiếm được chính đáng đó đều đáng trân trọng. Vì thế, tôi không quan tâm nhiều đến chuyện này.
Video đang HOT
- Bản năng gốc của đàn ông là che chở, là chỗ dựa cả tinh thần lẫn vật chất vững chắc cho gia đình. Nhưng theo anh, điều này có quá khó với đàn ông Việt hiện tại? Nhất là các “quý ông” đang núp bóng showbiz?
- Tôi khẳng định, tôi chưa phải quý ông vì còn thiếu rất nhiều yếu tố, nên sẽ không nói như quý ông thực thụ làm gì. Nhưng tôi chỉ muốn nói một điều, đàn ông hãy luôn che chở và là chỗ dựa tinh thần cho gia đình mình.
- Anh không nhận mình là quý ông. Nhưng với tôi, nuôi được bản thân là đã độc lập. Anh có cho rằng mình đã thực sự trưởng thành?
- Với tôi, trưởng thành thể hiện qua nhận thức và suy nghĩ chứ không thể hiện qua việc kiếm tiền. Tôi luôn tâm niệm nếu mình lo cho bản thân còn chưa xong thì sao có thể nghĩ đến việc lo cho người khác. Do đó, tôi mới cố gắng làm thật nhiều để cho cuộc sống của mình thoải mái, rồi sau đó mới lo người thân, gia đình và xã hội.
Với xã hội, tôi chẳng thua ai
- Anh có công nhận đàn ông nên “làm” nhiều hơn “nói”, và nhất là trong chuyện tình cảm. Tôi thì cho rằng đàn ông cứ mở miệng là nói về mẹ nghĩa là vẫn chưa lớn. Trong cuộc thi BNHV vừa rồi, nhìn thấy anh được mẹ chăm sóc, tôi thấy anh vẫn chưa thoát khỏi cái bóng của một cậu ấm được nuông chiều? Nam giới khi đã trưởng thành và là đàn ông thường chỉ thích được mẹ kín đáo chăm sóc nhưng có vẻ anh thì khác?
- Mặt trời chỉ có một và cũng chỉ có duy nhất một người mẹ trên đời. Người mẹ nào cũng nghĩ con mình luôn bé bỏng. Nên tôi không lạ khi mẹ chăm sóc mình như thế. Bản thân tôi cũng chỉ 21 tuổi, cũng như bao bạn trẻ khác cần sự chăm sóc của ba mẹ. Tôi không biết đàn ông khác thế nào, chứ tôi hạnh phúc vì điều đó. Có thể, đối với mẹ, tôi vẫn là cậu nhóc, nhưng với xã hội cậu nhóc này không thua ai là được.
- Nhưng phụ nữ thường không thích một ông chồng quá ngoan, đến mức “cái gì cũng mẹ”. Anh có biết vì sao không?
- Tôi biết điều này nên mới chọn nghệ thuật để sớm va chạm với đời và tự lập sớm hơn. Phụ nữ thích đàn ông bản lĩnh, có lập trường và quyết đoán – những người chịu trách nhiệm về quyết định mà mình đưa ra. Nhưng đây cũng là nét tính cách phổ biến với một số phụ nữ trẻ và hiện đại.
- Nhiều người cho rằng đàn ông thiếu bản lĩnh sẽ chọn phụ nữ an toàn (ngoan, hiền), còn đàn ông bản lĩnh sẽ chọn phụ nữ cá tính (thông minh, sắc sảo và tinh quái). Bạn gái anh thuộc tuýp phụ nữ nào?
- Tôi không kén chọn, cũng chẳng đề ra những lựa chọn cho mình. Tôi thích mẫu phụ nữ Á đông, mái tóc đèn dài tự nhiên, khuôn mặt ưa nhìn không cần phải đẹp lắm. Và quan trọng, cô ấy phải có lòng nhân ái cũng như chung thủy, biết yêu thương và chăm sóc gia đình của mình.
- Làm gì có mẫu phụ nữ hoàn hảo thế?
- Chắc là có chứ? Tôi vẫn đang đi tìm.
Nam Thành của 20 năm sau
- Về thời trang, là một siêu mẫu, anh có cho rằng mình đang ăn mặc có gu?
- Tôi rất đơn giản trong cách lựa chọn trang phục. Tôi thường chọn theo hoàn cảnh, thời điểm và đối tượng mình giao tiếp. Bình thường, tôi vẫn mặc theo sở thích và cá tính của mình.
- Anh thích phong cách thiết kế đồ nam của NTK nào nhất? Và anh nghĩ đồ nam của NTK nào sẽ hợp với anh?
- Bản thân là một người mẫu, tôi có sẵn một thể hình tốt vì thế lựa chọn nhà thiết kế cũng không phải khó khăn. Tôi chọn NTK Chung Thanh Phong cho đồ dự tiệc và NTK Công Trí cho trang phục hàng ngày.
- Câu hỏi cuối: Trương Nam Thành của 20 năm sau sẽ thế nào nhỉ?
- Cuộc sống không cho ta biết trước được điều gì nhưng nếu được, tôi của 20 năm sau sẽ vẫn cống hiến cho nghệ thuật nước nhà, và là người chồng, người cha tốt của gia đình. Ước mơ của tôi chỉ đơn giản thế thôi.
Theo Style
Phương Mai: 'Tôi bản năng lắm'
Thông minh, sắc sảo, cá tính và thậm chí là hơi đanh đá là những cảm nhận đầu tiên của người viết về siêu mẫu Phương Mai.
Phương Mai đã thay đổi rất nhiều so với lần cuối tôi gặp cô. Đó là trong buổi phỏng vấn đạo diễn Ngô Quang Hải. Phương Mai bây giờ tự tin và cá tính hơn hẳn. Tôi gặp Phương Mai khi cô đang bận làm MC cho gameshow Mũi tên vàng (sẽ được phát sóng trên Đài truyền hình Đồng Nai). Cô siêu mẫu 2012 thông minh và hài hước, nhưng đôi úc khá "ngoa ngoắt" này đã rất thẳng thắn và chẳng hề e ngại trong bài phỏng vấn này.
- Người ta thường không lấy làm tự hào khi chiến thắng trong một sân chơi mà họ biết các đối thủ đều "dưới cơ". Khi tham dự rồi đăng quang siêu mẫu, liệu chỉ có cảm giác này?
- Ai mà đoán biết trước được đối thủ của mình sẽ thế nào. Kể cả có gặp đối thủ, mấy ai đủ ngạo mạn để nhận xét họ dưới cơ mình. Thông thường, những người chủ quan khinh địch lại khó chiến thắng. Người chiến thắng thường là người hết sức thận trọng và nỗ lực hết mình trong từng hành động. Từng đó là đủ để người chiến thắng được quyền cảm thấy tự hào về chính mình rồi.
- Có ý kiến cho rằng, những cô gái có năng lực thực sự sẽ không sống bằng danh hiệu. Chị thì khác, chị chạy bằng được theo danh hiệu như hoa hậu, siêu mẫu. Chị không tin vào năng lực của bản thân, hay do đã quá mệt mỏi với việc chứng minh mình có năng lực nên phải săn lùng danh hiệu?
- Ý anh là những người không có danh hiệu mà thành danh nhiều hơn những người thành danh nhiều hơn những người thành danh có kèm danh hiệu đúng không? Anh kể tôi nghe xem hiện tại trong lĩnh vực thời trang nói riêng thôi, có những ai và được bao nhiêu người như vậy?
Thứ hai, không phải bây giờ tôi mới "bắt tay" vào thi thố, tôi đã chính thức bước vào cuộc thi đầu tiên trong sự nghiệp của mình ở tháng thứ ba khởi nghiệp. Và sau đó, mỗi năm tôi đều tham gia một cuộc thi nào đó.
Tôi nêu ra hai điều trên nhằm chia sẻ với anh rằng, trước khi đưa ra nhận định về người hay việc gì, mọi người cần nắm thông tin chính xác về sự vật, sự việc đó trước đã. Trở lại vấn đề của tôi, như tôi vừa chia sẻ, mỗi năm tôi đều tham gia một cuộc thi và nếu không phải ngừng bước vì lý do nào đó, tôi sẽ còn tiếp tục. Tôi thích thi cử, thích cảm giác được cạnh tranh quyết liệt với những đối thủ, thích nhìn thấy mình phát triển trong một thời gian ngắn và thích được đánh giá bởi những người có chuyên môn. Tôi thích cảm giác căng thẳng ôn tập, luyện tập để rồi hồi hộp đặt chân vào phòng thi ngay từ thời cấp 1 rồi.
Và tôi cũng coi đó là phương cách tốt nhất để trau dồi cũng như nâng cao năng lực bản thân. Mọi người có quá chủ quan không khi cho rằng những người tham gia nhiều cuộc thi (và chiến thắng) là không có năng lực? Trên thế giới thậm chí còn có những cô gái chuyên kiếm tiền bằng việc chinh chiến ở các cuộc thi ấy chứ. Cá nhân tôi, anh biết tại sao tôi cứ thích thi đến thế không? Đơn giản vì tôi biết tôi có thể.
- Trong thời buổi vàng thau lẫn lộn, cứ nghe đến "hoa hậu" hay " người mẫu", người ta đều liên tưởng đến Mỹ Xuân, Hồng Hà. Chị có ngại danh hiệu "Siêu mẫu" hay "top 10 Hoa hậu Thế giới Việt Nam"?
- Theo tôi, ta chỉ có hai lựa chọn trong cuộc sống của mình hoặc run sợ trước bất kỳ mọi nhận định và chui vào vỏ ốc, hoặc chọn lọc tiếp thu những ý kiến đóng góp tích cực mang tính xây dựng và bỏ ngoài tai những bàn tán vô cớ của người đời. Và thông thường, những người chỉ ngoan cố săm soi vào điểm yếu của một cá nhân khác rồi quy chụp cho cả tập thể thì... chẳng đủ tư duy để gây ảnh hưởng đến cuộc đời của ai. Tôi luôn tiếp tục hoàn thành tốt hơn nữa công việc của mình và tôi luôn chọn cách thứ hai.
Tôi bản năng lắm!
- Cách chị trả lời cho thấy chị sống khá bản năng? Theo chị, phụ nữ được nhiều hay mất nếu thuộc tuýp này?
- Tôi bản năng lắm! Người sống theo bản năng có điểm trừ cho khả năng hoạch định, lên kế hoạch cụ thể và rõ ràng cho những gì họ phải làm. Đã thế, họ lại đặt quá nhiều cảm xúc vào mọi việc, thành ra đôi khi hứng lên thì vô cùng chăm chú và nhiệt tình, khi thì lại mất hứng và thờ ơ. Như vậy khó phát huy hết năng lực để có thể thành công rực rỡ. Tuy vậy, người sống bản năng lại được điểm cộng cho sự vô tư và lòng nhiệt thành. Theo tôi, sống bản năng hay không bản năng, không quan trọng, điều quan trọng là biết hài lòng với cuộc sống của mình. Sống mà cứ băn khoăn quá nhiều về việc mình mất gì thì sống làm gì nữa?
- Phụ nữ bản năng đã yêu thì sẽ yêu hết mình, sẵn sàng "hy sinh" mà không hối tiếc và cũng không cần đòi hỏi gì. Chị đã từng yêu đến mức đó chưa?
- Có chứ, và tôi sẽ luôn như thế, sống hết mình, yêu hết mình. Vậy mới vui chứ nhỉ!?
- Yêu hết mình như thế trong một vài mối tính, chị đã tích lũy được kinh nghiệm gì về đàn ông? Chị còn tìn vào họ nữa không?
- Bác Steve Jobs đã dạy: "Stay hungry, Stay foolish" (tạm dịch: "Cứ khát khao, cứ dại khờ"). Tội gì không tin? Sống trong nghi ngờ là cuộc sống mỏi mệt. Kinh nghiệm về đàn ông ư? Tôi vẫn chưa ở tư thế tự rút ra được đâu toàn phải đi học hỏi đàn anh, đàn chị đi trước suốt ấy! Chắc tại tôi tâm đắc với câu nói trên của Steve Jobs quá.
- Một chị bạn tôi vừa mới tự do sau 10 năm hôn nhân, chia sẻ: "Tôi phải mất 13 năm (3 năm yêu và 10 năm cưới) mới phát hiện anh ta không phải người mình cần". Trong tình yêu, dường như thời gian không đóng vai trò quan trọng và chẳng thể biết thế nào là đủ, vì thế chị có nghĩ phụ nữ nên dùng bản năng để yêu và cưới hơn là "đặt cược bản thân" rồi đổ cho số phận?
- Tôi không cho rằng trên đời có sẵn ở đâu đó một "cái" gọi là niềm hạnh phúc trọn vẹn và hoàn hảo. Người ta chỉ hạnh phúc khi biết hài lòng và tự cảm thấy đủ. Thứ hai, tôi cho rằng số phận được tạo ra bởi những lựa chọn của mỗi người. Tôi không muốn nói (mà cũng chẳng thể nói) là người khác nên sống, yêu hay cưới theo cách nào bởi mỗi người sẽ có những quan điểm, quan niệm và cảm nhận khác nhau. Theo thời gian, mọi điều đều có thể thay đổi, theo cả hướng tốt hoặc xấu. Chẳng ai có thể ngờ trước được những gì sẽ đến với mình sau 10, 20 năm nữa và chính những bí ẩn đó mới tạo nên sự màu nhiệm của cuộc sống.
Vậy, hối tiếc hay đổ lỗi cho thời gian có nên chăng? Con người cứ mãi chật vật trên con đường kiếm tìm bản ngã và hạnh phúc thực. Vậy, hãy cứ kiếm tìm, cứ trải nghiệm, bởi cuộc sống này chỉ có một mà thôi.
Tôi chẳng thèm được thương hại
- Chị giỏi, nếu từ "giỏi" được hiểu theo nghĩa "làm được nhiều việc", từ người mẫu, diễn viên, rồi đến MC. Một vài đồng nghiệp của tôi từng hợp tác với chị đều nhận xét chị thông minh. Phụ nữ được hai thứ đấy đều là "sao chổi" trong hôn nhân. Chẳng thế, đồng nghiệp Ngọc Trinh của chị đã đưa ra một chân lý rằng: "Đàn ông không thích phụ nữ giỏi". Chị có nghĩ mình nên giả vờ "ngu ngơ, khù khờ" một chút để đàn ông thương không?
- Tôi cần gì phải giả vờ. Tôi vốn ngu ngơ, khù khờ thật ấy chứ, nhất là khi so sánh với những người giỏi hơn, thông minh hơn. "Núi cao có núi khác cao hơn", vậy nên tôi cần gì lo, kiểu gì cũng có ối người thông thái hơn mình. Bản năng của con người là sống dựa vào nhau nên gần như có sẵn lòng thương cảm. Tôi không nghĩ là mình cần thiết phải kiếm tìm điều đó. Thế nhưng, giả vờ yếu kém để nhận được sự thương hại thì tôi... chẳng thèm.
- Nhưng xã hội quá khắt khe chăng khi cứ thấy người đẹp yêu hoặc lấy chồng khá giả thì vội vã quy kết "cô ấy tham tiền", nhưng họ chưa bao giờ nhận thức một thực tế rằng: "Cô ấy đẹp, cô ấy có quyền"?
- Không phải khắt khe, đôi khi con người, một cách bản năng, không muốn nhìn, không muốn công nhận một cách dễ dàng những điều đẹp đẽ và hợp lý ở người khác. Nhất định là phải có vấn đề gì đó ở sự việc đó thì mới khiến cho người ta cảm thấy an lòng. Nếu mọi người tìm mãi không ra điểm bất thường nào ở việc một cô gái đẹp và giỏi lấy một người đàn ông giỏi và giàu thì họ đành... tự nghĩ ra điều xấu xa là "cô ta là đồ hám của". Dù gì thì đây cũng chỉ là cách họ đang cố gồng mình để "phòng thủ", đâu có ý (và khả năng) công kích gì ai.
Tóm lại, phụ nữ đẹp vẫn hạnh phúc bên một anh nhà giàu. Người ta thì hả hê sau khi tìm ra lý do để xoa dịu nỗi bất an của mình. Đôi bên cùng vui vẻ và không gây ảnh hưởng gì đến nhau - thế thì tội gì bận tâm nữa.
- Hơn nữa, bản năng của con người là "đói, đầu gối phải bò"? Vậy có nên thông cảm có những người đẹp vì nghèo mà "lạc lối"?
- Tôi thương cảm và thông cảm cho mọi số phận bắt buộc phải đánh đổi và hi sinh bởi cảnh túng quẫn của mình. "Nhân chi sơ, tính bản thiện", ai sinh ra chẳng là người trong sáng và chẳng có quyền được trong sáng. Nhưng cái nghèo, nó tước mất cái quyền được trong sáng của họ thì phải làm thế nào? Họ lạc lối hay không còn phụ thuộc vào tôn giáo, truyền thống, văn hóa, luật pháp tại nơi họ đang sinh sống nữa. Dù sao, tôi thấy mọi trường hợp lạc lối đều đáng thương cảm. Nếu ta muốn họ thay đổi và có cuộc sống tốt hơn thì phải tạo điều kiện cho họ, không phải là hả hê tiếp tục dẫm đạp họ.
- Đã có khi nào chị rơi vào hoàn cảnh túng quẫn đến nỗi, nghĩ rằng mình sẽ chấp nhận "lạc lối ở thiên đường" để vượt qua nó?
- Ơn trời! Tôi quá may mắn khi có một nền tảng gia đình tốt và đáng tự hào để tôi có thể dựa vào đó mà yên tâm sống.
Lời khuyên cho người mẫu trẻ
- Phụ nữ nào cũng mơ ước một cuộc sống hạnh phúc, nhà lầu, xe hơi và nhiều tiền để mua đồ hiệu hay đi du lịch. Chị cũng không nằm ngoài nhóm này chứ?
- Chắc chắn rồi. Không còn tham vọng thì người ta biết nhắm vào đâu mà phát triển!?
- Nhưng "con gà ghét nhau tiếng gáy", ai cũng muốn mình đẹp và nổi bật mỗi khi xuất hiện, và cuộc chiến đồ hiệu bắt đầu. Chị có bị chi phối bởi đồ hiệu?
- Tại thời điểm này thì chưa, tính tôi trước giờ đơn giản. Hoặc là vì tôi chưa đủ khả năng chơi đồ hiệu cũng như chưa có ham muốn đó. Tôi cứ thấy áy náy sao đó, nếu mình sống xa xỉ trong khi gia đình, người thân, những người xung quanh mình còn đang phải lo toan từng chút một cho chi tiêu hằng ngày của họ.
- Chị có nghĩ rằng nhiều người mẫu "trượt chân" là bởi nhu cầu "đẹp và sang"? Nhất là khi một đồng nghiệp của chị phát biểu khá thẳng thắn: "Showbiz Việt, tất cả chỉ vì tiền".
- Cũng có thể. Cho nên mới có người bản lĩnh và người không bản lĩnh, kiên nhẫn và không kiên nhẫn.
- Trung thực mà nói, muốn sống tốt trong giới showbiz Việt, liệu có dễ?
- Không hề dễ. Chẳng cuộc sống nào dễ dàng cả. Bất kỳ ở đâu, trong trường hợp nào, tại lĩnh vực nào, ta đều phải chịu áp lực. Lại một lần nữa, tôi cho rằng sự khó - dễ, sướng - khổ nằm ở chính nhận thức của mỗi cá nhân.
- Chị có lời khuyên nào cho những cô gái trẻ, những người đang mơ được "ăn diện sang trọng, xuất hiện tại các bữa tiệc xa hoa và tiền rủng rỉnh trong túi"?
- Cố gắng lên, học giỏi vào, đi làm chăm chỉ vào, sống tốt vào.
- Câu hỏi cuối, có nên tước danh hiệu của một "siêu mẫu" nếu cô ấy mặc xấu - không có gout?
- Có nên đuổi học một học sinh giỏi vì bé đó chẳng biết đạp xe đến trường?
Theo Style
Thanh Hóa: Bi kịch gia đình người đàn bà giết chồng Uất ức dồn nén do những năm tháng bị chồng "nát rượu" hành hạ, trong một phút không kìm chế được mình, chị Ký đã lỡ tay giết chết chồng rồi tự sát. Người đàn bà ấy không chết mà đau đớn chờ đợi mức án, còn những đứa con rồi đây sẽ bơ vơ... Đêm định mệnh Như Dân trí đã đưa...