Trước “Tối nay ăn gì?”, nay “Tuần tới ăn gì?”: 6 thói quen tiêu dùng thay đổi vì dịch
Dịch bệnh diễn biến phức tạp, nhiều nơi giãn cách xã hội, hạn chế ra ngoài, thói quen mua sắm, đi chợ… của đông đảo chị em cũng từ đó mà có sự thay đổi đáng kể.
VIDEO: 6 thói quen tiêu dùng thay đổi vì dịch
Trước: “Tối nay ăn gì?” – Nay: “Cả tuần tới ăn gì?”
Trước đây, câu hỏi ám ảnh người nội trợ là “Tối nay ăn gì?”. Chỉ riêng việc liệt kê thực phẩm nấu gì để không bị trùng món, đủ chất mà đáp ứng nhu cầu ăn uống của cả gia đình đã khiến người nấu ăn “kiệt sức”.
Nhưng bây giờ, không phải chỉ có “Tối nay ăn gì?” mà “Ngày mai, ngày kia ăn gì?” thậm chí “Cả tuần sau ăn gì?” trở thành câu hỏi canh cánh, thường xuyên làm mệt não người nội trợ.
Yêu cầu giãn cách, giảm hoạt động tập trung đông người, nhiều chợ tạm dừng… khiến cho người dân phải học cách thích nghi, tính toán lượng đi chợ nhiều ngày mua luôn trong 1 lần.
Trước: Đi chợ mỗi ngày – Nay: Dùng Phiếu đi chợ
Việc đi siêu thị, đi chợ mua sắm vốn là công việc hàng ngày, với nhiều người, nó đôi khi còn là hoạt động thư giãn mang lại niềm vui mua sắm. Tuy nhiên, với việc áp dụng Phiếu đi chợ tại nhiều địa phương, tần suất đi chợ của mọi nhà đều giảm lại.
Theo đó, mỗi hộ gia đình cử 1 người đại diện đi mua hàng và thực hiện các dịch vụ thiết yếu theo khung giờ quy định, đảm bảo giãn cách phòng dịch. Trong trường hợp tại chợ có phát sinh trường hợp F0 thì dựa theo số thẻ thu được, chính quyền sẽ dễ dàng truy vết.
Trước: “Đồ tươi trong ngày là nhất!” – Nay: Có gì ăn nấy, chọn đồ bảo quản được lâu
Trước đây và cả sau này khi dịch qua đi, ưu tiên của người nội trợ luôn là thức ăn tươi ngon, nấu và ăn ngay trong ngày là nhất. Tuy nhiên, nhu cầu này không dễ thực hiện trong thời buổi giãn cách. Người dân hạn chế ra đường, giao thương khó khăn, thậm chí nhiều người lâm vào cảnh phải thắt chặt chi tiêu…đòi hỏi mỗi gia đình cần thay đổi mức độ ưu tiên: trong nhà có gì ăn nấy, tìm mua những thực phẩm dễ bảo quản, đồ ăn được lâu mà chi phí rẻ để không lãng phí.
Trước: Chúng ta đến siêu thị – Nay: Siêu thị đến với ta
Khi nhiều chợ dân sinh, chợ đầu mối tạm dừng, mô hình chợ dân cư nở rộ. Theo đó, chỉ cần ngồi nhà lướt chợ trên facebook, chịu khó vào các hội nhóm cư dân, bạn sẽ bắt gặp nhiều tiểu thương chuyển sang bán hàng online, nhiều chị em nấu đồ ăn sẵn, ship tận nhà. Đặt hàng online và thanh toán online, tránh tiếp xúc giữa người mua người bán…góp phần thúc đẩy kinh doanh, mở thêm đầu ra cho chuỗi cung ứng lương thực thực phẩm.
Bên cạnh đó mô hình “siêu thị dã chiến”, các chương trình bán hàng lưu động, siêu thị mini từ xe buýt đến từng khu phố, khu phong tỏa đã góp phần phục vụ nhu cầu thiết yếu của người dân.
Trước: Ghé quán bún phở, pizza… – Nay: Tất cả đều có thể cấp đông, bỏ hộp
Nếu như trước dịch, thói quen ăn sáng của nhiều người là ghé quán bún phở, ăn bát phở nóng, tráng miệng ly trà, cuối tuần cả nhà rủ nhau đến quán pizza đổi món thì trong những ngày dịch giã, các món ăn đó dường như trở thành xa xỉ.
Tuy nhiên, nếu muốn bạn vẫn có thể có 1 tô phở đủ vị để ăn hay những miếng pizza thơm ngậy nóng giòn chính hãng. Lý do là vì nhiều quán ăn đã kịp thời chuyển mình, sẵn sàng cho cuộc chơi bằng cách thay đổi hình thức đóng gói sản phẩm, có thể bảo quản lâu, ship tận nơi. Thay vì chỉ chế biến đồ tươi nóng, các quán đã cho ra đời nhiều sản phẩm cấp đông (pizza, bánh bột lọc, đồ ăn nấu sẵn), cô đặc nước cốt lẩu, nước cốt bún phở…để phục vụ các Thượng đế trong những ngày hạn chế ra đường.
Trước: Ngày tô son ít nhất 1 lần – Nay: Cả tháng không cần mua mỹ phẩm
Với không ít chị em, có thể nhịn một bữa ăn chứ dứt khoát không thể nhịn tô son một buổi. Nhưng những ngày dịch giã, ở nhà là chính, không ra ngoài gặp ai, chị em mất dần thói quen trang điểm.
Nhiều người cho biết, ở nhà quá lâu khiến mình buông thả không chăm chút cho ngoại hình, cả tháng không mất tiền mua mỹ phẩm. Cùng với nhu cầu mua mỹ phẩm giảm bớt, ngành thời trang cũng lao đao vì người dân giảm chi tiêu mua sắm trang phục.
Nhiều hãng mỹ phẩm trên thế giới đã nhanh chóng thay đổi chiến lược, nghiên cứu ra mắt các sản phẩm làm đẹp cá nhân theo phong cách chuyên nghiệp nhưng người dùng có thể tự thao tác tại nhà; sử dụng các ứng dụng truyền phát trực tuyến để hướng dẫn; mở rộng trải nghiệm mua sắm của khách hàng. Từ đó, thúc đẩy doanh thu mua bán online, giảm phụ thuộc vào các cửa hàng truyền thống.
Thực hiện thành công thử thách bỏ mua sắm online trong 2 tháng, tôi rút ra 4 bài học đắt giá về cách tiêu tiền
Sau thử thách không mua sắm online trong 2 tháng tôi nhận ra bài học lớn nhất trong chi tiêu, sự điều độ mới là quan trọng nhất.
Để nói chính xác thì tôi có niềm yêu thích với việc mua sắm trực tuyến. Những chiếc váy độc đáo, dép da, ví và sách ảnh hay tạp chí luôn là những mặt hàng đặt online yêu thích của tôi.
Tôi không chi tiêu vượt quá khả năng của mình, nhưng tôi chắc chắn rằng mình tiêu nhiều hơn mức cần thiết. Chồng tôi và tôi đã mua một vài món hàng có giá trị lớn trong mùa hè này, bao gồm bồn rửa nhà bếp và một chuyến đi sắp tới đến Tây Bắc Thái Bình Dương.
Khi xem xét tình hình tài chính của mình, tôi nhận ra việc mua sắm trực tuyến hơi quá mức. Tôi chắc chắn có thể cắt giảm để ưu tiên những chi phí khác.
Tôi quyết định thực hiện 1 thử thách cho bản thân là: Không mua sắm trực tuyến trong vòng 2 tháng. Và sau thử thách này tôi đã nhận ra những điều quan trọng trong thói quen mua sắm của mình để cải thiện.
1. Tôi không cần nhiều quần áo (hoặc giày dép) khi làm việc tại nhà
Tôi làm việc tại nhà với tư cách là một nhà văn tự do. Điều này có nghĩa là tôi dành ít nhất 30 đến 40 giờ mỗi tuần để ngồi tại bàn làm việc của mình để đánh máy.
Một khi tôi ngừng mua sắm trực tuyến, tôi nhận ra rằng quá nhiều tiền của tôi đã đổ vào quần áo và giày dép. Tất nhiên, tôi ra khỏi nhà vào ban ngày để đi siêu thị hoặc vào cuối tuần, nhưng tôi đã mua nhiều quần áo hơn mức độ cần thậm chí không có thời gian để mặc. Đặc biệt là những món đồ đẹp sẽ không thích hợp cho một chuyến đi mua sắm ở cửa hàng tạp hóa.
Các ưu tiên mua sắm của tôi bắt đầu thay đổi. Thay vì tiêu tiền cho quần áo và giày dép mới, tôi tập trung vào việc chi tiêu cho những khoản đáng giá như du lịch, dụng cụ nấu ăn.
2. Vượt qua rào cản ban đầu là phần khó khăn nhất
Tôi nghĩ rằng mình chỉ có thể cầm cự không mua sắm trực tuyến trong vòng 4 tuần. Nhưng khi thử thách bắt đầu, tôi nhận ra mình cảm thấy tốt và đã nâng nó lên thành hai tháng.
Tuần đầu tiên là khó nhất. Tôi thấy mình bị cám dỗ bởi email, quảng cáo trên facebook và ảnh chụp các sản phẩm mới từ một số cửa hàng yêu thích trên Instagram. Nhưng mỗi khi tôi nhìn thấy thứ mình muốn, tôi lại tự nhủ: Đây có phải là thứ thực sự cần trong cuộc sống của mình không?
Và, không nghi ngờ gì nữa, câu trả lời luôn là không. Khi tôi thấy số dư thẻ tín dụng của mình vẫn còn nguyên vẹn thì tôi biết mình đã đúng.
3. Tôi đã lãng phí thời gian quý giá của cuộc đời mình mà lẽ ra để làm việc hiệu quả hơn
Tôi làm việc tại nhà và chồng tôi làm công việc nội trú nhiều giờ ở bên ngoài. Điều này có nghĩa là tôi có nhiều thời gian rảnh rỗi để lướt internet, đặc biệt là vào ban đêm. Trong thời gian thực hiện thử thách cấm mua sắm, tôi nhận ra rằng bất cứ khi nào thấy chương trình Netflix gián đoạn, tôi sẽ mở Google Chrome và ghé thăm các cửa hàng yêu thích của mình.
Thông thường, suy nghĩ của tôi là liệu có thứ gì mới mà tôi thích hay không. Chỉ cần nhìn qua một số cửa hàng chắc chắn sẽ dẫn đến việc mua hàng không cần thiết.
Khi tôi bỏ thói quen ghé thăm các cửa hàng yêu thích của mình bất cứ lúc nào cảm thấy buồn chán, tôi thấy mình đã có một khoảng thời gian rảnh kha khá. Không cần dành 30 phút hoặc một giờ mỗi đêm để xem những gì được rao bán trực tuyến, tôi có thể tập trung vào các hoạt động hiệu quả khác mà không tốn một xu nào.
Bây giờ, thay vì mua sắm trực tuyến theo phản xạ khi cảm thấy buồn chán, tôi tập trung năng lượng của mình vào các hoạt động khác như đọc sách, viết nhật ký, nấu ăn hoặc bắt tay vào công việc.
4. Bài học sau thử thách: Sự "điều độ" trong chi tiêu là quan trọng nhất
Vào cuối thử thách, tôi cảm thấy tự hào về bản thân nhưng cũng sẵn sàng để kết thúc điều này. Chắc chắn, tôi hoàn toàn có thể không mua sắm trực tuyến nhưng vẫn có những thứ tôi cần sau hai tháng. Chẳng hạn như sữa rửa mặt từ cửa hàng chăm sóc da và một đôi giày cao gót đen để dự đám cưới của bạn sắp tới.
Thử thách này đã giúp tôi đánh giá lại việc tiêu tiền của mình. Tôi vẫn mua sắm trực tuyến nhưng tôi chỉ thực hiện một vài lần mỗi tháng. Tôi cảm thấy tốt hơn khi biết rằng mình đang tiết kiệm tiền, chi tiêu phù hợp, không lấp đầy nhà với những món đồ không cần thiết. Tôi không hướng tới mục tiêu trở thành một người tối giản, nhưng tôi đã tìm thấy một sự cân bằng hoàn toàn phù hợp trong chi tiêu.
Ngó chi tiêu 1 lần đi chợ cho 3 ngày chỉ hết 332 ngàn đồng của bà nội trợ Hà Nội "khéo vén" ngày giãn cách Thông thường thực đơn 1 lần đi chợ cho 3 ngày ăn liên tiếp, bà nội trợ này thường mua sắm các thực phẩm sau trong hạn mức chi tiêu chỉ 332 ngàn đồng. Mới đây, toàn thành phố Hà Nội thực hiện giãn cách xã hội theo chỉ thị 16 của Chính phủ. Để chống dịch, các quận huyện đã khẩn trương...