Trước ngày ra tòa vợ đòi chồng ôm ngủ 1 đêm cuối
Nửa đêm anh thấy cánh cửa hé mở, chị đi vào ôm chiếc gối. Anh nhận ra vợ mình gầy đi nhiều quá, bóng đèn đường phố phản chiếu vào anh thấy cô ấy mảnh mai , cô độc và đáng thương đến lạ.
ảnh minh họa
Ngày chị phát hiện ra anh có bồ, chị ngồi bần thần trên vỉa hè cả tiếng ai đi qua cũng nhìn chị với ánh mắt kèm theo câu nói: “Đồ dở hơi”. Đứng dậy chị loạng choạng không vững vì chân tê cứng. Chị không rõ chị về nhà bằng cách nào chỉ biết rằng hôm đó chị không còn sức để làm việc gì cả.
Những hồi ức tốt đẹp của anh chị cứ ùa về khiến nước mắt chị không ngừng rơi. Chị không bật điện cứ nằm run lên cầm cập trong phòng dù hôm đó trời nắng như đổ lửa. Chưa bao giờ chị đau đớn và thấy sợ hãi như vậy. Người đàn ông chị dành cả tuổi thanh xuân để yêu, dành 13 năm chung sống cùng lại đang yêu 1 người khác sao?? Sao có thể như vậy được, càng nghĩ chị càng sợ, càng hoang mang.
(Ảnh minh họa)
Tối đó anh không về cũng chẳng nhắn tin, chị giật mình nhận thấy thì ra họ lạc mất nhau từ lâu rồi. Tối mai anh về nhìn thấy vợ ngồi trơ trọi trong giường, các con chị gửi về ngoại hết rồi. Chị không nhìn anh, nhưng vẫn cất tiếng:
- Anh và cô ta qua lại lâu chưa??
Câu nói của chị khiến tay anh cứng lại, chiếc móc áo trên tay rơi xuống sàn nhà phát ra âm thanh khó chịu. Anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh:
- Em biết rồi à.
Trái tim chị nhức nhối khi anh thú nhận chứ không phải nhận hay đại loại như thế.
- Ừm, giờ anh muốn sao??
- Tùy em.
Tùy em ư?? Anh… có còn xem đây là nhà không??
Giọng chị nghẹn đắng:
Video đang HOT
- Mình… ly hôn nhé, anh nghĩ như vậy sẽ tốt hơn. Anh biết làm vậy là quá tàn nhẫn với em nhưng… anh và cô ấy yêu nhau. Anh biết em cũng khó chấp nhận sống tiếp với 1 người đã phản bội mình như vậy. Anh xin lỗi.
Anh gấp vội mấy bộ đồ rồi ra đi, vừa khép cửa lại anh nghe tiếng choang…. Chị ném vỡ bức ảnh cưới của 2 người, anh không quay lại vẫn bước tiếp. Chị khóc, bao kìm nén nãy giờ khiến chị òa khóc thực sự, lại 1 đêm nữa chị thức trắng. Đôi vai gầy run lên, trong màn đêm chị ngồi trơ trọi nhìn xuống phố. Thành phố về đêm đẹp đến điên dại, nhưng sao chị thấy cô đơn, cô độc thế này.
Chị tự hỏi anh và chị đã đánh mất nhau từ bao giờ, có phải từ khi anh bận đi công trình và lo dự án không?? Ngày trước mỗi lúc không có anh ở nhà chị đều không ngủ được, chị quen được anh ôm chặt vào lòng rồi ngủ đến sáng. Nhưng này số buổi anh ở nhà còn ít hơn khi anh vắng mặt nên chị cũng thành quen.
Nghĩ đến các con chị chẳng biết phải nói với chúng thế nào. Nhìn facebook cô bồ, chị thấy mình thua thiệt nhiều quá. Cô ta hơn chị ở cái tuổi trẻ, còn chị giờ đã là bà mẹ 2 con dù có xinh đẹp đến mấy cũng đâu bằng. Nhìn bàn tay chồng chị nắm cô ta khi ngồi trên chiếc xe chị và anh đã chắt chiu trả góp suốt 3 năm mới mua được mà tim chị đau nhói.
Biết cô ta cướp chồng nhưng chị chẳng đi đánh ghen hay làm ầm lên vì chị biết nếu như anh mà không có tình ý gì thì cô ta làm sao quyến rũ anh được. Chị và anh nhùng nhằng như thế mãi 4 tháng sau chị quyết định kí vào đơn. Hôm đó con anh cứ khóc đòi bố ngủ nhà 1 đêm. Anh đồng ý, chờ con ngủ rồi anh qua phòng sách nằm vì ở đó cũng có 1 chiếc giường bé.
Nửa đêm anh thấy cánh cửa hé mở, chị đi vào ôm chiếc gối. Anh nhận ra vợ mình gầy đi nhiều quá, bóng đèn đường phố phản chiếu vào anh thấy cô ấy mảnh mai , cô độc và đáng thương đến lạ:
- Em… sao vậy??
Dù sắp ra tòa nhưng anh chị vẫn xưng hô anh – em và nói chuyện rất tế nhịn:
- Anh có thể ôm em ngủ 1 lần cuối được không?? Em… em thèm ngủ quá mà không ngủ được, thuốc cũng vô tác dụng.
Chị bặm chặt môi nín thở chờ đợi câu trả lời:
- Ừ được.
Chị nhẹ nhàng đi đến nằm cạnh anh, lâu lắm rồi anh mới ngửi thấy mùi hương quen thuộc này. Không phải mùi nước hoa nồng nạc mà là mùi hương phảng phất của cơ thể chị. Nó rất dễ chịu, hồi yêu chị anh vẫn khen nó mãi.
- Mình à.
- Ừ.
- Có khi nào anh nhớ cái hồi chúng ta ở trong căn phòng 7 mét vuông lúc mới cưới nhau không?? Lúc đó phòng trải được mỗi cái chiếu nhưng vẫn vui anh nhỉ?? Đêm nào em cũng rúc vào ngực anh ngủ tới sáng, có hôm hết gạo hai đứa vẫn nhìn nhau mỉm cười cùng vượt qua. Giờ thì nhà cao cửa rộng lại sắp mỗi đứa 1 nơi, sau này hi vọng khi cô ấy cũng sẽ luôn đồng hành cùng anh dù giàu có hay gian khổ. Nhưng tuyệt đối anh đừng bao giờ phản bội ai ngoài em 1 lần nữa anh nhé, cảm giác đó nó đau lắm, rất đau. Dù cô ấy có xấu xí như em bây giờ vì sinh con cho anh, anh cũng không được lay động bởi người khác nhé. Mình em đau là đủ rồi….
Chị luôn vậy luôn hiền lành và nghĩ cho người khác. Anh nằm ôm vợ nước mắt cứ ứa ra, nghĩ tới cảnh nghèo khó 2 vợ chồng từng có trước kia. Nhớ năm nào anh thất nghiệp gần năm trời lương chị được gần 3 triệu phải chi tiêu mọi thứ nhưng chị vẫn vui vẻ không 1 lời than trách van la. Chị luôn là hậu phương vững chắc cho anh, giờ đáng lẽ anh nên bù đắp cho chị thì anh lại đâm 1 nhát dao chí mạng vào trái tim vợ mình.
Chị nói chuyện độc thoại 1 mình rồi thiếp đi, nước mắt vẫn vương trên mí mắt. Lâu rồi chị mới được ngủ ngon như vậy, có lẽ vì chị quá mệt mỏi và kiệt sức. Đêm đó anh đã suy nghĩ rất nhiều, sáng sớm tỉnh dậy chị thấy 1 bàn thức ăn đã bày sẵn. Chị rụng rời tay chân, ăn xong bữa này chị và anh sẽ không còn là vợ chồng nữa.
Nghĩ đến đó chị tìm anh khắp nhà nhưng anh đã biến mất, chị mỉm cười rồi cố nuốt những món ăn anh nấu. Lâu lắm rồi anh mới vào bếp chị phải cố ăn cho bằng hết, thay đồ xong chị gọi cho anh:
- Em chuẩn bị đến tòa, anh đến đó chưa??
- Em mở cửa đi.
Chị thấy lạ ra đến cửa thì thấy anh đứng đó với chiếc vali trên tay:
- Anh nghĩ kĩ rồi, anh sẽ bù đắp cho em. Mình làm lại em nhé, hãy tha thứ và cho anh 1 cơ hội, anh sai rồi…
Chị òa khóc, chị không tin chuyện này là sự thật. Dù anh làm đau chị nhưng thực sự chị vẫn còn yêu anh rất nhiều. Hôn nhân là vậy có những khi gặp chông gai, thử thách có những lúc tưởng chừng sắp tuột khỏi nhau nhưng… nếu nhắm mắt ngẫm lại những gì đã trải qua cùng nhau, mở mắt ra ta sẽ vẫn muốn nắm tay thêm 1 lần nữa. Thứ đó gọi là… tình nghĩa vợ chồng.
Theo blogtamsu
Thấy chồng mải mê cặp gái, vợ đặt 20 mâm cỗ mời họ hàng tới ăn để tuyên bố
Khi lấy nhau, chồng chị chỉ là một anh thư sinh nhà quê ra tỉnh, không có một ngàn dư trong túi, khi nào cũng phải ăn đồ thừa ở cửa hàng anh xin làm phục vụ thêm buổi tối để lấy tiền đi học tiếp thạc sỹ.
Còn chị lúc đó là thiên kim tiểu thư của một gia đình quyền quý, cả đời không thiếu thốn thứ gì. Nhưng chị sống rất giản dị, lúc nào cũng muốn tự túc tài chính, không ăn diện. Thế nên khi gặp anh và hiểu rõ hoàn cnarh của anh, chị càng thêm quý.
Hai người quen nhau, yêu nhau được một thời gian thì làm đám cưới. Chị hạnh phúc với tổ ấm của mình lắm, dù sao thì anh cũng là người có chí và hiểu chuyện nên chị tin rằng sau vài năm nữa, con đường công danh sự nghiệp của anh sẽ khác.
Và đúng thế thật. Học xong thạc sỹ, anh xin được một suất học bổng làm tiến sỹ ở nước ngoài. Sau khi trở về, anh xin làm ở một công ty của nước ngoài, từ đó sự nghiệp lên như diều gặp gió. Bố mẹ chị lúc đó nhìn thấy con rể thăng quan tiến chức thì mở mày mở mặt, lúc đó ông bà mới gật đầu công nhận chàng rể nhà quê.
Những tưởng hạnh phúc là thế nhưng rồi vào một ngày nọ, chị phát hiện anh ngoại tình. Bồ của anh là một cô gái còn trẻ, chân dài, da trắng, xinh đẹp tuyệt trần. Thì ra đó là lý do mấy tháng nay anh cứ kêu bận, thậm chí về nhà chẳng bao giờ hỏi han vợ lấy một câu. Chuyện vợ chồng cũng nhạt dần sau khi chị sinh và đầy vết rạn khắp người.
Chị nằm suy nghĩ mãi. Cuộc sống vợ chồng chị đã trải qua 8 năm mặn nồng, con giờ mới vào lớp 1, bao nhiêu cực khổ đã trải qua cùng nhau, giờ chả nhẽ sung sướng rồi lại chia ly. Nghĩ thế nên sáng hôm sau chị gọi điện cho một nhà hàng chuyên làm cỗ cưới rồi đặt 20 mâm cỗ.
Xong xuôi, chị bảo với chồng:
- Anh, sáng mai em có một chuyện quan trọng cần anh ở nhà để chứng kiến. Mai là ngày nghỉ mà, anh cố gắng dành cho em một ngày đi.
Sau một hồi từ chối, thấy chị khẩn khoản quá nên anh cũng đồng ý. Chả là tối qua anh đã hứa với cô bồ hôm nay sẽ đưa cô ấy đi mua sắm. Nhưng giờ đành phải hoãn lại rồi. Tối đó anh gọi điện cho bồ nhưng mãi không liên lạc được. Anh chậc lưỡi đi ngủ, định bụng sáng mai sẽ gọi.
Sáng hôm đó, chị mang cho anh một bộ vest đẹp có đính bông hoa vàng như chú rể bên ngực rồi bảo:
- Anh mang bộ này đẹp đấy, rất phù hợp với buổi tiệc hôm nay.
Nói rồi chị dẫn anh ra ngoài sân. Anh hoảng hốt khi thấy khoảng sân rộng trước biệt thự nhà mình và cả khoảng sân nhà hàng xóm đều được bày bàn cỗ. Chị nói với anh rằng chị đã đặt 20 mâm cỗ, mời hết họ hàng làng xóm tới ăn để công bố một chuyện.
Anh choáng quá, chẳng biết là chuyện gì mà vợ anh lại bí mật thế. Một lúc sau, chiếc taxi đỗ trước cổng rồi mặt anh tái mét khi thấy cô bồ của mình bước vào với bộ đồ lộng lẫy. Chị dắt tay cô bồ của chồng vào trao tận tay cho chồng rồi nói:
- Thưa bà con lối xóm, tôi muốn thông báo một tin mừng là chồng tôi đã tìm được một bến đỗ mới. Thực ra vợ chồng tôi đã ly thân mấy năm nay nhưng vẫn yên lặng. Tôi giờ cũng đã tìm được người mới rồi nên muốn tác thành cho chồng và em đây. Xem như đây là món quà cuối tôi dành cho chồng.
Anh tái mặt, không ngờ vợ mình lại làm cái chuyện điên rồ này. Chẳng hiểu sao chị lại làm thế. Bồ anh chỉ là gái gọi, anh chỉ ngoại tình cho vui và để giải quyết nhu cầu chứ có muốn cưới xin gì đâu. Giờ này cả làng cả xóm biết hết, chắc anh phải đeo mo vào mặt mất.
Cô bồ của anh thì sung sướng lắm, hôm qua chị gọi điện cho cô ta, yêu cầu tắt điện thoại rồi sáng mai đến sẽ cho cô ta làm vợ cả. Bỗng dưng lấy được ông chồng giàu, điển trai ai mà chả mê, thế là cô ta làm theo răm rắp.
Anh nóng bừng mặt, kéo chị vào trong rồi quỳ xuống xin lỗi vợ. Anh bảo anh không thể cưới cô bồ được, anh xin lỗi chị, xin chị cho anh một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm. Đến lúc này, chị mới thở dài ngao ngán rồi nói thẳng mặt chồng:
- Vậy lúc anh ăn nằm với cô ta, anh có cảm thấy có lỗi với em không, nếu có sao anh còn làm, còn đã có gan làm thì phải có gan chịu, anh phải có trách nhiệm với những việc mình đã làm chứ? Em không phải bù nhìn, càng không phải một con robot mà không biết buồn, không biết đau. Thời gian qua, em đau khổ cũng nhiều rồi, giờ em đã không còn thấy mình có chút cảm xúc gì nữa cả.
Nói rồi chị bỏ ra ngoài, cười nói với mọi người vui vẻ như không có chuyện gì nhưng trong lòng chị đang rất đau. Lấy nhau, hy sinh vì nhau rồi đến ngày thành đạt lại thành ra thế này. Biết thế, từ đầu chị đã chả cần phải hy sinh vì ai có phải khỏe hơn không.
Theo MTG
Nghĩ vợ ăn kiêng nên mất sữa cho con, chồng nổi điên đánh đập Anh muốn biết thì thử nhìn mâm cơm ở cữ của em một đi...rồi anh muốn đánh muốn chửi thế nào em cũng mặc. Em... Mới mang thai ở tháng thứ 6 nhưng ngày nào mẹ chồng Ly cũng giục cô cái chuyện về quê ở cữ sinh con, nghe đến đó có vẻ nhiều người cho rằng Ly có số hưởng vì...