Trước ngày cưới, người yêu cũ cướp đời con gái
Dù khi tỉnh dậy tôi không mảnh vải che thân nhưng chẳng hận anh. Tôi biết, anh đã cố tình bày ra màn kịch này để trả thù tôi.
Có lẽ đó là cách anh trả thù người con gái đã phản bội lại lời thề ước, hứa hẹn trọn kiếp với anh. Dù chịu nỗi đ.au đ.ớn tột cùng nhưng tôi không dám kêu ai, chỉ dám lên đây viết những lời tâm sự cho lòng nhẹ nhàng, mong bạn đọc hiểu cho tôi.
Tôi đã đứa con gái vô liêm sỉ, trong mắt anh là vậy. Và có lẽ, sau khi tôi kể ra câu chuyện này, mọi người cũng sẽ c.oi t.hường tôi nhưng tôi nào muốn thế. Tôi yêu anh 2 năm, tình yêu bao mặn nồng, tưởng chừng hai đứa sẽ đến được với nhau nhưng chẳng ngờ, một ngày, bố mẹ tôi phản đối dữ dội khi tôi đưa anh về ra mắt. Bố mẹ nói, tôi học thức đàng hoàng, công việc ổn định tại sao lại yêu người kém cỏi, làm công nhân mà học hành không cao. Lúc ấy, tôi kiên quyết bảo vệ ý kiến của mình, quyết tâm lấy anh làm chồng nhưng mẹ tôi nói, nếu tôi lấy anh, mẹ sẽ từ tôi.
Từ bé tới lớn tôi ít khi làm trái lời mẹ, chuyện yêu đương tôi nói quyết tâm nhưng hằng đêm nhìn ánh mắt buồn rầu và cả những giọt nước mắt của mẹ, tôi x.ót x.a lắm. Tôi sợ việc làm của mình sẽ khiến mẹ sốc, mẹ tôi lại bị bệnh nên rất dễ đột quỵ, vậy là tôi quyết định chia tay anh trong nước mắt. Tôi đau khổ lắm vì đã khiến anh bận tâm, làm anh tổn thương và mệt mỏi vì tôi, nhưng không còn cách nào khác. Có trách thì trách bố mẹ không hiểu tình yêu của con trẻ nên ép duyên. Còn tôi và anh là hai số phận trớ trêu không thể nào đến được với nhau.
Tôi đau khổ lắm vì đã khiến anh bận tâm, làm anh tổn thương và mệt mỏi vì tôi, nhưng không còn cách nào khác. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau hai tháng chia tay anh, tôi đi lấy chồng. Đó là người đàn ông giàu có, có công việc ổn định mà bố mẹ đã ‘nhắm’ cho tôi từ trước. Có lẽ chính vì người này mà mẹ không muốn tôi lấy anh, quyết tâm ngăn cản. Tôi buồn lắm vì đời con gái có một lần quan trọng, cuối cùng lại phải chọn người mình không yêu. Anh biết tin tôi cưới thì sốc nặng, mấy ngày anh không gọi điện hay liên lạc với tôi. Tôi đau khổ tột cùng lại càng thương người yêu nhưng số phận đã an bài rồi, tôi không thể làm gì thêm nữa.
Trước ngày cưới, anh hẹn gặp tôi khến tôi mừng quýnh. Tôi chỉ hi vọng được gặp người mình thương yêu trước ngày cưới, nói gì tới việc anh chủ động gặp tôi. Hôm ấy, chúng tôi đã nói chuyện rất khuya, tôi vì buồn nên uống say và cuối cùng, tôi ngã vào vòng tay anh trong nhà nghỉ. Tôi đã cho anh, nói đúng hơn là anh đã mượn cớ khiến tôi say và đưa tôi vào nhà nghỉ cùng anh. Dù khi tỉnh dậy tôi không mảnh vải che thân nhưng chẳng hận anh. Tôi biết, anh đã cố tình bày ra màn kịch này để trả thù tôi. Tôi chua chát lắm nhưng chấp nhận vì đó là cái giá tôi phải trả vì bội ước. Tôi đau khổ nhận ra, đàn ông là thế. Khi không ăn được thì muốn đạp đổ. Liệu anh cũng thế chăng?
Khổ hơn nữa là tôi sẽ về nhà chồng khi không còn trong trắng. Tôi đã chuẩn bị tinh thần đón nhận tất cả, đón nhận cả những bất trắc xảy ra, đón nhận cả sự bực tức và ánh mắt dò xét của chồng mới. Nhưng không sao, tôi làm theo lời cha mẹ, còn ra sao tôi cũng chấp nhận gánh nặng này.
Theo VNE
Tôi thật đê tiện khi cướp đời con gái em
Khi một thằng đàn ông khóc cho sự ích kỷ, đốn mạt của bản thân thì mọi việc có lẽ đã không còn cứu vãn được nữa.
Tôi luôn tự hỏi tại sao tôi không có được tình yêu của em khi trong tay tôi có tất cả t.iền tài lẫn danh vọng? Thứ mà bao cô gái ngày nay sẳn sàng đ.ánh đổi để có được hay đó là điều mà họ luôn mơ ước ở vị hôn phu của mình.
Tôi đang rất nhớ em, nỗi nhớ cứ da diết cồn cào khôn nguôi. Em đang ở đâu, em nói cho tôi biết được không? Chưa bao giờ tôi có cảm giác này em biết không? Tôi biết tôi là một thằng tồi trong mắt em, nhưng tình yêu của tôi lẽ nào có lỗi?
Ba năm qua, tôi như cái bóng lặng lẽ bên em, vui cùng niềm vui của em, khóc cho nỗi buồn của em, vậy sao em mãi không chịu hiểu cho tình cảm của tôi dành cho em? Đáng lẽ tôi mới là người nắm tay em trên những con phố, là người có khả năng bao bọc cho em suốt cả cuộc đời. Vậy mà cuối cùng tôi chỉ là người đến sau, tình yêu của tôi chỉ là đơn phương vô vọng.
Ngày em tay trong tay với người con trai xa lạ ấy, tôi như đ.ánh mất trái tim mình, đau lắm! Chỉ còn một tuần nữa sao em không đợi tôi? Một tuần nữa tôi sẽ tỏ tình với em trong ngày sinh nhật của em, vậy mà...
Tôi không đưa em về nhà trọ của em mà đưa em về nhà riêng của tôi, con ma men sai khiến tôi, hay chính tình yêu tôi dành cho em lâu ngày, nay có dịp bộc phát.(Ảnh minh họa)
Tôi cố gắng quên đi hình bóng của em, cố gắng xem em như những người bạn, vì giữa chúng ta chẳng có gì sâu đậm, chẳng có gì cả em nhỉ?! Tôi lao vào công việc đến khi mệt nhoài, để không có thời gian nghĩ về em, vậy mà hình bóng em vẫn hiện hữu trong những giấc mơ...
Sắp tới tôi sẽ có chuyến công tác tại nước ngoài, người tôi muốn gặp bây giờ là em, một lần cuối thôi, tôi nhủ với lòng mình như vậy. Vì đến lúc tôi phải sống cho riêng mình. Tôi mời em và bạn trai em đến dự buổi tiệc liên hoan tại công ty của mình, nhưng chỉ mình em đến, vì bạn trai em cũng đang đi công tác xa. Em xuất hiện, không kiêu sa, không cầu kì, nhưng đủ làm cho trái tim tôi loạn nhịp.
Tôi giới thiệu em là em bà con của tôi, rồi nhờ em tiếp đãi khách mời giúp tôi. Khi tiệc tan, tôi lái xe đưa em về, tôi ước gì con đường kia dài hơn, để tôi tha hồ ngắm nhìn và trò chuyện cùng em. Có lẽ, vì quá mệt cộng thêm men rượu, nên em đã ngủ thiếp đi, thật tình tôi không có ý nghĩ sẽ làm một thằng hèn hạ như vậy. Tôi không đưa em về nhà trọ của em mà đưa em về nhà riêng của tôi, con ma men sai khiến tôi, hay chính tình yêu tôi dành cho em lâu ngày, nay có dịp bộc phát.
Tôi muốn có em, tôi muốn em thuộc về tôi mãi mãi. Và chuyện gì đến cũng đã đến... Và thật bất ngờ, đây là lần đầu tiên của em.
Tôi ngồi nhìn em, như sợ em tan biến khỏi tôi sau những giấc mơ chập chờn. Tôi thấy bản thân mình thật tồi tệ, tại sao em dễ dàng tin tưởng tôi như vậy? Tại sao em không đề phòng tôi? Tôi cũng chỉ là một thằng đàn ông, rồi khi em tỉnh dậy, em có tin vì tình yêu mà tôi hành động như vậy, hay trong mắt em tôi chỉ là một thằng Sở Khanh, đê tiện lợi dụng tình thế mà giở trò đ.ồi b.ại với em?
Tôi tỉnh dậy trong căn phòng quen thuộc, nhưng em đã biến mất khỏi chiếc giường ấy. Tôi gọi điện cho em thì không liên lạc được, đến nhà trọ thì cửa vẫn khóa, hỏi thăm thì không ai biết em đã chuyển đi đâu từ sáng sớm rồi. Tôi hoảng loạn thật sự, tôi sợ em sẽ làm điều gì đó dại dột, tôi nhờ bạn bè tìm giúp, hỏi thăm gia đình em, nhưng 1 tháng nay em biệt vô âm tích như bốc hơi khỏi cái thế giới này vậy.
Tôi hối hận vô cùng, yêu em mà không khiến em được hạnh phúc mà ngược lại tôi đã cướp mất hạnh phúc của em. Nếu tìm được em, tôi sẽ quỳ dưới chân mà mong em tha thứ, để được em nguyền rủa. Dù biết rằng tất cả đã quá muộn màng rồi. Giờ em ở đâu, xin hãy nói cho tôi một lời. Tôi chỉ cần biết em không làm trò dại dột, tôi sẽ yên tâm vô cùng. Và tôi cam chịu bất cứ hình phạt nào từ em, chỉ cần em đừng h.ành h.ạ bản thân vì một gã không ra gì như tôi. Tôi van em đấy, người tôi yêu tha thiết ơi!
Theo Eva
Tôi không dám yêu người trẻ và đẹp trai Tôi trót trao tất cả cho người yêu cũ nên giờ thấy rất băn khoăn để bước tiếp với người có nhiều điều kiện tốt. Tôi là một độc giả thường xuyên của Gỡ rối và cũng thường gửi bình luận cho những bài tôi đã đọc. Chuyện của người khác, tôi có thể nói dễ dàng mà sao chuyện của tôi lại...