Trước mặt cả họ , vợ hồn nhiên “thả rông” vòng 1, chạy qua chạy lại rót nước mời trầu
Nhìn vợ ngồi rơi nước mắt vì ấm ức, tôi cũng thương vợ lắm. Nhưng cứ nhìn ra bên ngoài thấy bố mẹ tôi gần như đang tức nổ người vì cực ức không trôi, tôi lại thấy mình thật là bất hiếu
Chuyện các đôi yêu nhau thời hiện đại, có “ăn cơm trước kẻng” cũng là chuyện bình thường. Lỡ như có thai mà cưới thì cũng không còn là chuyện gì đáng xấu hổ. Bởi có bầu trước còn chắc hơn là cưới về mà bầu mãi không được. Rồi cũng chẳng ít cặp đôi nếu như có bị phản đối kịch liệt chuyện hôn nhân vì những lý do như không môn đăng hộ đối, không yêu thích nhau nhưng vẫn cố có bầu để được cưới cũng chẳng phải là hiếm gặp. Như câu chuyện hiện tại của vợ chồng tôi chính là một trong số đó.
Chúng tôi yêu nhau được hơn 1 năm thì tôi đưa em về ra mắt. Biết rõ tính em hồn nhiên, vô tư, nhiều khi quá lại không câu nệ lễ tiết trong khi gia đình tôi ở quê, rất coi trọng thuần phong mỹ tục nên không dặn dò em kĩ lưỡng thì làm sao mà tôi có thể yên tâm cho được. Ừ thì yêu nhau, thói hư tật xấu gì của nhau cũng hóa thành bình thường, thậm chí là còn đáng yêu nữa cơ. Vợ tôi sống ở nước ngoài 1 thời gian trước khi về nước. Có lẽ vì sống với đất nước bên kia tự do, phóng khoáng quen rồi nên cách ăn mặc của em cũng có phần thoáng mát. Nhưng đó chỉ là chuyện ăn mặc còn tôi biết em không phải dạng người lăng nhăng và cũng không chơi bời trắc nết. Nhiều lần góp ý nhắc nhở tôi cũng đã thấy em nghe theo. Thế nhưng…
Cái ngày đầu tiên đến giờ tôi vẫn còn nhớ như in, về nhà tôi em ăn mặc chỉn chu lắm, bố mẹ tôi có lẽ còn chưa kịp mừng vì cô con dâu tương lai ngoan ngoãn thì ai dè tới tối tắm rửa xong, em diện nguyên bộ hai dây quần đùi chạy lông nhông ra ngoài sân chơi với lũ trẻ con. Vợ tôi lại còn đẹp nên trở thành tâm điểm chú ý của rất nhiều người, trong đó đám trai làng đi qua cứ ném gạch đá vào nhà ầm ầm. Bố mẹ tôi tức quá, hai mắt long lên song sọc khiến tôi sợ hãi vô cùng. Biết ý, tôi nhanh chóng ra sân kéo em trở vào nhà, bắt em ăn vận lại cho tử tế. Tôi còn quát em:
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
- Đây có phải thành phố đâu em. Làm ơn giữ thể diện cho anh chút đi.
Em gật gù xin lỗi rồi hứa sẽ sửa đổi. Thật ra tôi biết em không hề cố tình cố ý khiến cho bố mẹ tôi tức giận đâu, chỉ là cái tính em nó như vậy, muốn thay đổi được em, e là cũng phải mất một thời gian dài đấy. Mọi chuyện tồi tệ hơn khi bố mẹ tôi nhất định không cho cưới. Bí quá hóa liều, không biết phải làm thế nào mới khiến bố mẹ tôi chấp nhận em nên chúng tôi quyết định có bầu trước khi cưới. Ai dè biết vợ tôi mang bầu rồi mà bố mẹ tôi vẫn nằng nặc không chấp nhận. Cho đến khi cái thai được hơn 4 tháng, biết rõ ràng là con trai, bố mẹ tôi mới nguôi lòng. Với lại chắc cũng đang nghĩ cho thể diện của tôi mà còn lo tôi sẽ vất vả nữa.
Bố mẹ nhắn tôi đưa em về quê ra mắt bà con lại rồi bàn chuyện cưới xin. Ai dè em lại một lần nữa khiến cho tôi tái mặt. Em mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình nhìn tôi tưởng đã kín đáo, ai dè lúc em cúi xuống rót nước mời trầu các ông các bà trong họ, tôi tá hỏa thấy vợ tôi đang “thả rông”. Các ông trong họ cứ tròn xoe mắt lại, các bà thì tím mặt, lời qua tiếng lại. Nhìn bố mẹ tôi lại tức giận tưởng sắp tăng xông, tôi vội vã đưa em vào phòng ngủ, quát:
- Giời ạ, đã dặn đi dặn là ăn mặc cho kín đáo, tử tế vào rồi còn gì.
- Thế này mà còn chưa đủ tử tế hay sao nữa. Em cũng đã cố gắng để anh hài lòng, bố mẹ đồng ý rồi còn gì. Nhưng em có thai, ngực căng, khó chịu, em không thích mặc áo ngực nữa, có gì là sai đâu mà mọi người lại cứ khó chịu với em.
Nhìn vợ ngồi rơi nước mắt vì ấm ức, tôi cũng thương vợ lắm. Nhưng cứ nhìn ra bên ngoài thấy bố mẹ tôi gần như đang tức nổ người vì cực ức không trôi, tôi lại thấy mình thật là bất hiếu. Tôi thật sự không biết phải làm như thế nào cho trọn vẹn đôi đường cả vợ và bố mẹ đấy. Tính vợ tôi là như thế, chỉ tự do, thích thoải mái, không gò bó ép buộc chứ không hề có ý hỗn láo hay nhố nhăng trước mặt bà con nhà tôi. Nhưng cái nếp sống ở quê lại không cho phép vợ tôi làm những điều như thế. Nhìn bố mẹ buồn, tôi cũng chẳng đành lòng. Bây giờ tôi rối ren lắm, con tôi lại còn đang tính tháng để chào đời, tôi thật sự không biết phải giải quyết mọi chuyện như thế nào nữa đây.
Tố Quyên
Theo kenhsao.net
Bàn chuyện đám cưới, mẹ chồng liên tục "chơi khó" vì không ưng nàng dâu
"... Lý lẽ rước dâu cửa sau của mẹ chồng tương lai bạn đã quá cổ lỗ rồi, tôi thấy bà nghĩ ra như vậy để làm nhục bạn nhiều hơn là lo cho vận số gia đình.
Vậy mà bạn còn nói nếu không phải bạn trai bạn nổi nóng với mẹ, bạn đã đồng ý vào nhà bằng cửa sau. Chính thái độ "cái gì cũng chịu" của bạn càng khiến họ nghĩ bạn bằng mọi giá muốn vào nhà họ đấy!..."
Đọc tâm sự bị mẹ chồng tương lai yêu cầu vào nhà bằng cửa sau trong đám cưới của bạn, kỳ lạ là tôi không thấy khó chịu với mẹ chồng tương lai của bạn nhiều, nhưng lại vô cùng khó chịu với cách xử sự của chính bạn. Bạn quá tự ti, xem thường bản thân mình, cha mẹ mình nên mới để người ta được đà nói năng, đối xử với bạn như vậy.
Bản thân bạn suy nghĩ quá nhiều về việc mình là cô gái nông thôn nghèo, mẹ quá lứa lỡ thì, giờ già yếu chậm chạp, bố khiếm thị, không có nhà cao cửa rộng chỉ là "mái nhà cũ thấp", rồi so sánh đối trọng với bên nhà người ta để tự cho người ta cái quyền "ở chiếu trên" đối với gia đình bạn, bố mẹ bạn.
Tại sao bạn không nghĩ, bố mẹ bạn nghèo vậy, bệnh tật vậy mà nuôi được hẳn hai cô con gái vào học đại học là điều rất đáng tự hào? Nhiều nhà thừa của chẳng làm được điều đó đâu. Bạn ra trường có công việc đàng hoàng còn sống được ở đất thủ đô, bạn cũng đui què mẻ sứt gì, "không quá xinh đẹp nhưng dễ nhìn", con gái chỉ cần dễ nhìn và biết chăm sóc bản thân nữa, theo tôi chắc chắn là sẽ xinh đẹp. Bạn còn có năng lực, có kiến thức, lo gì không nuôi nổi bố mẹ mà phải trông vào chồng. Tại sao để họ có cớ nói bạn chưa gì đã mang theo gánh nặng cho con trai nhà họ?
Môi trường của bạn cũng phải thế nào bạn mới gặp gỡ và quen rồi yêu một người đàn ông con nhà học hành, quan chức. Vậy có gì mà bạn phải tự ti? Chẳng phải yêu người này thì sẽ gặp người khác, quan trọng là gặp được người yêu thương thật lòng, tôn trọng mình, gia cảnh mình, có thể vì yêu mà bảo vệ mình vô điều kiện. Bạn trai bạn cũng có chút chí khí ấy, nhưng đề nghị "không cưới về sống với nhau có được không?" của anh ấy đưa ra cho bạn rất có vấn đề. Nếu thực sự yêu và muốn bạn hạnh phúc, anh ấy phải cho bạn được một đám cưới bình thường, ít ra là không đến mức phải đi vào nhà bằng cửa sau, càng không phải không cưới, không ai thừa nhận mà về cùng nhau chung sống.
Lý lẽ rước dâu cửa sau của mẹ chồng tương lai bạn đã quá cổ lỗ rồi, tôi thấy bà nghĩ ra như vậy để làm nhục bạn nhiều hơn là lo cho vận số gia đình. Vậy mà bạn còn nói nếu không phải bạn trai bạn nổi nóng với mẹ, bạn đã đồng ý vào nhà bằng cửa sau. Chính thái độ "cái gì cũng chịu" của bạn càng khiến họ nghĩ bạn bằng mọi giá muốn vào nhà họ đấy!
Hiện tại đã không tốt đẹp đừng mong cố nín nhịn để được về làm dâu, sau này sống tốt để họ vui lòng. Bạn có cố gắng bao nhiêu họ cũng không vừa lòng đâu. Chi bằng nói thẳng nói thật ngay từ đầu, cưới được thì cưới không cưới thì thôi, dù bạn đang có thai nhưng không làm dâu nhà đó có khi lại là điều tốt lành cho bạn.
Phản hồi của độc giả Hằng Nga
Theo Dân Trí
Mất chồng, còn cha "Con cất đi để dành nuôi dạy con. Con về làm dâu khổ cực nhiều. Ba nhu nhược nhưng khâm phục nghị lực của con. Giá như hồi trẻ ba cũng có được quyết tâm như con. Giờ ba già rồi, thôi thì...". Về làm dâu, chị thấy ba chồng là người hiền lành ít nói, suốt ngày ông chỉ quanh quẩn với...