Trước mặt cả cơ quan, vợ làm cho tôi một phen mất mặt vì tính nóng nảy bộp chộp của mình
Không hiểu vợ tôi lúc đó ở đâu mà chạy ào vào, nắm tóc cô gái ấy đánh mắng. Cả nhóm chúng tôi đều giật mình bất ngờ.
Lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc, phải chứng kiến cảnh bố đánh mẹ nên tôi thề rằng sau này nếu có cưới vợ, tôi sẽ không bao giờ đánh vợ như bố tôi. Cũng vì cảm giác gia đình ngột ngạt mà tôi sợ hãi chuyện yêu đương, cưới hỏi. Tôi cũng từng quen vài cô gái nhưng đều không đi đến đâu.
Rồi một lần qua mai mối, tôi quen Trinh. Cô ấy không xinh đẹp, không giàu có nhưng lại tạo cho tôi cảm giác yên bình. Tôi và Trinh yêu nhau được vài tháng thì chính thức thành vợ chồng.
Trinh là một người vợ tốt, dâu đảm. Mẹ tôi luôn khen ngợi cô ấy với mọi người. Cô ấy nấu ăn giỏi, dọn dẹp nhà cửa giỏi, nói chung làm gì cũng giỏi. Chỉ có điều, cô ấy dường như không bao giờ tin tưởng tôi.
Cô ấy hay kể cho tôi nghe những chuyện ngoại tình, hậu quả của nó rồi bóng gió nói tôi phải biết điều mà sống. (Ảnh minh họa)
Cô ấy hay kể cho tôi nghe những chuyện ngoại tình, hậu quả của nó rồi bóng gió nói tôi phải biết điều mà sống. Tôi bảo cô ấy lo xa, tôi không có tính đó thì cô ấy nói rằng: “Đàn ông 10 người thì 9 người có bồ nhí bên ngoài, người còn lại là do vợ chưa phát hiện ra mà thôi”. Tôi đến bó tay với suy nghĩ ấy của vợ.
Từ lúc mang bầu, vợ tôi càng ghen tuông kiểm soát tôi nhiều hơn. Tôi đi đâu phải xin phép. Tôi hứa mấy giờ về là phải đúng giờ đó, không được trễ một phút nào. Thậm chí vợ tôi còn có một cuốn sổ tay, mỗi sáng đều ghi lại số km trên xe tôi, tối về lại ghi lại thêm lần nữa để đối chiếu. Nếu thấy chênh lệch quá nhiều, thế nào cô ấy cũng truy cho đến cùng. Tôi biết vợ bầu, tính tình nóng nảy hay ghen tuông nên cũng không giận. Chỉ có điều nhiều khi bị tra khảo như tù nhân, tôi cảm thấy bực bội.
Ngày lễ, công ty tôi có việc đột xuất nên bộ phận bên tôi không được nghỉ. Tôi đem giấy thông báo về đưa vợ vì sợ cô ấy không tin. Quả nhiên vợ tôi không tin thật. Cô ấy bóng gió xa gần chuyện tôi làm giấy thông báo giả để lừa gạt vợ, dẫn bồ đi chơi. Tôi chán quá nên cũng không giải thích nữa.
Video đang HOT
Trong lúc tức giận quá mức, tôi không kiềm chế được nên đã tát vợ. (Ảnh minh họa)
Ngày lễ, khi làm tới 3 giờ chiều thì mấy anh em trong tổ tôi đề nghị mua chút mồi về nhậu. Là tổ trưởng, thấy anh em ai cũng mệt nên tôi đồng ý. Trong lúc nhậu, một người trong tổ gọi người yêu đến chung vui.
Khi cô gái ấy đến thì có qua mời bia tôi và trò chuyện vài câu. Không hiểu vợ tôi lúc đó ở đâu mà chạy ào vào, nắm tóc cô gái ấy đánh mắng. Cả nhóm chúng tôi đều giật mình bất ngờ. Anh bạn trong tổ tới kéo tay vợ tôi ra còn bị mắng là đồng lõa. Trong lúc tức giận quá mức, tôi không kiềm chế được nên đã tát vợ.
Ngày hôm ấy, tôi bị một phen mất mặt với cơ quan. Vợ tôi thì gán cho tôi tội gái gú còn đánh vợ. Cô ấy gọi điện cho mẹ tôi khóc lóc om sòm. Mẹ tôi lại gọi điện mắng tôi một trận.
Giờ tôi thấy mặt vợ là chán. Tôi mệt mỏi quá, phải chi cô ấy tin tưởng tôi một chút thì hay biết mấy. Tôi có nên tiếp tục nhẫn nhịn xin lỗi vợ hay làm căng một lần cho cô ấy chừa không?
Theo Afamily
Bạn gái động viên tôi đi du học, 1 tháng sau nàng vội vã đi lấy chồng...
Đặt chân sang nước bạn còn chưa kịp ổn định, chỉ đúng 1 tháng sau, tôi sững sờ khi nhìn ảnh cưới của bạn gái mình trên facebook... Tôi vừa đau, vừa sợ hãi sợ mưu mô của cô gái mà mình từng yêu.
Chỉ mới vài tháng trước thôi, tôi đã phải trải qua đủ thứ tâm trạng trước khi chính thức lên đường đi du học. Tôi hồi hộp, háo hức vì có một cơ hội tốt để phát triển sự nghiệp, tương lai. Nhưng tôi cũng cảm thấy buồn và lo lắng khi phải xa bạn gái. Chúng tôi đã yêu nhau khá lâu, tôi không muốn cô ấy phải chờ đợi thêm nữa... Nhưng rồi, khi được bạn gái động viên, tôi đã có đủ ý chí và sự mạnh mẽ để theo đuổi con đường học hành thêm 2 năm nữa.
Chúng tôi yêu nhau 4 năm, từ cuối Đại học. Sau khi ra trường, tình cảm của hai đứa vẫn vậy. So với mọi người, tôi chưa có nhiều tiền. Tôi làm ở một công ty mà thu nhập không quá cao. Tuy nhiên, ở đây, tôi được tạo điều kiện hết sức để học tập và tôi thấy môi trường tốt. Trong khi đó, bạn gái tôi thì có lương cao hơn khá nhiều.
Khi được bạn gái động viên, tôi đã có đủ ý chí và sự mạnh mẽ để theo đuổi con đường học hành thêm 2 năm nữa (Ảnh minh họa)
Sau khi hai đứa đã ổn định công việc, tôi từng đề nghị cưới 1 lần nhưng bạn gái tôi chưa chịu. Cô ấy bảo tôi còn chưa có gì trong tay, sợ không nuôi nổi gia đình. Tôi hoàn toàn không trách bạn gái, tôi hiểu cho nỗi khổ của cô ấy. Tôi chỉ tự trách mình đã chưa làm tốt để cho bạn gái phải lo lắng như vậy. Tôi tự hứa với bản thân sẽ nỗ lực hơn nữa, sớm có kinh tế để còn cưới vợ...
Và rồi, cơ hội đến với tôi. Công ty cử tôi ra nước ngoài tu nghiệp trong 2 năm, sau khi về sẽ được cất nhắc lên vị trí quản lí, đi kèm với đó là thu nhập, đồng lương cũng cao hơn. Lúc đó, tôi nửa mừng, nửa lo. Tôi vui vì đây là cơ hội tốt của mình nhưng cũng cảm thấy hơi lo lắng một chút vì thương bạn gái ở nhà.
Tôi bàn với cô ấy, hai đứa sẽ đính hôn, hoặc cưới luôn cũng được rồi tôi mới đi. Nhưng bạn gái gạt đi. Cô ấy bảo không cần phải ràng buộc nhau như thế. Là con gái, cô ấy không sợ thì thôi, tại sao tôi phải lo lắng chuyện đó. Cô ấy còn nhiệt tình động viên, bảo tôi phải cố gắng hết mình đi học. Ở nhà, cô ấy sẽ chờ tôi...
Cô ấy còn nhiệt tình động viên, bảo tôi phải cố gắng hết mình đi học. Ở nhà, cô ấy sẽ chờ tôi... (Ảnh minh họa)
Được bạn gái thông cảm và hỗ trợ hết mình như vậy, tôi hào hứng lên đường. Hôm chia tay đi, cô ấy không khóc mà tôi thì khóc như mưa. Bao nhiêu năm nay chúng tôi bên nhau, tôi cũng đã quen rồi, đây là lần đầu tiên hai đứa xa nhau lâu như vậy. Cứ nghĩ đến việc cô ấy là con gái, phải ở nhà chờ đợi tôi trong 2 năm đằng đẵng, tôi lại thấy thương...
Nhưng ở đời, không ai có thể học hết chữ ngờ. Khi tôi bắt đầu sang nước bạn, mọi thứ còn ngổn ngang, còn chưa kịp thích nghi thì chỉ đúng 1 tháng sau, tôi tá hỏa khi một buổi tối nhìn thấy ảnh cưới của bạn gái mình trên facebook. Cô ấy rạng ngời hạnh phúc, tay nắm tay môi hôn với một người đàn ông khác...
Tôi không tin vào mắt mình nữa. Tôi điện thoại về Việt Nam nhiều cuộc nhưng không được. Đêm hôm đó, tôi thức trắng. Tôi không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Ngày hôm sau, tôi nhận được dòng tin nhắn vỏn vẹn của bạn gái: "Em xin lỗi... Em không thể chờ anh lâu hơn được nữa. Em cũng có tuổi rồi, em cần ổn định gia đình, còn sinh con đẻ cái. Anh đi du học 2 năm, quãng thời gian đó là quá dài... Em xin lỗi anh. Chúc anh hạnh phúc".
Vừa đi học nước ngoài 1 tháng, bạn gái ở nhà đã lấy chồng (Ảnh minh họa)
Tôi gần như chết lặng. Thì ra, cô ấy có người mới từ lâu rồi nhưng giấu tôi. Cô ấy chê tôi không có nhiều tiền, sợ cuộc sống không được thoải mái nên đã tìm một người khác. Cô ấy không muốn mang tiếng là kẻ phụ tình. Khi nghe tôi nói sẽ đi du học, cô ấy mừng lắm. Vì như thế sẽ là cái cớ để cô ấy dứt tình mà không bị người ta nói. Chẳng trách nào, cô ấy động viên tôi nhiệt tình như vậy...
Bạn bè tôi ở nhà nói, giờ ai hỏi cô ấy cũng bảo yêu nhau lâu thế rồi mà tôi không chịu cưới, giờ tôi còn ích kỉ đi học 2 năm nữa thì cô ấy phải đợi tới bao giờ... Là tại tôi vô tâm, bắt cô ấy phải chờ chứ không phải tại cô ấy thay lòng đổi dạ.
Ở phương trời xa, tôi chỉ biết câm nín, nhận mọi cái tồi tệ về mình.
Theo Eva
Đề nghị của chồng liên quan đến người yêu cũ khiến vợ "khóc đứng khóc ngồi" Thời gian sống chung, Lan để ý thấy Huy không liên lạc qua lại gì với người yêu cũ, nhất là cô nàng đó với đứa bé sống xa nơi vợ chồng cô ở, cô cũng dần an tâm. Nhưng nào ngờ... Lan phát hiện chồng mình có con riêng với người yêu cũ khi cô và Huy đã đăng kí kết hôn....