Trước khi vào phòng sinh, vợ đưa tôi mẩu giấy nhỏ với nội dung choáng váng, hé lộ sự thật chôn giấu nhiều năm qua
Khi vợ tỉnh dậy, cô ấy vẫn một mực bảo vệ quan điểm của mình.
Vợ tôi là một mẫu phụ nữ sống nội tâm, cô ấy rất ít khi tâm sự với người khác. Kể cả khi tôi là chồng, là người đã yêu thương vợ gần 4 năm trời nhưng phải thật bình tĩnh và kiên nhẫn thì mới được nghe những lời chia sẻ từ cô ấy.
Tôi hiểu tính cách của vợ từ đâu mà ra. Có thể vì quá khứ không mấy hạnh phúc với bố mẹ mà vợ luôn mặc cảm, sống khép mình. Năm vợ lên lớp 8, gia đình xảy ra biến cố. Bố cô ấy bỏ nhà theo tình nhân, mẹ vì quá đau buồn nên không may gặp phải tai nạn giao thông rồi qua đời. Do quá căm hận người bố tồi tệ nên vợ mới sống với ông bà ngoại. Mặc dù trải qua bao hoàn cảnh éo le, song vợ vẫn tự lực vươn lên, mạnh mẽ và không dựa dẫm vào bất cứ ai.
Đến nay, sau khoảng hơn 1 năm lấy nhau, chúng tôi đã chào đón sinh linh đầu tiên. Nhưng cũng chính sự xuất hiện của em bé này mà căng thẳng gia đình bắt đầu gay gắt hơn.
Trước ngày dự sinh, nói đúng hơn là ngay khi biết vợ mang thai, cả hai vợ chồng đã bàn bạc chuyện nên đặt tên con là gì. Con trai hay con gái không quan trọng, nhưng cái tên phải thật đẹp, vì đứa con chính là kết tinh của cuộc hôn nhân hạnh phúc này.
Vợ chồng chúng tôi đã thảo luận suốt vài tháng liền, cứ khi nào rảnh lại đá đưa qua chuyện này. Định là trước ngày dự sinh khoảng 1 tuần sẽ chốt. Tuy nhiên vợ tôi lại trở dạ sớm, cả nhà cuống cuồng đưa vào bệnh viện để kịp sinh. Việc đặt tên cho con cũng vì vậy mà còn bỏ ngỏ. Song giờ điều quan trọng nhất là mẹ con cô ấy bình an, những chuyện khác có thể bàn bạc sau.
Trong lòng tôi nóng như lửa đốt, nhưng có lẽ ông bố nào ở thời điểm này cũng như vậy. Trước khi vào phòng sinh, vợ còn đưa tôi một tờ giấy nhỏ lôi trong túi ra. Tôi bất ngờ lắm, là điều gì mà vợ muốn nhắn nhủ đây? Mặc dù vậy, gạt đi sự tò mò, tôi vẫn cầm tờ giấy bỏ vào túi áo rồi tiễn vợ vào tận cửa phòng sinh.
Video đang HOT
Thời gian ngồi đợi, tôi giở tờ giấy xem vợ mình viết gì trong đó. Bẽ bàng làm sao, trong đó ghi nội dung: “Con mình là con trai thì phải đặt tên là Đức!”. Mọi người có biết vì sao tôi sốc không? Là bởi Đức chính là tên người yêu cũ – mối tình sâu nặng nhất của vợ tôi trước khi cô ấy đến với tôi.
Ảnh minh họa.
Tôi biết chuyện giữa Đức và vợ. Đến giờ phút này trong máy tính vẫn còn một vài hình ảnh của hai người họ từ hồi còn yêu nhau, nhưng vì vợ tôi đã cài mật khẩu nên tôi chẳng thể xóa được, chỉ tình cờ biết rồi lẳng lặng nhắm mắt làm ngơ. Cô ấy đích thân viết vào tờ giấy đưa tôi, tức là trong lòng mong mỏi được đặt tên con trai theo người yêu cũ rồi. Tôi nén hết vào trong, tiếp tục chờ đợi vợ vượt ải sinh nở.
Tới khi mẹ tròn con vuông, tôi có nói chuyện với vợ trong lúc mẹ tôi đang bế cháu. Tôi nói hết sức nhẹ nhàng vì biết là bây giờ vợ đang yếu, không nên gây sức ép: “Anh thấy em có mong muốn đặt tên con là Đức. Nhưng anh nghĩ sẽ còn nhiều cái tên khác để đặt cho con hợp lý hơn đấy! Khi nào em thực sự khỏe lại, chúng ta sẽ bàn bạc thêm về chuyện này với bố mẹ anh.”
Đang nằm truyền nước, vợ tôi vẫn cố gắng nói bằng giọng cương quyết: “Em đã nói vậy rồi mà anh không chiều em được à? Đức là tình cũ của em, ngày xưa anh ấy đã giúp đỡ, thậm chí cưu mang em rất nhiều. Anh ấy đã mất vì bệnh rồi, giờ làm gì còn sống nữa đâu mà tại sao anh cứ ghen vớ ghen vẩn thế? Em đang rất mệt, không muốn tranh cãi nhiều đâu!”
Hóa ra là vậy, vì Đức đã mất, vợ tôi muốn tri ân tới tình cũ mà kiên quyết muốn đặt tên con theo anh ta. Không thể phủ nhận vợ tôi là người sống tình nghĩa, nhưng tôi vẫn thấy ấm ức, khó chịu trong lòng. Hiện tại mới là điều quan trọng, tôi đang là chồng cô ấy, vậy tại sao vợ tôi còn một chút chấp niệm đến vậy?
Rồi bạn bè của cả hai, khi biết được sự tích cái tên này sẽ nghĩ như thế nào đây? Tôi vẫn cần thêm thời gian suy nghĩ…
Về đến nhà nhìn tủ lạnh mở toang, đồ ăn vương vãi khắp nơi làm tôi uất đến nỗi ngã gục dưới chân chồng
Nhìn thấy nhà biến thành một bãi hoang tàn mà tôi choáng váng, toàn thân run rẩy không thể đứng vững được.
Tôi và anh từng có tình yêu rất đẹp được bao người ngưỡng mộ. Anh thường xuyên mua hoa và quà tặng tôi. Toàn bộ quần áo tôi mặc trên người đều do anh ấy đích thân chọn và trả tiền. Những ngày nghỉ anh thường đưa tôi đi chơi rất nhiều nơi có phong cảnh đẹp và lưu lại là những tấm hình bây giờ tôi vẫn còn giữ.
Nhưng đến khi cưới nhau, có con thì cuộc sống của chúng tôi bị đảo lộn. Cả hai không còn dành thời gian cho nhau nữa mà mâu thuẫn vợ chồng ngày càng trở lên trầm trọng hơn.
Suốt một năm nay, chồng đi làm, còn tôi ở nhà chăm sóc con, nhiều lúc tôi cũng muốn ra ngoài kiếm tiền nhưng không ai bế con cho. Vì ông bà nội thì mất rồi, còn ông bà ngoại yếu lắm, thu nhập của chồng cũng chỉ đủ nuôi 3 miệng ăn, chẳng có dư để tìm người giúp việc.
Ở nhà cực lắm, tôi bị coi như kẻ ăn bám, không muốn vợ chồng cãi nhau nên tôi luôn cố gắng làm hết mọi việc nhà. Mỗi ngày đi làm về cơm nước luôn có sẵn trên bàn, chồng chỉ việc tắm rửa ăn cơm và lên giường ngủ. Nhiều lúc đi vệ sinh nhờ chồng giữ con giúp anh ấy cũng không chịu làm. Chồng cáu gắt nói đi làm mệt mỏi muốn về nhà nghỉ chút xíu cũng không được yên.
Cách đây một tháng, chồng tôi bất ngờ bị mất việc, nhiều lần tôi khuyên chồng đi kiếm việc khác làm nhưng anh cứ nằm lì trên giường chơi game. Sau nhiều ngày suy nghĩ tôi quyết định để con cho chồng chăm sóc, còn tôi sẽ đi làm kiếm tiền và anh ấy đã hưởng ứng ngay.
Tôi ứa nước mắt mà không nói thành lời, không hiểu mình lấy chồng để làm gì nữa. (Ảnh minh họa)
Những ngày đầu tôi đi làm, trở về nhà mọi việc cũng tươm tất nhưng đến ngày thứ 5 thì chồng bỏ bê nhà cửa bừa bộn, con khóc vì đói anh ấy cũng chẳng để tâm. Vẫn mải xem điện thoại, ném đống đồ chơi bên cạnh cho con tự chơi một mình.
Đi làm về, tôi dọn dẹp nhà cửa nấu nướng và ru con ngủ đến tận 12h đêm mới được lên giường. Vừa chợp mắt được một lúc chồng đã tỉnh giấc đòi hỏi làm chuyện ấy. Nhu cầu của chồng rất cao làm tôi mệt mỏi vô cùng.
Tôi là nhân viên mới, công việc nhiều, áp lực từ gia đình làm cho sức khỏe tôi ngày càng yếu nhưng vẫn phải gồng mình để thích nghi.
Cách đây 4 ngày, tôi trở về nhà trong tình trạng đau đầu chóng mặt, nhìn thấy cảnh tượng tan hoang của căn nhà mà tôi choáng váng. Cánh tủ lạnh thì mở toang, toàn bộ đồ ăn dự trữ trong đó rơi ra vung vãi, hơn 20 quả trứng bà ngoại mới gửi lên bị ném khắp phòng bếp. Con thì nghịch nước trong nhà tắm, còn chồng đang nằm ngửa trên ghế chơi game online. Tôi uất quá chạy ra chỗ chồng định mắng một trận nhưng trước mắt chợt tối sầm nên ngã gục ngay dưới chân anh ấy.
Khi tỉnh dậy thì đang nằm trên giường và tiếng con khóc đói ầm ĩ. Chồng thì đang ngồi ăn tạm gói mì tôm, dưới chân anh ấy vẫn còn những vỏ trứng và đồ ăn do con ném ra. Tôi ứa nước mắt mà không nói thành lời, không hiểu mình lấy chồng để làm gì nữa. Anh thay đổi quá rồi, vô tâm đến không nhận ra nữa.
Theo mọi người tôi phải làm sao để chồng có trách nhiệm với vợ con đây?
(vanhai...@gmail.com)
Đang cố gắng chạy chữa để kiếm một mụn con, tôi choáng váng khi nghe được cuộc nói chuyện của vợ với mẹ cô ấy Sau khi biết vợ tôi khó có con, chúng tôi đã đi chạy chữa suốt 2 năm. Làm được bao nhiêu tiền đều đổ vào tìm kiếm đứa con. Thậm chí tôi còn phải đi vay 300 triệu đồng để hi vọng sự cố gắng của vợ chồng sẽ được đền đáp. Thu nhập khá, ngoại hình ưa nhìn, có nhiều cô gái...