Trước khi ngất, tôi nghe y tá nói với chồng: “Anh kí đơn ly hôn đi…
Cố dồn hết sức giữ lấy sự tỉnh táo, Yến hé mắt đầy khó nhọc thì tim như muốn vỡ ra mà chết khi Bình đang hôn đắm đuối cô y tá mà Bình thuê riêng cho Yến.
Lấy được Bình, ai cũng nói Yến là người may mắn. Chẳng thế còn gì nữa, Bình vừa có công việc ổn định, thu nhập cao, lại còn có ngoại hình phong độ, sáng láng, gia đình cũng điều kiện. Không ít cô gái mong mỏi có được cái diễm phúc ấy giống như Yến. Bởi Yến chỉ là một cô gái quá đỗi bình thường, không có gì quá nổi bật ngoài cái dáng cao lêu ngêu mà thôi. Yến thì không biết mình lấy được Bình là họa hay phúc. Yến chỉ mong có được một người chồng thật lòng yêu thương mình, lo lắng cho mình, cùng mình trải qua khó khăn hoạn nạn mà thôi.
Cùng Bình tiến vào hôn trường làm lễ thành hôn, Yến đã nghĩ đến những điều vô cùng tốt đẹp. Cuộc hôn nhân của Yến khá êm đềm. Bình đối xử với Yến rất tốt. Công việc bận rộn nhưng vẫn luôn cố gắng thu xếp thời gian đưa Yến đi chơi đây đó vào cuối tuần hoặc về nhà ăn cùng Yến bữa cơm tối. Chỉ từng bấy nhiêu thôi cũng đủ để làm Yến cảm thấy hạnh phúc và đủ đầy lắm rồi. Yến dần dần dành trọn niềm tin vào Bình. Bình nói gì Yến cũng nghe.
Bạn bè Yến nói Yến nên chăm chút ngoại hình hơn để khi sánh đôi với Bình không thấy quá lạc lõng. Vì thực sự, Bình khi ăn vận vào trông quý tộc, sang trọng lắm. Còn Yến thì người ta thấy nó cứ tầm thường thế nào ấy. Nhưng Yến lại bỏ qua tất cả, Yến nói rằng:
- Bình yêu tớ vì tâm hồn tớ chứ đâu phải vì ngoại hình của tớ. Mà vợ chồng trân quý nhau vì tấm lòng chứ có phải vì ngoại hình đâu.
Chỉ từng bấy nhiêu thôi cũng đủ để làm Yến cảm thấy hạnh phúc và đủ đầy lắm rồi.(Ảnh minh họa)
Yến cứ vững tin vào điều ấy mà đâu hay biết rằng, sự đời bây giờ lắm điều đổi khác lòng. Lòng người cũng biến hóa khôn lường, nay nói yêu mai chia tay hình như là chuyện không có gì quá đặc biệt vậy. Và ngày hôm ấy.
Yến mang bầu. Được làm mẹ, Yến mừng đến phát khóc. Từ ngày Yến có thai, Bình cũng bận rộn hơn. Bình nói rằng:
Video đang HOT
- Anh bận, không thể về ăn cơm với em thường xuyên được nhưng cứ yên tâm là trong lòng anh lúc nào cũng có hình bóng của mẹ con em hết! Và anh luôn luôn chỉ thương nhớ đến mình mẹ con em mà thôi.
Những lời đường mật của Bình rót vào tai Yến, làm cho Yến như mụ mị hết cả. Để đến ngày hôm ấy, khi đau đớn nhập viện chờ sinh, Yến mới biết rằng…
Tỉnh dậy, bỏ qua cơn đau hành hạ Yến hốt hoảng tìm con. (Ảnh minh họa)
Cơn đau càng lúc càng dồn dập mà cô y tá được Bình thuê riêng để chăm sóc Yến hình như vẫn chẳng có chút động tĩnh gì. Chỉ dặn Yến đừng la hét, đừng giãy giụa nhiều mất sức và tiêm cho Yến một mũi tiêm gì đó nói là giảm đau. Để rồi khi cơn đau kéo đến dồn dập, Yến gần như không chịu được nữa, chuẩn bị lịm đi. Mắt mới nhắm lại thì Yến bàng hoàng nghe được câu nói ấy của cô y tá:
- Anh chuẩn bị kí đơn ly hôn đi, đứa trẻ chết chắc rồi!
Đứa trẻ nào chết chắc được ở đây cơ chứ. Cố dồn hết sức giữ lấy sự tỉnh táo, Yến hé mắt đầy khó nhọc thì tim như muốn vỡ ra mà chết khi Bình đang hôn đắm đuối cô y tá mà Bình thuê riêng cho Yến. Nỗi đau phản bội như liều thuốc kháng sinh mạnh làm cho Yến không còn lịm vào giấc ngủ nữa. Hơn nữa, tôi biết rất rõ, lúc này mà ngủ thì con Yến sẽ vĩnh viễn không có cơ hội được nhìn thấy mặt trời. Bản năng của một người làm mẹ trỗi dậy mãnh liệt, Yến gằn giọng:
- Tôi đồng ý ly hôn với một điều kiện các người phải cứu con tôi. Nếu không, dù có làm mà, cả đời này tôi cũng sẽ không tha cho các người đâu.
Sau câu nói ấy, Yến không còn biết gì nữa. Tỉnh dậy, bỏ qua cơn đau hành hạ Yến hốt hoảng tìm con. Rồi Yến khóc như một người điên dại khi mẹ Yến ẵm con Yến trên tay trao cho Yến, đứa trẻ rất khỏe mạnh. Yến thầm cảm ơn ông trời và cũng phải nói lời cảm ơn tới hai kẻ phụ bạc và ác độc kia đã biết sợ lời đe dọa của Yến. Yến chẳng còn gì nuối tiếc nữa, bây giờ, Yến có thể thanh thản kí viết đơn ly hôn để giải phóng cho người chồng bội bạc là Bình rồi.
Theo Afamily
Sau hơn 10 năm sống không hạnh phúc, vợ viết đơn ly hôn cho tôi quay về với người cũ
Sau tai nạn xảy ra với Hương, tôi đành lòng lấy cô bởi trách nhiệm. Hơn 10 năm sống với Hương, tôi chưa bao giờ thấy hạnh phúc dù chỉ là trong phút giây.
Tôi kết hôn năm 2000. Người vợ đầu của tôi tên Thủy. Chúng tôi là thanh mai trúc mã, thân quen với nhau từ ngày còn nhỏ, lớn lên học cùng trường, cùng lớp. Trong tình yêu của tôi và Thủy còn có cả tình thân nên chúng tôi gắn bó với nhau, vừa là tri âm lại vừa là tri kỉ. Vậy mà chỉ được hai năm, cuộc hôn nhân của tôi và Thủy tan vỡ.
Hương là người thứ ba xen vào câu chuyện của chúng tôi. Dù biết tôi là người đã có vợ nhưng cô ta vẫn lăn xả vào mặc cho tôi kiên quyết từ chối. Bố mẹ tôi lại rất thích Hương vì gia thế giàu có.
Trong khi đó, Thủy thích sống đời tự do, không lo lắng tiền bạc. Mẹ tôi nói, dù tôi và Thủy thân thiết từ nhỏ nhưng bà không sao ưa được tính lanh chanh, nói nhiều và quá khác người của Thủy. Bà quý Hương và mong muốn tôi nên duyên với cô ta. Mỗi khi nghe chuyện này, tôi chỉ cười rồi gạt đi. Ai mà ngờ được có ngày tôi lại lấy Hương làm vợ thật.
Biến cố cuộc đời tôi xảy ra vào năm 2002. Vì giúp tôi mà Hương bị tai nạn phải cưa mất hai chân, hai bàn tay cũng bị dập nát, phải cắt bỏ hoàn toàn. Sau khi sự việc này xảy ra, Hương và cả gia đình cô bắt tôi phải chịu trách nhiệm. Tôi hoàn toàn đồng ý chu cấp và chăm sóc cho Hương bởi món nợ này là quá lớn. Thủy cũng đồng ý để tôi đón Hương về nhà chăm sóc. Thế nhưng, gia đình Hương muốn tôi phải li hôn và lấy Hương làm vợ. Tôi buộc phải chấp nhận yêu cầu này khi Hương liên tục lấy cái chết ra đe dọa. Chẳng những thế, gia đình tôi còn nợ cô ta một khoản tiền khổng lồ, đó là tiền Hương đầu tư cho công ty của bố tôi.
Sau khi li hôn, Thủy chuyển vào Nam sinh sống. Chúng tôi cũng cắt đứt liên lạc với nhau từ đó. Tôi và Hương chỉ làm đăng kí kết hôn chứ không tổ chức cưới hỏi. Thú thật, tôi thấy thương Hương chứ không yêu cô. Hương vì tôi mà mới ra nông nỗi này, tôi thương nên hết lòng chăm sóc.
Chúng tôi có hai đứa con, một trai, một gái. Hai con do một tay tôi chăm sóc, nuôi nấng, dạy dỗ. Từ ngày gặp tai nạn, Hương chỉ đọc sách, nghe kinh, niệm Phật. Cô sống tách biệt với mọi người. Duy có điều, Hương kiểm soát mọi mối quan hệ của tôi. Hương không bao giờ che đi đôi tay đã mất cả hai bàn tay cùng đôi chân đã cụt quá gối. Cô luôn để tôi nhìn thấy điều đó như một cách nhắc nhở ngầm rằng: "Chính anh là người hại tôi ra nông nỗi này nên anh không được phép làm bất cứ việc gì có lỗi với tôi".
Tôi không hề quan hệ với người phụ nữ nào nhưng trong lòng luôn nhớ thương người vợ cũ. Có lẽ Hương cũng nhận biết được điều này. Thế nên cô mới âm thầm tìm Thủy cho tôi.
Nói một chút rõ hơn về người vợ tên Hương của tôi. Cô là con gái út trong một gia tộc giàu có, vô cùng giàu có. Từ ngày lấy Hương, tôi không phải lo chuyện kiếm tiền mà hàng ngày chỉ ở nhà chăm sóc cô. Bố mẹ Hương luôn đảm bảo cho chúng tôi có cuộc sống tốt nhất, tiền thường xuyên được chuyển vào thẻ để tôi chi tiêu thoải mái, không cần hỏi xin bố mẹ.
Lắm lúc, tôi cảm giác như mình đang làm dâu nhà Hương. Bố mẹ cô đối với tôi rất tốt. Đây là một trong những điều ít ỏi an ủi tôi khi về ở rể nhà Hương.
Sau khi thuê người tìm được Thủy, xác định hiện Thủy vẫn độc thân, chưa từng tái hôn sau ngày chia tay với tôi, Hương thông báo cho tôi biết, đồng thời, cô đưa đơn li hôn. Hương nói cô quyết định giải thoát cho tôi. Tôi vô cùng ngỡ ngàng. Đã bao nhiêu lần tôi ao ước được thoát khỏi cuộc sống này, vậy mà giờ khi Hương nói vậy, tôi thấy hụt hẫng và cảm thấy có lỗi.
Hương nói, cô muốn tôi vào Nam gặp Thủy một lần rồi sau đó hãy quyết định. Tôi đồng ý với đề nghị này. Ngày gặp lại Thủy, tôi bật khóc. Tôi vẫn rất yêu vợ cũ. Hương đã đưa đơn li hôn đã kí sẵn cho tôi, cô còn cảm ơn tôi vì hơn 10 năm qua, tôi đã tận tâm, tận lực chăm sóc cho cô.
Hiện, tôi vẫn chưa quyết định chuyện có nên li hôn hay không. Tôi đã có với Hương hai người con, đó là máu mủ của tôi. Phải thừa nhận rằng, chúng tôi là một gia đình còn Thủy, cô cũng là gia đình của tôi nhưng đó là chuyện của quá khứ. Tôi có nên ly hôn để quay lại với Thủy? Phải làm thế nào cho đúng, xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
Mới cưới được nửa năm đã phải ngồi lạch cạch gõ đơn ly hôn Sáng hôm sau, lão mò dậy, lại hỏi ngây thơ: "Anh ói hả? Giờ anh đi làm rồi, vợ dọn giùm anh nhé". Nói rồi vội vã tắm rửa, xỏ quần xỏ áo, dắt xe đi mất. Có ai khổ như em không, mới cưới mà ngày nào cũng ôm gối đợi chồng trong nước mắt. Chồng em là thầu công trình. Trước...