Trước đêm ra tòa thấy chồng bật đèn cả đêm để dán lại tờ đăng ký kết hôn mà vợ xé nát và cái kết ngọt ngào
Nửa đêm nhớ chồng quá tôi trở dậy đi tìm thì thấy chồng đang ngồi trong phòng làm việc.
Hà bước tới thì thấy chồng đang chăm chú làm gì đó, anh cẩn thận đưa tay miết từng mẩu giấy rồi dùng keo dán lại.
Vợ chồng Hà có một cửa hàng chuyên bán đồ nội thất nhập khẩu, việc buôn bán của hai vợ chồng rất khá. Từ lúc ăn nên làm ra thì đáng ra Hà phải vui nhưng cô lại lo lắng, lý do là Hà thấy chồng thường xuyên ăn vận đẹp đẽ, trước đây Hà có chưng diện cho chồng thì anh cũng nói là không thích thế mà giờ ra ngoài là cứ đầu chải bóng lộn, nước hoa xịt thơm phức.
Hà cố gắng suy nghĩ tích cực rằng chồng mình chỉ vì công việc nên thường xuyên phải gặp khách hàng nên mới như thế. Cho đến một hôm cô bạn thân của Hà đến khóc lóc với cô khi phát hiện chồng nuôi bồ nhí bên ngoài thì Hà bắt đầu thấy lo.
Hà bắt đầu lo sợ mình cũng đi theo vết xe đổ như cô bạn thân, lâu giờ chồng làm gì, đi đâu, gặp ai thì Hà chẳng quản lý. Nhưng giờ thì cô quyết tâm theo dõi chồng, ý định của Hà là thuê thám tử nhưng cô thấy không an tâm nên quyết định là chính mình theo dõi chồng ngoạ.i tìn.h hay là không.
3 ngày đầu tiên thì Hà thấy chồng vẫn đi gặp khách hàng bình thường, cho đến ngày thứ 4 thì đột nhiên Hà thấy chồng mình đến một tòa nhà và đón người phụ nữ rất xinh đẹp và sành điệu. Chẳng biết người phụ nữ cố ý hay vô tình mà bị vấp ngã, lúc đó chồng Hà còn quỳ xuống dùng khăn lau giày rồi đỡ eo người cô ta. Nhìn cảnh đó mà Hà khó chịu, bởi vì mang tiếng là vợ mà chưa một lần nào Hà được chồng chăm sóc chu đáo như thế.
Hà nổi má.u ghen định xông đến dạy cho chồng bài học nhưng rồi có cuộc gọi điện của người trông trẻ nói con gái bị ngã. Lúc đó Hà lập tức nhắn tin cho chồng:
“Anh về nhà ngay, con bị ngã vỡ đầu”.
Lúc sau chồng Hà về thấy con chỉ ngã trầy xước ở tay có một chút thì quay ra quát vợ:
“Em sao thế? Con bị ngã trầy có tý mà em nói dối anh để làm gì? Em có biết là anh bận lắm không?”.
“Anh thì có gì mà bận, hay là bận hẹn bồ đi nhà nghỉ”.
Hà hét lên rất to khiến cho chồng sững người, bình tĩnh sau 3 giây thì anh cú tiết mắng lại:
“Cô hết cái để nói à? Bồ bịch cái gì? Cứ ghen tuông vớ vẩn”.
Video đang HOT
“Anh đừng tưởng tôi không nói có nghĩa là không biết…”.
Suốt cả hai tiếng đồng hồ vợ chồng Hà cãi nhau rất lớn, kết quả là vì nóng giận nên chồng giơ tay tát Hà một cái. Kết hôn 4 năm đây là lần đầu tiên Hà bị chồng đán.h nên nổi giận về phòng lôi tờ giấy đăng ký kết hôn ra xé nát:
“Anh vì một người đàn bà khác bên ngoài mà về đán.h v.ợ à. Vậy thì tôi không cần người chồng bội bạc và vũ phu như anh”.
Tối đó Hà ôm con ngủ mà chẳng thèm bận tâm đến chồng. Sáng hôm sau cô vừa đến cửa hàng thì thấy người phụ nữ tình tứ với chồng hôm qua đang ngồi ở đấy. Hà lại tức vì không ngờ chồng còn dám đưa nhân tình đến tận đây.
Đang định đán.h ghe.n thì lúc đó có người đàn ông bước vào ôm lấy người phụ nữ đó rồi nhẹ nhàng:
“Em chọn cửa hàng này được đấy vợ ạ, ở đây toàn đồ nhập khẩu loại xịn”.
“Chuyện, em chọn mà lại. Ông chủ ở đây cũng nhiệt tình lắm nên em rất hài lòng”.
Hà cứ đứng đó nghe hết câu chuyện của cặp vợ chồng kia. Đúng lúc đó thì chồng Hà xuất hiện tươi cười:
“Anh chị đến rồi sao? Chúng ta cùng ký hợp đồng luôn nhỉ”.
Lúc này thì Hà mới biết người phụ nữ kia là khách hàng chứ không phải chồng mình ngoạ.i tìn.h như cô nghĩ. Hà cảm thấy xấu hổ bỏ về vì cô không dám tự tin nhìn mặt chồng nữa. Tối đó hai vợ chồng không nói với nhau câu gì, Hà biết mình nghi oan cho chồng ngoạ.i tìn.h là sai nhưng cô cũng cảm thấy chồng đán.h mình cũng không đúng.
Nửa đêm nhớ chồng quá Hà trở dậy đi tìm thì thấy chồng đang ngồi trong phòng làm việc. Hà bước tới thì thấy chồng đang chăm chú làm gì đó, anh cẩn thận đưa tay miết từng mẩu giấy rồi dùng keo dán lại. Lúc chồng giơ lên soi vào cái bóng đen thì Hà mới nhận ra đó chính là giấy đăng ký kết hôn mà cô đã xé nát hôm qua.
Bất giác Hà òa khóc nức nở:
“Em làm sao vậy? Sao ngồi đây khóc, hay lại nghi ngờ gì anh nữa?”.
Hà ôm lấy chồng, mếu máo:
“Anh cho em ngủ với anh, thiếu anh em không ngủ được. Em xin lỗi vì đã nghi ngờ anh”.
Hà thấy chồng khẽ nhếch môi nở nụ cười ấm áp rồi ôm lấy Hà:
“Anh cũng có lỗi vì đã đán.h em. Từ giờ vợ chồng mình đừng giận dỗi nhau nữa. Giờ vợ chồng mình đi ngủ nhé, mấy hôm thiếu hơi em anh chẳng thể nào chợp mắt nổi”.
Chồng đòi đầu tư đám cưới thật hoành tráng để rồi khiến đêm tân hôn của tôi thành ác mộng
Chúng tôi chưa đăng ký kết hôn, tôi có nên dừng lại ngay lúc này?
Thế là đã hơn 1 tuần kể từ ngày cưới của tôi nhưng những ngày qua tôi chẳng cảm nhận được chút niềm vui nào của vợ chồng mới cưới. Trong đầu tôi bây giờ chỉ nghĩ đến việc muốn b.ỏ chồn.g mà thôi...
Tôi và anh Hoàng quen biết rồi yêu đương được 5 năm, trong suốt 5 năm ấy chúng tôi đương nhiên biết về tính cách, hoàn cảnh cũng như tiềm lực kinh tế của nhau. Tuy nhiên, biết là một chuyện nhưng có thể chấp nhận và sống chung với nhau được hay không lại là câu chuyện khác.
Tôi không nói bản thân mình hoàn hảo nên tôi cũng không có ý kén cá chọn canh một anh chồng hoàn mỹ. Tôi biết chồng mình có những tín.h xấ.u khó bỏ nhưng tôi nghĩ rằng thời gian trôi qua chúng tôi sẽ giúp nhau hoàn thiện dần.
Hồi mới yêu, anh Hoàng chiều tôi đến mức nhiều khi tôi bị áp lực. Anh thường xuyên tặng cho tôi những món quà đắt tiề.n, tôi liên tục từ chối nhưng mỗi lần như vậy anh đều nói đã mua rồi không thể hoàn hàng, nếu tôi không nhận thì chỉ có thể vứt đi.
Sau này yêu nhau lâu hơn một chút thì tôi nhận ra anh rất mạnh tay chi tiề.n, lúc ấy tôi còn ái ngại khi nhắc đến vấn đề tiề.n nong nên thường sẽ im lặng không nói gì. Những buổi hẹn hò ở nhà hàng đắt đỏ, thỉnh thoảng là những chuyến du lịch rất tốn kém. Dù tôi có từ chối thì anh vẫn dùng chiêu cũ, đã trả tiề.n nên không thể hoàn lại được.
Với phong cách tiêu tiề.n bạt mạng đó, tôi cứ nghĩ anh Hoàng là thiếu gia, gia đình anh chắc là rất khá giả thậm chí là giàu có nên tôi rất ngại vì tôi xuất thân trong một gia đình hết sức bình thường mà thôi. Tôi sợ không môn đăng hộ đối thì sau này tôi rất khó tồn tại được yên ổn ở nhà chồng.
Có lẽ bởi vậy mà tôi rất ngại về ra mắt nhà anh vì trong thâm tâm tôi vẫn nghĩ đây chỉ nên dừng lại ở mức độ mối quan hệ yêu đương thôi, nếu tính đến chuyện trăm năm thì nói thật là tôi không dám.
Phải hơn 3 năm sau khi yêu nhau tôi mới lần đầu về ra mắt nhà anh. Lần đó tôi thật sự ngỡ ngày vì gia cảnh nhà anh rất đỗi bình thường, hoàn toàn không phải dạng trâm anh thế phiệt, giàu có cũng không, chỉ là một căn nhà có phần hơi nhỏ ở trong ngõ sâu.
Tôi không hề thất vọng hay có suy nghĩ gì về vấn đề nhà anh giàu hay nghèo, thứ mà tôi nghĩ đến đầu tiề.n và.o lúc ấy là với gia cảnh như vậy thì anh lấy đâu ra tiề.n mà tiêu xài kinh khủng, bạt mạng như vậy.
Tôi nghĩ sai lầm lớn nhất của tôi và cũng là của nhiều cô gái đó là rất ngày nói chuyện thẳng thẳng về những vấn đề có dính dáng đến tiề.n bạc nên dù thấy chuyện tiêu xài của người yêu rất không ổn nhưng tôi vẫn chỉ dám nói rằng anh đừng chi tiêu cho mình nhiều quá mà thôi.
Sau lần ra mắt đó, bố mẹ anh cứ giục chuyện cưới xin liên tục, tôi cứ lảng đi mãi thì cũng vẫn phải đối diện và cuối cùng cũng đồng ý lấy anh làm chồng với suy nghĩ rằng lấy nhau về thì từ từ bảo ban những điều chưa được của nhau.
Chúng tôi có 4 tháng để chuẩn bị cho đám cưới, tôi thì chỉ muốn một đám cưới nho nhỏ nhưng phải đầy đủ tất cả các thủ tục mà các cụ ngày xưa đã để lại. Bố mẹ tôi có phần hơi cổ hủ nên tôi muốn thuận theo ý bố mẹ hoàn toàn trước khi về làm dâu con nhà người ta.
Ngược lại, anh Hoàng lại không muốn như thế, anh muốn một đám cưới quy mô hoành tráng và tầm cỡ. Tất cả mọi thứ đều phải xịn nhất, đẹp nhất, thời thượng nhất. Hôm đó, lần đầu tiên tôi hỏi thẳng anh về chuyện tiề.n bạc, nếu cái gì cũng chọn tốt nhất thì lấy tiề.n đâu ra để chi trả. Tôi vẫn còn nhớ như in lời của anh hôm đó.
- Chuyện tiề.n bạc là việc của đàn ông bọn anh. Em chỉ việc ở đó làm cô dâu xinh đẹp nhất tôi, không phải lo đến chuyện tiề.n nong.
Nói thật là tôi làm sao mà không lo cho được nhưng có muốn lo cũng không biết lo thế nào vì việc gì anh cũng tự xử lý, thậm chí đến chiếc váy cưới cũng đặt từ một nhà thiết kế có tên tuổ.i trong nước. Tổng số tiề.n phải chi trả cho chiếc váy cồng kềnh mặc du nhất 1 lần trong đời là 126 triệu.
Anh đặt tiệc cưới tại trung tâm tiệc cưới lớn nhất thành phố, số lượng mâm cũng không nhỏ, toàn món ăn sơn hào hải vị. Từ đầu đến cuối cái đám cưới này đúng là tôi chỉ có thể ngồi nhìn mà chẳng thể góp ý chút nào vì anh là người đứng ra chi trả hết theo đúng ý của mình. Tôi không biết chen ý kiến vào ở khâu nào nữa.
Tôi bước chân vào cuộc hôn nhân này khù khờ như thế để rồi đêm tân hôn sau khi ngồi đếm phong bì mừng cưới và nghe những lời thản nhiên từ chồng mình, tôi cảm giác như mình đang mơ một cơn ác mộng.
Sau khi tính toán hết tổng số tiề.n vợ chồng tôi nhận được và chi trả hết tất cả cho các bên liên quan, chồng tôi thông báo cưới "lỗ vốn", số tiề.n lỗ là gần 2 tỷ.
Vâng. Sau một đám cưới, tôi bỗng nhiên phải gánh trên vai số nợ lên đến gần 2 tỷ, số tiề.n mà tôi không biết mình làm đến bao giờ mới ra được.
Tôi nói chuyện rõ ràng với anh thì anh bảo tính toán sau nên bị lỗ nhưng không sao 2 vợ chồng từ từ làm ăn mà trả nợ.
Tôi nhìn người chồng mình mới kết hôn mà không thể định nghĩa nổi những cảm xúc trong lòng. Vì sao tôi phải trả nợ cùng anh khi mà mọi thứ đều không phải do tôi chọn, không phải do tôi muốn.
Giờ phút này tôi chỉ nghĩ đến chuyện b.ỏ chồn.g, tôi không thể bán sức lao động, vù.i dậ.p thanh xuân của mình vào 1 món nợ mà hoàn toàn không phải cho tôi gây ra...
Đêm cuối trước khi ra tòa, tôi đưa cho chồng một thứ làm anh giật mình, ôm mặt khóc xin tôi nghĩ lại Anh nói khi thấy chiếc nhẫn anh mới nhớ lại rằng mình mang ơn tôi nhiều thế nào. Tháng năm khổ cực đó, chỉ có tôi chịu lấy anh làm chồng. Anh nói xin lỗi vì đã vô tâm và vô ơn. Anh muốn tôi quay lại để làm lại với anh. Tôi và chồng lấy nhau 12 năm. Lúc mới lấy nhau,...