Trước cưới 1 tuần, anh bỏ theo gái già
Chuyện đau lòng xảy ra khiến giờ tôi vẫn không thể nào quên. Tôi chẳng thể ngờ một ngày nào đó anh lại khiến tôi đau khổ như thế này.
Người đàn ông tôi từng yêu và tin hết lòng đã phản bội tôi. Đau đớn thay, anh lại bỏ tôi trước ngày cưới chỉ có 1 tuần khi bị mê muội bởi người tình già hơn anh tới chục tuổi.
Yêu nhau 3 năm, dù hai đứa đã ra trường, có công việc nhưng còn thong thả chuyện cưới xin. Anh nói, từ từ rồi sẽ tính chuyện này bởi bố mẹ còn muốn hai đứa có chút vốn liếng để sau này ra đời đỡ khổ. Tôi cũng tặc lưỡi thì từ từ cũng được bởi đằng nào hai đứa chả lấy nhau. Anh và tôi đã có những ngày tháng hạnh phúc, vui vẻ, thậm chí là những lúc đau khổ nhất cũng luôn ở bên nhau thì có gì đâu mà lo lắng nữa. Chắc chắn, chúng tôi sẽ là vợ chồng.
Nhưng mà đúng người ta nói &’30 chưa phải là Tết’ chẳng sai chút nào. Chuyện yêu nhau, gần tới ngày cưới còn hoảng hồn phát hiện người yêu có bầu không phải là hiếm. Nhưng với trường hợp của tôi, tôi lại hoàn toàn sốc, cảm thấy tuyệt vọng tột cùng, không còn muốn tiếp tục cuộc sống nữa.
Nhưng mà đúng người ta nói &’30 chưa phải là Tết’ chẳng sai chút nào. Chuyện yêu nhau, gần tới ngày cưới còn hoảng hồn phát hiện người yêu có bầu không phải là hiếm.(ảnh minh họa)
Khi tôi chuẩn bị cưới, đã thuê váy cưới các kiểu, mời mọc bạn bè thì cái tin anh bỏ nhà đi, theo bồ già khiến tôi hoảng hồn. Tôi như chết lặng, người run bắn không còn nói được câu nào khác. Hóa ra, anh đã lén lút quan hệ với người đàn bà hơn tuổi từ rất lâu rồi, vì cũng nhờ cô ta mà anh có được vị trí tốt trong công ty. Anh kiếm tiền không khó, lại leo được lên cái chức quản lý, tôi còn tưởng anh tài giỏi nên không nghi ngờ gì. Nào ngờ anh đã giấu tôi cặp kè với người đàn bà đó. Tin quá cũng là một cái tội. Chính tôi đã tạo ra bi kịch ngày hôm nay cho mình vì không mảy may nghi ngờ gì anh trong suốt ngần ấy năm yêu nhau.
Video đang HOT
Giờ thì thiệp hồng đã đưa, giờ thì váy cưới đã sắm, giờ thì mọi thứ cũng kết thúc. Anh ra đi chỉ để lại vài dòng, anh không yêu tôi nữa, tình cảm đã nhạt. Anh quyết định cưới cũng chỉ vì thương tôi, vì tình nghĩa bao năm nhưng cuối cùng anh nhận ra, tôi không thể mang lại hạnh phúc cho anh. Giờ thì anh đang bên người đàn bà ấy, anh nói cô ta có thể cho anh nhiều thứ. Anh chọn cô ta và sẽ không ân hận, mong tôi hiểu cho anh.
Hiểu thế nào đây. Anh phũ phàng như vậy, hủy hoại đời con gái của tôi còn nói tôi hiểu cho anh. Thà rằng cứ chia tay khi chưa chuẩn bị làm lễ cưới. Thà rằng anh nói không còn yêu tôi trước khi tôi phát thiệp hồng. Nếu tôi cứ sống ở mảnh đất này, còn ai dám yêu tôi nữa. Cuộc sống của tôi sẽ lụi tàn mà thôi, chắc tôi chẳng thể lấy được chồng. Thật nhẫn tâm và tàn ác. Đồng tiền thật khiến cho con người ta khéo sống giả tạo vì nhau.
Theo Eva
Bố ơi, đừng ép con cưới chồng!
Lấy chồng mà không hạnh phúc thì thà ở với bố mà hạnh phúc, có phải là hơn không?
Anh bạn tôi có hai đứa con gái nhỏ, một đứa 12 tuổi, một đứa 5 tuổi. Anh thường tự hào, anh hạnh phúc hơn vô số người đàn ông khác vì anh vĩnh viễn là người đẹp trai nhất nhà, không bị ai cạnh tranh.
Bao nhiêu ông chỉ vì đòi đẻ con trai mà bỏ vợ, kiếm bồ, thậm chí bỏ vợ tới ba lần, cưới vợ tới bốn lần mà vẫn không có con trai!
Bạn tôi cho rằng, những người đàn ông như thế, trên hành trình đi tìm kiếm con trai, đã để lại sau lưng bao nhiêu ai oán của những người phụ nữ. Người là vợ, người là con gái, người là vợ cũ của họ! Mà trong tương lai, chắc gì đã mang lại hạnh phúc cho những người phụ nữ khác, nếu người phụ nữ ở thì tương lai ấy vẫn... không đẻ được con trai cho họ?
Cưới một người đàn ông trọng nam khinh nữ như thế, có hạnh phúc gì đâu! Thậm chí nói rộng hơn, cưới một người đàn ông không hề trân trọng phụ nữ, ngay cả con gái ruột của mình cũng coi là con... thứ cấp(!), thì có hạnh phúc được đâu! Thà các nàng ở vậy còn hơn. Anh bạn tôi nói, sau này, anh thà cho hai con gái của anh vĩnh viễn ở nhà với bố, chứ không muốn con gái mình đi lấy chồng, lấy một người chồng coi thường phụ nữ.
Tôi nhớ năm rồi đọc được một cuốn sách rất cảm động, cuốn sách ấy của một ông bố viết cho các con nhỏ của mình, trong đó có một lá thư viết cho con rể tương lai. Ông bố ấy xin con rể tương lai rằng, tôi xin anh đừng bao giờ đánh con gái tôi! Mà năm nay, con gái của tác giả mới bốn tuổi, còn đang chơi búp bê.
Những tình yêu đi kèm theo lo âu sợ hãi như thế của những người cha (những người bố vợ trong tương lai), có lẽ phải những người đã làm cha mẹ mới thấu hiểu được.
Nhưng thói đời, biết bao cô gái vì sợ mang tiếng gái già, gái ế mà đã cuống lên nghĩ đến các cách để kiếm được chồng từ khi họ còn ngồi trên ghế trường đại học? Và biết bao bậc phụ huynh thấy con quá tuổi 25 là nhấp nhổm lo con ế, ngày nào cũng giục con kiếm lấy tấm chồng?
Lấy chồng mà không hạnh phúc thì thà ở với bố mà hạnh phúc, có phải là hơn không? (Ảnh minh họa)
Tôi có vài người bạn, chục năm nay lang bạt khắp trong Nam ngoài Bắc, đi khắp châu Âu châu Mỹ rồi về châu Phi chỉ bởi họ không dám về nhà. Vì về nhà thì bố mẹ sẽ ép hỏi vụ chồng con.
Tôi còn bị một số bạn bè cũ cấm cửa không cho tôi đến nhà họ chơi. Chỉ bởi mỗi khi tôi lôi lũ con lếch thếch tới chúc Tết hay thăm hỏi, là họ sẽ bị bố mẹ họ mắng mỏ vì sao bạn tôi cho đến giờ vẫn còn chưa được... lôi thôi lếch thếch như tôi!
Trong các nhãn hàng tôi làm quảng cáo, có công ty kinh doanh bất động sản cho biết, mấy năm nay họ bán được khá nhiều căn hộ giá vừa phải cho phụ nữ lứa tuổi 30. Những cô nàng thành thị có thu nhập, có điều kiện khá, nhưng chưa kết hôn, cần một căn hộ chỉ bởi gia đình đã không muốn chứa chấp các nàng nữa. Mỗi khi về nhà ăn cơm tối, mẹ đều thở dài, bố đều cau có. Lễ tết chẳng dám đi thăm ai vì sợ hỏi chuyện chồng con.
Có lần tôi ngồi nói chuyện với người hàng xóm cũ, có hai cô con gái ngoài 30 mà chưa chồng. Ông hàng xóm vừa nói chuyện vừa khóc.
Thật khó xử khi nhìn thấy nước mắt những ông bố có con muộn chồng.
Nhưng tôi luôn thầm nghĩ, giá thử như những cô gái ấy cưới một ông chồng bạo hành, vũ phu, một người chồng ăn bám, sĩ diện, một người chồng khinh thường nữ giới, trọng nam khinh nữ, thì nước mắt các bậc phụ huynh chắc còn chảy nhiều hơn! Lấy chồng mà không hạnh phúc thì thà ở với bố mà hạnh phúc, có phải là hơn không? Tôi đã gặp vài gia đình yêu cầu chàng rể cưới xong về nhà bố mẹ vợ ở. Họ đều rất hạnh phúc đó thôi.
Vấn đề là ông bố có mở rộng cánh cửa gia đình để đứa con gái có một cuộc sống hạnh phúc suốt đời hay không? Chúng ta chăm con từ ngày ấu thơ, buộc tóc xỏ giày cho con khi con đi nhà trẻ, cho con học đàn, học vẽ từ nhỏ. Chúng ta khen con, yêu con, tự hào về con, tất cả chỉ với mục đích là muốn con cái ta hạnh phúc bên bố mẹ.
Vậy tại sao khi con cái trưởng thành, bố mẹ không sẵn lòng cho con một cuộc sống mà con có thể hạnh phúc? Sao cứ phải lấy chồng, dù đó là một người đàn ông như thế nào, thì bố mẹ mới yên lòng? Vì sao một người chồng gia trưởng và bạo lực thì vẫn luôn luôn tuyệt vời hơn một ông bố yêu thương?
Nếu yêu thương là một hành trình trưởng thành và tìm kiếm, mà cô gái bé bỏng sẽ đi từ ga lòng mẹ tới ga bàn tay bố, rồi tới ga nắm tay người yêu, thì thật tuyệt vời. Nhưng nếu cô ấy đi mãi chưa muốn dừng lại ở bến đỗ của người đàn ông nào, thì, có được người bố bao dung yêu thương vẫn cứ hạnh phúc hơn là cưới người đàn ông tệ bạc qua quýt.
Vì nói cho cùng, ai muốn con gái mình sinh ra là để cho kẻ khác chà đạp?
Theo 24h
Suýt đánh mất chồng Tôi xin anh tha thứ và ngỏ lời muốn cưới lại anh. Tôi hứa sẽ làm một người vợ tốt và sinh con cùng với anh. 1 tuần, 1 tháng, rồi 2-3 tháng trôi qua, tôi bắt đầu cảm nhận nỗi cô đơn, sự trống trải ngấm vào từng mạch máu trong cơ thể mình. Lẽ ra, giờ này, tôi không phải ở...