Trước cưới 1 tháng, anh bảo có người mới
Tôi không biết nên trả lễ, hủy đám cưới hay âm thầm chịu đựng và tiếp tục vì danh dự của bản thân cùng hai bên gia đình.
ảnh minh họa
Tôi và chồng sắp cưới yêu nhau đã gần 6 năm. Tháng 10 tới đây, chúng tôi sẽ kết hôn nhưng khác hẳn với những cặp sắp cưới khác, hiện tâm trạng của tôi rất hoang mang, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể òa khóc. Không phải là tôi không yêu anh nữa nhưng vì sắp cưới mà chúng tôi xảy ra quá nhiều biến cố.
Cách đây 5 tháng, khi tôi còn đang yêu chồng sắp cưới, thời gian đó, chúng tôi phải ở xa nhau vì anh đi làm xa, anh không còn quan tâm tôi nhiều như trước nữa, tuần nào chúng tôi cũng cãi nhau ít nhất là 2 lần rồi im lặng, rồi lại hòa và lại yêu nhau… Chính vì quá chán ngán với cảnh đó, tôi đã gây ra một lỗi lầm rất lớn với chồng tôi. Đó là tôi đã quen và “say nắng” một người đàn ông nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Cảm giác mới lạ và người mới đó luôn làm cho tôi phải suy nghĩ về anh ta. Tôi cảm thấy tội lỗi nên đã nhắn tin nói chuyện ngay với chồng sắp cưới là tình hình hiện tại tôi bị “say nắng” một người như vậy. Chồng sắp cưới không hề đả động chuyện đó, nói tôi muốn làm gì thì làm. Trong 2 tuần, anh không liên lạc gì với tôi và tôi nhắn tin thì anh trả lời rất cộc cằn.
Sau đó 2 tuần, anh nhớ và nhắn tin, gọi điện thoại cho tôi. Lúc này, thật sự tâm trí của tôi đã thuộc về người kia. Chồng sắp cưới đã khóc rất nhiều, níu kéo tôi quay lại. Ban đầu, cảm giác của tôi rất khó chịu, lạnh nhạt và không hề có cảm xúc gì với anh. Đi với anh, tôi không còn là tôi của anh ngày xưa, trong đầu chỉ nghĩ tới người mới. Thời gian đó thực sự là khủng hoảng cả với tôi và anh. Một phần tôi không muốn quay lại vì sợ lại vấp phải những cãi vã ngày xưa (anh rất nóng nảy, khó tính và dễ gây tổn thương tôi), hiện tại việc làm của anh cũng không ổn định (anh đang làm khách sạn cho gia đình), còn người mới thì có công việc tốt nhưng tôi lại không hiểu nhiều về người ta.
Phần khác tôi muốn quay lại vì bao nhiêu năm yêu nhau, tình nghĩa và cả tình yêu chồng sắp cưới dành cho tôi quá lớn. Cuối cùng, tôi đã quyết định quên người mới và quay lại bên chồng sắp cưới. Thời gian đầu thực sự khó khăn khi tôi chưa xóa được ký ức về người kia. Nhưng dần dần, tôi nhận ra tôi yêu chồng sắp cưới nhiều lắm. Tôi biết anh đã cho tôi con đường quay về nên luôn giữ trong lòng sự kính phục và biết ơn anh.
Cách đây 2 tháng, gia đình nhà chồng tôi muốn tính đến chuyện hôn nhân cho hai đứa, tôi hoang mang vô cùng vì tôi còn trẻ (24 tuổi), tôi vẫn chưa giúp nhiều cho gia đình, tôi chỉ mới ra trường đi làm được 2 năm, chưa nuôi được em gái cho mẹ ngày nào, tôi chưa sẵn sàng để kết hôn. Mặt khác, chồng sắp cưới của tôi vẫn chưa có nghề nghiệp ổn định. Nếu lấy tôi, không biết khi nào anh sẽ vào Sài Gòn lập nghiệp được (anh từng hứa sẽ vào Sài Gòn nhưng đã 5 tháng trôi qua rồi mà anh chưa làm được). Tôi thông cảm vì khách sạn nhà anh không có người quản lý. Tôi sợ tính tình của anh con nít không biết có lo cho gia đình được không? Tôi lo ba mẹ tôi có chấp nhận không (vì trước đó ba mẹ tôi không mấy hài lòng về anh)? Và cuối cùng, tôi lo anh sẽ vì chuyện tôi có người mới mà nhắc lại hoài thì gia đình khó hạnh phúc được.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Inmagine.
Sau khi suy nghĩ rất nhiều, tôi cũng quyết định làm đám cưới với anh. Tháng 7 vừa rồi là lễ đi thăm (dạm ngõ) của gia đình hai bên. Nhưng từ đó, thay vì chúng tôi yêu nhau thêm nữa để cùng lo cho đám cưới thì không biết bao nhiêu lần “chiến tranh” xảy ra. Anh cứ nhớ lại chuyện cũ là lên cơn giận và nói nhiều điều tổn thương tôi. Thực sự, tôi đã quay lại hoàn toàn là của anh, tôi yêu anh còn nhiều hơn những ngày đầu yêu nhau nữa.
Một tuần lại đây, mọi chuyện lên tới đỉnh điểm khi đang nói chuyện vui vẻ, anh lại nhớ tới chuyện cũ và nói tôi. Tôi thực sự không chịu nổi và hai đứa đã im lặng, không liên lạc với nhau cho tới hôm qua (chủ nhật). Sau 2 tuần không gặp nhau, chúng tôi không còn nhìn nhau bằng ánh mắt trìu mến nữa, không nói với nhau câu nào và anh đã nhắn tin cho tôi rằng: “Anh mất cảm giác với em rồi. Ba ngày nay, anh đã có người khác. Anh xin lỗi”.
Chỉ còn 1 tháng nữa là vợ chồng mà anh còn đối xử với tôi như vậy. Tôi hỏi tại sao đối xử với tôi như thế thì anh trả lời: “Gieo gió thì có ngày gặt bão thôi”, “Giờ mình cũng đã là gì của nhau đâu thì anh có quyền”… Tôi đau lòng lắm vì đã cận kề ngày cưới rồi…
Tôi không biết mình nên làm gì? Trả lễ và hủy đám cưới hay âm thầm chịu đựng vì danh dự bản thân cũng như hai gia đình mà cưới nhau (ba mẹ chồng rất thương yêu tôi và tôi cũng vậy)? Tôi có nên níu kéo anh để anh quay về với tôi? Tôi đã thử nhưng anh lạnh lùng vô cảm với tôi vô cùng. Anh nói: “Tới đâu thì tới, em thích làm gì là quyền của em”. Chỉ còn 1 tháng nữa thôi, tôi nên làm gì bây giờ?
Theo VNE
Ly hôn rồi chồng vẫn liên tục tìm đánh đập vì tôi có người mới
Tưởng rằng ly hôn rồi thì đường ai nấy đi, tôi sẽ không còn dính dáng gì đến người chồng đó nữa nhưng cuộc đời thật lắm trớ trêu.
ảnh minh họa
Cuộc sống hôn nhân của tôi với anh tính ra cũng đã gần tròn 6 năm, chúng tôi đã có một đứa con gái kháu khỉnh, đáng yêu. Trước khi lấy anh, hình ảnh của anh vô cùng đẹp trong mắt tôi, anh thể hiện mình là người có trách nhiệm và luôn yêu thương tôi.
Nhớ lại ngày còn đang yêu, anh luôn săn đón và quan tâm tôi, tôi không tự hào về bản thân nhưng nói một cách chuẩn xác thì nhan sắc của tôi cũng thuộc vào top đầu của lớp tôi học thời đại học. Có lẽ chính vì điều đó mà không chỉ anh, còn rất nhiều chàng trai khác cũng tìm cách tán tỉnh và lấy lòng tôi. Nhưng không biết có phải do duyên số hay không mà ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy, tôi đã yêu anh. Anh không đẹp trai lắm như bao người đến với tôi và cũng chẳng phải thuộc giới giàu sang để tôi bỏ từ chối bao người để tìm đến anh. Bởi tôi không như một số người con gái khác, tham tiền mà bỏ tình. Điều đơn giản nhất chỉ vì tôi yêu sự chân thành, mộc mạc và giản dị của anh. Anh luôn ân cần chăm sóc tôi, chính điều đó đã làm trái tim tôi rung động.
Khi quyết định cưới anh, dù không có nhiều tiền trong tay nhưng cả hai chúng tôi đều có công việc ổn định nên tôi nghĩ chúng tôi cũng chẳng bao giờ thiếu thốn gì. Và tôi nghĩ đến một ngôi nhà hạnh phúc với chồng và những đứa con. Tôi thầm nghĩ mình sẽ là người phụ nữ hạnh phúc khi được anh ở bên che chở và bảo vệ.
Nhưng rồi dòng đời đổi thay, không ai có thể định đoạt được điều gì tiếp theo sẽ xảy ra, thời gian tôi mang bầu cũng là khoảng thời gian tôi nhận thấy nhiều sự thay đổi ở anh. Trong lúc tôi mang bầu, vì sợ việc "sinh hoạt" vợ chồng sẽ ảnh hưởng tới đứa con trong bụng nên tôi "kiêng cữ" và nói với anh rằng để không bị ảnh hưởng tới con thì trong thời gian tôi mang bầu việc "quan hệ" vợ chồng sẽ phải chấm dứt.
Ban đầu anh phản đối rất quyết liệt, nhưng rồi dần dần tôi thấy anh cũng xuôi theo. Tôi tưởng rằng, anh sẽ "nhịn" nhưng thời gian đó anh hay đi khuya cùng bạn bè, có những hôm đi tới sáng mới về nhà, anh để tôi bụng bầu ở nhà một mình trong căn nhà trống vắng lúc đêm khuya. Không chỉ một ngày mà nhiều ngày trôi qua như thế, tôi hỏi anh lý do về muộn thì anh nói rằng anh đi nhậu nhẹt với bạn bè.
Tôi thủ thỉ tâm sự thì anh coi như không nghe thấy gì hết, anh bỏ ngoài tai tất cả và đâu vẫn vào đó. Tôi sinh nghi rằng anh bồ bịch bên ngoài nhưng rồi những suy nghĩ đó lại nhanh chóng thoát ra khỏi đầu tôi, vì tôi nghĩ anh sẽ chẳng bao giờ đối xử với tôi như vậy.
Nhưng rồi đến ngày tôi trở dạ sinh con, anh cũng bặt tăm, tôi ở nhà một mình chỉ biết kêu cầu hàng xóm đến giúp. Sau khi sinh con, anh chỉ ghé qua rồi đi đâu luôn mà tôi cũng không biết. Bao nhiêu sự ân cần, săn sóc ngày trước anh dành cho tôi đã đi đâu hết, tôi ngậm ngùi một mình ôm con khóc nức nở.
Đến ngày xuất viện, tôi đưa con về nhà, lúc đó tôi như bị sụp đổ và mất niềm tin vào cuộc sống khi chứng kiến cảnh anh và người đàn bà khác đang &'trên giường" với nhau. Thì ra, trong suốt thời gian ấy, anh đã đi "mây mưa" với người đàn bà khác để thỏa mãn dục vọng của mình. Anh không hề có một lời giải thích nào cho tôi mà còn tỏ ra bất mãn. Anh cho rằng tôi để anh "đói" thì anh phải đi tìm người khác, đó là điều bình thường và không có gì lạ cả.
Vì không thể chấp nhận được điều đó nên tôi tỏ ra không hài lòng và giận dữ anh. Anh không hề biết lỗi, không hề nói câu xin lỗi tôi, trái lại còn đổ hết tội lỗi lên đầu tôi và con. Ban đầu là mắng chửi, sau đó là anh động chân động tay với tôi. Anh đã biến thành người hoàn toàn khác, lần đầu tiên anh tát tôi vì tôi nói ra cái việc làm xấu xa của anh với người đàn bà ấy, tôi thực sự không chịu đựng được việc chồng phản bội, bởi tôi có thể bỏ qua cho anh tất cả, riêng điều ấy thì không thể, không một người phụ nữ nào lại chịu chia sẻ chồng mình với người đàn bà khác.
Bị anh tát tôi cảm thấy mình thật tội nghiệp, sinh con vất vả, không được chồng chăm sóc lại còn bị hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần. Sau lần ấy, hễ có mâu thuẫn vợ chồng gì là anh lại dùng bạo lực để giải quyết, anh đánh tôi liên tục, điều mà tôi không bao giờ nghĩ tới anh có thể là một người như vậy. Tôi bắt đầu cảm thấy hối hận và chán ghét cuộc sống vợ chồng với anh. Giờ đây với anh tôi không phải là người vợ đầu gối tay ấp nữa, tôi đã quyết định lý hôn với anh vì không chịu được cảnh anh suốt ngày bồ bịch với người khác, không quan tâm tôi và con, khi trở về nhà thì đánh đập tôi. Tôi và anh ra tòa ly hôn, tôi nghĩ rồi con tôi khi lớn lên nó sẽ hiểu được vì sao mẹ nó phải làm như vậy.
Tưởng rằng sau khi ly hôn, chuyện riêng của tôi sẽ chẳng liên quan gì nhưng anh ta vẫn không chịu buông tha tôi. Thời gian sau ly hôn 3 năm, tôi nuôi con một mình và được một người đàn ông khác quan tâm, chăm sóc, người đàn ông ấy biết hoàn cảnh của 2 mẹ con tôi và chấp nhận ở bên tôi và con. Anh ta biết chuyện, tìm đến và dọa sẽ đánh tôi nếu còn tiếp tục qua lại với người mới ấy.
Tôi mặc kệ anh ta nói vì khi đi lại với người đàn bà khác tôi đâu có phản đối, tôi và anh ta không có quyền xâm phạm đời tư của nhau từ ngày ly hôn đó. Nhưng anh ta đã nói và làm thật, khi tôi tiếp tục đón nhận tình cảm của người mới thì anh ta đến và đánh đập tôi. Đỉnh điểm, có hôm đi nhậu về, anh ta đến đe dọa không được đến với ai khác và đòi quan hệ, tôi cưỡng lại may mắn chạy thoát được.
Cuộc đời tôi rồi không biết sẽ đi về nơi đâu và cũng thật khó để những người như tôi tìm được cho mình một lối thoát.
Theo VNE
Tôi là kẻ ngoại tình đáng khinh Đêm đêm tôi vẫn chờ ngày hạnh phúc được ở bên cô ấy, cũng thấy dằn vặt đau khổ vì bị cô ấy phản bội; nhiều hơn tất cả là thấy tội lỗi với vợ con tôi, chồng con của cô ấy và xã hội. Tôi sinh ra với dáng vẻ thư sinh, trắng trẻo và đẹp trai, tuổi thơ thật đẹp, không...