Trước cơn giận giữ của tôi, bố mẹ vợ chỉ biết ngồi im nhìn tờ xét nghiệm ADN
Anh biết chuyện, ôm lấy chị xin chị tha thứ, anh không muốn làm chị đau, nhưng danh dự, anh buộc phải lấy lại.
Không có được sự đồng ý của bố mẹ chị, nhưng anh chị vẫn quyết tâm lấy nhau nên anh luôn nhận ánh mắt ghẻ lạnh, sự thờ ơ, và thậm chí là xúc phạm của bố mẹ vợ.
Anh, hơn chị 7 tuổi, xét cả về ngoại hình lẫn gia thế anh đều không bằng chị. Anh xuất thân nghèo khó, cơm còn không đủ ăn nhưng những thành tích mà anh đạt được trong cuộc sống không phải chàng trai nào cũng có đủ nghị lực và quyết tâm làm được. Tuy chỉ dừng ở chức vụ nhân viên kinh doanh nhưng sự nhanh nhẹn, hoạt bát, chu đáo trong công việc, lại thân thiện, hòa đồng nên anh rất được mọi người quý mến. Anh vừa học, vừa kiếm tiền đi làm nên sự vất vả, mưa nắng khiến anh già hơn so với tuổi thực rất nhiều. Anh chưa bao giờ dám nghĩ tới tình yêu bởi kinh tế còn chưa vững vàng, bố mẹ ở quê còn khổ. Vậy mà đùng một cái, anh trúng phải tiếng sét ái tình của chị.
Chị, hơn anh về mọi mặt. Xinh đẹp, giỏi giang, thành công hơn, gia thế đương nhiên cũng không tồi. Chẳng ai có thể tin một người như chị lại có thể để mắt tới anh. Nhưng cuộc sống này điều bất ngờ còn nhiều lắm. Sự thân thiện, cùng chính nghị lực của anh đã thu hút chị. Chị thấy anh, chỉ có anh mới xứng đáng làm chồng chị. Chị chủ động tấn công anh. Một người con gái hoàn hảo như chị chẳng mấy mà khiến anh đổ gục. Anh chị yêu nhau trong sự phản đối quyết liệt của bố mẹ chị. Rồi cuối cùng mọi người cũng vẫn phải chấp nhận vì cái thai trong bụng chị đã được hai tháng. Đến chính bản thân anh cũng không ngờ, chỉ duy nhất có một lần anh say mềm người ấy đã giúp anh lấy được chị.
Chợt anh nhớ tới cái đêm say mềm người ấy. Anh tin chị, nhưng anh… (Ảnh minh họa)
Chị sợ anh sống chung một nhà với bố mẹ vợ sẽ nảy sinh mâu thuẫn nên biết cuộc sống ở trọ không được như khi còn ở nhà, chị vẫn chấp nhận. Anh chị đang cố gắng tích cóp mua một căn nhà nhỏ bởi bản thân anh không muốn nhờ nhà vợ. Mà bố mẹ vợ cũng có ưa gì anh đâu. Hễ cứ có anh là bố vợ lại tìm cớ bỏ đi nơi khác, mẹ vợ thì lườm nguýt nên anh gần như hạn chế va chạm, tiếp xúc với họ. Anh cũng đã cố gắng để làm vui lòng bố mẹ vợ nhưng một khi đã không ưa thì dù có cố, kết quả cũng không thu lại được gì.
Rồi con trai anh chào đời, trắng trẻo, đáng yêu. Nhìn con mà anh giấu nổi vui mừng, cuộc đời anh như vậy là quá mãn nguyện. Vậy mà bố mẹ vợ anh lại dội ngay cho anh một gáo nước lạnh:
Video đang HOT
- Cái hạng quê mùa, cục mịch kia thì làm sao mà cho ra sản phẩm hoàn hảo thế này chứ.
Trong câu nói của bố mẹ vợ, anh thừa hiểu ý của họ anh không phải là cha đứa trẻ. Nhưng anh không để tâm tới những điều đó, anh tin chị. Một người như chị, không bao giờ làm cái chuyện đồi bại đó. Nhưng anh càng nhịn thì bố mẹ vợ anh càng lấn tới. Chẳng hiểu bố mẹ vợ anh nói gì với hàng xóm, họ hàng mà đi đâu, người ta cũng nhìn anh với ánh mắt nghi hoặc. Thậm chí anh còn nghe rõ người ta nói sau lưng anh:
- Chắc thằng ấy tham tiền, tham giàu nên biết không phải con mình vẫn cứ lấy. Đàn ông gì mà thấp kém.
Trong lúc anh hả hê với chiến thắng của mình thì ở phía trong, chị đang rơi nước mắt. (Ảnh minh họa)
Nói nhiều quá khiến anh không nghĩ cũng không được. Chợt anh nhớ tới cái đêm say mềm người ấy. Anh tin chị, nhưng anh…
Cầm tờ xét nghiệm ADN trên tay, anh đắc ý. Chị cùng con anh đang ở bên ngoại, lại càng hợp lý, anh lao hết tốc lực đến nhà vợ. Vừa chạm mặt bố mẹ vợ, sau câu chào hỏi xã giao, anh chìa luôn tờ xét nghiệm ADN ra, thẳng thừng:
- Thế này đã đủ chứng minh chưa. Nó là con trai tôi, từ giờ bố mẹ đừng có tìm mọi cách sỉ nhục tôi nữa,
Bố mẹ vợ anh ngồi im nhìn tờ xét nghiệm, không nói được bất cứ câu nào. Họ đâu còn lý do gì để chụp mũ anh nữa. Trong lúc anh hả hê với chiến thắng của mình thì ở phía trong, chị đang rơi nước mắt. Chị thấy bị xúc phạm, bị tổn thương. Đó chẳng phải anh cũng nghi ngờ, cũng không tin vào chị đấy ư. Anh biết chuyện, ôm lấy chị xin chị tha thứ, anh không muốn làm chị đau, nhưng danh dự, anh buộc phải lấy lại. Chỉ có điều, để đạt mục đích mà khiến người mình yêu thương nhất đau khổ, có đáng không?
Theo Blogtamsu
Xét nghiệm ADN đúng vẫn không hề nhận nuôi con
Nếu biết trước được thế này tôi đã bỏ quách đứa trẻ đi từ rất lâu rồi. Nhưng chỉ vì trót tin vào lời hứa nhận con, nhận cháu nên tôi mới để sinh ra nó để giờ đây tôi lại phải đau khổ như thế này..
ảnh minh họa
Sinh ra trong một gia đình ít anh chị em nên tôi rất hiểu thế nào là sinh mệnh và giá trị mạng sống của con người... Hơn nữa tôi cũng đã từng nguyện với mình rằng sẽ không bao giờ được làm gì thất đức kẻo lại ân hận cả đời.
Vậy nhưng cuộc sống đôi khi đưa đẩy chúng ta khó có thể làm theo những gì mình mong muốn, vạch định sẵn ra được.
Cách đây khoảng một năm về trước, sau khi uống một vài ly rượu trong bữa tiệc sinh nhật của bạn trai tôi đã không còn làm chủ bản thân mình nên đã trao sự trong trắng cho người đàn ông mà tôi gọi là người yêu khi đó.
Thật không may cho tôi vì đã dính bầu ngay cái lần sinh hoạt đầu tiên và duy nhất ấy. Có điều rằng vì là lần đầu tiên, với lại trước đó sức khỏe sinh sản của tôi cũng không được tốt lắm nên khi phát hiện ra thì cũng đã được gần 3 tháng.
Biết được như vậy tôi đã nói chuyện với người yêu và cả gia đình anh ấy, cũng mong sao để cùng nhau tìm ra một giải pháp hài hòa, hợp lý cái thai đang được tồn tại trong bụng của tôi.
Khi đó tất cả mọi người đều đi đến thống nhất rằng không thể bỏ đi đứa bé, vì dù sao nó cũng là một sinh linh bé nhỏ... với lại dẫu sao đó cũng là giọt máu của anh và cả gia đình nhà họ.
Có điều họ chỉ nhìn nhận đứa trẻ khi biết chính xác 100% là con cháu nhà mình, tức là sau khi sinh tôi sẽ phải cho cháu đi xét nghiệm AND chính xác thì họ mới nhận cháu về nuôi và cho làm đám cưới.
Trong hoàn cảnh ấy thực sự tôi cảm thấy rất đau lòng, nhưng vì đứa con trong bụng, vả lại tôi cũng không hề muốn làm điều gì đó thất đức nên tôi vẫn đành nghiến răng cam chịu và làm theo điều đó. Cũng chỉ để mong sao sau này con mình sinh ra có được cội nguồn, gốc gác tổ tiên mà thôi.
Thế nhưng khó có thể ai đã đo được lòng người... Trước kia gia đình n hà anhcó nói như vậy, nhưng giờ đây khi tôi đã sinh ra đứa bé thì gia đình họ lại không hề chấp nhận, mặc dù đứa trẻ đã được đi xét nghiệm và đó là máu mủ, huyết thống nhà họ.
Đồng nghĩa với việc đó thì tôi vẫn chỉ là một cô gái chửa hoang và sinh con chứ không hề có chồng và cưới xin gì cả. Và con tôi cũng vậy, trong giấy khai sin tôi cũng vẫn để tên bố, nhưng chưa một lần người bố ấy đến thăm con một cách đoàng hoàng và cũng chưa bao giờ mua được cái gì, hay có trách nhiệm nuôi dưỡng dù là rất nhỏ...
Tôi lại còn nghe nói, anh ta đang chuẩn bị cưới một cô gái khác làm vợ chứ không phải là tôi. Tôi không biết phải làm gì với đứa trẻ bây giờ...
Theo blogtamsu
Cầm tờ xét nghiệm ADN giữa vụ tai nạn kinh hoàng, tôi mới biết mình quá dại dột Lúc đó, tay tôi vẫn cầm tờ giấy xét nghiệm ADN, tờ giấy đã vấy máu và tay tôi vẫn còn run run. Cũng may là vợ con tôi đã được cứu sống chứ không thì tôi hận mình đến chết. Đêm hôm đó, tôi nhớ mình đã gọi cho vợ 30 cuộc điện thoại nhưng không được. Đó là lần đầu tiên...