Trung Quốc đang đẩy Ấn Độ về phía Mỹ
Với các động thái gây hấn trên biên giới gần đây, Trung Quốc đang đẩy Ấn Độ vào vòng tay của Mỹ.
Tổng thống Mỹ Obama và Thủ tướng Ấn Độ M.Singh.
Tổng thống Obama gọi Ấn Độ là “đồng minh tự nhiên”, trong cựu Bộ trưởng Quốc phòng Leon Panetta tuyên bố rằng Ấn Độ là một “trụ cột” trong chiến lược “xoay trục” của Mỹ sang khu vực châu Á-Thái Bình Dương.
Có lẽ lý do quan trọng nhất mà giới chức Mỹ không muốn công khai tuyên bố là sự nổi lên của Trung Quốc. Căng thẳng hiện nay giữa New Delhi và Bắc Kinh bắt nguồn từ cuộc chiến tranh biên giới trong năm 1962. Trong thực tế, tranh chấp giữa hai cường quốc châu Á này là một số ít các cuộc tranh chấp biên giới mà Trung Quốc vẫn chưa giải quyết ổn thỏa. Để theo kịp sức mạnh quân sự ngày càng tăng của Trung Quốc, Ấn Độ đang hiện đại hóa Các lực lượng vũ trang, bớt phụ thuộc vào vũ khí Nga và hướng tới các nguồn cung Âu-Mỹ.
Tàu chiến Ấn Độ.
Những người ủng hộ quan hệ chặt chẽ hơn giữa Washington và New Delhi thường xem Ấn Độ là một cường quốc biển đang trỗi dậy. Với một lực lượng hải quân lớn hơn và trang bị tốt hơn, Ấn Độ có thể giúp tuần tra các tuyến đường biển quan trọng, ngăn chặn hoặc đối phó với các hoạt động buôn lậu, hỗ trợ nhân đạo và phòng chống thiên tai. Tất cả những điều này có thể giúp giảm bớt một số gánh nặng cho Hải quân Mỹ. Không có gì đáng ngạc nhiên, các lĩnh vực như chống cướp biển và nhân đạo là trung tâm quan hệ hợp tác an ninh Mỹ-Ấn Độ.
Video đang HOT
Khốn nỗi, Ấn Độ không phải là một cường quốc biển mà là một cường quốc lục địa. Những thách thức quân sự lớn mà Ấn Độ phải đối mặt đến từ đất liền. Chính vì vậy mà Lục quân Ấn Độ vẫn giữ vai trò chủ đạo – cả về quy mô, ảnh hưởng và phân bổ ngân sách.
Tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc.
Sự cạnh tranh giữa Trung Quốc và Ấn Độ có thể đã bắt đầu trên đất, nhưng hiện đang bắt đầu chuyển sang lĩnh vực hàng hải, đặc biệt khi Bắc Kinh ráo riết tiến vào các đảo quốc và các quốc gia ven bờ Ấn Độ Dương. Xây dựng một “hạm đội biển xanh” mạnh mẽ sẽ cho phép Ấn Độ thể hiện sức mạnh hải quân trong khu vực và xa hơn nữa. Tuy nhiên, điều này lại kích động Trung Quốc tăng gấp đôi nỗ lực hiện đại hóa hải quân, hiện diện quân sự thường trực lớn ở nước ngoài để bảo vệ các tuyến đường biển huyết mạch trước sự đe dọa tiềm ẩn của Hải quân Ấn Độ.
Lãnh thổ Trung Quốc bị bao quanh bởi 14 quốc gia khác nhau, trong đó có các cường quốc và các quốc gia có vũ khí hạt nhân. Trung Quốc đã tiến hành một loạt các cuộc chiến tranh biên giới… không chỉ với Ấn Độ mà còn với Liên Xô và Việt Nam. Những vùng lãnh thổ xa xôi hẻo lánh của Trung Quốc là nơi sinh sống của các sắc tộc thiểu số vốn bất mãn với sự thống trị của người Hán và luôn tiềm ẩn tình trạng bất ổn nội bộ. Việc tiến ra biển của Trung Quốc biển bị hạn chế bởi các chuỗi đảo nằm trong tay các đối thủ tiềm tàng. Lý do chính mà Trung Quốc có thể giảm qui mô của lực lượng bộ binh nó và tăng cường đầu tư vào hải quân và hàng không vũ trụ trong hai thập kỷ qua là nước này không bị phân tâm bởi các mối đe dọa trên đất liền. Khi không phải chi nhiều tiền để nuôi lục quân, Trung Quốc có điều kiện dồn tiền cho các quân chủng không quân, hải quân, vũ trụ và các lực lượng tên lửa chiến lược.
Đây chính là các lực lượng có thể gây ra mối nguy hiểm lớn nhất đối với Mỹ và các nước đồng minh cũng như lợi ích của Mỹ ở nước ngoài. Trong khi đó, Mỹ lại không thể ngăn chặn nổi xu thế này. Chính vì vậy mà Ấn Độ trở thành nước lớn duy nhất có thể có thể đánh lạc hướng sự tập trung ngày càng tăng của Trung Quốc vào việc hiện đại hóa hải quân và hàng không vũ trụ, khiến Bắc Kinh phải chia sẻ các nguồn lực vào việc bảo vệ lãnh thổ trên đất liền.
Đáng chú ý là Ấn Độ đang di chuyển theo hướng này. Để phát triển cơ sở hạ tầng “lưỡng dụng” cho phép quân đội Ấn Độ có thể triển khai lực lượng trên biên giới nhanh hơn Trung Quốc, New Delhi đã bắt đầu tăng cường hiện diện quân sự gần biên giới tranh chấp: đổi mới trang bị khí tài, triển khai máy bay chiến đấu và tên lửa hành trình tiên tiến nhất cũng như thành lập các quân đoàn sơn cước thiện chiến. Các nỗ lực theo hướng này có thể buộc Trung Quốc phải thực hiện một số biện pháp tương đối tốn kém nhưng ít hiệu quả như tăng cường các lực lượng mặt đất và an ninh nội bộ, đầu tư mạnh vào cơ sở hạ tầng giao thông vận tải triển khai một mạng lưới phòng không mạnh mẽ hơn ở khu vực biên giới Tây Nam.
Về phần mình, Mỹ có thể hỗ trợ Ấn Độ theo nhiều cách khác nhau – từ việc chia sẻ thông tin tình báo về việc triển khai quân đội của Trung Quốc gần khu vực biên giới, bán cho Ấn Độ các hệ thống giám sát trên không hiện đại và thậm chí cả máy bay chiến đấu tàng hình… Những động thái này có thể buộc Trung Quốc phải chi rất nhiều nguồn tài lực để thiết lập các hệ thống kiểm soát không lưu và bảo vệ không phận của mình.
Chỉ có điều, Ấn Độ lại không muốn bị biến thành một “trụ cột” trong chiến lược “xoay trục” của Mỹ và cũng không muốn trở thành một quân cờ trên bàn cờ chiến lược toàn cầu Mỹ-Trung. Câu hỏi được đặt ra đối với Ấn Độ là liệu nước này nên tập trung đối phó với sự đe dọa của Trung Quốc trên đất liền hay trên biển?
Theo vietbao
Ấn Độ lập biên đội tàu sân bay khủng vượt cả Trung Quốc
Ngày 30/04, tờ "Đông Phương" đã trích đăng bài viết trên tạp chí Jane's Defence Weekly cho biết, ngày 11/05 tới đây, toàn bộ dàn tiêm kích hạm của Ấn Độ sẽ chính thức được đưa vào biên chế lực lượng hải quân nước này.
Năm 2004, Ấn Độ mua 1 lô 16 chiếc tiêm kích hạm Mig-29 của Nga với tổng trị giá hợp đồng 525 triệu USD. Lô máy bay này còn có 4 chiếc máy bay huấn luyện 2 chỗ ngồi Mig-29KUB.
Số máy bay này sẽ được trang bị trên các tàu sân bay cũ mua của Nga là Vikramaditya. Dự kiến, tàu sân bay có lượng giãn nước 44750 tấn này, sẽ được Nga bàn giao cho Ấn vào tháng 11 năm nay.
Trong giai đoạn từ 2015 đến 2016, không quân Ấn Độ sẽ tiếp nhận thêm 1 lô 29 chiếc Mig-29K/KUB nữa, để trang bị trên tàu sân bay quốc nội đầu tiên của Ấn Độ có lượng giãn nước 40.000 tấn mang tên IAC-1.
Lô máy bay này được Ấn Độ ký hợp đồng mua của Nga năm 2010, trị giá hợp đồng ước tính khoảng 1,2 tỷ USD. Loạt máy bay này sẽ được trang bị radar Doppler đa chức năng và hệ thống quang học, điện tử hiện đại.
Tàu sân bay Ấn Độ INS Vikramaditya
Hàng không mẫu hạm quốc nội đầu tiên của Ấn Độ IAC-1 được đặt tên là Vikrant, dự kiến năm 2017 - 2018 sẽ được biên chế cho lực lượng hải quân. Cùng với Vikramaditya, tàu sân bay này cũng bị chậm trễ so với thời gian biên chế chính thức khoảng 5 năm.
Tháng 3 năm nay, Hải quân Ấn Độ đã gửi thư mời thầu quốc tế trên toàn cầu để mua sắm 5 tàu bảo đảm cho hạm đội (FSP). Loạt tàu bảo đảm này sẽ cung cấp khả năng hỗ trợ hậu cần cho nhóm tàu sân bay, biến Ấn Độ trở thành một trong những cường quốc hải quân biển xa đích thực, vượt trên cả Trung Quốc.
Thư mời thầu công bố các chỉ tiêu kỹ thuật của FSP như sau: chiều dài 200m, lượng giãn nước 40.000 tấn, có khả năng duy trì tốc độ 20 hải lý/h trong điều kiện biển động cấp 3. Biên chế chính thức của FSP gồm 190 thủy thủ, trong đó có 24 sĩ quan, trên tàu có thể biên chế ít nhất 1 chiếc trực thăng đa dụng.
Máy bay huấn luyện Mig-29KUB của không quân Ấn Độ
Hiện nay, hải quân Ấn Độ chỉ có 2 tàu dầu có lượng giãn nước 27.550 tấn do công ty Fenkandini của Italia chế tạo. Biên đội tàu bảo đảm này được đưa vào phục vụ sẽ giúp hải quân Ấn Độ duy trì khả năng tác chiến biển xa của biên đội tàu sân bay.
Đến thời điểm đó hải quân Ấn Độ sẽ có ít nhất 3 tàu sân bay là INS Viraat, INS Vikramaditya, INS Vikrant. Cùng với biên đội tiêm kích hạm Mig-29K tinh nhuệ và lực lượng tàu hộ tống và bảo đảm mạnh mẽ, hải quân Ấn Độ sẽ trở thành cường quốc hải quân lớn nhất châu Á, vượt qua cả Trung Quốc.
Theo ANTD
Triều Tiên đòi được công nhận "cường quốc hạt nhân" Hãng tin Reuters đưa tin, CHDCND Triều Tiên hôm nay, 23/4, yêu cầu được công nhận là "cường quốc hạt nhân", từ chối điều kiện đàm phán của Hoa Kỳ rằng nước này phải từ bỏ chương trình hạt nhân. Sau nhiều tuần căng thẳng trên bán đảo Triều Tiên, gần đây tình hình có vẻ đã dịu bớt. CHDCND Triều Tiên cũng...