Trung, Nhật lao vào cuộc chiến thông tin
Sau khi chi đậm để mua quảng cáo về Senkaku/Điếu Ngư trên các báo lớn của Mỹ, Trung Quốc tố Nhật “ăn cắp” đảo trên báo Pakistan, trong khi Nhật gọi đây là “cuộc chiến tranh về thông tin và luật pháp”.
Quảng cáo của Trung Quốc về Senkaku/Điếu Ngư trên báo Mỹ tuần trước. Ảnh: Kyodo
Want China Times hôm qua cho hay, nhật báo Pakistan Daily Times số ra ngày 2/10 đã dành hai trang để đăng bài viết về chủ quyền của Trung Quốc với nhóm đảo Senkaku/Điếu Ngư.
Bài báo của sứ quán Trung Quốc tại Islamabad chạy dòng tít “Nhật Bản đã ăn cướp Điếu Ngư từ tay Trung Quốc”, trong đó nhấn mạnh rằng “vụ bàn giao bí mật” các đảo ở biển Hoa Đông giữa Mỹ và Nhật Bản năm 1972 là bất hợp pháp, và các đảo trên chưa bao giờ nằm ngoài sự sở hữu của Trung Quốc.
Quảng cáo này là nỗ lực mới nhất của Trung Quốc trong chiến dịch tuyên truyền về chủ quyền với nhóm đảo tranh chấp ra thế giới. Trước đó, tờ báo tiếng Anh chính thức của Trung Quốc là China Daily đã mua hai trang giữa in màu của báo Mỹ New York Times số ra ngày 29/9, theo biểu giá là 250.000 USD, để đăng quảng cáo “chủ quyền Điếu Ngư”.
Tờ Washington Post số ra cùng ngày cũng có một trang quảng cáo khổ lớn do China Daily mua để đăng nội dung “Trung Quốc phản đối các thỏa thuận bí mật với Mỹ về quần đảo này”.
Video đang HOT
Sứ quán Nhật Bản tại Pakistan cho biết Trung Quốc vừa khai màn cuộc chiến tuyên truyền về vấn đề biển đảo ở những nước khác. Pakistan, đồng minh thân cận của Trung Quốc, chỉ là điểm khởi đầu, theo tờ Ming Pao của Hong Kong. Bộ Ngoại giao Trung Quốc hiện chưa lên tiếng về những quảng cáo trên.
Trong khi đó, hãng thông tấn Nhật Bản Kyodo News cho biết Tokyo cũng sẽ tăng cường tuyên truyền quốc tế về chủ quyền với Senkaku/Điếu Ngư.
Ngoại trưởng Nhật Bản Koichiro Genba nhấn mạnh đây là “một cuộc chiến của luật pháp và thông tin”. Nhật Bản cần nêu rõ lập trường của mình trước cộng đồng quốc tế.
Bộ Ngoại giao Nhật Bản cũng công bố một bài viết có nhan đề “Ba sự thật về đảo Senkaku” để tóm lược quan điểm của nước này, nhấn mạnh rằng các đảo là lãnh thổ cố hữu của Nhật Bản theo lịch sử và pháp luật quốc tế. Mục đích của việc quốc hữu hóa các đảo là duy trì ổn định và hòa bình, các động thái bạo lực tại đây bị cấm bất kể lý do nào.
Bộ Ngoại giaoNhật yêu cầu tất cả các nhà ngoại giao tích cực đề cập đến vấn đề này trong các dịp có thể để đối phó với chiến dịch của Trung Quốc.
Khi cuộc chiến thông tin đang được mở rộng, Trung Quốc liên tiếp gửi các tàu tuần tra đến vùng biển gần Senkaku/Điếu Ngư, khiến chính quyền Nhật Bản phải cảnh báo, yêu cầu các tàu rời khỏi khu vực này. Tuy nhiên, phía Bắc Kinh phớt lờ phản ứng của Tokyo và tuyên bố sẽ tiếp tục cử tàu tuần tra các đảo.
Theo VNE
Sự thật sau tấm màng trinh giả
Đêm tân hôn, tôi như kẻ tội đồ chờ ngày phán quyết vì sợ màng trinh giả không thể che đi sự thật.
Trước anh, tôi từng có một mối tình. Một mối tình đủ nồng nhiệt, cuồng si và cả sự buông thả để đánh mất mình. Tôi lao vào cuộc tình ấy, bất chấp mọi bấp bênh chờ tôi phía trước. Tôi dọn về sống cùng anh ta như cặp vợ chồng son trước sự phản đối của rất nhiều người. Với tôi lúc bấy giờ, tình yêu là dâng hiến, là phải sống hết mình. Khoảng thời gian đó, tôi cười nhạo báng khi ai đó nói với tôi về sự "Hối hận". Tôi thấy mọi thứ thật phù phiếm, ngoại trừ tình yêu mà tôi đánh đổi tất cả để theo đuổi.
Nhưng tôi bắt đầu thấm thía ý nghĩa của hai từ Hối hận khi tôi bị phản bội. Hắn bỏ tôi theo một cách phũ phàng nhất mà con người có thể làm cho nhau. Tôi đổ gục. Tôi đã nghĩ mình không thể nào yêu ai thêm một lần nữa. Nhưng cuộc đời, người ta không bao giờ có thể đi hết chữ Ngờ. Tôi lại yêu. Nhưng điều ngang trái là người đàn ông tôi yêu quá tuyệt vời.
Tôi đã từng nghĩ mình sẽ nhắm mắt đưa chân, lấy một gã nào đó cũng dày dạn tình trường, cũng làm cho vài cô gái nào đó đau khổ. Có lẽ sự phóng khoáng đó của hắn ta sẽ cho tôi một cơ hội được chấp nhận khi mà tôi không còn trong trắng. Nhưng người yêu tôi lại là anh. Tôi đã chốn chạy, chốn chạy một người đàn ông quá ư toàn vẹn trong khi tôi biết mình không xứng đáng. Sức mạnh của tình yêu anh dành cho tôi là thứ níu kéo vô cùng mạnh mẽ. Tôi quyết định ở lại với cuộc đời anh, dù tôi biết mình ngàn lần, vạn lần không đáng hướng thứ hạnh phúc đó.
Tôi sợ hãi ngày anh phát hiện ra quá khứ của tôi và tấm màng trinh là giả (Ảnh minh họa)
Càng bên anh, tôi càng sợ phải thừa nhận sự thật đó. Tôi như người đâm lao phải theo lao. Tôi sợ anh sẽ rời xa tôi nếu anh biết sự thật. Tôi biết anh không phải là một kẻ ích kỉ, càng không phải người độc đoán nhưng tôi không muốn mình vẩn đục trước anh. Anh chỉn chu trong cách sống, anh mẫu mực trong chuyện yêu đương. Và đau khổ là dường như trong anh, tôi thật thánh thiện. Có lẽ đó là lỗi tại tôi, tôi có thể là chính mình nhưng tôi không muốn. Điều mà tôi muốn là giấu anh cho bằng được.
Tôi đi vá cái ngàn vàng. Nó giống như việc hồi sinh đời con gái. Trong đầu tôi chỉ nghĩ được điều đó để giũ bỏ quãng đời phía trước mà thôi. Tôi biết, chuyện tôi từng sống với một người đàn ông khác không phải là bí mật. Có vài người bạn thân của tôi biết điều đó và bất cứ lúc nào họ cũng có thể phanh phui sự thật ấy. Nhưng tôi không muốn mất anh, tôi muốn giữ anh lại. Mà để làm được điều đó, trước hết tôi cần phải "vẹn nguyên" còn những chuyện sau đó tôi sẽ dần tính toán. Và rồi chúng tôi cưới.
Đêm tân hôn, tôi hồi hộp như kẻ tội đồ chờ ngày phán quyết. Tôi sợ tấm màng trinh giả mỏng manh không đủ sức che đi sự thật. Tôi vờ vĩnh như mình là kẻ lần đầu biết đến "chuyện ấy". Sự ngô nghê, vụng về giả tạo của tôi cuối cùng cũng qua mặt được anh. Tôi khóc. Có lẽ anh nghĩ tôi khóc vì sợ, vì lần đầu làm chuyện ấy nhưng chỉ có bản thân tôi hiểu được rằng, tôi khóc vì thấy xấu hổ, nhục nhã và tội lỗi. Tôi nhìn thấy trong mắt anh sự mãn nguyện vì cưới được người vợ trinh nguyên. Sự mãn nguyện của anh càng như một sự đả kích quá lớn dành cho tôi.
Tôi nên thú nhận với chồng sự thật hay giấu kín dù là lừa gạt anh ? (Ảnh minh họa)
Đêm tân hôn trót lọt, tôi như người nắm được hạnh phúc trong tay lại càng lo hạnh phúc ấy vỡ vụn. Tôi bắt đầu hoảng loạn trước tất cả những mối nguy hại bao vây cuộc hôn nhân của tôi. Nếu một ai đó trong số những người bạn của tôi nói ra sự thật đó, tôi sẽ mất tất cả. Tôi dè chừng, cảnh giác và lo sợ tát cả mọi người, những người có thể đe dọa cuộc sống của tôi.
Tôi đang sống những ngày đầu của hôn nhân trong một tâm trạng hoảng loạn. Tôi vừa phải đóng vai một chú "thỏ non" ngây thơ mỗi lần cùng chồng làm chuyện đó. Tôi sợ chỉ một chút sơ sẩy để lộ mình đã quá dày dạn chuyện ấy của tôi có thể khiến anh nghi ngờ. Nhưng trên hết là những áp lực tinh thần. Tôi chỉ sợ một ngày nào đó, trong số những kẻ đã từng biết về quá khứ của tôi thì mọi nỗ lực của tôi coi như đổ xuống sông xuống biển.
Những người biết chuyện tôi từng sống thử với bạn trai là những người bạn thân của tôi. Giờ đây, tôi như người bị tra tấn về tinh thần khi phải sống trong sự lo sợ thường trực hàng ngày, hàng giờ. Tôi nửa muốn thú nhận với anh sự thật để giải thoát cho mình. Nhưng nếu tôi làm thế hẳn anh sẽ hận tôi nhiều lắm, vì tôi đã lừa gạt anh. Giá mà ngày yêu tôi đủ dũng cảm thừa nhận có thể tôi đã nhận được sự tha thứ. Nỗi lo sợ ấy khiến tôi càng bấn loạn hơn. Trong tôi có hai luồng suy nghĩ. Một là thành thật với anh và chấp nhận mọi hậu quả. Hai là tới tìm gặp những người bạn kia để cầu xin sự im lặng của họ. Thậm chí nếu để mua sự im lặng ấy tôi cũng không ngần ngại chi trả một khoản tiền. Có thể bằng cách đó tôi vẫn giữ mãi được bí mật cho riêng mình. Tôi nên làm gì lúc này để giữ được hạnh phúc mà tôi thực sự muốn có trong cuộc đời?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xế hộp lao vào container, vợ chồng tử nạn Rạng sáng nay, ôtô Toyota 5 chỗ chạy từ cầu Phú Mỹ về quận 2 (TP HCM), khi tới ngã ba tỉnh lộ 25B đã đâm thẳng vào hông container và bị kẹt cứng dưới gầm xe. Tai nạn khiến vợ chồng ông Nguyễn Văn Bình (47 tuổi) và bà Nguyễn Thị Kim Loan (43 tuổi, cùng ở Đồng Nai) ngồi trên ôtô...