Trót ‘vượt rào’ với chồng của bạn
Tôi đã giấu kín tình cảm khi biết cô ấy yêu anh. Và giờ, dù anh và cô ấy đã cưới nhưng anh vẫn quan tâm, chăm sóc cho tôi.
ảnh minh họa
Năm nay tôi 30 tuổi, làm việc tại Hà Nội. Tôi thật sự không biết phải làm như thế nào nữa. Tôi, cô ấy và anh chơi với nhau từ hồi đại học, tình bạn kéo dài theo năm tháng. Sau khi ra trường, chúng tôi vẫn thường liên lạc với nhau. Cách đây 4 năm, tôi và anh ấy trò chuyện với nhau nhiều hơn. Ban đầu, tôi chỉ nghĩ đó là tình bạn vì chưa bao giờ tôi nghĩ rằng tôi và anh sẽ có tình cảm với nhau. Rất nhiều lần anh nói với tôi rằng: “Nếu ngày nào đó mình có tình cảm với bạn thì sao?”, tôi đều bỏ qua và trêu lại: “Để xem lúc đó thế nào”.
Cách đây 2 năm, người bạn gái kia của chúng tôi lên Hà Nội chơi và gặp lại anh ấy. Tình cảm có thể đã bắt đầu nảy sinh nhưng khi tôi đoán được ra và hỏi thì hai người đều chối. Anh ấy nói rằng coi tôi và cô ấy như nhau, không ai hơn ai cả. Rồi đến một hôm, cô ấy tâm sự là có tình cảm với anh. Cùng lúc đó, tôi nhận ra mình cũng yêu mến anh. Nhưng tôi không nói ra, vẫn hỏi han, chia sẻ với cô ấy.
Video đang HOT
Cô ấy không làm việc ở Hà Nội và khoảng cách này đã khiến cho lòng người dao động. Anh và cô ấy chỉ thỉnh thoảng mới gặp nhau, một tháng hoặc vài tháng một lần. Trong khi đó, anh vẫn quan tâm đến tôi, đưa đón tôi, đưa tôi đi ăn. Những lúc tôi cần, anh đều có mặt, những lúc vui buồn, tôi gọi cho anh, anh đều đến. Anh rất sợ tôi giận. Anh luôn nghe theo lời của tôi. Rất nhiều lần, anh nói bóng là có tình cảm nhưng tôi đã từ chối vì thấy rằng người bạn của mình rất mến anh. Tôi nghĩ nếu tự dưng tôi chấp nhận, khác gì cướp đi người yêu của bạn mình?
Thời gian cứ thế trôi. Đến khi tôi và anh gắn bó với nhau như hình với bóng, tất cả bạn bè của chúng tôi trên này đều nghĩ rằng chúng tôi yêu nhau và họ tán thành cho chúng tôi dù thực tế không phải như vậy. Nhưng tôi không hiểu sao anh có người yêu rồi mà vẫn không từ bỏ tôi, vẫn luôn quan tâm, chăm sóc tôi hàng ngày.
Đến giờ, anh đã lấy người con gái đó với bao sự ngỡ ngàng của mọi người, bạn bè. Còn tôi, anh vẫn quan tâm, vẫn hỏi han, dù không còn gần tôi nữa. Tôi khóc rất nhiều vì không biết bây giờ mình phải làm như thế nào nữa. Chúng tôi đã không dừng lại ở mức là bạn bè thông thường. Chúng tôi đã đi quá giới hạn. Anh cưới vợ đã được nửa năm nhưng chúng tôi vẫn gặp nhau, vẫn liên lạc với nhau.
Có phải tôi đang dần phá vỡ hạnh phúc gia đình của anh ấy? Tôi cần phải làm thế nào để quên anh? Anh đang nghĩ gì, tại sao anh lại đối xử với cả hai người con gái như thế – 1 người là vợ anh, 1 người anh chưa từng nói yêu nhưng quan tâm, chăm sóc như người yêu? Xin hãy giúp tôi giải thoát ra khỏi chuyện này.
Theo Ngoisao
Sống cùng bạn trai 3 năm nhưng chưa vượt rào
Năm đầu sống cùng, anh cố gắng thuyết phục em "vượt rào", em kiên quyết từ chối. Chúng em sống cùng là để chăm sóc, hiểu kỹ con người nhau chứ không phải để thoả mãn sex. Từ đó trở đi, anh không bao giờ có những đòi hỏi như thế.
Ảnh minh họa
Em năm nay 25 tuổi, anh hơn em một tuổi. Chúng em yêu nhau từ thời em còn sinh viên, anh đã đi làm. Trước đó em từng yêu người khác, sớm chia tay vì không tìm được tiếng nói chung, cảm giác bên nhau rất nhàm chán. Tuy nhiên, em với người yêu hiện tại thì khác, có thể chia sẻ mọi điều, sống đúng với bản chất mà không sợ người kia nghĩ gì về mình. Anh rất quan tâm em, luôn chiều chuộng hết mực.
Yêu nhau hơn một năm em chuyển sang sống cùng anh. Chúng em thực sự rất muốn được ở bên chăm sóc nhau. Hai đứa có thể ở bên nhau suốt ngày này đến ngày khác mà không hề cảm thấy nhàm chán, lúc nào cũng có rất nhiều chuyện để chia sẻ. Tuy nhiên, không giống các cặp đôi sống cùng khác (em muốn dùng từ "sống cùng" chứ không phải "sống thử"), chúng em chưa từng đi quá giới hạn. Em nghĩ nhiều người sẽ không tin, nhưng điều đó là sự thực.
Khoảng một năm đầu sống cùng, anh cố gắng thuyết phục em "vượt rào", em kiên quyết từ chối. Chúng em sống cùng là để chăm sóc cho nhau, hiểu kỹ con người nhau chứ không phải để thoả mãn sex. Từ đó trở đi, anh không bao giờ có những đòi hỏi như thế. Đương nhiên hai người yêu nhau ở cạnh không thể tránh khỏi ham muốn, đặc biệt từ anh. Khi đó chúng em sẽ có những cách khác để giải toả giúp anh, nhất quyết không vượt rào.
Tuy vẫn giữ được mình, nhưng em luôn có cảm giác tội lỗi với bố mẹ. Em rất sợ gia đình biết chuyện, từ nhỏ đến lớn em luôn là niềm tin và niềm tự hào của bố mẹ. Nhiều lần em quyết tâm chuyển ra ngoài, thuê phòng riêng, nhưng thuê xong cũng chỉ để đấy, nếu một ngày không được ở bên nhau chúng em sẽ thấy rất khó chịu, Hơn nữa, chúng em cũng không làm gì quá mức. Vậy nên em vẫn cứ đâm đầu vào, lúc nào cũng với suy nghĩ chỉ nốt hôm nay thôi, chỉ nốt tuần này thôi. Vậy là, tuy thuê phòng riêng nhưng đêm nào em cũng ngủ bên nhà anh ấy.
Một điều nữa làm em lo lắng, anh tuy lớn tuổi hơn em, nhưng hiện giờ vẫn chưa ổn định, công việc bấp bênh. Gia đình em cũng không hoàn toàn tán thành mối quan hệ này vì anh kém hơn em nhiều thứ. Hơn nữa, không ai nói trước được tương lai, nhỡ sau này em và anh không đến được với nhau, em lấy người khác làm chồng, người ấy liệu có bao giờ tim rằng em vẫn còn trong trắng?
Em rất thường xuyên tập thể thao và ngày bé cũng nghịch ngợm, vậy nên em không dám chắc mình còn màng trinh không. Nếu chẳng may em vốn sinh ra đã không có, hoặc bị rách khi tập thể thao, như vậy sẽ càng không có căn cứ để chứng mình mình còn trong trắng. Thật sự em đã nghĩ đến vấn đề này rất nhiều, nhưng em là người thiếu quyết đoán, không thể dứt khoát ra ở riêng. Nếu sống bên anh thế này, hiện tại em sẽ cảm thấy rất hạnh phúc, nhưng ngược lại trong đầu em lúc nào cũng có cảm giác tội lỗi và lo lắng cho tương lai.
Theo VNE
Đi khách sạn nhưng không 'vượt rào' Cứ 1 lần/tuần, mình và anh vào khách sạn vì anh muốn ôm mình ở nơi không có người. Xin hãy cho mình một lời khuyên, một lời trách móc hoặc nhiều hơn nữa để mình có thể quay lại. Mình học kinh tế khô cứng lại tệ văn học nên mình xin tóm tắt ngắn gọn câu chuyện của mình như sau,...