Trót nói dối bạn trai là vẫn còn “zin”, giờ phải làm sao?
Bây giờ tôi rất hoang mang, tôi không biết nên làm gì. Tôi muốn được ở bên bạn ấy, nhưng bí mật này khiến tôi cứ thấp thỏm, cảm giác như thể tôi đang giả tạo, giả vờ ngây thơ trước người con trai yêu tôi.
Ảnh minh họa
Năm nay tôi 22 tuổi và tôi đang thực sự rất bế tắc, tôi không đủ can đảm để chia sẻ chuyện của tôi cho những người xung quanh, bởi trong mắt họ tôi là 1 cô gái ngoan ngoãn, hiền lành.
Mối tình đầu của tôi, chúng tôi yêu nhau được 4 năm. Anh đối với tôi rất tốt, tôi luôn hạnh phúc khi có anh, tôi hoàn toàn tin tưởng anh.
2 năm sau, tôi đã trao sự trong trắng của mình cho anh. Tôi đã không hề hối hận, vì anh trân trọng điều đó, anh càng cố gắng chăm sóc cho tôi, bảo vệ tôi.
Nhưng sự quan tâm của anh cứ thưa dần, anh khiến tôi mất đi cảm giác an toàn, rồi anh nói muốn chia tay. Anh lại quen 1 người con gái khác. Tôi thất vọng, tôi suy sụp vì những điều đó. Chúng tôi bắt đầu cãi vã.
Video đang HOT
Rồi một hôm tôi đang đi sinh nhật bạn, thì anh nhắn tin nói: em đừng nghĩ ngoài em ra thì anh không còn yêu ai được, trên đời này có rất nhiều người con gái hơn em, em cứ đợi đấy.
Tôi đã không ngăn được những giọt nước mắt trước sự vô tình ấy của anh, tôi rất hận anh. Tôi muốn cho anh biết rằng điều gì anh làm được tôi cũng sẽ làm được, tôi chán nản, tôi mang tâm trạng chán nản và sự thù ghét ấy đi gặp 1 người bạn, người đã từng rất yêu tôi.
Ban đầu tôi chỉ định chia sẻ với 1 người hiểu mình, nhưng tôi lại sai lầm khi đã quan hệ với người bạn ấy. Tôi vô cùng hối hận và sau đó tôi trốn tránh gặp bạn đó. Tôi mang cảm giác tội lỗi với anh, tôi trở về bên anh, cố gắng để chuộc lại lỗi của mình.
Nhưng cách đây 3 tháng, tôi phát hiện ra trước đây anh đã phản bội tôi, anh còn có người con gái khác, anh đã dẫn cô ta về gặp gia đình, bạn bè. Trong khi đó anh vẫn nói lời dịu ngọt với tôi, mặc dù anh không dành nhiều thời gian cho tôi. Tôi thấy mình thật ngu ngốc khi không hay biết gì về chuyện của họ. Khi tôi nói chuyên với anh, anh đã nói sẽ không bao giờ như vậy nữa, anh sẽ bù đắp cho tôi, chứng minh cho tôi thấy anh đã thay đổi, anh rất yêu tôi, anh muốn cưới tôi.
Tôi đã rất đau khổ, suốt ngày chìm đắm trong những lời người con gái kia nói về chuyện tình của họ, tôi đã thèm được anh ôm biết bao để những tủi hờn trong tôi tan biến, nhưng anh không như vậy. Nếu tôi nhắc đến người con gái kia thì anh sẽ lập tức im lặng, không an ủi, không vỗ về tôi.
Tôi cứ chìm vào cảm giác “không ai quan tâm, chia sẻ” như vậy.
Và một hôm online, tôi đã tâm sự với 1 người bạn cấp 3 của tôi. Bạn ấy đã đưa ra những lời khuyên khiến tôi thực sự cảm thấy mình thật may mắn vì có 1 ng bạn như vậy. Bạn ấy không hề đứng về phe tôi, mà ngược lại, lại khiến tôi nhận ra mình đang ích kỉ. Chúng tôi thường xuyên nói chuyện qua internet, vì bạn ấy đang du học bên Mĩ. Hầu như ngày nào chúng tôi cũng nói chuyện, rất vui vẻ.
Còn anh, tôi đã quyết định chia tay anh, dù tôi vẫn yêu anh, nhưng lòng tin trong tôi đã mất rồi. Tôi tâm sự tất cả với người bạn kia, bạn ấy đã 1 lần hỏi tôi “Cậu và hắn chưa đi qua giới hạn chứ? Chỉ cần chưa đi quá giới hạn thì cậu không có gì phải hối hận, lo sợ cả”. Tôi căm ghét bản thân mình lắm vì đã gõ 1 điều dối trá: “Tất nhiên là chưa rồi”.
Dần dần câu chuyện của chúng tôi có những lời tình cảm hơn, cứ như chúng tôi là 1 đôi vậy. Tình cảm 2 đứa cũng bắt đầu không còn đơn giản là 2 người bạn cũ nữa.
Gần đây, bạn ấy đã nói yêu tôi, muốn tôi chấp nhận tình cảm này, tôi biết mình cũng thích bạn ấy mất rồi. Nhưng tôi không còn là 1 người con gái trong trắng nữa, tôi không bao giờ được bạn ấy tôn trọng nếu bạn ấy biết sự thật này.
Bây giờ tôi rất hoang mang, tôi không biết nên làm gì. Tôi muốn được ở bên bạn ấy, nhưng tôi cứ im lặng với bí mật này khiến mỗi ngày tôi đều thấp thỏm, cảm giác tội lỗi bao trùm, cảm giác như thể tôi đang giả tạo, giả vờ ngây thơ trước người con trai yêu tôi. Tôi thật sự không biết phải làm gì?
Theo VNE
Vợ tôi đi lấy chồng
Ngày mai, vợ tôi sẽ lên xe hoa về nhà chồng, làm vợ của người ta. Giờ phút ấy với vợ mà nói thật thiêng liêng và trọng đại, nhưng với tôi, đó chỉ là một ngày đau khổ và đầy nước mắt.
Yêu nhau 3 năm, cuối cùng chúng tôi cũng cưới nhau. Thêm 3 năm nữa, chúng tôi chưa thể có con và mọi chuyện trở nên phức tạp hơn nhiều. Suốt thời gian đó, tôi bị stress nặng vì nguyên nhân của chuyện này, chính là do tôi. Thời gian đầu, khi biết mình không thể sinh con, tôi đã đau khổ rất nhiều. Tôi cố gắng tự động viên mình phải tin vào bản thân, phải cố gắng kiên trì vì biết đâu, một ngày nào đó, tôi sẽ có hi vọng.
Nhưng thời gian đã 3 năm, tôi đã che đậy chuyện này với cả gia đình, bạn bè quá lâu. Và vợ tôi luôn phải chịu trận, chịu điều tiếng và mọi lời xì xào từ mọi người xung quanh. Ai cũng thắc mắc nguyên nhân vì sao, chắc lại do vợ tôi này kia. Nhiều khi muốn bảo vệ vợ mà tôi không đành lòng.
Nhưng tôi nghĩ rất nhiều, mình không thể sống ích kỉ như vậy được, phải cho cả nhà biết chuyện này, để mọi người hiểu và thông cảm cho vợ tôi. Khi tôi công khai chuyện mình vô sinh, cả nhà tôi choáng váng, ai cũng ngạc nhiên vì không thể tin nổi vào tai mình. Trước giờ, dù chưa tìm hiểu nhưng mọi người vẫn cho đó là lỗi của vợ tôi, nên cô ấy đã chịu nhiều ấm ức.
Sau thời gian đó, tôi quyết định từ bỏ cuộc hôn nhân này, từ bỏ người vợ hiền mà tôi yêu thương. Dù cô ấy đã cam chịu, hi sinh vì tôi nhưng tôi không còn cách nào khác, giữ cô ấy ở bên mình thật là ích kỉ, tôi không tài nào làm như thế nữa.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi chia tay trong nước mắt, dù vậy, cô ấy cũng phải tìm cho mình con đường riêng. Là phụ nữ, ai chẳng muốn sinh con, chẳng muốn có được người gọi mình là mẹ. Vợ tôi cũng vậy, cô ấy cần một mái ấm, một người đàn ông cho cô ấy được làm mẹ của các con. Ngày đó, cả hai chúng tôi đều khóc rất nhiều nhưng cuộc sống là vậy, dù có bao dung thế nào cũng không thể nào chấp nhận người chồng vô sinh như tôi được, nhất là khi cô ấy còn quá trẻ.
Ngày mai, cô ấy lên xe hoa về nhà chồng mà lòng tôi đau như cắt. Đã hơn 1 năm chúng tôi chia tay nhau, cô ấy cũng đã quên tôi và tìm vui bên tình mới. Nghe nói, cô ấy đã có bầu. Thật là hạnh phúc biết bao, giá như tôi cũng có cảm giác khi biết tin vợ mình có bầu. Có lẽ, cả đời này cũng không thể được.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. Còn cách nào khác đâu, chúng tôi không thuộc về nhau, cô ấy xứng đáng được hạnh phúc. Cầu chúc cho vợ tôi được vui vẻ, sống thoải mái bên người chồng mà cô ấy đã chọn cùng với những đứa con yêu...
Theo VNE
Đàn bà khôn không giữ ví chồng Đàn bà muốn quản được chồng, đừng chỉ chăm chăm vào cái ví tiền... Đàn bà muốn quản được chồng không phải là quản kinh tế, quản tiền nong, quản giờ giấc và các mối quan hệ của chồng. Những điều ấy tuyệt đối cấm kị đối với hạnh phúc gia đình, bởi người đàn ông sẽ chỉ càng cảm thấy bị kìm...