Trót để vợ lọt vào “mắt xanh” của sếp
Trót để vợ lọt vào “mắt xanh” của sếp. Chỉ vì một hành động tưởng như bình thường mà tôi đã để vợ lọt vào mắt xanh của sếp. Giờ thì tôi phải làm sao đây?
Vợ tôi đẹp, dĩ nhiên là tôi rất tự hào về điều đó nên thường xuyên khoe hình cô ấy trên Facebook. Nói thật là hằng ngày cứ đọc những lời bình luận của mọi người khen vợ tôi xinh, thông minh, hai vợ chồng xứng đôi tôi cũng thích thú lắm. Trong số đám bạn học mấy ai được như tôi, có công việc ổn định, có nhà cửa, có vợ đẹp. Nói chung là tôi gần như có đầy đủ mọi thứ.
Cuối năm, công ty tôi tổ chức một bữa tiệc tại khách sạn sang trọng và khuyến khích nhân viên mang vợ/chồng đến để giao lưu, làm quen, nhằm tăng thêm sự gắn bó, đoàn kết giữa mọi người trong công ty. Tôi hý hửng lắm, cuối cùng cũng có dịp để khoe vợ công khai. Hôm đó sau khi tan làm, tôi phóng như bay về nhà đèo vợ đi mua váy hiệu. Tôi không ngần ngại chi tiền sắm cho vợ một chiếc váy sequin xẻ tà cực đắt. Tôi muốn tại bữa tiệc hôm đó, vợ mình phải là nữ hoàng của đêm tiệc.
Đúng như mong đợi của tôi, buổi tối hôm đó vợ tôi trông rất lộng lẫy. Tôi tự tay lái xe dắt tay vợ đến khách sạn. Khi vợ chồng tôi bước vào, hàng trăm cặp mắt đổ dồn về phía vợ chồng tôi. Ai cũng xuýt xoa khen ngợi. Mấy ông đồng nghiệp của tôi cứ lải nhải mãi điệp khúc: “Tôi không ngờ vợ ông lại đẹp đến thế. Sao giờ mới dắt cô ấy đến?”. Phải nói rằng, tôi cứ sướng rơn khi nghe những lời tang bốc như vậy.
Trót để vợ lọt vào “mắt xanh” của sếp. Ảnh minh họa
Đang đứng quây quần với mấy trưởng phòng thì tôi nghe có tiếng nói lơ lớ ở phía sau. Quay ra mới thấy ông sếp Tây cực kỳ điển trai của mình đang nói chuyện với vợ tôi. Micheal – sếp tôi là một người cực kỳ giỏi. Anh ta sang Việt Nam mới 3 năm nhưng đã nói được tiếng Việt. Micheal nói rằng, anh chưa gặp người phụ nữ nào xinh đẹp như vợ tôi. Micheal còn chủ động xin số điện thoại của vợ tôi và hôn tay cô ấy.
Video đang HOT
Quả thực lúc đó tôi cũng ghen lắm, nhưng nghĩ rằng, đó là phép lịch sự và là thói quen của người nước ngoài nên cũng bỏ qua. Đến khi vũ hội của bữa tiệc diễn ra, Micheal lại chủ động ra mời vợ tôi nhảy. Lúc này tôi cũng không có cách nào để ngăn cản chuyện đó vì tôi không biết nhảy. Thế là tôi đành cắn răng nhìn vợ bị ông sếp của mình ôm ấp tình tứ.
Tiệc tàn lúc 12h đêm, tôi tìm mãi không thấy vợ đâu. Đang cuống cuồng tìm thì tôi thấy nàng đang đứng cười khúc khích với ông sếp Tây ở góc khuất của đại sảnh. Tôi tiến tới nắm tay vợ, xin phép sếp lịch sự rồi kéo nàng về. Trong khi lái xe, tôi tỏ thái độ bực dọc vô cùng, nhưng nàng thì cứ mỉm cười tủm tỉm suốt.
Bẵng đi một thời gian, tôi tá hỏa khi thấy ông sếp của mình vào comment trên Facebook của vợ. Không biết tại sao một người cả đời không dùng mạng xã hội như sếp tôi lại phá lệ như thế. Mà vợ tôi cũng siêng post ảnh lên Facebook để nhận được nhiều lời khen lắm. Quả thật từ trước đến nay, tôi cũng tôn trọng tự do của vợ, thế nên bây giờ tôi không biết làm cách nào để cấm cô ấy cả.
Rồi vợ tôi hay đi sớm về muộn và lúc nào cũng ăn diện, trang điểm lộng lẫy. Tôi hỏi thì nàng bảo đi ăn uống với bạn thôi. Nhưng sau hôm tôi bắt quả tang cô ấy bước xuống từ xe của sếp tôi thì tôi hoàn toàn vỡ mộng.
Tôi căn vặn vợ, bắt cô ấy phải khai ra hết mọi chuyện. Nhưng vợ tôi chỉ bình thản bảo rằng, mình yêu ông sếp Tây đó và muốn chung sống với ông ta. Cô ấy còn bảo rằng, Micheal đã bắt đầu làm giấy tờ để chuẩn bị kết hôn với vợ tôi, chỉ chờ vợ tôi làm thủ tục ly hôn nữa là xong. Sau đó, hai người sẽ về Mỹ sống.
Tôi nghe vợ nói mà điếng người. Tôi không biết phải làm gì khi thấy vợ ngồi vào bàn viết đơn ly hôn. Không ngờ tôi đã mất cô ấy chỉ sau buổi tiệc cuối năm định mệnh đó.
Theo Tapchidanong
Nhờ chuyến du lịch "bão táp" mới biết khả năng lợi hại của cô vợ cục mịch nhà tôi
Tôi há hốc mồm vì kinh ngạc. May mà cô vợ cục mịch của tôi đã phòng trừ hết mọi trường hợp nên cuối cùng chúng tôi cũng đến được khách sạn.
Trong mắt tôi, vợ tôi là một người cục mịch chính hiệu. Cô ấy không giỏi ăn nói, cũng chẳng biết ăn mặc. Ngồi ăn cơm cùng nhau, trong khi tôi bàn luận đủ chuyện trên trời dưới biển thì cô ấy cứ im im ăn sạch thức ăn. Tôi mà có hỏi gì liên quan đến chuyện ngoài xã hội thì vợ tôi cũng trả lời: "Em không biết".
Thế là trong nhà, tôi luôn là người độc thoại. Vợ chồng tôi chưa có con, lại là nhân viên làm việc trong ngành ngân hàng, đáng ra với vị trí công việc như thế, vợ tôi phải là người năng động, hiểu biết mới đúng, đằng này, vợ tôi lại như người trên trời rơi xuống, không nói không rằng. Cuộc vui nào vợ tôi cũng ngồi im thin thít rồi ăn uống "tẹt ga". Cảm giác như vợ tôi chỉ biết có ăn, còn lại mọi chuyện khác cô ấy chẳng thèm để tâm.
(Ảnh minh họa)
Sau khoảng thời gian miệt mài với công việc, tôi quyết định sẽ đi du lịch nước ngoài cùng vợ để xả hơi. Sau khi đặt vé xong xuôi, tôi tự tay chuẩn bị đồ đạc vì cảm giác không tin tưởng ở vợ, trong khi tôi tất bật thì vợ tôi cứ đủng đỉnh. Ngày khởi hành, vợ tôi cũng chẳng tỏ ra háo hức hay vui vẻ gì. Cô ấy cứ bình thản như thường. Trong khi người khác đi nước ngoài thì khoe khắp thì vợ tôi lại chẳng nói câu gì, cô ấy vẫn mặc quần jeans, áo pull rồi khoác áo phao to sụ.
Lên máy bay, tôi mới nhớ ra là mình đã để quên cuốn sổ ghi chép về khách sạn nơi chúng tôi sẽ đến nghỉ ở Pháp. Cả tên khách sạn và số điện thoại ghi trong đó tôi cũng không tài nào nhớ nổi. Đang bấn loạn kể cho vợ nghe thì cô vợ cục mịch của tôi lại nhắm mắt đọc vanh vách tên khách sạn rồi bình thản lôi điện thoại ra cho tôi xem những hình ảnh cô ấy đã chụp lại từ cuốn sổ tay của tôi.
Tôi há hốc mồm vì kinh ngạc. May mà cô vợ cục mịch của tôi đã phòng trừ hết mọi trường hợp nên cuối cùng chúng tôi cũng đến được khách sạn. Giờ phải tự lo liệu hết mới thấy mình dại vì không đặt tour. Đến nơi, đi thưởng ngoạn chưa đầy một ngày thì tôi lại lăn ra ốm, tiếng Anh của tôi cũng chỉ đủ dùng, tiếng Pháp thì hầu như chỉ biết mỗi câu: "Xin chào". Tôi đang lo lắng tột độ thì thấy vợ quay sang nhân viên khách sạn nói chuyện bằng tiếng Pháp vèo vèo. Một lúc sau, tôi được đưa đến phòng khám.
Tôi thấy vợ mình nói chuyện với bác sỹ rất lâu. Từ khi yêu đến khi cưới, tôi không hề biết vợ mình sành tiếng Pháp, chỉ đến khi được mục sở thị khả năng đó của nàng với người nước ngoài, tôi mới thầm cảm phục. Tối đó, khi tôi đang nằm ở phòng thì anh phục vụ đưa đồ ăn vào, tôi hỏi anh ta vài câu xã giao bằng tiếng Anh thì nghe anh ta nói rằng, hầu hết nhân viên khách sạn đều khen tôi tốt số vì có một cô vợ xinh và giỏi giang như vậy.
(Ảnh minh họa)
Tôi nghe anh phục vụ khen mà thấy mát ruột vô cùng. Tôi lò dò đi xuống sảnh gọi vợ lên ăn tối thì thấy nàng đang đứng nói chuyện với một người đàn ông cực điển trai, mặc complet sang trọng. Gã đó sau vài câu nói còn đưa tay ra nắm tay vợ tôi, không những thế, gã ta còn hôn tay vợ tôi nữa chứ. Máu ghen nổi lên, tôi chạy xuống nói với anh ta bằng tiếng Anh một câu ngụ ý muốn anh ta bỏ tay ra khỏi người vợ tôi. Lúc đó, gã đàn ông này mới nói câu xin lỗi rất lịch sự rồi khen vợ tôi xinh, thông minh.
Chuyến du lịch của tôi không hề thuận lợi, đến khi ra sân bay về nước, tôi cũng bị nhân viên an ninh chặn lại hoạnh họe. Những tưởng ra nước ngoài để hưởng thụ, nghỉ ngơi, nào ngờ tôi chỉ toàn chuốc bực vào người. Khi đó, vợ tôi mới xuất hiện với nụ cười tươi rói rồi từ tốn trình bày bằng tiếng Pháp. Một lúc sau, nhân viên an ninh đã lịch sự mời tôi qua cổng.
Sau chuyến du lịch "bão táp" ấy, tôi đã nhìn vợ bằng con mắt khác. Trong mắt tôi, vợ tôi đã không còn là cô vợ cục mịch nữa mà là cô vợ thông minh và tự tin. Tôi cũng hiểu rằng, vợ tôi ít nói và không muốn phô trương kiến thức chứ không phải là cô ấy không biết gì. Cũng từ đó, tôi bớt hẳn cái thói thích chứng tỏ trước mặt vợ.
Theo Blogtamsu
Tôi hốt hoảng "cưa" lại vợ sau khi thấy gã hàng xóm làm điều đó Tôi đi phía sau, thấy hai người vừa đi vừa nói chuyện rất rôm rả. Gã hàng xóm còn liên tục khen vợ tôi xinh, giỏi giang và đảm đang các thứ. Nói tóm lại, trong mắt hắn ta thì vợ tôi hoàn toàn là một phụ nữ "đẹp không tỳ vết". Người ta bảo đàn ông cưới được vợ rồi thì xem...