Trót buông lời chê chồng kém cỏi, 3 tháng sau anh dẫn về cô nhân tình “ễnh bụng”
Dắt cô ta về, chính anh cũng run run khi đứng trước mặt tôi. Anh lắp bắp nói lời xin lỗi và cầu mong tôi cứu anh khỏi phi vụ lần này. Anh không thể tự mình xoay xở với sự phạt vạ của cô gái đã vì anh mà có bầu.
Vậy là sau gần 10 năm chung sống, giờ đây, bao nhiêu vốn liếng, của cải làm ra dành dụm được tôi đã phải rút sạch để… lo cho người tình của chồng. Chúng tôi thuê cho cô ấy một căn chung cư nho nhỏ, chu cấp tiền chi tiêu, sinh hoạt hàng tháng, rồi tiền dưỡng thai, khám thai. Từ giờ cho tới ngày cô ấy đẻ, mọi thứ trách nhiệm vợ chồng tôi sẽ lo hết.
Có nhiều người bảo tôi quá nhu nhược khi đã hành xử như vậy. Ai đời biết chồng phản bội, thậm chí còn làm cô gái khác chửa ễnh ra mà còn đi rút hết tiết kiệm để lo cho cô ta mẹ tròn con vuông, cấp vốn cho cô ta sinh sống.
Nhưng chỉ có mình tôi hiểu, tôi làm thế vì chính bản thân tôi đã thấy mình sai. Tôi đã vô tình đẩy chồng vào sự chán nản, khiến anh cay cú và hành động không đúng.
Tôi đã vô tình đẩy chồng vào sự chán nản, khiến anh cay cú và hành động không đúng. (Ảnh minh họa)
Câu chuyện đó xảy ra cách đây khoảng 4 tháng. Thời điểm ấy, tôi đang làm việc với một người sếp mới ra ngoài này công tác. Thú thật, tôi cũng có đôi chút rung động, bị “say nắng” người đàn ông đó.
Anh lịch lãm, hào hoa, tài giỏi và cực kì ân cần với phụ nữ. Trong khi đó, chồng tôi tốt nhưng tính anh cục mịch, quê mùa và không tinh tế. Cuộc sống hôn nhân kéo dài lâu lại càng làm cho tình cảm vợ chồng thêm nhạt nhòa.
Tôi thừa nhận mình đã bị cuốn vào mối quan hệ đó. Mặc dù tôi và người đàn ông ấy chưa hề làm gì sai hay quá giới hạn, nhưng trong thâm tâm tôi biết mình có chút ngoại tình tư tưởng.
Sự việc bị lớn chuyện lên khi chồng tôi vô tình phát hiện ra đoạn tâm sự tôi kể với chị gái. Anh rất buồn. Anh đã tra khảo và trách cứ tôi. Từ trước đến nay lúc nào anh cũng chỉ biết đến vợ con thôi, vậy mà cuối cùng tôi lại đi tơ tưởng người khác.
Lúc đó, tôi đang say men tình ái nên cũng không nghĩ ngợi nhiều. Tôi lớn tiếng cãi lại anh, thậm chí còn buông những câu khinh thường, coi rẻ anh. Chồng tôi là người đàn ông tử tế, anh tuyệt nhiên không đánh vợ mà chỉ im lặng và buồn. Anh bảo sẽ cho tôi thời gian suy nghĩ… Nhưng tôi biết, anh đau khổ lắm vì từ trước đến nay chồng chỉ yêu tôi mà thôi.
Video đang HOT
Tôi “say nắng” người đàn ông khác nên về nhà chê chồng kém cỏi (Ảnh minh họa)
Sau khoảng hơn 2 tháng ngập chìm trong thứ tình cảm đơn phương, hâm mộ người đàn ông kia, tôi thoát ra được. Chính mắt tôi bắt gặp cảnh anh ta tát cô vợ tới mức nhập viện và tôi sực tỉnh. Thì ra, những gã đàn ông bóng bẩy bên ngoài chưa hẳn đã tốt.
Tôi thở phào nhẹ nhõm vì cảm thấy may mắn khi vẫn còn giữ được mình. Tôi tự nhủ sẽ xin lỗi chồng, sửa sai và vun vén cho gia đình nhỏ của mình. Tôi ý thức được rằng thời gian qua tôi đã xao nhãng tất cả mọi thứ. Thậm chí còn có lúc nghĩ muốn mặc kệ cái gia đình này.
Nhưng khi mà tôi nhận ra sai lầm thì cũng là lúc gia đình tôi phải đối diện với sóng gió. 3 tháng sau ngày tôi và anh cãi cự lớn, anh dắt về một cô gái. Anh bảo chính cái đêm mà tôi chửi rủa, chê anh kém cỏi, không hào hoa, lịch lãm, anh đã phẫn uất, ra ngoài và đi chơi với cô gái này.
Cô này là em của một người bạn, thầm thích anh lâu rồi. Họ đến với nhau chóng vánh và không nghĩ ngợi gì nhiều. Kết quả, giờ cô ấy có bầu. Anh vẫn không muốn ly hôn nên đã quyết định công khai mọi chuyện và về xin lỗi tôi. Anh cho tôi quyền quyết định, nếu tôi bỏ anh, anh cũng sẽ chấp nhận.
Tôi choáng khi biết mới chỉ vài tháng, chồng đã làm cô gái khác có bầu (Ảnh minh họa)
Tôi dành thời gian 3 ngày để suy nghĩ và tôi nhận ra tình cảm chồng dành cho mình. Tôi cũng hiểu mình đã sai trước anh dù hậu quả mà anh tạo ra thì lớn hơn nhiều. Tôi quyết định tha thứ và cùng anh khắc phục hậu quả.
Cô gái kia nói muốn giữ đứa con lại, chúng tôi chấp nhận. Tôi thuê cho cô ấy nơi ở, chăm sóc thời gian cô ấy mang bầu… Cô ấy bảo cũng muốn làm mẹ đơn thân, nên sau khi sinh sẽ rời đi chỗ khác. Chúng tôi làm hết sức có thể đểbù đắp cho mẹ con cô ấy vì tôi thấy cô ấy đáng thương hơn đáng trách.
Hiện tại, cô ấy cũng sắp đến ngày sinh rồi. Tôi hoàn toàn không ghen tuông hay trách cứ gì, tôi chỉ biết cố gắng lo chu toàn cho mẹ con cô ấy, đợi bao giờ cứng cáp thì cô ấy tự lo liệu cuộc đời mình. Câu chuyện của gia đình tôi người bên ngoài ai cũng biết. Họ cứ bảo tôi kì lạ. Nhưng tôi cảm ơn chồng khi anh đã giấu kín nguồn cơn, luôn chỉ nhận cái sai về mình và bảo vệ tôi đến cùng, giữ hình ảnh tốt nhất về tôi trong mắt mọi người.
Theo Eva
Ai mới là món nợ?
Khi biết con trai mình nuôi "mèo hoang", lần đầu tiên bác chủ động gọi điện cho chị và té tát: "Chị xem lại chị đi, làm sao để chồng nó chán? Nó như thế đâu phải do lỗi mình nó, con trai tôi từ bé..."
Bac gai đên nha, chia cho bô me tôi xem tin nhăn trong điên thoai va nươc măt ngăn dai than: "Tôi đa lam gi nên tôi đê no trơ măt ria roi. Nêu biêt co loai con dâu thê nay, tôi đa không cho thăng Đoàn lây no".
Măc kê hai ba noi chuyên, tôi bo ra ngoai sân, nghe bac gai noi vây ai cung se nghi bac co cô con dâu ghê gơm. Ngươi ta noi, ơ trong chăn mơi biêt chăn co rân, nhưng không cân ơ trong nha cung biêt bac thê nao.
Anh Đoàn la con trai ca, sau con ba cô em gai, la đich tôn nên anh gân như la ông vua con. Nghe bao năm anh sau tuôi, giưa đam cô, không biêt co ai trêu gi anh ma anh đa gao toang: "Ông la trương ho đây!". Ngac nhiên la nhưng ngươi lơn chi cươi, co ngươi con hua theo: "Vâng, chao ông trương ho!".
Chỉ có con trai mẹ là nhất. Ảnh minh họa
Lơn lên, anh đi hoc rôi đi lam ơ miên Nam, anh quen chi dâu trong ây, bac giay nay bao gai miên Nam ăn trăng măc trơn. Anh đưa chi vê ra măt, suôt ba ngay bac không noi vơi chi câu nao, chi xoăn xuyt chăm soc con trai. Nghe bao sau lân ây chi chia tay anh, vi me anh bong gio chê chi nho như con chim chich rôi đe con cái sao, hai nưa nha chi co bôn chi em gai, ma nha nay phai ra đươc thăng đich tôn..., nhưng anh nai ni, hoăc co thê do duyên sô, chi lai xiêu lòng va ho nên vơ nên chông.
Vơ chông công nhân, têt nao anh chi cung vê, thơi nha ai cung con cai "sut von tơ" thi nha bac đa co ôn ap, têt ây nha bac sang nhât lang, bac hô hơi khoe, con trai tôi mua biêu đây.
He năm sau anh chi co thăng cu bu bâm, nha bac co thêm quat trân, têt năm ây đôi tivi mau. Bac khoe thăng đich tôn giông hêt bô mơi đươc như thê. Thâm chi nha co khach, chi dâu phai xuông nha tôi ngu nhơ con anh vơi thăng nho ngu lai nha đê bac tiên khoe con chau.
Nhưng đêm ây, tôi mơi biêt anh chi vân ơ nha thuê, môi thang phai nuôi môt cô em đang hoc đai hoc phu bô me vi anh noi bô me lo cho anh ăn hoc, anh phai có trách nhiệm nuôi lại em. Chưa kể hè phải lo vé tàu xe cho ba cô em về quê thăm bố mẹ, anh chị phải cho thằng nhỏ về quê thăm ông bà nội một năm hai lần, lương hai vợ chồng thêm đứa con nhỏ làm gì có dư, bố mẹ chị cứ nay cho vay, mai cho mượn.
Tôi hỏi anh chị còn thiếu thốn, sao phải sắm sửa cho hai bác ở nhà dữ vậy. Ở quê người ta vẫn đun rơm rạ, nhà bác bếp ga nồi cơm điện, tủ lạnh không thua gì thành phố. Chị thở dài: "Bố mẹ muốn thế, cứ gọi điện nói thằng ấy nhà kia hôm qua mới mua thứ gì đó biếu bố mẹ, con người ta cũng có ăn có học, đâu như...", tôi im lặng, với hai bác, con trai bác là trời, con dâu tu mấy đời mới lấy được con trai bác nên phải có bổn phận báo hiếu cho bố mẹ chồng. Người làng chưa hề nghe hai bác khoe con dâu bao giờ, gì cũng chỉ con trai tôi, thằng cháu đích tôn nhà tôi...
Hình: Internet
Anh chị có thêm con gái, cũng ít về quê hơn, chị sinh hai đứa, chẳng thấy bác gái vào chăm sóc đỡ đần ngày nào, bác bĩu môi: "Kệ cho bà ngoại chăm, nhà bà ấy thiếu gì tiền!". Tôi buột miệng: "cháu bà nội tội bà ngoại" và bị bác giận hơn năm trời, bác bảo "còn mày nữa, nhớ tỉnh táo kiếm nhà nào kha khá tí mà gả!". Tôi nghĩ bụng, ba chị gái con bác đều được bác dạy như thế?
Con gái út của bác chưa ra trường đã "béo bụng", chị dâu đón vào nhà, chăm cho mẹ tròn con vuông, may sao anh chàng kia cũng chịu trách nhiệm, chị lại đứng ra xin phép hai bên nhà cho tổ chức cưới. Rồi cô con gái kế út cũng ra trường sau mấy năm vật vã, cũng chị lo chỗ ăn chỗ làm. Chính miệng hai cô con gái về kể mà bác vẫn bĩu môi chê chị dâu, nói nhà cửa xe cộ là do con trai bác làm ra.
Bẵng đi mấy năm, tôi có gia đình rồi sinh con nên ít về quê. Đến khi về mới ngã ngửa khi hay tin, chị dâu đã làm đơn ly hôn. Nguyên nhân là anh nuôi "mèo hoang", còn lén lấy tiền về xây nhà cho hai bác. Bác phân bua: "Con trai xây nhà cho bố mẹ là chuyện thường, phận con phải báo hiếu. Là con dâu có kiểu đâu lại nhảy dựng lên thế? Làm vợ như thế bảo sao chồng nó chẳng chán?". Đến nước này mà bác vẫn khăng khăng cho rằng con mình không sai. Vâng, con cái xây sửa nhà cho bố mẹ là chuyện thường, là báo hiếu, nhưng không phải như cách anh đã làm.
Anh lén xây nhà cho bố mẹ mà không nói với chị nửa lời, tệ hơn là tiền đó chị mượn của bố mẹ đẻ định sửa cái nhà đã xuống cấp. Khi biết con trai mình nuôi "mèo hoang", lần đầu tiên bác chủ động gọi điện cho chị và té tát: "Chị xem lại chị đi, làm sao để chồng nó chán? Nó như thế đâu phải do lỗi mình nó, con trai tôi từ bé...", chị đã cắt ngang lời bác: "Vâng, là con sai, nay con trả lại con trai cho bố mẹ, con chịu đủ rồi! Và tiền đó là của bố mẹ con, bố mẹ thu xếp trả lại cho con!"
Hình: Internet
Nghe nói anh dùng dằng không chịu ký đơn, mặc mỗi ngày hai bác gọi điện vào nói anh "bỏ quách đi cho nhẹ nợ!". Hẳn anh hiểu ai mới là gánh nặng, là món nợ, là con dâu chưa bao giờ hiện diện trong mắt bố mẹ hay là anh, thằng đích tôn ngoan ngoãn và giỏi giang?
Theo Báo Phụ Nữ
'Tao sẽ nhận làm tác giả cái thai tới lúc mày mẹ tròn con vuông, mày phải cho con xét nghiệm ADN giải oan cho tao' Ơ cái con dở này. Có bầu rồi thì bảo ông Tiến cưới đi chứ còn sao nữa. Không cưới gấp cái bụng nó ễnh ra rồi bố mẹ mày mặt mũi đâu mà nhìn hàng xóm nữa. - Nhưng mà thằng khốn ấy nó bỏ mẹ con tao rồi. Mai mày tới chở tao đi phá nhé. Đêm hôm con bạn thân...