Trong tình yêu, im lặng không phải là vàng mà chính là liều thuốc độc k.ết l.iễu những tháng năm hạnh phúc
Nói với nhau nhiều thêm một hai câu, thậm chí là nặng lời với nhau thêm vài lần, có lẽ cũng còn hơn những khoảng lặng ngột ngạt này.
Gửi chồng cũ,
Em đang viết những dòng này trong hối hận, chính xác là hối hận. Em không biết giờ đây anh có cùng thứ cảm giác đó hay không, thế nhưng nếu thời gian quay trở lại và chúng ta sống khác đi, có lẽ kết cục đau lòng này đã chẳng đến.
Em không ngoại tình, anh chẳng ăn vụng. Em yêu quý mẹ chồng, bà cũng chẳng ghét con dâu. Gia đình chúng mình chẳng gặp biến cố gì quá lớn. Em với anh cũng chẳng cãi nhau được lấy một trận cho “ra trò”. Thế mà, chúng mình cùng nhau kí vào đơn ly hôn. Một cuộc ly hôn không nước mắt nhưng rất nhiều đau đớn.
Nếu chúng mình cãi nhau một trận thật lớn, thì sao nhỉ? (Ảnh minh họa)
Em nhớ đó là khoảng thời gian cả 2 đứa đều đang bận rộn với sự nghiệp của mình. Chúng ta về nhà và chỉ nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của nhau, mệt mỏi đến cái nỗi chẳng cần biết đến mệt mỏi của người khác nữa. Hôm nay anh có gì không vui, em gặp chuyện gì khó chịu, anh chẳng kể, em chẳng hay, chúng ta chẳng biết và cũng chẳng quan tâm.
Video đang HOT
Đôi khi là những lời trách móc bực mình mà chúng ta tưởng rằng đó là những hờn giận như ngày còn yêu rồi bỏ qua và không giải quyết nó một cách dứt điểm. Chúng ta mệt đến cái mức chẳng cả buồn cãi nhau. Anh sống thế nào cũng được, em sống ra sao cũng tốt, chúng ta không còn cần nhau làm chỗ dựa nữa, cuộc sống khiến hai ta đứng bên lề cuộc hôn nhân của chính bản thân mình.
Em nhớ là đã có một lần chúng ta rất gay gắt với nhau, thế nhưng em lại ước khi đó cả 2 đừng quá lý trí đến như vậy. Bởi sau cuộc cãi nhau đó, vợ chồng mình lại bình tâm lại, im lặng và bắt đầu một cuộc chiến tranh lạnh kéo dài suốt nhiều ngày.
Hạnh phúc giờ đây đã quá xa vời rồi đúng không anh? (Ảnh minh họa)
Giá mà khi đó em bản năng hơn, anh nóng tính hơn để chúng ta có thể nói hết những điều không hài lòng về đối phương. Em có thể khóc lóc, gào thét, tức giận, thậm chí là bỏ về nhà ngoại vài ngày để được anh dỗ dành và níu kéo, thì có lẽ mọi chuyện đã không đi đến đường cùng như ngày hôm nay.
Chúng mình chia tay, chỉ vì hai chữ “im lặng”. Chúng ta không nói gì với nhau sau những cuộc cãi vã thế nên cũng chẳng bao giờ có việc hòa giải. Những cơn giận dần qua đi đến cái nỗi đôi bên chẳng nhớ đã giận nhau vì điều gì, thế nhưng cảm giác khó chịu và bực mình thì còn mãi vì không được giải tỏa hết.
Đã từng yêu nhau bằng cả trái tim, thế nhưng giờ đây chúng mình mỗi người mỗi ngả. Hôn nhân của chúng mình có thể không hoàn hảo, có thể có sứt mẻ, nhưng ít ra nó còn tồn tại chứ không phải đi đến kết cục như hôm nay, nếu như ngày đó chúng mình không cho rằng “im lặng là vàng”.
Theo Afamily
Ngoại tình với chồng cũ, tôi phải làm sao đây
Mỗi khi buồn chồng, tôi lại gọi cho anh. Và chúng tôi lại lao vào nhau như con thiêu thân mà không ý thức được chúng tôi đang ngoại tình, mà với chính đối tượng mà chúng tôi đã rũ bỏ.
Ảnh minh họa
Tôi lấy chồng rất vội vã sau mấy tháng quen nhau. Một năm sống chung, hai vợ chồng luôn luôn xích mích "cơm không lành, canh không ngọt". Rồi không chịu nổi, vợ chồng dắt nhau ra tòa ly hôn. Việc ly hôn cũng nhanh chóng và dễ dàng như cái cách chúng tôi đến với nhau.
Còn rất trẻ nên sau khi ly hôn cả hai người nhanh chóng có người mới. Một năm sau, anh đi lấy vợ khác. Tôi cũng có chồng. Trải qua một lần đổ vỡ, tôi cũng chín chắn và sâu sắc hơn rất nhiều khi lựa chọn người đàn ông của đời mình. Chồng mới tôi trái ngược hoàn toàn với chồng cũ. Anh rất điền đạm, chỉn chu. Anh k.iếm t.iền giỏi, chăm lo cho tôi từng chút.
Tôi nghĩ mình may mắn khi có anh. Thời gian đầu tôi rất hạnh phúc. Nhưng sau vài năm sống chung, tôi cảm thấy tình cảm vợ chồng cứ nhạt nhẽo dần dần. Chồng tôi là dân làm ăn, tôi chỉ nghe loáng thoáng là công việc kinh doanh của anh không tốt lắm. Anh dạo này thường xuyên về trễ, có hôm còn nhậu nhẹt say khướt. Anh buồn chuyện kinh doanh thất bại, không biết trút buồn vào đâu anh quay sang trút giận lên tôi.
Đêm đó, chồng đi nhậu không về. Cũng hôm đó, chồng cũ tôi đến nhà trong cơn chếnh choáng say. Tôi nói con ngủ rồi và đề nghị anh về. Nhưng anh nhất định đòi vào nhà, rồi anh khóc. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi thấy anh khóc. Anh trách tôi đã không tha thứ lỗi lầm cho anh, trách tôi đã kiên quyết rời bỏ anh. Anh nói anh tưởng sau khi tái hôn có thể bước sang một trang mới cuộc đời nhưng anh không tìm thấy hạnh phúc ở đó. Anh nói, anh khóc và rồi ngủ vùi trong cơn say.
Suốt đêm đó tôi ngồi ngắm nhìn anh ngủ, những kỉ niệm ngày yêu thương, ngày còn sống chung dưới một mái nhà bỗng ùa về dữ dội. Nửa đêm anh tỉnh dậy, ngại ngùng xin lỗi vì đã làm phiền. Chúng tôi ngồi bên nhau, anh hỏi tôi vì sao chưa đi bước nữa. Tôi im lặng. Anh hỏi "có phải em vẫn còn yêu anh không?". Tôi im lặng. Anh ôm tôi, hôn tôi, và đêm đó chúng tôi đã đi qua một đêm nồng nhiệt. Như thể đó là đêm tân hôn, như thể đó là lần đầu dâng hiến.
Từ đêm đó, tôi lao vào vòng tay của chồng cũ. Càng buồn chồng, tôi lại hẹn gặp chồng cũ nhiều hơn và lao vào anh ta như một con thiêu thân. Cả hai say mê, đắm chìm trong xúc cảm của thể xác. Chúng tôi bất chấp mà lao vào nhau trong sự thèm khát và thiếu vắng lâu ngày.
Tôi biết, tôi không nên làm như vậy. Anh từng là chồng tôi, và giờ anh đã là chồng của người phụ nữ khác. Và thật xấu hổ, tôi đang là kẻ thứ ba trong cuộc hôn nhân với chồng cũ. Tôi đã nói với anh ấy là chúng tôi nên dừng lại nhưng rồi mỗi lần gặp nhau đều không thể giữ mình.
Giờ, cả hai gia đình đều trên bờ vực thẳm. Tôi phải làm thế nào bây giờ.
Theo Phunutoday
Chồng muốn nuôi 2 con khi ly hôn sau cú ngoại tình ngoạn mục để vợ có thể thoải mái lấy chồng khác Ai nghe cũng cứ tưởng Khôi là người có trách nhiệm thế nhưng đằng sau hành động tưởng chừng rất đàn ông của anh ta lại là sự thật không thể ngờ. Khôi và Mai cưới nhau vì tình yêu nên Mai không thể ngờ sau 8 năm chung sống và có với nhau hai mặt con Khôi lại có bồ. Đó là...