Trong tình yêu can tâm tình nguyện chính là bất công với bản thân mình

Theo dõi VGT trên

Cứ tưởng rằng đó là một sự hi sinh sẽ được công nhận nhưng can tâm tình nguyện chỉ là trạng thái của kẻ thua cuộc mà thôi.

Trong tình yêu không phải ai yêu nhiều hơn thì người đó thua mà ai can tâm nhiều hơn, ai bi lụynhiều hơn thì người đó mới là kẻ thua cuộc. Đây không đơn giản là thua trước người khác mà đã thua chính bản thân mình. Để đến khi nhận ra thì mọi chuyện đã quá muộn không thể trách người mà chỉ biết trách ta.

Trong tình yêu can tâm tình nguyện chính là bất công với bản thân mình - Hình 1

Chúng ta đã từng nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ trở thành một người như vậy trong tình yêu. Bi lụy sẽ chỉ khiến đối phương cảm thấy mệt mỏi và nặng nề. Đau đớn không thể làm cho tình yêu tốt đẹp hơn. Hi sinh hay đánh đổi vẫn chưa thể gọi là tận cùng của mọi chuyện…mà can tâm tình nguyện mới là thứ khiến bản thân day dứt vì đã đối xử bất công với chính mình.

Có thể coi đó là một trạng thái, một sự cảm nhận và cũng là một cách yêu mù quáng. Chấp nhận mọi tổn thương, đau đớn, sẵn sàng đứng ra chịu mọi lỗi lầm để nhìn thấy người mình yêu bình yên, cho dù chịu bao nhiêu mất mát cũng không một lời oán trách. Bản thân chưa bao giờ là ưu tiên số một của họ nhưng lại luôn coi họ là tất cả của mình.

Trong tình yêu can tâm tình nguyện chính là bất công với bản thân mình - Hình 2

Một cô gái dù biết người mình yêu mắc sai lầm, anh ta luôn lừa dối và dùng những lời lẽ ngọt ngào để vỗ về nhưng vẫn chấp nhận tha thứ thì đó là can tâm hay ngu ngốc? Một cô gái luôn bao biện mỗi khi có ai nói đến thói xấu của người mình yêu như vậy là sáng suốt hay mù quáng? Một cô gái cho đến tận giây phút chia tay vẫn không một lời oán trách vì anh ta không lựa chọn mình thì đó là yêu hay không còn yêu?

Dù câu trả lời là gì đi nữa thì cô gái ấy cũng đáng khâm phục mà cũng rất đáng thương. Bỏ ra bao nhiêu tâm tư cuối cùng nhận về một tình yêu đầy đau khổ, vậy mới nói đừng bao giờ tin lời đàn ông, họ sẵn sàng chà đạp lên mọi thứ nếu như biết có người yêu mình quá nhiều.

Chẳng phải tự nhiên đàn bà sinh ra thù hận bởi khi bình tĩnh lại họ đã thấy mình thật ngu ngốc và bất công. Có những thứ họ đã giữ gìn quý trọng hơn cả mạng sống nhưng rồi đến một ngày sẵn sàng gạt sạch sang một bên, bỏ vào thùng rác và vứt đi.

Một chút liên quan đến đối phương cũng không muốn giữ lại, cái tên của người cũ trở thành điều tối thượng không được nhắc đến, những kỉ niệm hay hơi thở của anh ta cũng đều muốn rửa sạch rồi quên đi.

Trong tình yêu can tâm tình nguyện chính là bất công với bản thân mình - Hình 3

Phải yêu đến thế nào người ta mới sinh ra nông nỗi như vậy. Thật ra trong tâm tâm cô gái ấy vẫn luôn yêu anh nhưng không còn muốn can tâm vì anh mà chịu đựng thêm nữa, song, cũng không có cách nào để ngừng yêu vậy nên cố gắng hạn để nhắc nhở bản thân mình.

Cơn gió heo may thoảng qua quyện theo mùi hương của hoa sữa xộc thẳng vào mũi. Cảm giác ngào ngạt khiến người ta vô cùng khó chịu nhưng nếu thiếu đi sẽ không còn cảm nhận được mùa thu nữa. Cũng giống như thứ chúng ta từng gọi là can tâm tình nguyện, trong lòng mặc dù chấp nhận nhưng thật ra sau này mới hiểu đó là sự bức bối cho những điều không can tâm.

Trong tình yêu can tâm tình nguyện chính là bất công với bản thân mình - Hình 4

Theo ilike.vn

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình?

Là tôi cố chấp, chẳng thể quên đi hình bóng dịu dàng ấy. Là do con tim tôi tự làm đau chính bản thân mình.

Tôi chọn trốn tránh tới một nơi thật xa, cắt đứt mọi liên hệ với người ta và ngay cả với bạn bè mình để cho mình biến mất hoàn toàn trên thế giới này. Tôi muốn quên hay là tôi hèn nhát không dám đối diện với bản thân mình. Nhưng còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình...

Osaka, Nhật Bản.

Tháng 10, thu đã nhuộm đỏ cả một vùng đất trời rộng lớn. Những cánh rừng, những ngọn núi toàn là một màu đỏ rực của lá phong. Cả những hàng cây trên phố hay trong khu vườn mà tôi đang làm việc. Ngoài những ngôi nhà kính còn có chút sắc xanh của rau củ thì tất cả đều là một màu đỏ rực như thế. Mùa thu ở Nhật cũng có những đặc trưng để người ta đến rồi sẽ còn nhớ mãi như thu Hà Nội vậy. Có điều thu ở Nhật lạnh hơn và cô đơn hơn

Ngồi dựa và một cây cột của khung nhà kính, tôi đưa mắt ngước ra ngoài xa, phía ông mặt trời đang dần khuất bóng sau dãy núi. Vậy là tôi đã sang đây được gần 3 năm. Tôi sang Nhật theo hợp đồng xuất khẩu lao động với một nông trại bên này. Công việc của tôi là trồng trọt, chăm sóc và thu hoạch rau củ. Ngày tôi đi, không một ai đi tiễn. Bố mẹ thì ở quê xa, không thạo xe cộ. Bạn bè cũng chẳng có ai, bởi vì tôi giấu. Là tôi đang chạy trốn, chạy trốn mối tình đơn phương và cũng là chạy trốn chính bản thân mình. Cũng không hiểu tại sao ngày đó tôi lại quyết định như vậy. Phải chăng vì tôi nghĩ rằng, tới một nơi thật xa, vùi mình vào công việc sẽ giúp tôi quên được cô ấy và quên được tình cảm tôi đã trót trao. Nhưng không, tôi đã nhầm. Dù có trốn chạy tận đâu đi nữa, có bận bịu thế nào tôi vẫn không thể nào quên được. Bởi lẽ ngay từ lúc ra đi, tôi đã chẳng thể nào dứt được mối tình này, vẫn vương mang theo mình bóng hình người con gái ấy và thứ cô ấy thích nhất.

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình? - Hình 1

Trời chiều, hoàng hôn đỏ rực phảng phất một nét trầm buồn. Bóng tôi đổ dài trên những luống rau. Công việc chiều nay kết thúc, tôi thu dọn vài dụng cụ mình dùng rồi chậm dãi đi đến phòng ông chủ. Tôi gõ cửa:

- Ông chủ, tôi có chuyện muốn nói với ông.

- Cậu vào đi. Có chuyện gì? - Ông chủ vẫn chăm chú vào đống sổ sách, cũng chẳng ngẩng mặt lên.

- Tôi... muốn mượn ông một góc vườn.

Lần này ông chủ dừng bút, gỡ cặp kính mắt rồi ngước lên nhìn tôi.

- Cậu lại muốn trồng thứ đó?

- Dạ

- Không phải tôi keo kiệt hay ý gì khác, nhưng cậu vẫn cố chấp như vậy. Hai lần trước cậu đã thất bại, lần này cậu vẫn muốn làm nữa?

- Dạ. Tôi vẫn muốn làm. Hai lần trước tôi thất bại nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc. Tôi tin lần này nhất định tôi sẽ thành công. - Tôi chậm rãi trả lời.

- Haizz. - Ông chủ thở dài một tiếng- Thanh niên các cậu thật là, chỉ tự làm khổ mình thôi. Thôi được, cậu cứ tùy ý chọn một góc mà trồng, tôi không cản. Buổi chiều cũng có thể nghỉ sớm một chút mà chăm sóc cho chúng. Cố mà làm cho tốt, không lại như hai lần trước, lại bảo tôi không cảnh báo gì.

- Cám ơn ông chủ.

Tôi khẽ cúi người chào rồi bước trở về phòng. Lúc không để ý đó, không biết sau cánh cửa có một người đã nghe trọn cuộc nói chuyện của chúng tôi.

Về đến phòng, tôi lục tìm trong chiếc ba lô của mình lấy ra một túi hạt giống. Nó được tôi bọc cẩn thận bằng giấy bạc, chỉ còn lại 1/3. Hai phần trước tôi đã dùng hết vào những ngày này của hai năm về trước. Đây là số hạt giống tôi mang từ Việt Nam sang. Giá như tôi không mang theo nó, không cố gắng trồng nó trên đất nước Nhật Bản này, có lẽ tôi đã quên được. Nhưng nó chỉ là cái cớ để tôi vịn vào mà lý giải cho việc tại sao tôi vẫn còn thương người ta nhiều đến thế. Rõ ràng là do trái tim tôi muốn vậy chứ đâu có liên quan gì tới túi hạt giống kia. Là tôi cố chấp, chẳng thể quên đi hình bóng dịu dàng ấy. Là do con tim tôi tự làm đau chính bản thân mình. Tôi chọn trốn tránh tới một nơi thật xa, cắt đứt mọi liên hệ với người ta và ngay cả với bạn bè mình để cho mình biến mất hoàn toàn trên thế giới này. Tôi muốn quên hay là tôi hèn nhát không dám đối diện với bản thân mình.

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình.

Còn thương, nên tôi sẽ vẫn trồng nó, sẽ làm cho nó nở hoa trên đất nước xa lạ này. Bởi vì nó là lời hứa với cô ấy mà tôi mang theo.

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình? - Hình 2

Những ngày sau đó tôi vẫn cần mẫn làm việc với vẻ mặt trầm buồn, cái vẻ mặt tôi đã mang suốt gần 3 năm nay. Cái mặt lạnh không phải kiểu khó gần mà là khuôn mặt của một người mang nhiều tâm sự. Khi có người hỏi những chuyện mà tôi không muốn nói, tôi lại khẽ cười một nụ cười. Người ta cũng không gặng hỏi thêm nữa, chỉ cười đáp lại và buông một câu cảm thán: "Đúng là cái cậu này". Có lẽ cùng là người lao động, cùng một nỗi xa quê nên mọi người hiểu và thông cảm với nhau hơn. Hết giờ làm, tôi lại tranh thủ ra chăm sóc cho luống hoa của mình. Tôi gieo hạt đã được 3 ngày, để ý kỹ trên mặt đất đã có những sợi rễ trắng li ti cắm dần vào đất. Đấy là dấu hiệu hạt đã nảy mầm. Tôi xách nước tưới cho dám hoa một lượt rồi lại ngồi xuống mà nhìn chúng một cách trầm tư. Bỗng "òa" một tiếng, phía sau thò ra một cánh tay huơ huơ chiếc lá phong đỏ rực trước mặt tôi:

- Cho anh giật mình chết khiếp.

Tôi không lấy gì làm bất ngờ. Có lẽ vẻ lãnh đạm suốt 3 năm qua đã rèn cho tôi một sự bình tĩnh đến lạ thường. Hầu như chẳng có chuyện gì có thể làm cho tôi mất bình tĩnh cả, chỉ duy nhất một điều tôi vẫn không thể nào kiểm soát được, đó là "tình yêu". Vẫn vẻ mặt lạnh lùng, tôi đáp lại một câu:

- Có thấy tôi giống bị hù cho sợ không?

Cô bé có vẻ giận dỗi, bước tới ngồi cạnh tôi, tay vẫn mân mê chiếc lá:

- Anh không thể làm cho khuôn mặt của mình vui lên một chút được à? Chẳng vui tẹo nào cả.

- Thì tôi vẫn cười đấy thôi. -Tôi hơi nhếch miệng, cơ mặt giãn ra một chút. Nếu gọi là cười có lẽ sẽ là nụ cười buồn bã nhất.

- Vậy mà cũng gọi là cười. Anh cười làm em thấy khiếp. - Cô bé bĩu môi, nét tinh nghịch hiện lên trên khuôn mặt ngây thơ của cô. Có lẽ cũng bởi đã quen với sự lãnh đạm của tôi cô bé cũng không có giận, lại ríu rít mà hỏi:

- Anh lại trồng cái cây đó đấy hả? Liệu năm nay nó có thể nở hoa được không?

Mặt tôi khẽ co lại, đôi môi run run. Phải rồi, hai năm trước nó đã không nở được lấy một bông hoa, liệu lần này nó có thể nở hoa? Tôi thầm nghĩ mà trong lòng bỗng dưng chua xót. Như thấy được biểu hiện của tôi, biết là mình đã lỡ lời, cô bé ngại ngùng gãi đầu, cười hì một tiếng:

- Không, nhất định nó sẽ nở hoa, mà còn rất đẹp nữa. Em muốn tận mắt nhìn thấy những bông hoa này. Lúc đó anh nhất định phải tặng em một bó đấy nhé.

Tôi khẽ cười, quay sang nhìn vẻ mặt tội nghiệp kia một cái.:

- Ừ, tôi nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt để nó có thể nở hoa. Và cũng nhất định sẽ để dành cho cô một bó thật đẹp.

- Anh hứa nhé, Em sẽ đợi hoa của anh. - Cô bé lại ríu rít, túm lấy tay tôi giật giật- Anh này, ngày mai anh được nghỉ không, em dẫn anh đi thăm Nhật Bản. Mùa thu ở Osaka đẹp lắm đấy, anh không đi sẽ tiếc cả đời đấy.

Cô bé nhìn chăm chú vào mắt tôi đầy vẻ mong chờ. Tôi trầm tư giây lát rồi gạt đầu:

- Ừ, tôi cũng sắp trở về Việt Nam rồi, cũng muốn lưu lại chút kỉ niệm ở đất nước này. Vậy mai làm phiền cô.

Tôi lại cười, nụ cười tự nhiên và vui vẻ hơn rất nhiều. Không hiểu sao nhưng cô bé luôn mang lại cho tôi cảm giác thân thiết lạ kỳ. Những lúc ở bên cô có lẽ là những lúc tôi cảm thấy thoải mái nhất, vui vẻ nhất suốt 3 năm nơi đây.

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình? - Hình 3

Cô là con gái của ông chủ tôi, kém tôi 7 tuổi. Là một cô gái tinh nghịch, vui vẻ và cũng rất đáng yêu. Tôi gọi cô là Yumi. Cô luôn gần gũi và hòa đồng với những người làm như tôi, cũng rất thích công việc làm vườn. Những lúc rảnh rồi lại ra phụ chúng tôi chăm sóc vườn rau và cả luống hoa của tôi nữa. Tôi cũng không hiểu tại sao cô bé lại thích nói chuyện và quan tâm tới tôi như thế, một kẻ lạnh lùng và cô độc. Chỉ biết rằng cô đã làm cho cuộc sống của tôi vui vẻ hơn rất nhiều.

Sáng hôm sau, đúng như lời hẹn, chúng tôi cùng nhau đi thăm thú một số địa điểm nổi tiếng ở Osaka. Quả thật mùa thu ở Osaka rất đẹp, đẹp đến mê hoặc lòng người. Chúng tôi đi thăm công viên Minoo, lâu đài Osaka và lang thang trên một vài con phố nữa. Mùa thu ở Osaka lá phong nhuộm đỏ khắp cả một vùng, trên cành cây, dưới mặt đất, rực rỡ và choáng ngợp. Thu Hà Nội có lá vàng thì thu Osaka ngập tràn phong đỏ. Bước trên thảm lá khô xào xạc, tôi lại nhớ về những ngày dạo bộ trên phố phường Hà Nội những buổi lá bay. Những kỉ niệm xưa cũ hiện về. Nhưng cũng có những thứ mà chỉ riêng thu Hà Nội mới có, không nơi nào có được. Là hoa sữa nồng nàn tỏa hương thơm ngát, là cốm làng Vòng dẻo thơm đầy hương vị chân quê, là những chiều hồ Gươm lặng sóng, có chiếc lá vàng bồng bềnh mang theo những suy nghĩ mông lung của một kẻ cô đơn. Tất cả đó vẫn hằn sâu trong tấm trí tôi.

- Anh này -Yumi níu cánh tay tôi giật giật, kéo tâm hồn đang ngay ngốc của tôi về với thực tại - Lại nghĩ tới chuyện gì buồn hả?

- Ừ, có một chút. Mùa thu luôn làm cho con người ta có cảm giác buồn buồn mà. Nhưng tôi lại thích, thích cái không khí trầm lắng ấy, thích cái cảm giác buồn buồn ấy. Có lẽ vì thế mà người ta không thích tôi.

- Là sao? Kể cho em nghe được không?

- Cô có thích mùa thu không?

- Có, một chút. Nhưng em vẫn thích mùa xuân hơn.

- Vì mùa thu buồn quá phải không?

- Không hẳn, nhưng em thích những gì tươi sáng, vui vẻ hơn.

- Ừ, mỗi người sẽ thích một thứ và có lý do để lý giải cho việc đó. Như tôi thích mùa thu vì thích cái không khí êm đềm và yên tĩnh của nó, cô thích mùa xuân vì cái tươi trẻ của mùa xuân và người ta thích mùa đông vì mùa đông có thứ làm xao xuyến tâm hồn của họ.

Và rồi tôi kể cho Yumi nghe về câu chuyện của mình. Lần đầu tiên tôi kể cho người khác về chuyện của riêng tôi, chuyện mà tôi đã muốn giấu kín đến ngay cả người ta cũng chưa có ý định nói.

Là chuyện của những năm về trước, khi tôi vẫn vô tư bên lũ bạn của mình, lũ bạn thân đã gắn bó suốt những năm tháng đại học. Chúng tôi đã cùng học, cùng chơi và cùng trải qua những tháng ngày đẹp nhất của tuổi trẻ. Ngày đó có một chàng trai vẫn lén nhìn một người con gái, buồn mỗi khi cô ấy buồn, vui mỗi khi cô ấy vui. Lúc nào cũng tìm cách để được ở bên, được quan tâm và chia sẻ cùng cô ấy. Tình bạn là một cái vỏ bọc hoàn hảo để cậu ta ngụy trang cho tình cảm của mình. Có lẽ sự dũng cảm của cậu không đủ lớn để vượt qua nỗi sợ hãi trong lòng, sợ mất đi một tình bạn đẹp, một người bạn tốt nên tình cảm đó vẫn luôn giữ kín. Cậu thích mùa thu, cô lại thích mùa đông. Cậu trầm tính, cô lại luôn là người tạo ra không khí vui vẻ và náo nhiệt mỗi khi nhóm cậu gặp nhau. Có lẽ chính những khác biệt ấy đã ngăn cản họ đến gần nhau, nhưng cũng chính những khác biệt ấy lại gắn kết họ trong một tình bạn khăng khít.

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình? - Hình 4

- Ước gì mùa thu qua nhanh một chút nhỉ?

- Cậu không thích mùa thu?

- Không hẳn. Chỉ là thu qua thì đông sẽ tới và họa mi sẽ nở.

- Cậu thích họa mi?

- Ừ, rất thích. Tớ có thể ngồi ngắm nó cả ngày mà không chán.

Cô gái nhìn những luống cúc họa mi đang xanh rờn trước mặt, ánh mắt có gì đó đầy mong chờ. Có thể thấy niềm háo hức và hoan trong ánh mắt long lanh ấy. Cô say sưa nhìn những luống hoa, còn anh lại ngây ngốc nhìn cô.

- Tớ sẽ trồng cúc họa mi tặng cậu.

***

Hà Nội, Việt Nam.

Cuối thu, cái se lạnh đã bao trùm khắp các con phố. Gió mùa tràn về, kéo cái không khí âm u che lấp đi những vạt nắng cuối cùng của thu Hà Nội.Tôi đứng trên ban công phóng tầm mắt ra khoảng không vô định. Phía tít ngoài xa là những mảng khói đục mờ tỏa ra từ những cánh đồng ngoại thành. Một cơn gió thoáng qua khiến tôi hơi run lên vì lạnh. Những ngày này đã chẳng còn hoa sữa nữa. Đột nhiên tôi lại thèm hít hà cái mùi hương thơm nồng ấy thế, dẫu rằng có lúc nó quá đỗi nồng đậm khiến tôi khó chịu.

Mấy hôm nay tự dưng tôi lại nhận được những email thật lạ. Người gửi thư có một cái tên Nhật Bản, hình như là con gái. Những email chẳng có nội dung, chỉ toàn là những bức hình của một nông trại nào đó. Trong ảnh là một người đàn ông đang cần mẫn làm việc. Mà đặc biệt người đó chỉ chụp sau lưng không hề thấy mặt. Nó làm tôi thấy kỳ quái và tò mò. Không biết mục đích của người ta là gì, họ gửi nhầm hay muốn trêu đùa tôi, hay là còn một nguyên nhân nào khác nữa.

Những ngày sau đó tôi có thể khẳng định là họ không gửi nhầm, bởi cứ định kỳ vài hôm là lại mail cho tôi một cái mail như thế. Qua những bức ảnh, tôi chợt giật mình nhận ra những cái cây mà người đàn ông đang chăm sóc kia là một loài hoa vô cùng quen thuộc và tôi cũng vô cùng yêu thích: Cúc họa mi. Cái cái cách người đàn ông kia chăm sóc cho chúng cũng khiến tôi chú ý. Từng động tác, từng cử chỉ đều rất nhẹ nhàng , cứ như sợ sẽ làm tổn thương đến chúng vậy. Hẳn phải là một người yêu họa mi hết mực. Nó làm tôi liên tưởng đến một câu chuyện cũ.

Ngày đó, nhóm chúng tôi có 5 người, học chung một lớp, chơi thân với nhau. Thật là vui vẻ biết bao. Bên nhau suốt 4 năm đại học, ngày ra trường mỗi đứa có một công việc riêng, một phương trời. Thời gian dần trôi, cuộc sống cũnh thay đổi. Đó cũng là quy luật của cuộc sống này. Tôi đi làm, rồi tôi yêu, rồi cũng trải qua những thăng trầm của cuộc sống. Những lúc như vậy ngoài gia đình thì bạn bè là nơi tốt nhất để tôi có thể sẻ chia cho vơi đi những muộn phiền này. Tôi hay tâm sự với cậu ấy, chuyện buồn, chuyện vui và luôn nhận được những lời khuyên chân thành. Cậu luôn bên tôi, mọi lúc, lắng nghe và chia sẻ với tôi bất cứ khi nào tôi cần. Tôi cứ vô tư nhận lấy những ân cần từ cậu mà không biết đang vô tình làm tổn thương trái tim cậu.

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình? - Hình 5

Rồi tôi chia tay mối tình đầu. Tôi buồn, tôi khóc, cậu lại là người giúp tôi lấy lại cân bằng. Phải nói rằng tôi đã rất may mắn khi có được một người bạn như cậu. Trong những ngày buồn nhất, tôi luôn tìm đến cậu để tâm sự, để sẻ chia. Cậu giúp tôi trút bỏ tất cả những muộn phiền, đau khổ đó. Rồi những ngày sau đó, ngày nào tôi cũng nhận được một bó cúc họa mi trước cửa nhà mỗi khi đi làm về. Tôi thấy vui hơn nhưng cũng tò mò hơn. Là ai lại biết tôi thích cúc họa mi mà tặng chứ? Tôi bắt đầu để ý. Thì ra là cậu. Người âm thầm tặng hoa cho tôi chính là cậu. Và tôi cũng dần nhận ra cái cách mà cậu nói chuyện và quan tâm tới tôi có gì đó đã quá mức bạn bè. Có lẽ do tôi đã quá vô tâm nên mới không nhận ra những thay đổi của cậu đối với tôi bấy lâu nay. Là từ rất lâu rồi, đúng vậy, là từ rất lâu.

Có lẽ do vết sẹo của tình cũ vẫn chưa lành nên tôi vẫn còn cảm giác sợ yêu. Tôi sợ phải trải qua một lần đổ vỡ nữa, sợ con tim lại phải đau khổ thêm một lần nữa và cũng sợ mất đi một người bạn như cậu. Nỗi ám ảnh của tình đầu đã làm tôi có một quyết định mà giờ đây tôi vẫn còn hối hận. Tôi dần lảng tránh cậu, không còn tâm sự với cậu nữa. Thậm chí không muốn nói chuyện hay trả lời những tin nhắn của cậu. Những bó cúc họa mi cậu tặng, tôi không còn hồ hởi nhận lấy về cắm trong phòng mà bỏ lại trước cửa nhà tôi. Tôi làm tất cả để cậu không còn dành tình cảm cho tôi nữa. Tôi nghĩ, rồi cậu sẽ buông xuôi, rồi cậu sẽ quên tôi và tìm một người khác xứng đáng hơn. Và hình như tôi đã thành công. Những cuộc nói chuyện của tôi và cậu ít dần, cũng không còn ai tặng hoa cho tôi nữa. Có lẽ cậu đã từ bỏ ý định theo đuổi tôi.

Và như người ta vẫn thường nói: "Có những thứ mất đi rồi ta mới thấy hối tiếc". Những ngày không có cậu quan tâm tưởng rằng rôi sẽ thoải mái hơn, nhưng không, tôi thấy mình thực sự thấy nhớ. Nhớ những lời hỏi han của cậu, nhớ những lời an ủi của cậu, nhớ những lần cậu chọc cho tôi cười và nhớ cả những bó cúc họa mi cậu tặng. Thiếu cậu tôi thấy sao mà trống vắng. Tôi muốn được cậu quan tâm như trước, muốn nói chuyện, nhắn tin cho cậu. Nhưng tất cả đã muộn. Cậu như biến mất khỏi thế giới này, biến mất khỏi cuộc sống của tôi hoàn toàn. Tôi hỏi bạn bè, hỏi tất cả những người quen của cậu mà tôi biết nhưng không một ai biết cậu đang ở đâu. Tôi cố gắng tìm kiếm nhưng đều vô ích.

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình? - Hình 6

Những email ấy vẫn đều đặn gửi cho tôi vài ngày một lần. Tôi có mail trở lại nhưng vẫn chẳng nhận được hồi âm gì ngoài những bức hình như vậy cả. Do người ta cố ý làm như vậy hay không hiểu tôi nói gì, mặc dù tôi đã mail lại bằng tiếng Anh. Ngày qua ngày, những cây hoa cứ lớn dần lên, đã bắt đầu có những nụ hoa chúm chím. Sự thần bí ấy làm cho trí tò mò của tôi càng thêm mãnh liệt. Tôi có liên tưởng tới một vài chuyện nhưng lại gạt phắt đi. Đã 3 năm trôi qua, dẫu tôi vẫn còn thương nhưng chắc gì người ta đã nhớ đến tôi. Nếu không thì đã không biệt tích suốt ngần ấy thời gian. Là tôi đã làm tổn thương cậu ấy, là tôi đã đẩy cậu ấy ra khỏi vòng tay của mình. Những suy nghĩ vẩn vơ cứ luẩn quẩn trong đầu tôi không tài nào thoát ra được.

Tối hôm ấy, trong lúc tôi đang xem lại những bức hình mà người kia đã gửi thì 1 email nữa đến. Vẫn là từ người đó. Tôi vội vã mở mail. Một bức ảnh hiện lên khiến tôi sửng sốt. Trong ảnh, một người đàn ông vô cùng quen thuộc đang vuốt ve những bông cúc họa mi trắng muốt với nụ cười hiền và ánh nhìn trìu mến. Là cậu ấy. Đúng là cậu ấy không thể nào nhầm được. Gương mặt ấy, nụ cười ấy và ánh mắt ấy, tôi vẫn mơ thấy hàng đêm. Tim tôi bỗng run lên một nhịp. Một cảm xúc khó tả trào dâng. Lần này, email còn kèm theo một bức thư bằng tiếng Anh.

"Chào chị. Em là Yumi, là bạn của anh Nam bên Nhật Bản. Chính em là người đã lén chụp và gửi những bức hình này cho chị mà anh Nam không hề hay biết. Em đã được nghe câu chuyện của hai người và em biết anh Nam vẫn còn rất yêu chị. Cứ nhìn cái cách anh ấy chăm sóc những cây cúc họa mi kia hẳn là chị cũng thấy. Nhưng anh ấy sợ, sợ chị sẽ không chấp nhận tình cảm này nên vẫn giấu và trốn tránh suốt thời gian qua. Ngày mai anh ý sẽ hết hạn hợp đồng xuất khẩu lao động ở bên này và trở về Việt Nam. Nếu chị có tình cảm với anh ấy thì hãy đi đón anh ấy về nhé. Anh ấy là một chàng trai tốt, đánh mất rồi sẽ không bao giờ tìm lại được nữa đâu.

Thân!"

Ở dưới bức thư còn có thời gian máy bay hạ cánh. Nước mắt tôi cứ thế lăn trên gò má. Có lẽ đó là những giọt nước mắt hạnh phúc. Ngày mai tôi sẽ đi đón cậu ấy, nhất định tôi sẽ đi đón cậu ấy.

***

Osaka, Nhật Bản.

Tôi đứng hồi lâu mà nhìn những bông cúc họa mi trắng muốt. Những cánh hoa mỏng manh nhưng mạnh mẽ đang khoe sắc ở đất nước xa lạ này. Cuối cùng tôi cũng thành công, cuối cùng cúc họa mi cũng nở. Lòng tôi xốn xang một niềm hạnh phúc. Yumi bước đến cạnh tôi vuốt ve những cánh hoa khẽ nói:

- Họa mi nở rồi, đẹp quá. - Giọng cô bé có vẻ buồn buồn - Nhưng ngày mai anh cũng trở về Việt Nam rồi, sẽ không trở về đây nữa.

Tôi quay sang nhìn cô bé, khẽ vuốt mái tóc đen nhánh của cô:

- Ngốc ạ. Anh phải về. Việt Nam mới là quê hương của anh, nơi đó có gia đình, có bạn bè, có người thân của anh. Làm sao anh có thể ở nơi này mãi được.

- Rồi anh sẽ quên em?

- Làm sao anh quên được em chứ. Đừng có buồn. Rồi em sẽ có những người bạn mới, những niềm vui mới. Có cơ hội nhất định anh sẽ sang thăm em. Em cũng còn cả luống cúc họa mi này nữa mà. Anh tặng em hết đấy, chỉ xin lại một bó nhỏ thôi. Có nhớ anh thì hãy ra đây ngắm những bông cúc họa mi này nhé.

- Anh nhớ nhé.

Cô bé gục đầu vào ngực tôi, có một dòng nước nóng hổi thấm vào áo. Tôi dang tay ôm lấy bờ vai cô bé, trong lòng cũng dấy lên những cảm xúc khó tả.

Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình? - Hình 7

14h30, máy bay hạ cánh xuống sân bay Nội Bài. Tôi nhìn qua cửa sổ, là đất, là trời quê hương. Tôi đã về đến Việt Nam, mảnh đất thân thương sau ba năm xa cách. Lấy hành lý xuống sân bay và không quên mang theo bó cúc họa mi tôi mang về từ đất nước mặt trời mọc. Bó hoa tôi đã bỏ bao tâm huyết để vun trồng. Bước đi trong sảnh đợi của nhà ga, lòng tôi vẫn mang đầy những cảm xúc lẫn lộn. Bỗng:

- Nam. -Tiếng ai đó khiến tôi giật mình.

Ngước mắt nhìn lên, tôi sững sờ. Trước mặt tôi là người con gái ấy. Sự việc bất ngờ khiến tôi bối rối:

- Cậu... cậu... sao cậu... lại ở đây?

- Thì để đón cậu chứ còn sao nữa. - Cô ấy mỉm cười đầy hạnh phúc.

- Nhưng... làm sao... làm sao cậu biết...

- Yumi đã kể hết cho tớ nghe rồi. Ngốc ạ, còn muốn trốn tránh tớ đến bao giờ nữa. Hay lại lén trở về rồi đặt nó trước cửa nhà tớ nữa đây. - Nói rồi cô ấy đưa tay đón lấy bó cúc họa mi trên tay tôi rồi ôm chầm lấy tôi nức nở. - Cậu có biết là tớ nhớ cậu như thế nào không. Đừng trốn tránh tớ nữa.

Tôi cũng vòng tay ôm chặt cô ấy vào lòng:

- Tớ sẽ không để cậu rời xa vòng tay này nữa đâu.

Chúng tôi ra xe trở về. Hôm nay có lẽ là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi. Trở về quê hương sau ba năm xa cách, được gặp lại những người bạn thân, gặp lại người tôi đã thầm thương và còn tay trong tay hạnh phúc. Đúng là ông trời đã ban cho tôi quá nhiều ưu ái. Tôi thầm hướng về phương xa khẽ nói: "Cám ơn em nhé, Yumi."

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Chăm sóc mẹ ở viện nửa tháng, cô hàng xóm đến thăm, đưa xem bức ảnh mà tôi tức điên người vì âm mưu của chồng
06:14:10 06/11/2024
Cưới nhau 7 năm nhưng vẫn chưa được làm đàn bà, một hôm tôi chủ động rồi chết lặng khi biết sự thật về chồng
07:06:32 06/11/2024
Trời mưa to bỗng nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh, mẹ đơn thân tưởng kẻ trộm nhưng vừa mở cửa ra liền ôm mặt khóc tức tưởi
10:47:08 07/11/2024
Đang cùng vợ 'hâm nóng chuyện tình cảm' thì tủ sách bất ngờ đổ sập, bí mật tày đình của cô vợ ngoan hiền liền bại lộ
06:56:23 06/11/2024
Cứ đến mùng 1 vợ đi chùa là bắt chồng 'nhịn gần gũi', cho đến khi lén đi theo thì phát hiện bí mật điếng hồn
10:17:38 07/11/2024
Mỗi tháng đưa vợ đúng 5 triệu, câu nói của chồng khiến vợ sửng sốt
08:18:32 07/11/2024
Sau màn gần gũi tôi ngủ thiếp đi lúc nào chẳng biết, đến khi tỉnh lại chẳng thấy vợ đâu, vội vã đi tìm thì phát hiện bí mật tày trời
10:13:39 07/11/2024
Cưới chồng giàu mong được đổi đời, đêm tân hôn cô gái kinh hãi khi chồng mới bắt làm một chuyện trước khi ngủ
10:43:46 07/11/2024

Tin đang nóng

Sốc: Rò rỉ ảnh nóng và clip Justin Bieber trong tiệc thác loạn của ông trùm Diddy?
20:16:29 07/11/2024
Nóng nhất Weibo: Huỳnh Hiểu Minh bị bạn gái hot girl "chia tay đòi quà" 980 tỷ
22:03:55 07/11/2024
Nữ hiệu trưởng giật micro, chỉ mặt hội trưởng phụ huynh và sai phạm về tài chính phải nhận án kỷ luật
18:30:14 07/11/2024
Căng: Diệp Lâm Anh đăng đàn tố 1 nhân vật quỵt nợ, con số cho nhiều người vay lên đến cả tỷ đồng
20:09:35 07/11/2024
Gửi mẹ ở viện dưỡng lão, con gái xem camera phát hiện nam điều dưỡng làm 1 việc ngoài sức tưởng tượng
22:00:32 07/11/2024
Bức ảnh bóng lưng nam thần cao hơn 2m gây sốt, lời kể của người chụp cũng siêu kịch tính
21:51:38 07/11/2024
NSND Xuân Bắc thẳng thắn giải đáp câu hỏi "lên làm Cục trưởng có còn diễn hài không?"
19:05:04 07/11/2024
Sốc nặng với nhan sắc xuống cấp của "mỹ nhân trốn thuế" sau 1 năm rời khỏi showbiz
19:19:23 07/11/2024

Tin mới nhất

Thấy chồng và người tình đang hẹn hò, vợ lao đến đánh ghen rồi lặng lẽ ra về khi biết lý do ngang trái

10:33:14 07/11/2024
Hôm ấy, chồng tôi khoác áo ra khỏi nhà lúc 10 giờ đêm. Đoán anh đến bên người tình, tôi vội vàng gửi con rồi bám theo anh.

Gái trẻ lấy chồng 64 tuổi, người ngoài nhìn vào 'cười mỉa', khi biết sự thật bên trong mới gật gù cảm thông

10:27:20 07/11/2024
Em kết hôn được hơn một năm thì chồng qua đời. Đối với em, đây là một giải thoát, nhưng cũng là một nỗi buồn. Chào mọi người, em năm nay 25 tuổi, đã trải qua một đời chồng.

Ôm tiền đến sống với bồ, nửa năm sau tôi quay trở lại nhưng xấu hổ khi con tưởng tôi là ăn xin

10:21:25 07/11/2024
Lúc này, người tình của tôi mới tháo mặt nạ. Cô ta đuổi tôi ra khỏi nhà, vài ngày sau đã dẫn về người đàn ông khác. Bản thân tôi về nhà nhưng không được vợ chấp nhận.

Nghe tiếng động phát ra dưới bếp lúc nửa đêm, dâu trẻ vác gậy đi tìm rồi bật khóc khi thấy cảnh tượng này

10:10:01 07/11/2024
Đêm đó chồng tôi đi vắng, nghe tiếng động lạ lại cứ tưởng có trộm vào nhà. Trước đây, tôi từng nghe mọi người kể chuyện mẹ chồng nàng dâu.

Người tôi run lên đôi chân không thể đứng vững khi nghe chồng sắp cưới nói 'Em mà làm mẹ con cô ấy bị sao thì đừng trách anh'

10:06:29 07/11/2024
Nghe lời Công nói tôi dừng tay lại thì nhìn thấy cái bụng cô ta nổi to lên khiến tôi càng điên tiết muốn lao vào dằn mặt cô ta phải buông chồng tôi ra.

Chán chồng, vợ tìm đến tình cũ để được yêu thương, mỗi lần gần gũi chồng tâm trí đều nghĩ đến người đàn ông khác

10:01:52 07/11/2024
Đêm đó anh cho tôi cảm giác mới và tôi đã khóc. Cũng từ ngày đó trở đi, mỗi lần gần gũi chồng, tôi nhớ về anh. Người ta nói, tình dục có vai trò rất quan trọng để làm nên một cuộc hôn nhân hoàn hảo.

Vì muốn tôi được đeo nhiều vàng trong ngày cưới, chồng liền hoãn kế hoạch mua nhà trả góp

09:27:25 07/11/2024
Tôi giận tím mặt trước quyết định hao tốn tiền của bạn trai. Bạn trai tôi tên Sỹ, dường như cái tên của anh với tính cách không khác nhau là mấy.

Mẹ vợ đòi xét nghiệm ADN cháu ngoại với con rể, mục đích khiến tôi không thể nào từ chối nhưng cũng căm hận trong lòng

09:22:01 07/11/2024
Chuyện ngược đời này xảy ra trong chính nhà tôi. Bố vợ tôi qua đời cuối năm kia, từ lúc đó, sức khỏe mẹ vợ có dấu hiệu suy giảm rõ rệt.

Bức ảnh vợ cũ đứng bên cạnh thùng rác khiến tôi ngây ngẩn, quyết định tái hợp

09:18:45 07/11/2024
Khi tôi lấy Hương, cô ấy rất xinh đẹp, trẻ trung và năng động. Chúng tôi thuê một căn nhà 2 tầng ở thành phố, tầng 1 là nơi tôi mở cửa hàng sửa chữa và mua bán điện thoại cũ, tầng 2 là nơi ở.

Thông gia xách 3 con mực khô sang biếu nhà tôi đúng mùng 1 Tết

09:11:47 07/11/2024
Nhìn 3 con mực khô trên bàn mà tôi dở khóc dở cười. Tôi có 3 cậu con trai mà các cụ ngày xưa hay nói là tam nam bất phú ấy.

Lúc bố chồng ốm yếu, tôi xin một suất đất nhưng bị anh chồng đuổi ra khỏi nhà

08:51:36 07/11/2024
Anh chồng thật quá đáng, tại sao lại đối xử bạc bẽo với gia đình tôi vậy? Những năm đầu của cuộc hôn nhân, kinh tế vợ chồng tôi rất khá.

Không có vàng thì khỏi trao, đừng bắt cô dâu đeo vàng thuê 'làm màu' ở đám cưới

08:48:43 07/11/2024
Là cô dâu thế hệ gen Z, tôi chẳng hề tủi thân nếu đám cưới không có màn trao vàng hoành tráng, nhưng sẽ rất ấm ức nếu phải đeo vàng thuê chỉ để đẹp mặt nhà chồng.

Có thể bạn quan tâm

Trận cuối của Ruud van Nistelrooy

Sao thể thao

23:24:03 07/11/2024
Ruud van Nistelrooy có trận đấu cuối trong vai trò HLV tạm quyền của Manchester United vào rạng sáng 8-12, khi Quỷ đỏ đón tiếp đội bóng Hy Lạp PAOK tại sân nhà Old Trafford trong khuôn khổ Europa League.

Nghệ sĩ bình luận sau chiến thắng bầu cử của ông Donald Trump

Sao âu mỹ

23:14:23 07/11/2024
Kể từ sau chiến thắng của ông Donald Trump, rất nhiều người nổi tiếng đã lên mạng xã hội để chia sẻ suy nghĩ của họ về kết quả này.

Sao nam đóng phim 20 năm không ai biết, ăn mặc như "trò cười" cả nước hay

Hậu trường phim

23:03:47 07/11/2024
Bị đánh giá là nam diễn viên vô dụng nhất giới giải trí, sao nam này quyết định làm nhiều trò lố để mong gây được sự chú ý.

Lời "tiên tri" của B Ray về HIEUTHUHAI

Nhạc việt

22:51:26 07/11/2024
Vừa qua, HIEUTHUHAI bất ngờ tung bài rap TRÌNH.Không một lời báo trước, màn đánh úp của thái tử làng nhạc khiến cư dân mạng phấn khích.

Lisa (BLACKPINK) lần đầu làm giáo viên dạy nhảy cho trẻ em

Nhạc quốc tế

22:42:26 07/11/2024
Nữ thần tượng tỏ ra khá bối rối nhưng vẫn chấp nhận thử thách dạy nhảy cho trẻ em trong chương trình Celebrity Substitute.

Phản ứng của dân tình khi em gái Công Vinh khoe vóc dáng nuột nà trên sân pickleball, U40 mà cữ ngỡ 20

Netizen

22:39:35 07/11/2024
Dù vừa mới gia nhập bộ môn pickleball nhưng em gái tiền đạo Lê Công Vịnh đã mê tít bộ môn thể thao mới này. Trên trang cá nhân Lê Khánh Chi thường xuyên chia sẻ những trang phục đi chơi thể thao.

Hot: Chủ tịch showbiz chi 7 tỷ đồng làm nàng thơ sốc đến mức oà khóc giữa nhà hàng

Sao châu á

22:15:37 07/11/2024
Chuyện tình của Hoàng Tử Thao và Từ Nghệ Dương được xem là phiên bản lãng mạn ngoài đời thực của tiểu thuyết ngôn tình theo motip tổng tài và nàng thơ .

Mỹ nhân VTV vừa tậu xế hộp hạng sang, 1 tháng sau lại gây choáng khi "flex" sổ đỏ trên tay

Sao việt

22:09:55 07/11/2024
Vào ngày 6/11, Huyền Lizzie đã chia sẻ story mới trên trang cá nhân. Mỹ nhân VTV gây sốt khi đăng tải bức hình flex cầm chiếc sổ đỏ trên tay.

Lá bàng có tác dụng gì?

Sức khỏe

21:35:46 07/11/2024
Một số nghiên cứu cũng đưa ra công dụng của lá bàng là tác dụng tốt với bệnh ung thư, đái tháo đường. Tuy nhiên, chưa có bằng chứng khoa học đủ mạnh để có thể khẳng định điều này.

WHO kêu gọi phát triển vaccine phòng các căn bệnh gây tử vong trên diện rộng

Thế giới

20:00:03 07/11/2024
Giám đốc phụ trách vaccine của WHO, bà Kate O Brien cho biết những loại vaccine này không chỉ làm giảm đáng kể các loại bệnh có tác động lớn đến cộng đồng hiện nay, mà còn giúp giảm các chi phí y tế mà các gia đình và hệ thống y tế phải...