Trông thấy mẹ chồng vào nhà nghỉ, con dâu rơi nước mắt khi biết sự thật phía sau
Ngọc cũng rất kính trọng mẹ chồng và luôn coi bà như một tấm gương để mình học hỏi. Vậy mà những hình ảnh trước nhà nghỉ lúc nãy đã làm cô choáng váng…
Trưa nay, Ngọc không về nhà ngay sau khi hết giờ làm như thường lệ. Cô tranh thủ ghé qua thăm chị đồng nghiệp bị ốm phải nghỉ làm đã mấy ngày nay.
Vừa dắt xe ra khỏi cổng nhà chị ấy, Ngọc chợt giật mình khi thấy một bóng dáng rất quen đang bước vào nhà nghỉ phía bên kia đường. Bà Hà – mẹ chồng Ngọc chứ ai? Vóc dáng ấy, mái tóc ấy, bộ quần áo ấy – làm sao Ngọc có thể nhầm được!
Ngọc dụi mắt lia lịa. Rõ ràng không phải cô đói quá mà hoa mắt, cũng không phải nắng chói làm mắt cô nhìn không chuẩn.
Đúng là mẹ chồng cô, hơn nữa bà lại không đi một mình. Bước vào nhà nghỉ ấy cùng bà là một người đàn ông – có vẻ trẻ hơn bà khá nhiều, cả hai đều rất vội vã.
Ngọc cảm thấy hoang mang. Hình tượng một người mẹ chồng mẫu mực, hiền hậu trong suy nghĩ của cô đang sụp đổ.
Sao bà lại có thể làm thế? Bà là hội trưởng hội phụ nữ của phường kia mà? Tình cảm của bố mẹ chồng cô vẫn rất nồng thắm, con cháu luôn ngưỡng mộ ông bà kia mà?
Về đến nhà, Ngọc thấy bố chồng đang cặm cụi một mình ăn cơm. Việc ăn uống của gia đình cô khá là thoải mái – ai bận việc gì hay về muộn thì ăn sau, những người khác không phải chờ đợi.
Mọi hôm cô vẫn ăn trưa cùng bố mẹ chồng rất vui vẻ. Hôm nay nhìn ông chỉ có mỗi mình thui thủi bên mâm cơm, tự dưng cô thấy thương thương.
Ảnh minh họa
Cố lấy giọng bình tĩnh, Ngọc hỏi bố chồng : “Mẹ con đâu mà để bố ăn một mình thế ạ?”.
Video đang HOT
Ông cười hiền từ bảo: “Bà ấy nấu cơm xong thì nói là đi ra phường có chút việc, giờ vẫn chưa thấy về. Chắc lại việc văn nghệ văn gừng gì của hội phụ nữ, hay là nhà nào có chuyện cần hòa giải đấy mà”.
Ngọc khẽ “vâng” một tiếng, trong lòng cảm thấy có lỗi, dù cô chẳng làm gì sai. Bố chồng cô đã ăn xong, trước khi lên gác đi nghỉ còn dặn với xuống: “À, có món canh gà hầm hạt sen mẹ làm riêng cho con. Bà ấy dặn con cố gắng ăn nhiều vào nhé!”.
Ngọc bỗng thở dài. Cô đang mang thai tháng thứ sáu, ngày nào mẹ chồng cô cũng chăm chút tẩm bổ cho cô như thế, cả hai ông bà đều thương cô, quý cô như con đẻ.
Ngọc cũng rất kính trọng mẹ chồng và luôn coi bà như một tấm gương để mình học hỏi. Vậy mà những hình ảnh trước nhà nghỉ lúc nãy đã làm cô choáng váng.
Món canh gà bổ dưỡng, ngon ngọt sao hôm nay Ngọc thấy đắng ghét và khó nuốt quá. Cố mãi mới được vài thìa, chợt Ngọc nghe ồn ào ngoài cổng – tiếng mẹ chồng cô đay nghiến, tiếng kêu la oai oái của ai đó nữa.
Chưa kịp đứng dậy thì đã thấy Hải – chồng cô bước vào trong tình cảnh đang bị mẹ “xách tai”, hai mắt tím bầm, sưng húp, má thì vẫn hằn rõ nguyên hình bàn tay.
Ngọc trố mắt ngạc nhiên: Mọi hôm chồng cô đều ăn ở công ty, có buổi trưa nào xuất hiện ở nhà đâu. Mà làm gì nên tội để đến nỗi thê thảm thế kia?
Ngọc chỉ vừa lắp bắp chưa nên lời thì bà Hà đã xua tay: “Con cứ ngồi yên, để thằng “trời đánh” này nó tự khai rõ mọi chuyện!”.
Thì ra vì Ngọc đang mang bầu, từng có nguy cơ dọa sảy nên bác sĩ khuyên rằng tạm thời vẫn kiêng “chuyện ấy”, Hải “nhịn” mấy tháng thấy bí bách bèn tìm đến cô đồng nghiệp cũng đang chán chồng – chồng cô ta mải mê công việc, chẳng mấy khi ngó ngàng đến vợ.
Mới đầu chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lí, chẳng mấy chốc mà đã dính nhau như sam. Tình cờ bà Hà bắt gặp anh ả tình tứ chở nhau đi trên đường. Thế là bà thuê người theo dõi, rồi hôm nay gọi cả chồng cô ta đến để trị cho cả hai một bài học.
Ảnh minh họa
Bà Hà nắm chặt tay Ngọc – lúc ấy vẫn còn đang sững sờ chưa tin nổi những điều vừa nghe. Bà âu yếm bảo con dâu: “Mẹ cũng định nói trước với con và gọi con đến, nhưng lại sợ con nhìn thấy cảnh chướng tai gai mắt mà đau lòng, ảnh hưởng đến sức khỏe.
Giờ con không phải suy nghĩ nhiều, cứ để mẹ trừng trị thằng Hải. Ai đời vợ bầu bí khổ sở, không thông cảm thì thôi, hở ra là đã giở trò lăng nhăng”.
Thế rồi bà chỉ vào “đứa con trai yêu quý” mà nói với Ngọc: “Chồng ả kia giận quá đã cho nó một bài học rôi. Mẹ cũng đã gọi điện cho sếp nó xin nghỉ ốm một tuần.
Trong mấy ngày này nó sẽ lo hết mọi việc từ cơm nước đến giặt giũ, lau dọn nhà cửa, không cho nghỉ ngơi phút nào. Con còn muốn phạt sao nữa thì cứ bảo với mẹ!”.
Ngọc chẳng biết nói gì, nước mắt cứ thế tuôn rơi. Cô buồn vì chồng thì ít, còn thấy hối lỗi với mẹ chồng thì nhiều. Bà hết lòng yêu thương và lo nghĩ cho cô như thế, vậy mà cô đã nghĩ xấu cho bà.
Theo Thủy Nguyệt (Giadinh.net)
Vừa vào nhà nghỉ 'trú mưa' bạn gái chủ động dâng hiến và sự thật phía sau...
Thấy bạn gái ngoan hiền của mình chủ động làm chuyện đó, tôi đờ người ra vì sốc. Nhưng vì tình yêu, vì Liên cởi mở trong chuyện đó khiến tôi vội vã cùng em làm chuyện đó cho đến khi...
Quen Liên trong 1 lần đi café với đám bạn, nhìn thấy cô em xinh xinh ngồi đọc sách ở bàn đối diện mà tôi như trúng tiếng sét ái tình. Tôi thích Liên và tôi quyết phải tán đổ em bằng mọi giá. Cứ thế tôi cá cược với đám bạn và lân la sang làm quen với Liên. Cũng may Liên dễ gần nên tôi chẳng khó khăn gì để làm quen với Lê. Hỏi ra em mới là sinh viên năm cuối đại học và chưa có người yêu. Nắm được thóp tôi tận dụng luôn cơ hội ngàn năm có 1 này để tán em.
May Liên để tôi đưa em về nhà nên tôi biết được địa chỉ nhà cũng như trường em học. Cứ thế tôi dùng chiêu mưa dầm thấm lâu tấn công dồn dập khiến Liên choáng nhưng sau hơn 1 tháng thì em đổ gục trước vòng tay của em. Công nhận Liên hiền và rất ngoan. Em ăn nói nhẹ nhàng khiến tôi không sao nói nặng lời với Liên, dù lúc đó có bực bội đến mấy. Ở bên Liên tôi thấy mình thấy hạnh phúc và vui vẻ, có lẽ em là mảnh ghép của đời tôi chăng.
Tình yêu của chúng tôi cứ thế lớn dần theo năm tháng mà không có chuyện đen tối kia xảy ra. Tôi yêu thương Liên vì em ngoan hiền nên chuyện kia xảy ra Liên sẽ nghĩ xấu và chia tay tôi chứ đừng đùa. Cứ thế tôi yêu Liên và chăm lo cho em tất cả mọi thứ, lúc nào tôi cũng sợ Liên buồn và chán mình thôi.
Có lẽ em là mảnh ghép của đời tôi chăng (ảnh minh họa)
Hôm nay là sinh nhật của mẹ tôi, tôi đưa Liên về dự sinh nhật mẹ cũng vừa là ra mắt cả nhà về người con gái tôi yêu và xác định làm vợ. Thấy Liên ngoan hiền lại khéo trong giao tiếp mẹ tôi ưng em lắm. Mẹ còn bảo Liên thường xuyên đến chơi nhà khiến tôi thở phào nhẹ nhõm. Vậy là phụ huynh đã gật đầu đồng ý, giờ chúng tôi chỉ cần thêm thời gian vun đắp tình cảm rồi cưới thôi,
Tối hơn 10h tôi đưa em về nhà, đang đi trên đường bất chợt trời nổi giông rồi mưa nặng hạt khiến 2 đứa ướt nhèm mà không chạy kịp. Vội dừng xe bên đường, nhìn Liên co ro vì lạnh tôi thương em quá. Thế nào mà 2 đứa lại dừng xe trước cửa nhà nghỉ mới nguy hiểm chứ, ngoảnh lại thấy nhà nghỉ tôi đánh liều bảo Liên vào đó trú mưa, chứ thời tiết thế này còn lâu mới tạnh mà người ướt kiểu gì cả 2 cũng bị cảm. Những tưởng Lê sẽ từ chối yêu cầu của tôi hóa ra em lại đồng ý mới chết chứ.
Lên nhận phòng, tôi vội giục Liên vào tắm ngay kẻo cảm. Ngồi ngoài đợi em tôi cũng run bần bật vì rét. 1 lát sau Liên chùm khăn tắm đi ra trèo lên giường đắp chăn vì lạnh. Thấy thế tôi liền vào nhà tắm thay đồ rồi vào nằm. Tôi đã nghĩ hôm nay chỉ vào đây trú mưa đơn thuần, không cùng lắm chỉ nắm tay Liên ngủ thôi. Ai ngờ vừa vào giường nằm Liên đã ôm lấy tôi và tự nguyện dâng hiến đời con gái của mình.
Thấy bạn gái ngoan hiền của mình chủ động làm chuyện đó, tôi đờ người ra vì sốc. Nhưng em cứ giục hoài khiến tôi quên đi tất cả mà đến bên em với những phút giây ngọt ngào của tình yêu. Xong việc đâu đấy, tôi ôm em thì thầm rằng mình sẽ chịu trách nhiệm về đêm nay nên em đừng sợ. Liên nhìn tôi cười mãn nguyện rồi vùi đầu vào ngực tôi ngủ 1 giấc thật ngon lành.
Thấy bạn gái ngoan hiền của mình chủ động làm chuyện đó, tôi đờ người ra vì sốc (ảnh minh họa)
Nằm với Liên 1 lúc tôi bật dây và lật chăn lên xem ga giường có vấy đỏ không, có lẽ đây là lần đầu của Liên nên tôi sẽ vui hơn khi tận mắt nhìn thấy giọt máu đó. Nhưng không, tấm ga giường trắng trơn không có 1 vết bẩn nào trên đó cả. Vậy là Liên của tôi đã mất trinh, tôi không phải là người đàn ông đầu tiên của em. Bảo sao hôm nay em lại chủ động trao cho tôi thứ quý giá của người con gái như vậy.
Nhìn Liên ngủ ngon, tôi lại giận em vô cùng. Nắm chặt tay đấm vào tường tôi giận mình, giận em đã lừa tôi. Vì sao Liên mất trinh rồi mà em vẫn cố tỏ ra ngoan hiền như thế chứ, lẽ nào Liên muốn tôi là bệ đỡ cho em tránh những điều tiếng em đã gây ra trong quá khứ.
Tôi khóc, lần đầu tiên tôi khóc vì 1 người con gái và thương hại bản thân. Giờ đây tôi biết phải làm gì khi 1 người con gái không thật lòng với mình. Có lẽ nào qua đêm với tôi là 1 âm mưu để làm che giấu quá khứ của mình.
Sáng hôm sau Liên tỉnh dậy, thấy tôi đứng ở cửa sổ hút thuốc em ôm tôi từ phía sau mà thỏ thẻ những lời khiến tôi cảm thấy khinh bỉ em vô cùng.
- Anh, chúng mình cưới nhé.
Tôi im lặng không trả lời em mà quay vào lấy ví đi thẳng xuống dưới lấy xe đi về. Tôi không thể chấp nhận được con người dễ dãi như em, em đã mất trinh với người khác thì tại sao tôi phải chịu trách nhiệm về chuyện này. Em không thành thật nên tôi không thể nắm tay em được nữa. Tôi cần thời gian để suy nghĩ, để cho Liên 1 cơ hội thú nhận tất cả trước khi quyết định rời xa em.
Theo PNVN
Câu chuyện rơi nước mắt về người vợ 10 năm chưa một lần được chồng tặng quà Anh bận rộn với công việc. Chị cũng vậy, nhưng chị không quên trách nhiệm với gia đình, với con cái, với anh. Dù bận rộn đến mấy, chị vẫn luôn cố gắng nấu cho anh những bữa cơm nóng sốt và luôn cùng con đợi anh về... Nắm tay chị, mắt anh rưng rưng đầy niềm tin: -Anh chắc chắn sẽ mang...