Trong lúc vợ chờ sinh, chồng xin “ra cổng bệnh viện” để cùng tình nhân hú hí
Tôi năm nay 37 tuổi, tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó, đông con. Dù cố gắng hết sức nhưng bố mẹ không thể lo cho anh em tôi một cuộc sống ấm no, đủ đầy như chúng bạn.
Khi trưởng thành, tôi theo người anh họ ra thành phố buôn bán đồ da. Không có nhiều vốn cũng như mối quan hệ, công việc kinh doanh của anh em tôi rất bấp bênh. Tiền tôi kiếm ra chỉ đủ lo cho cuộc sống của tôi ở thành phố và gửi một chút về giúp bố mẹ. 30 tuổi rồi mà tôi hầu như chẳng tích cóp được đồng nào.
Thấy tôi đã lớn tuổi mà vẫn chưa cưới vợ, sinh con, bố mẹ tôi đâm lo lắng, nhiều lần giục giã tôi. Giục giã tôi không được, bố mẹ nhờ người làm mối giúp tôi quen biết với Hằng – một cô gái cùng xã với tôi, kém tôi 5 tuổi.
Hình minh họa
Sau vài tháng hẹn hò yêu đương, tôi với Hằng tổ chức một đám cưới giản dị. Sau đó, tôi đưa Hằng cùng ra thành phố thuê nhà mưu sinh. Nhờ tài tính toán của Hằng, công việc kinh doanh của tôi ngày càng trở nên phát đạt. Từng kiếm ăn qua ngày nhờ một gian hàng nhỏ, tôi đến nay đã làm chủ 3 cửa hàng đồ da lớn với doanh thu bạc tỷ mỗi tháng.
Công việc kinh doanh thuận lợi, vợ chồng tôi có tiền mua nhà, mua xe và đỡ đần 2 bên gia đình. Con gái đầu lòng của chúng tôi chào đời trong niềm vui mừng của 2 bên gia đình.
Video đang HOT
Biến cố bắt đầu khi vợ tôi mang bầu con trai thứ 2, tính tình em ngày một trở nên nóng nảy, dễ cáu bẳn, hay gây sự với tôi. Chúng tôi cãi nhau như cơm bữa và tôi hiếm khi về nhà. Sau đó,tôi với 1 người bạn làm ăn quyết định hùn vốn mở 1 cửa hàng mới với quy mô lớn hơn 3 cửa hàng tôi nắm trong tay. Cũng trong thời gian này, tôi quen biết và phải lòng Nhung- em gái của người bạn làm ăn của tôi.
Nhung năm nay mới 23 tuổi, em mới tốt nghiệp đại học và đi làm. Sinh ra và lớn lên trong gia đình khá giả, Nhung cực kỳ sành điệu, chịu chơi và đặc biệt sành sỏi trong chuyện phòng the- điều mà vợ tôi phải chạy dài mới theo được cô ấy. Tôi với Nhung cứ thế qua lại với nhau. Khi có thời gian, tôi mượn cớ đi lấy hàng, rủ tình trẻ đi du lịch. Chúng tôi cứ thế quấn quýt nhau chẳng rời. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy có lỗi với vợ con, muốn dứt bỏ mối quan hệ trong bóng tối với Nhung nhưng chỉ cần nhìn thấy cô ấy, tôi lại không đành lòng.
Hôm đó, tôi đang ở cửa hàng thì nhận được điện thoại từ mẹ vợ. Bà báo tin vợ tôi bất ngờ chuyển dạ và đang trên đường tới bệnh viện. Tôi vào bệnh viện ngay sau đó. Thấy vợ tôi bơ phờ vì cơn đau đẻ, tôi chẳng biết làm gì. Bỗng nhiên có tin nhắn từ Nhung, cô ấy muốn gặp tôi và hẹn tôi đến nhà nghỉ. Tôi mượn cớ ra cổng bệnh viện mua đồ và đã đến chỗ hẹn để gặp người tình.
Sau màn yêu đương nồng cháy với nhân tình, tôi vội vã quay lại bệnh viện. Vợ tôi đã sinh con trai thứ 2, mẹ tròn con vuông. Nhìn qua ô cửa, tôi thấy vợ tôi với dáng vẻ mệt mỏi, đang vén áo cho con bú những giọt sữa đầu tiên. Nghe một bà thím trách tôi không ở bên vợ trong phút giây vượt cạn, vợ tôi chỉ nói nhỏ: “Anh ấy bận việc lắm thím ạ. Anh ấy mới mở thêm cửa hàng lại phải quản lý mấy cửa hàng cũ. Giờ con sinh thêm con, chẳng làm ra tiền nên một mình anh ấy phải gánh vác hết cả. Anh ấy cũng mới ở đây thôi mà…”
Nghe những lời nói của vợ, tôi bỗng thấy lòng chùng xuống và khóe mắt cay cay. Tôi có lỗi với vợ con và tôi hối hận rất nhiều. Nhưng Nhung cũng yêu tôi thật lòng và luôn khao khát được xây dựng hạnh phúc với tôi. Tôi biết làm sao với cô ấy đây?
Trang Nhung
Theo dantri.com.vn
Chồng dè bỉu tôi: "Cỡ em ngoại tình thì đàn bà thiên hạ đã hết cả"
Một lần, khi nghe chồng chê bai tôi nói: "Cơm nguội nhà mình đôi khi lại là món khoái khẩu của người ta đấy, đừng có mà coi thường chê bai, đến khi mất rồi lại hối không kịp". Chồng tôi nghe xong, cười nắc nẻ ra vẻ điều tôi nói là hài hước...
Tôi xuất thân ở quê, lớn lên trong một gia đình nghèo khó. Thưở nhỏ, một bữa no cũng là niềm vui của tôi. Vậy nên lớn lên, tôi rất coi trọng việc tiết kiệm và chi tiêu mọi thứ trong chừng mực có thể.
Ông bà ta nói, "chồng như cái đó, vợ như cái hom", việc của chồng là kiếm tiền, việc của vợ là cất giữ. Về việc chi tiêu tiết kiệm, chồng tôi tin tưởng tôi tuyệt đối. Cái gì cần tiêu thì tôi tiêu, riêng việc chi tiêu cho bản thân thì tôi hạn chế tối đa.
Bởi vậy, tuy kinh tế nhà tôi khá nhưng tôi ăn mặc rất giản dị. Xe chỉ cần chạy tốt, điện thoại chỉ cần có để dùng, quần áo tôi cũng thường chỉ mua đồ ở chợ theo xu hướng từng năm. Người tế nhị thì nói tôi giản dị, người không tế nhị thì nói tôi quê mùa, nhưng tôi chẳng bận tâm. Hạnh phúc của tôi là được chăm chút cho chồng con, chỉ cần nhìn họ tươm tất đẹp đẽ là tôi vui rồi.
Chồng tôi vốn cũng rất thích đức tính này của tôi. Anh nói tôi như hương đồng gió nội, giản dị dễ gần. Anh nói anh chán ngấy những bà vợ chồng con rồi mà ăn diện lòe loẹt phấn son, đi đâu cũng trau chuốt như gái chưa chồng chẳng khác gì gọi mời ong bướm vào tán tỉnh.
Nhưng đó là chuyện của trước đây. Dạo gần đây chồng tôi bỗng trở nên đổi khác. Anh hay tỏ ra khó chịu với tôi, đi đám cưới hay ăn tiệc mời ở đâu không muốn đưa tôi đi cùng. Đáng ghét hơn, anh còn khen vợ anh này, vợ chú nọ trước mặt tôi, nói các cô các chị ấy có tuổi rồi mà nhìn cứ phơi phới như gái đôi mươi. Kể cả chuyện gối chăn chồng tôi cũng thưa thớt dần, có thì cũng như trả bài chiếu lệ.
Tôi mơ hồ lo lắng, không biết có phải chồng tôi đang có mối quan tâm khác bên ngoài hay không. Chỉ khi có bồ, người ta mới trở nên khó chịu với vợ mình như thế. Một lần, khi nghe chồng chê bai tôi nói: "Cơm nguội nhà mình đôi khi lại là món khoái khẩu của người ta đấy, đừng có mà coi thường chê bai, đến khi mất rồi lại hối không kịp". Chồng tôi nghe xong, cười nắc nẻ ra vẻ điều tôi nói là hài hước: "Em nhìn lại bản thân mình đi rồi hãy nói. Cỡ như em mà có bồ thì một là đàn bà thiên hạ hết, hai là thằng đó có vấn đề...". Nói xong anh ấy lại cười nắc nẻ như thể câu nói ấy là vui lắm.
Tôi biết, chồng tôi nói không phải đùa cho vui. Tôi đã hi sinh bao nhiều thứ để chăm lo cho chồng con, cho gia đình, thứ nhận lại cuối cùng từ chồng chính là thái độ này đây. Nói về nhan sắc, tôi tự tin mình không phải không dễ nhìn. Nói về cách đối nhân xử thế tôi tự tin mình là người tế nhị khéo léo. Từ ngày lấy chồng, không phải không có gã đàn ông nào có cảm tình với tôi, nhưng tính tôi thẳng thắn rạch ròi, ai có dấu hiệu "cảm cúm" tôi đều tìm cách loại trừ khi nó còn là "mầm bệnh". Nhưng nay nhìn cái thái độ của chồng tôi, tôi chỉ muốn ngoại tình ngay và luôn cho rồi.
Tại sao chồng tôi lại có thái độ với tôi như thế. Là vì tôi đã chỉ lo cho chồng cho con mà không lo cho bản thân mình. Chồng tôi khen vợ người ta rồi về nhà chê vợ mình nhạt nhẽo đơn điệu. Là cách nhìn, cách suy nghĩ của anh ấy đã thay đổi hay là vì anh ấy có người khác bên ngoài rồi chán vợ?
Tôi chưa bao giờ có tư tưởng ngoại tình, và chắc chắn sẽ không làm vậy. Nhưng tôi có ý định kiếm một người đàn ông "hợp tác" cùng mình diễn một vở kịch để dẹp bỏ cái tính bỉ bai vợ của chồng tôi. Tôi muốn chứng tỏ cho anh ấy biết rằng tôi không phải là người phụ nữ không ai thèm yêu, không ai thèm để ý để chồng tôi biết giá trị của vợ mình.
Theo mọi người, tôi có nên làm như thế để chồng tôi bỏ thói khinh thường vợ đi không?
Lương Ngọc
Theo dantri.com.vn
Cuộc đời đàn bà: Xếp sau cha mẹ, con cái, nhất định là tiền chứ không phải đàn ông Cuộc đời phụ nữ sau cha mẹ, con cái thì tiền là yếu tố cần phải trân trọng. Mang tiếng sống thực dụng cũng được, vì trong xã hội này không có tiền, bạn chẳng làm được gì. Người ta thường nói đàn bà ham vật chất, suốt ngày chỉ biết đến tiền. Vậy bạn có bao giờ thử nghĩ, nếu không có...