Trồng loài cây chế ra thứ dầu thơm “điếc mũi”, cứ 1ml bán giá 1 triệu
Là người nổi tiếng với sáng chế độc quyền tạo trầm trên cây dó bầu từ nhiều năm nay, ông Trương Thanh Khoan ( xã Phú Sơn, huyện Tân Phú, tỉnh Đồng Nai) vẫn đang nỗ lực tạo dựng thương hiệu cho sản phẩm trầm sạch của mình và ngày càng được nhiều khách hàng trong và ngoài nước tìm đến.
Tuy nhiên, bản thân ông Khoan vẫn còn nhiều trăn trở với nghề làm trầm hương trên mảnh đất Tân Phú. Ông mong muốn không chỉ trầm hương của cá nhân mình mà tất cả người dân làm trầm tại Tân Phú được nhiều người biết đến với đặc trưng là sản phẩm trầm hương sạch.
Ông Trương Thanh Khoan bên cây dó bầu đang tạo trầm mới khoảng 1 năm. Ảnh:M.Quân.
Cải tiến công nghệ làm tinh dầu trầm
Chúng tôi ghé thăm cơ sở sản xuất trầm hương của ông Trương Thanh Khoan vào một buổi trưa nắng gắt, tại đây, 3 nồi chưng cất trầm hương đang hoạt động nhưng vẫn không làm tăng thêm độ nóng cho căn nhà vì các nồi chưng cất trầm hương bằng điện đều được ông Trương Thanh Khoan tự sáng tạo và đặt làm theo thiết kế riêng, có lớp cách nhiệt nên dù mỗi nồi trầm hương phải nấu liên tục trong 24 tiếng, nhiệt độ xung quanh vẫn không thay đổi.
Để có được thiết bị sản xuất tinh dầu và nước cất từ trầm, ông Khoan phải cùng thợ tìm hiểu, nghiên cứu rất kỹ nồi nấu trầm vì phải bảo đảm lấy được tinh dầu trầm với số lượng nhiều nhất có thể.
Bên cạnh việc làm tinh dầu và nước cất từ trầm hương, ông Khoan còn chọn những cây có hình dáng đẹp để tạo ra sản phẩm trầm cảnh. Với những cây được chọn để làm trầm cảnh, sau khi lớp trầm trên cây được sủi ra, những người thợ lành nghề bắt đầu tạo dáng cho phần thân cây còn lại.
Ông Khoan cho biết, để tạo nên trầm cảnh đẹp, đòi hỏi người thợ sủi và tạo dáng trầm phải có tay nghề cao.
Ông Trương Thanh Khoan cho biết, chế phẩm tạo trầm vi sinh, trong đó có bầy kiến xanh trong rừng được ông Khoan mang về nhà để thuần dưỡng nhằm lấy dịch tạo chế phẩm cho trầm đang được Cục Sở hữu trí tuệ bảo hộ độc quyền sáng chế trong 20 năm. Hiện tại, tinh dầu trầm của ông cũng được đối tác Hàn Quốc tạo nhãn hàng hóa cho thị trường Hàn Quốc.
Sản phẩm tinh dầu trầm hương của gia đình ông Trương Thanh Khoan chiết xuất được. Ảnh:M.Quân.
“Thời gian tới, các sản phẩm tinh dầu và nước cất từ nấu trầm sẽ được đóng gói, dán nhãn tại Việt Nam và xuất khẩu sang Hàn Quốc. Đối với đối tác Nhật Bản thì tôi vẫn cung cấp nguyên liệu thô. Có khá nhiều đoàn nước ngoài về tham quan và yêu cầu được cung cấp sản phẩm nhưng chúng tôi không thể làm vì còn nhiều hạn chế về nguồn nguyên liệu” – ông Khoan cho biết thêm.
Hiện tại, ông Khoan đang có 2 người thợ sủi và tạo dáng trầm hương được UBND tỉnh Đồng Nai tặng bằng khen thợ giỏi. Đây là những người thợ do chính tay ông Khoan đào tạo.
Video đang HOT
“Đặc điểm của cây trầm là không bị mối mọt, không thay đổi màu sắc. Đây cũng là điều khiến trầm hương sạch khác với các loại trầm được tạo từ hóa chất, với những cây trầm được tạo từ hóa chất chỉ sau một thời gian cây sẽ bị ố vàng, xuống sắc” – ông Khoan cho hay.
Với những sáng tạo của mình, hiện nay các sản phẩm về trầm hương của ông Khoan được khách hàng ưa chuộng. Hiện tại, ông đang cung cấp tinh dầu trầm và nước cất trầm cho các đối tác Hàn Quốc và Nhật Bản. Tuy nhiên, do số lượng trầm còn hạn chế nên ông Khoan không dám ký hợp đồng cung cấp trầm hương với doanh nghiệp vì sợ không đủ hàng cung cấp.
Phát triển trầm sạch
Vốn nổi tiếng với sáng chế cấy tạo trầm từ chế phẩm tạo trầm vi sinh, các sản phẩm trầm hương của ông Khoan được tin dùng và có khả năng xuất khẩu với số lượng lớn. Ông Khoan hiện có khoảng 10.000 cây dó bầu đang cấy ghép trầm tại xã Phú Sơn, huyện Tân Phú và một số điểm tại tỉnh Bình Thuận.
Trước nhu cầu về các sản phẩm trầm sạch trên thị trường, ông Khoan cho rằng cần phải có nguồn nguyên liệu ổn định và bảo đảm chất lượng. Trong khi đó, điều kiện phát triển vùng nguyên liệu là cây dó bầu thực tế tại huyện Tân Phú không khó.
Tuy nhiên, theo ông Khoan, cần phải kiểm tra và gửi giám định chất lượng trầm để bảo đảm trầm sạch. Vì theo ông Khoan, nếu để trầm hương được tạo từ hóa chất cung cấp ra thị trường nước ngoài, đặc biệt là Hàn Quốc, thì sản phẩm trầm hương do ông Khoan gầy dựng nhiều năm nay sẽ bị “vạ lây”, dẫn đến nguy cơ mất hợp đồng cung cấp sản phẩm.
Chia sẻ về định hướng phát triển trầm hương trong tương lai, ông Khoan cho rằng: “Để có những sản phẩm trầm hương sạch, tôi dự định thời gian tới sẽ xin chủ trương thành lập hợp tác xã, tạo chuỗi liên kết trong quá trình tạo trầm, bảo đảm tất cả trầm hương khi tôi sử dụng, thu mua phải đúng chuẩn sạch, do tôi cung cấp chế phẩm tạo trầm cho các hộ dân cấy ghép, có như thế tôi mới chủ động được đầu vào của sản phẩm để tìm kiếm đối tác tạo đầu ra ổn định”.
Theo Minh Quân (Báo Đồng Nai)
Người đàn bà đất võ từ buôn hàng "quốc cấm" đến "vua" dó bầu
Sau ngày giải phóng, bà đi buôn trầm hương, cái nghề lúc đó bị cấm. Bà là phụ nữ đơn thân, 3 đứa con còn nhỏ, sợ mình vướng vòng lao lý không ai nuôi con, vậy là bà nghĩ đến chuyện trồng cây dó bầu để tự tạo ra trầm rồi chiết xuất ra tinh dầu trầm để xuất khẩu.
Nghĩ là làm, năm 1999, bà mua gom đất ven núi Bà nằm trên địa bàn huyện Phù Cát và trồng hơn 20ha cây dó bầu. Đến bây giờ, bà là người duy nhất ở Bình Định đang sở hữu diện tích trồng cây dó bầu lớn nhất và có rừng dó lâu năm nhất. Bà là Nguyễn Thị Mùa (SN 1958) ở thôn Hòa Dõng, xã Cát Tân (huyện Phù Cát, Bình Định).
Bà Nguyễn Thị Mùa kể chuyện trồng dó lấy trầm.
"Vua" dó bầu ở Bình Định
Bây giờ, mặc dù đã 61 tuổi, nhưng thần thái của bà Mùa vẫn còn rất tinh anh, năng động. Bà dẫn dắt câu chuyện rất khúc chiết, mạch lạc ngược về cái thời bà dám "cả gan" mua hàng chục héc ta đất để trồng cây dó bầu, loại cây trồng còn rất lạ lẫm với nông dân lúc bấy giờ.
Bà Mùa kể: Trong thời gian đi buôn bán trầm hương, bà đã ý thức được cái nghề của mình đã gián tiếp tiếp tay cho lâm tặc phá rừng. Nghề này lại rất bấp bênh bởi bị ngành chức năng kiểm soát mặt hàng trầm hương rất gắt. Do đó, bà nghĩ cách phải tự tạo ra trầm hương làm nguyên liệu và học hỏi kỹ thuật chế biến tinh dầu trầm để ổn định chuyện làm ăn.
Bà tìm đến vùng đất lâm nghiệp nằm ven núi Bà trên địa bàn huyện Phù Cát để mua gom đất rẫy của bà con trồng rừng nhưng không đạt hiệu quả kinh tế nên bán. Khi đã có trong tay 20ha đất rẫy nằm liền kề nhau, bà Mùa liền tổ chức trồng cây dó bầu trên toàn diện tích đã mua.
"Hồi ấy, giống cây dó bầu chưa được sản xuất tại Bình Định, tôi phải mua cây giống ngoài Hà Tĩnh và mua cây giống tự nhiên của người dân nhổ trên rừng đem về bán. Cây giống dó bầu hồi ấy có giá 20.000đ/cây. Mất đúng 1 năm tôi mới trồng kín diện tích 20ha đất với mấy trăm ngàn cây dó bầu", bà Mùa nhớ lại.
Theo bà Mùa, dó bầu là loại cây "nắng không ưa mưa không chịu", bị úng cũng chết mà để lâu không tưới nó cũng chết. Khi ấy hệ thống điện chưa phủ kín như bây giờ, muốn có nước tưới cho 20ha dó bầu bà Mùa phải dẫn nước từ trên núi Bà xuống bằng hệ thống đường ống. Khu vực nào thuận lợi thì bà tưới trực tiếp bằng đường ống, những vùng nằm xa bà đào ao, dẫn nước về chứa trong ao và bơm tưới bằng máy nổ hiệu Đông Phong.
Thời điểm ấy, bà mẹ đơn thân Nguyễn Thị Mùa sống với rừng dó nhiều hơn là ở nhà. Bà lo việc tưới cây, làm cỏ, bón phân. Một mình làm không xuể, bà thuê 10 công lao động thường xuyên làm việc cùng bà. Thời điểm làm cỏ, đánh chồi, tỉa nhánh bà phải thuê thêm hàng chục công lao động thời vụ.
Nấm vi sinh bà Mùa tự làm để cấy tạo trầm.
Theo bà Mùa, sau khi trồng 7 - 8 năm thì cây dó đến chu kỳ cấy tạo trầm. Kỹ thuật cấy trầm bà Mùa cũng tự mày mò làm. Hồi ấy cấy trầm hầu hết đều dùng hóa chất. Trước khi cấy hóa chất, cây dó bầu được khoan nhiều lỗ.
Mỗi người có 1 cách cấy trầm riêng, có người khoan lỗ dày, có người khoan thưa; có người khoan sâu, có người khoan cạn; có người khoan mũi to, có người khoan mũi nhỏ.
Sau khi cấy hóa chất vào những lỗ khoan trên cây dó, từ 24 đến 36 tháng sau là có thể khai thác trầm. Thời gian tạo trầm để càng lâu thì cho ra sản phẩm trầm càng tốt. Thế nhưng nếu kỹ thuật cấy không đạt về mặt kỹ thuật thì cây dó sẽ lại da (liền da), khoảng 1 năm rưỡi phải thu hoạch dù trầm còn non, chất lượng kém.
Có người cấy trầm theo kinh nghiệm dân gian là cấy bột sắt vào cây, hoặc cấy mảnh bom, đạn và cho dầu vào các vết thương của cây dó để dẫn dụ kiến. Khi kiến lên ăn dầu vô tình làm tổn thương cây. Qua quá trình thời gian cây sẽ tạo ra trầm mắt kiến...
Người đầu tiên nấu tinh dầu trầm
Sau khi rừng dó của bà đã tạo ra trầm, bà Mùa liền tổ chức nấu tinh dầu trầm để xuất khẩu. Khi ấy, cả nước chỉ có 1 vài cơ sở chế biến tinh dầu trầm, mà cơ sở nào cũng giấu nghề nên bà chẳng thể học được cách nấu.
Bà Mùa quyết định học lóm bằng cách khai thác trầm từ rừng dó của mình rồi mang đến tận những cơ sở chế biến tinh dầu trầm để bán.
Cứ mỗi chuyến hàng bà Mùa hỏi han một ít thông tin về kỹ thuật nấu tinh dầu trầm từ những nhân công. Mỗi lần mỗi ít, bà ráp nối thông tin lại rồi tự hình thành nên quy trình kỹ thuật nấu tinh dầu trầm cho riêng mình. Sau đó bà Mùa xây lò, mua nồi về làm thử nghiệm.
"Những mẻ dầu đầu tiên nấu không đạt, hao tốn nguyên liệu nhiều mà cho dầu rất ít. Không nãn, tôi tiếp tục vừa làm vừa rút kinh nghiệm, khắc phục dần dần và cuối cùng cũng có được quy trình chế biến tinh dầu trầm hoàn thiện", bà Mùa kể.
Xưởng chế biến tinh dầu trầm của bà Mùa lúc ấy nấu 50 nồi. Một mẻ dầu phải nấu mất cả tuần lễ, 50 nồi mới cho ra được 1 góc (250ml) tinh dầu trầm.
Thời điểm ấy tinh dầu trầm chưa tiêu thụ được trong nước, chủ yếu xuất khẩu đi nước ngoài với giá 200 triệu đồng/lít.
"Khi ấy chủ yếu nấu bằng than đá nên có thu nhập rất khá. Nhưng cả ngày lẫn đêm phải bám lò để canh dầu được chiết xuất ra, nếu sai sót mẻ dầu sẽ hỏng, không cho ra dầu thì công cốc. Hít mùi than đá ngày này sang ngày kia sức khỏe bị ảnh hưởng trầm trọng, nên tôi đã nghĩ đến chuyện nấu bằng điện.
Thế nhưng với 50 nồi, nấu cả ngày lẫn đêm mỗi tháng mới cho ra được 1 lít tinh dầu trầm, bán được vài ba trăm triệu, trong khi đó phải mất đến 1 vài trăm triệu đồng tiền điện.
Trầm hương thu hoạch được.
Tính toán chi li thấy lời lãi chẳng còn bao nhiêu nên tôi ngưng việc nấu dầu, chuyển sang xay bột trầm để cung ứng thị trường và sản xuất nhang trầm để bán", bà Mùa tâm sự.
Xưởng chế biến tinh dầu trầm của bà Mùa giờ đã trở thành nhà máy xay bột trầm. Vừa dắt tôi đi tham quan nhà máy, anh Trà Dương Bảo (34 tuổi), con trai bà Mùa, vừa chia sẻ: "Máy xay bột trầm không được xay các loại cây khác, cả cây bời lời cũng là nguyên liệu làm nhang, nhưng nếu đưa vào máy xay bột trầm để xay thì trầm sẽ mất mùi".
Hiện nay, ngoài cung cấp bột trầm cho thị trường Hà Nội, bà Mùa còn sản xuất nhang trầm để cung ứng cho người tiêu dùng. 1 bó nhang trầm 80 cây bà Mùa bán giá 70.000 đồng, tuy khá đắt, nhưng với xu hướng bảo vệ an toàn cho sức khỏe nên hiện nay người tiêu dùng rất ưa chuộng nhang trầm.
"Do bột nhang trầm hiện nay có giá cao nên thị trường xuất hiện bột nhang trầm giả. Nhang trầm mua với giá 500.000 đồng/kg mà ngửi thơm mùi trầm "nức mũi" thì đó là bột giả được tẩm hóa chất. Nhang mà được làm bằng bột loại đó thì sẽ gây ảnh hưởng đến sức khỏe của người ngửi", anh Trà Dương Bảo bộc bạch.
Theo Vũ Đình Thung (Báo Nông nghiệp Việt Nam)
Khánh Hòa: Cả làng thơm mùi trầm hương, khách Ả rập thích đến Nhà trưng bày sản phẩm trầm hương Vạn Thắng ra đời là sự mong mỏi bao đời của người dân thôn Phú Hội (xã Vạn Thắng, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa). Công trình này mở ra cơ hội mới cho làng trầm và từ đây, ý tưởng về du lịch làng nghề được nhen nhóm. Cơ hội mới cho làng nghề trầm...