Trong khi tôi mòn mỏi tìm cách có con thì chồng phũ phàng tiết lộ lý do không muốn sinh con vì người cũ
Anh bảo tôi thông cảm cho anh nhưng sao tôi có thể làm được điều đó? Tôi thông cảm cho anh thì ai thương cảm tôi đây?
Tôi là một đứa con gái khép kín. Tôi ít trò chuyện, tâm sự cùng mọi người. Mỗi khi có chuyện buồn, tôi đều tự mình giải quyết hoặc im lặng cho qua chuyện. Chính vì tính khí đó mà tôi chẳng có bạn trai suốt thời thanh xuân.
Đầu năm trước, bạn tôi làm mai cho tôi với anh. Lần đầu tiên gặp tôi đã thích vẻ tĩnh lặng của anh. Anh trầm ổn, nói chuyện bình thản nhưng lại cuốn hút. Sau này tôi mới biết anh đã từng có một đời vợ, một cô con gái và một cậu con trai. Vì mâu thuẫn trong cuộc sống không thể hàn gắn được nên hai người chia tay. Khi gặp tôi cũng là lúc anh mới chia tay được mấy tháng và vẫn còn đang rất buồn.
Chúng tôi gặp nhau thường xuyên hơn rồi yêu nhau. Được nửa năm thì chúng tôi kết hôn. Bố mẹ tôi cũng bất ngờ khi tôi quyết định làm vợ một người đàn ông như anh. Mẹ tôi chỉ sợ tôi sớm phải thất vọng khi phải chịu cảnh bị so sánh, gièm pha này nọ. Nhưng tôi lại nghĩ chỉ cần tôi sống lương thiện, mọi thứ trời xanh sẽ tự có an bài.
Khi gặp tôi cũng là lúc anh mới chia tay được mấy tháng và vẫn còn đang rất buồn. (Ảnh minh hoa)
Thế nhưng mọi chuyện đúng là không dễ dàng như tôi nghĩ. Ngay những hôm đầu về nhà chồng tôi đã bị đem ra so sánh với vợ cũ của chồng. Hàng xóm thấy tôi đi chợ thì đều cố nhìn theo. Khi mua hàng, một người phụ nữ hỏi tôi có phải vợ anh không? Tôi gật đầu. Rồi bà ấy quay sang người bên cạnh thì thầm nhưng tôi vẫn nghe được: “Xấu hơn vợ cũ nó nhỉ?”.
Video đang HOT
Đến mẹ chồng cũng so sánh vì cho rằng tôi chậm chạp, ít cởi mở hơn vợ cũ của anh. Tôi buồn lắm nhưng vẫn không trả lời hay thanh minh gì cả. Tôi chỉ cần chồng thương tôi là được.
Sống với nhau được nửa năm nay nhưng tôi vẫn không có bầu. Bố mẹ chồng tôi cũng nôn nóng. Mẹ chồng tôi còn mắng tôi là “cây độc không trái”. Bà nói con bà đã có hai đứa con rồi thì chỉ có do tôi mới không sinh con được thôi. Tôi lo sốt lên và đòi đi khám nhưng chồng tôi cứ dùng dằng mãi. Không những thế anh còn chủ động thường xuyên đón con riêng về nhà chơi và bảo chúng gọi tôi là mẹ. Anh cũng nói tôi hãy xem hai đứa nó như con ruột của mình.
Anh đã đi thắt ống dẫn tinh theo yêu cầu của vợ cũ. (Ảnh minh họa)
Tối qua, tôi lại đòi anh đưa đi khám. Tôi nói tôi đã tự đi khám rồi và sức khỏe của tôi hoàn toàn bình thường. Mà anh cũng đã từng có con thì vấn đề không biết là nằm ở đâu?
Anh ngồi im một lúc rồi ôm lấy tôi nói xin lỗi. Tôi hỏi vì sao, anh mới kể hết mọi chuyện. Thì ra trước khi cưới, anh đã gặp lại vợ cũ mình. Chị ta yêu cầu anh đi thắt ống dẫn tinh để không sinh con nữa. Chị ta nói nếu anh có con với tôi thì sẽ không còn thương yêu hai đứa bé kia. Và anh đã làm theo lời chị ta.
Nghe chồng nói, tôi cảm giác chua xót cho chính mình. Tôi không thể hiểu được tại sao anh lại làm như thế. Anh bảo tôi thông cảm cho anh nhưng sao tôi có thể làm được điều đó? Tôi thông cảm cho anh thì ai thương cảm tôi đây? Rồi cuộc đời về sau sẽ thế nào?
Theo Afamily
Quên một người từng là cả bầu trời của mình là điều khó khăn nhất
Quên một người đã từng là bầu trời của mình đương nhiên là chuyện khó khăn nhất. Nhưng khó khăn chứ không có nghĩa là không thể nào.
Chúng ta vẫn hay tự nhủ nhau sau mỗi cuộc tình rằng: quên đi cho nhẹ nhàng, quên đi cho thanh thản, quên đi cho tình qua mau... Nhưng chúng ta chỉ là những kẻ giỏi nói chứ không giỏi làm. Bởi nếu quên nhau đơn giản và dễ dàng như việc thốt ra vài từ, bằng một vài câu nói, thì chắc là tim đã không đau.
Tôi đã trải qua một vài cuộc tình đứt vỡ, nhưng lần mất nhau nào cũng thấy đau đến tận cùng. Khi bạn yêu một người bằng tất cả sự thành tâm của mình, bạn sẽ biết cảm giác không đành lòng dứt bỏ quá khứ, chẳng dám tiến về phía tương lai. Bởi vì bạn còn mong chờ và ấp ủ những hy vọng về việc đoàn viên với người cũ, mặc dù thực tế là chẳng bao giờ.
Nếu có cách để yêu sao cho không đau, thì chắc là chúng ta đều muốn đăng ký ghi danh vào khóa học. Kể cả là học online hay offline, kể cả là học phí đắt rẻ như thế nào. Bởi chúng ta biết lượng sức mình lắm chứ, làm gì có chuyện chúng ta sẽ yêu mà không đau? Cho nên cứ học để dằn lòng, để tránh tổn thất quá lớn cho những lần sau...
Nhưng đương nhiên, điều đáng buồn là chẳng có lớp học nào như vậy. Những thứ lý thuyết sáo rỗng về việc yêu một người chỉ nên yêu 7 phần và giữ lại 3 phần. Hay là thứ lý thuyết về việc đừng tin tưởng quá nhiều, đừng đặt trọn niềm tin vào ai khác... đều là vô lý hết.
Bạn sẽ không thể bước vào toàn vẹn cuộc đời một ai khi bạn không cho họ bước chân toàn vẹn vào cuộc đời bạn. Cho nên tình yêu mới là song phương, mới là hai chiều, mới cần phải dám yêu dám chịu.
Ngày hôm nay, tôi vẫn ôm trong mình một nỗi buồn chưa nguôi về tình cũ. Người chỉ vừa mới rời đi, và giọt nước mắt trên mi tôi còn chưa ráo. Tôi cũng biết mình sắp trải qua những ngày tồi tệ nhất, đen tối nhất, tuyệt vọng nhất. Khi mà bên cạnh tôi không còn sự đồng hành quen thuộc.
Nhưng tất cả cũng sẽ đi vào một vòng lặp, và chúng ta không thể mãi đứng yên một chỗ mà buộc phải tiến lên phía trước. Chỉ có điều, mọi thứ đều là nhờ cậy vào thời gian trôi. Thời gian sẽ là thứ lá thuốc thần kỳ để đắp lên vết thương, giúp vết thương lành da, mờ sẹo.
Còn bây giờ, đừng quá cố chấp. Đừng quá dằn vặt bản thân. Cũng đừng tìm cách để níu kéo quá khứ hay chọn sống một cuộc đời bi lụy. Người ấy đã từng là cả một bầu trời rất rộng và rất xanh, nhưng khi người ấy rời đi, người ấy đã trở thành bầu trời của người khác. Thứ gì không là của mình, cố cưỡng cầu là điều không thể.
Quên một người đã từng là bầu trời của mình đương nhiên là chuyện khó khăn nhất. Nhưng khó khăn chứ không có nghĩa là không-thể-nào.
Theo Emdep
Đàn ông khi say thường nhớ tới nhiều người, đà bà khi say thường chỉ nhớ đến người bỏ rơi họ! Khi đàn ông say sẽ nghĩ đến phụ nữ nhưng không chỉ một người. Phụ nữ khi say sẽ nghĩ đến đàn ông nhưng bao giờ cũng chỉ một người, chính là người đàn ông đã bỏ rơi họ! Trăm nỗi buồn của đàn ông cũng không gì buồn bằng nỗi buồn của một người phụ nữ bị bỏ rơi, nó đáng thương...