Trong đời người, chẳng có ai rời xa ai mà không thể sống được
Người có thể sẽ đau như ‘c.hết đi sống lại’ hoặc có thể ’sống như c.hết’ trong một đoạn thời gian, nhưng không có cảm giác nào là mãi mãi.
Em chưa từng chối bỏ rằng mình đã đau, thậm chí đau rất nhiều. Những tổn thươngmà anh gây có thể bằng tất cả những vết sẹo chi chít mà trước ngày gặp anh cộng lại. Nhưng trên tất cả nỗi đau ấy là sự trống rỗng, khi cuộc sống đang đủ đầy bỗng bị khoét vào một vết lõm thật to. Cảm giác đang trên đỉnh thật cao thì bỗng dưng người bên cạnh biến mất, nhìn xuống dưới chân chỉ thấy một vực sâu. Em đã từng nghĩ hay là mình thả lỏng người, để rơi sâu luôn vào nơi thăm thẳm ấy?
Hôm nay em có thể kiệt quệ vì anh, nhưng em của ngày mai liệu có phải là em của ngày hôm nay nữa? Vậy thì anh cũng chẳng còn là lý do đủ khiến em khóc nữa rồi. Hạnh phúc của hôm nay gắn liền với anh, nhưng có thể ngày mai sẽ là một người khác. Và chính anh cũng sẽ thế thôi.
Đó là ngày em vẫn còn yêu những trang tiểu thuyết mộng mơ, ngày vẫn còn tin vào lời bài hát, ngày một tối mưa nằm đắp chăn, bật raodio là đủ thấy êm đềm, ngày em vẫn ôm mộng về một chàng trai với áo sơ mi thơm mùi nắng.
Ấy là những ngày em chưa khóc thầm mỗi lúc đêm buông, ngày chưa tự ghét mình khi nhìn vào gương mỗi sáng. Ngày chỉ cần nghe một cái tên là có thể bật khóc ngon lành. Ngày ngỡ rằng, vắng anh, em sẽ không thể nào sống được..
Video đang HOT
Dù em có để ý hay không, thời gian vẫn cứ thản nhiên làm nhiệm vụ của nó, bằng nhịp sống thường ngày, bằng những trải nghiệm sắp tới, từng chút từng chút lau đi những bóng mờ của quá khứ. Dẫu có muốn giấu điều ấy thật kỹ, vẫn muốn trung thành với những kỷ niệm về anh, thì thời gian cũng vĩnh viễn không cho phép em làm điều ấy.
Em vẫn sẽ ngày hai buổi đi làm, sáng một ly sữa nóng, chiều vẫn một cốc trà thơm. Em vẫn thích đọc những quyển tiểu thuyết cũ, vẫn có thể khóc lóc cả đêm vì một bộ phim Hàn, vẫn thấy dễ nổi điên vào một chiều kẹt xe, vẫn thần tượng một nam thần như hồi ấy. Chỉ là, em làm tất cả những điều ấy một mình…
Trong khoảnh khắc ấy, có thể cũng có chừng ấy người yêu nhau. Rồi có lẽ sẽ bước chân vào vòng tròn tình ái như mình đã từng vậy, sẽ hạnh phúc, sẽ ngọt ngào, sẽ đau khổ, sẽ đắng cay. Rồi có người sẽ vượt qua được, rồi có người cũng sẽ chia tay như mình vậy…
Là những điều thường nhật buộc em phải bươn chải mưu sinh, là những thăng trầm của bao nhiều mối quan hệ khác, là những tháng ngày thanh xuân ít ỏi đang dần cạn kiệt, là nỗi lo sợ tương lai đằng đẵng sẽ không một bờ vai nương tựa. Những thứ ấy thực dụng hơn so với sự thiêng liêng của tình yêu, so với những cảm xúc của trái tim, nhưng em cần nó để tồn tại. Rồi chính những thứ thực dụng ấy sẽ khiến em quên anh, khiến em quên đi mình cũng từng lãng mạn như thế.
Em nghĩ rằng tình yêu cũng là một lẽ vô thường lắm, người ta vẫn yêu, vẫn chia tay, vẫn yêu, rồi lại chia tay. Xa anh, không ai bắt em phải ngừng sống tiếp, em càng không bắt em làm điều ấy. Cuộc đời mỗi người trải qua biết mấy mối tình, chẳng nên vì một điều gì đó mà bỏ tất cả những điều còn lại. Em sẽ tốt hơn, để em còn được yêu và yêu lần nữa.
Và em sống trên đời này chẳng phải vì bất cứ ai, em tồn tại vì em anh ạ.
Theo tiin.vn
Đừng để lúc nhìn lại quá khứ, bạn chẳng có gì cả
Có một vài việc không cần thiết phải giải thích, người hiểu bạn tự nhiên sẽ hiểu, người không hiểu bạn nhiều lời cũng là dư thừa. Bạn càng giải thích ngược lại bạn càng
Có một vài việc không cần thiết phải giải thích, người hiểu bạn tự nhiên sẽ hiểu, người không hiểu bạn nhiều lời cũng là dư thừa. Bạn càng giải thích ngược lại bạn càng thêm phiền muộn.
Bạn phải đối xử với mọi người chân thành mới hi vọng được nhận lại điều tương tự.
Bạn đối xử chân thành với người khác tuy rằng chưa chắc đã có lại chân thành của họ, nhưng nếu bạn không thực sự chân thành thì sẽ không bao giờ có điều ngược lại.
Lúc bất hòa, nói ít lại, lời nói ra trong lúc vô tình sẽ chỉ làm người khác đau thêm mà đó thường là người bạn vô cùng yêu thương.
Người sống biết đủ mới là người thức thời. Có rất nhiều thứ, đã định sẵn không thuộc về bạn thì đừng cố gượng ép, dưa hái xanh không ngọt.
Đôi khi, những thứ bạn đang có mới thật là tốt nhất.
Dù mệt đến mấy cũng đừng quên rèn luyện thân thể, dù buồn phiền đến mấy cũng nhất định phải nở nụ cười đối mặt với nó.
Dù khổ sở đến mấy cũng phải tự chiêu đãi bản thân, dù vội vã đến mấy cũng đừng nóng nảy hại thân.
Đừng sống vì sắc mặt người trên cao, cũng đừng ép người dưới thấp trông sắc mặt mình mà sống.
Người có tài giỏi hơn nữa cũng không thể vĩnh viễn cao cao tại thượng mà người yếu ớt đến mấy cũng có ngày tỏa sáng bất ngờ.
Đừng luôn xem thường bản thân, bạn chắc chắc có tài năng mà người khác không có. Cũng đừng quá sùng bái người khác, ai cũng có sở trường, sở đoản riêng.
Làm gì có cái gọi là không sao cả, chẳng qua là nhẫn nhịn lâu dần thành thói quen. Dăm ba cái đau ấy với tôi có là gì đâu, cùng lắm là gãi ngứa thôi.
Cầu thần thánh không bằng cầu chính mình, dựa dẫm người khác không bằng dựa vào bản thân.
Con người sống trên đời chỗ dựa vững chắc nhất là chính mình, cũng chỉ có chính bản thân tình nguyện dồn hết sức lực ra cứu giúp mình, cho nên đừng trông chờ vào kẻ khác.
Cuộc sống cũng giống như một chuyến đi, cậu bước ngang qua tôi, tôi bước ngang qua cậu, sau đó lại tự mình nỗ lực, tự mình hướng tới trước.
Trưởng thành là khi bạn từ mình quen dần với con người nóng lạnh thất thường, bình thản đón người đến, người muốn đi thì đừng cố giữ, nhiều lời thêm cũng chẳng để làm gì.
Ý nghĩa cố gắng chính là: Đừng để lúc cha mẹ cần, bạn chẳng có gì ngoài nước mắt. Đừng để lúc con cái cần, bạn chẳng có gì ngoài hổ thẹn.
Đừng để lúc ngoảnh mặt lại nhìn quá khứ, ngoại trừ lãng phí thời gian bạn chẳng có gì cả. Đó chính là lí do bạn phải phấn đấu, nỗ lực đấy.
Bữa tiệc thời trang của Troye Sivan trong giai điệu Bloom đầy kiêu hãnh Khi một chàng trai được khen là "xinh đẹp" thì điều đó mang nét nghĩa tiêu cực nhiều hơn là tích cực, nhưng ở Troye Sivan, có lẽ mọi thứ chưa chỉ dừng lại ở "xinh đẹp" mà còn vượt ra khỏi những đặc điểm nhân dạng của một chàng trai, đó chính là vẻ đẹp của nghệ thuật. Sau thành công của...