Trong đời ai cũng gặp một mối quan hệ mập mờ
Mối quan hệ mập mờ là so với bạn thân thì tốt hơn một chút, nhưng so với người yêu lại ít hơn một chút.
Trong cuộc đời mỗi người chắc có lẽ đều có một mối quan hệ không thể gọi thành tên, mối quan hệ khiến bạn từng hy vọng, nhưng rồi lại thờ ơ, không tiến cũng không lùi, cứ mãi ở nguyên một chỗ rồi biến mất.
Mối quan hệ mập mờ là so với bạn thân thì tốt hơn một chút, nhưng so với người yêu lại ít hơn một chút. Bình thường tưởng như không quan tâm nhưng thỉnh thoảng bạn lại vào facebook người ấy xem có gì mới lạ không, đặc biệt chú ý những dòng chữ người ấy viết có dành cho mình hay ám chỉ đến mình không.
Mối quan hệ mập mờ này đôi khi cũng thoải mái lắm, không ràng buộc, không hứa hẹn, không nhất thiết phải dành nhiều thời gian cho nhau. Khi muốn có người trò chuyện thì hàn huyên, khi muốn có người đi dạo phố vào cuối tuần thì í ới, nhưng có khi cả tháng không liên lạc với nhau.
Mập mờ chính là có cảm giác, nhưng loại cảm giác này không nhiều đến mức làm động lực cho cả hai tiến đến, phát triển thành mối quan hệ chính thức. Mối quan hệ không thể gọi thành tên này nhiều khi thật dễ chịu nhưng đôi lúc lại vô cùng tủi thân. Chính vì chúng ta mập mờ, cho nên chúng ta không là gì với đối phương, không được phép hờn giận, không được quyền ghen tuông, không được đòi hỏi, không có cớ để nũng nịu, dỗ dành.
Video đang HOT
Lúc cô đơn thì người này tìm đến người kia, quan hệ dựa trên nền tảng cần một người làm chỗ dựa, cần một người để chia sẻ, cần một người để làm bờ vai khi bản thân yếu đuối.
Đôi khi ta cần một mối quan hệ rõ ràng và đôi khi lại chỉ cần một mối quan hệ thế này thôi. Đó là mối quan hệ không tên, không danh phận nhưng như vậy lại khiến người ta có cảm giác an toàn. Đến được thì đi cũng được, chỉ sợ khi nói thành lời rồi sẽ không bao giờ có được cái cảm giác đó nữa.
Một mối quan hệ mập mờ chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian nhất định. Khoảng cách từ công việc, khoảng cách từ những mối quan hệ khác, khoảng cách của các mối bận tâm… sẽ khiến cho hai người dần dần xa nhau một cách nhẹ nhàng. Thi thoảng nhắn đôi ba tin nhắn hỏi thăm, còn gặp gỡ lại vô cùng ít.
Chỉ đến khi người kia tìm được một nửa của họ rồi tự dưng lại thấy tim mình hẫng đi một nhịp. Thế nhưng cách tốt nhất để bảo vệ trái tim mình là buông bỏ.
Cuộc đời này cần những mối quan hệ không gọi thành tên, tốt hơn bạn thân, ít hơn tình yêu nhưng cuối cùng chúng ta vẫn phải tìm cho bản thân một tình yêu đích thực.
Không ai sống mãi trong muôn ngàn ý nghĩ khiến đầu óc của mình không thể thảnh thơi. Cũng không ai sống mãi trong một mối quan hệ mà mình không chắc chắn một điều gì cả, lúc nào cũng thấy bâng quơ, lúc nào cũng thấy lênh đênh.
Nếu bạn gặp ai đó một lần, người ấy cho bạn những cảm giác thế này, thì không cần phải cố gắng thoát ra. Rồi đến một lúc nào đó, trái tim sẽ tự bình lặng mà biết mình phải dừng lại…
Theo Tiin
Anh hãy cứ ra đi nếu anh muốn
Anh hãy cứ ra đi, mình đừng gặp nhau nữa, đừng để trái tim em lại tiếp tục đập thật nhanh khi thoáng nhìn thấy anh. Nhưng anh đừng lạnh lùng như thế.
Anh đã đến với em thật bất ngờ, nhưng chẳng khác nào một cơn gió lốc cuốn sạch sự bình yên trong cuộc sống của em. Anh chẳng cố tình đâu, em biết, nhưng chính sự vô tình vô ý ấy mới khiến nhịp đập của trái tim chưa bao giờ rung động nhiều đến thế phải rối loạn. Anh ở rất gần mà em thấy anh xa xôi vạn dặm. Em cũng chỉ dám lặng lẽ đứng nhìn thôi, chỉ dám nói thật ít, cười thật nhiều để che đậy đủ thứ cảm xúc nhảy múa trong đầu khi ở bên anh. Em không muốn anh nhận ra tình cảm của em dành cho anh đâu, thật đấy, vì em tự nhủ chúng ta không phải dành cho nhau, giống như anh ở phương bắc còn em mãi thuộc về phương nam. Giữa chúng ta còn có khoảng cách nghìn trùng cả về địa lý, về tuổi tác, lối sống không thể lấp đầy, nhất là khi có người không muốn lấp đầy.
Thật lòng em không bao giờ biết anh nghĩ gì về em cả. Với anh, em hẳn chỉ là một cô bé, tất nhiên không phải cô bé 13 đâu phải không anh? Nhưng vẫn chỉ là một cô bé thôi. Anh không dám và không muốn xóa khoảng cách giữa chúng mình, nên anh càng lạnh lùng hơn và xa cách hơn. Hay là với anh, em cũng chỉ là một người giống như trăm người khác, như tất cả các cô gái đã từng biết anh, quen anh, và xúc động vì anh? Liệu em có suy bụng ta, ra bụng người không, khi em có cảm giác rằng bất kỳ cô gái nào quen anh đều cảm mến và yêu thương anh như em? Trong mắt em, anh xứng đáng được như thế, vậy nên em càng thấy tình cảm của mình nhỏ bé và tầm thường quá, tầm thường như tình cảm của trăm người cho anh.
Đừng để trái tim em lại tiếp tục đập thật nhanh khi thoáng nhìn thấy anh... (Ảnh minh họa)
Anh đã thừa từng trải để lèo lái mình thoát khỏi những vũng lầy tình cảm của các cô gái rồi, nên cũng chẳng khó khăn gì để anh phán đoán, hay nhận ra tình cảm của em hướng về anh. Anh không muốn đón nhận. Vì em quá trẻ so với anh. Vì em quá nhỏ bé. Vì em chỉ là một người em. Hay vì anh vẫn chỉ có một tình yêu đó? Người ta thường bảo, đàn ông càng chung thủy thì càng là mẫu hình lý tưởng của phụ nữ. Nếu anh lăng nhăng thì em đã chẳng yêu anh rồi. Em chỉ còn biết yêu, giận và ghen âm thầm mà thôi, vì em đâu có tư cách gì để bùng ra tất cả những cảm xúc ấy? Với anh, em chỉ như một cô gái mới lớn. Vậy nên có bao giờ anh nghĩ rằng, những con sóng tình cảm của em cũng sẽ nguôi dần đi không anh?
Những ngày này, em sợ khi có người nhắc đến tên anh trước mặt em. Em sợ khi thoáng thấy hình bóng dáng anh ở đâu đó, dù ngoài đời thật hay trong ảnh, sợ bởi vì tại sao em có thể nhận ra anh nhanh đến thế, rõ ràng đến thế? Em cay đắng khi nghe những bài hát có tâm sự như em. Em cũng chưa bao giờ mất ngủ, vật vã nhiều như thế. Em không muốn đâu, nhưng lý trí của em chưa đủ mạnh để lấn át trái tim anh ạ.
Em tự thấy mình chưa từng động chạm đến cuộc sống của anh, chưa từng làm phiền gì anh cả. Rất nhiều những người quanh anh coi anh như tri âm tri kỷ, họ chẳng ngại xin anh cố vấn mọi thứ trên đời. Còn em chỉ dám lặng lẽ đứng xa xa. Có những điều muốn hỏi anh thì cũng phải đấu tranh tư tưởng năm lần bảy lượt mới dám gửi email hoặc nhắn tin để hỏi. Em lúc nào cũng tự nhủ không biết anh có đang bận không, rằng những thắc mắc của em có làm anh bực mình không, rằng việc trả lời em có làm anh tốn thời gian không... Vì vậy những câu hỏi của em dành cho anh đã thưa dần, và có lẽ sẽ chẳng bao giờ xảy ra nữa đâu anh.
Anh hãy cứ hững hờ với tình cảm của em anh nhé. Nhưng xin anh đừng lạnh lùng như thế. Xin anh đừng cắt đứt mọi liên lạc, mọi cách liên hệ để em có cảm giác anh ghét em vô cùng. Mình không gặp nhau nữa, không sao cả. Nếu có gặp nhau, đừng vồn vã như xưa, cũng không sao cả. Nhưng chỉ cần cho em được biết anh vẫn khỏe, vẫn đang làm việc, và quan trọng hơn, cho em biết chúng ta vẫn đang tồn tại giữa cõi đời này.
Theo VNE
Giận hờn đang hủy hoại hôn nhân Trong tình yêu và cả ở thời kỳ hôn nhân, sự giận hờn vẫn được xem như gia vị cho tình yêu thêm đậm đà. Nhưng nếu đã là gia vị, chỉ cần nêm quá tay một chút là có thể hỏng một món ăn. Giận hờn nào của riêng ai Cho rằng phụ nữ phải giận hờn mới thể hiện được sự...