Trong đêm mưa gió tôi lên kế hoạch thử xem người yêu còn hay đã mất và cái kết hết hồn
Tôi nhắm mắt lâng lâng đưa tay lần mò vào vị trí. Lúc tôi đang định quay sang hôn em thì giật bắn mình khi tiếng nói ấy cất lên.
ảnh minh họa
Tôi từng đổ vỡ 1 lần trong tình yêu nên bây giờ hễ yêu ai xác định tán tỉnh ai là tôi cảnh giác lắm. Luôn để ý xem em ấy có hiền không có ngoan thật không hay là giả nai vì tôi nghe mấy thằng bạn bị mấy em giả vờ ngây thơ cho ăn bao quả &’lừa’ đau điếng rồi.
Ngày tôi gặp Loan tôi đã bị sự hồn nhiên trong trẻo của em làm cho hút hồn. Em lúc nào cũng đi đôi giày thể thao mặc áo phông quần jeans rất năng động. Nhìn &’đàn em’ hùng hậu mới học lớp 1, lớp 2 cho đến lớp 6 của em theo sau mỗi lúc em đi làm về là tôi lại phì cười. 25 tuổi mà trông em chẳng khác gì cô học sinh trung học.
Có hôm sau giờ làm tôi rủ em đi chơi nhưng em nhất quyết từ chối. Em nói có việc quan trọng không đi được, tôi lò dò đến chỗ em trọ để xem việc gì mà quan trọng thế ai dè là cô ấy đã hẹn với đội cầu thủ nhí đi đá bóng. Em bảo em mà không về là bọn ấy hóng lắm, chiều nào chúng cũng sắp hàng trước ngõ để chờ &’đại ca’ về nên em không thể thất hẹn được.
Ôi thú thật tôi chưa thấy cô nào dễ thương đến vậy, bạn bè chồng con đề huề rồi vậy mà em vẫn còn hồn nhiên yêu đời lắm. Tôi vất vả cưa cẩm nửa năm liền em mới chịu đổ, đối thủ của tôi thì quá nhiều bên em luôn có bao anh tán tỉnh đòi trồng cây si. Cũng may hai cơ quan chúng tôi gần nhau nên chiều nào tôi cũng phi thật nhanh để đến chỗ em cùng em đi về nên tạo được thiện cảm. Rồi chúng tôi yêu nhau, 1 tình yêu trong trẻo vô tư như chính con người em vậy. Yêu em tôi như trẻ lại chục tuổi, chiều nào hai đứa cũng thay đồ rồi ôm bóng đi đá với lũ trẻ con ở sau sân bệnh viện.
Hai đứa cũng có lúc giận hờn cãi vã nhưng nhìn chung là hạnh phúc. Yêu nhau lâu nhưng tôi vẫn chưa &’xơ múi’ được gì cả, nhìn em nghiêm túc như vậy tôi nghĩ chắc em vẫn còn trinh. Nhưng nghĩ lại trước tôi em có yêu 1 anh suốt hơn 2 năm liền, yêu lâu như vậy thì khó giữ lắm nên tôi lại hơi phân vân. Tôi biết dù em còn hay mất thì tôi vẫn yêu và xác định cưới em làm vợ. Nhưng là 1 thằng đàn ông tôi cũng có sự tò mò và muốn khám phá nhất định.
Hôm đó trời mưa to, tôi đến nhà Loan ăn cơm. Ăn xong chúng tôi bật máy tính lên xem phim Hàn quốc lãng mạn lắm, chiêu này tôi học được từ thằng bạn thân chứ bình thường tôi chỉ thích xem mấy phim hành động các thứ thôi. Xem đến 11 giờ em đuổi tôi như đuổi tà, nhưng tôi nũng nịu quyết bám trụ tới cùng. Thấy mưa to quá nên em tặc lưỡi cho tôi ở lại, lòng tôi vui sướng vô biên. Tôi lâng lâng khi nghĩ đến cảm giác tối nay được ôm em ngủ và có thể sẽ đi xa hơn. Lúc đang mơ màng thì em đòi qua hàng xóm ngủ với cô bạn thân, tôi nhăn mặt năn nỉ ỉ ôi:
- Thôi mà, anh hứa chỉ ôm em ngủ thôi. Anh không làm gì em đâu, thật đấy.
- Nhìn mặt này gian lắm, mẹ em dặn rồi đừng mềm yếu nghe lời đàn ông nói.
- Ơ em không tin anh thì tin ai, yêu nhau gần năm nay anh đã đòi hỏi hay làm gì em đâu.
- Ừ cũng đúng, nhưng anh cứ thử làm xem, xem có gãy tay gãy chân không?
- Ghê quá, nghe có vẻ sát thủ đấy.
- Chả vậy à, yêu chưa yêu đã đòi léng phéng thì lướt.
- Hì hì, yêu quá, anh biết rồi. Anh sẽ ngoan mà.
Video đang HOT
- Hứa đi.
- Ừ anh hứa.
(Ảnh minh họa)
Thế là hai đứa xem phim đến hơn 12 giờ tôi ngủ gật lúc nào không hay. Nửa đêm tôi đưa tay lần mò vào áo em để đi tìm 1 nơi yên ấm để dừng tay. Nhưng khi vừa lần mò đến thì tôi hết hồn khi sờ thấy 1 màn hình phẳng. Tôi nhắm mắt chột dạ nghĩ bụng: “Chắc người yêu mình đang nằm sấp”. Tôi đưa tay từ từ tiến lên trên thì có cảm giác tay ấm ấm hình như có tiếng thở. Lúc này tôi sửng sốt: “Chết cha cô ấy đâu có nằm sấp, lẽ nào cô ấy 2 lưng ư, rõ ràng bình thường mình vẫn thấy người yêu điện nước đầy đủ mà nhỉ?”
Lúc tôi định quay mặt em sang và hôn môi thì bỗng dưng có tiếng hét vang lên:
- Anh làm gì đấy?
Tôi giật bắn mình tỉnh dậy ú ớ:
- Giật cả mình, thế này là sao? Sao em lại ở đây?
- Ơ em ngủ với anh từ tối qua rồi mà.
- Ý em là anh đã ôm em ngủ từ tối qua đến giờ ư?
- Vâng.
- Không thể nào.
(Ảnh minh họa)
- Em cũng có muốn ngủ chung với anh đâu, nhưng vì chị Loan nhờ nên em mới phải đội mưa qua đấy chứ.
- Giời ạ, thế chị em đâu.
- Chị ấy qua phòng bên ngủ với chị Phương rồi. Mà anh định léng phéng đúng không? Mai em mách chị Loan.
- Thôi, anh xin. Anh mộng du thôi mà, mà chú phải thông cảm cho anh chứ, những người yêu nhau họ vẫn hay làm thế mà.
- Nhưng chị Loan của bọn em trong sáng lắm.
- Anh biết rồi, năm nay chú mới học lớp 6 chưa hiểu đâu, sau này bằng tuổi anh chứ sẽ hiểu. Thôi nằm xuống ngủ tiếp đi.
- Anh đừng có mà làm gì em nữa đấy.
- Anh biết rồi, nếu biết là chú anh thèm động vào đâu.
- Hì hì, may mà chị Loan thông minh nhé, không là tèo rồi.
- Tèo gì mà tèo nói vớ vẩn, thôi em ngủ đi.
- Dạ.
Tôi cay cú tức không chịu nổi, sao cô ấy lại chơi tôi vố đau điếng thế chứ ai lại chơi trò hoán đổi thế này bao giờ. Sớm mai Loan lò dò về cô ấy cười tủm tỉm. Tôi vừa tức vừa buồn cười:
- Em được lắm.
- Chuyện nhỏ mà, ai kêu đòi ngủ lại làm chi.
Nhìn người yêu sống nghiêm túc tôi thấy vui hơn là giận. Từ sau lần đó tôi không dám léng phéng nữa, chỉ biết yêu em chân thành mà thôi. Càng ngày tôi càng thấy yêu và trân trọng người con gái đó hơn. Chuyện trinh tiết còn hay mất tôi chẳng quan tâm nữa, thứ tôi cảm nhận được và quan tâm bây giờ đó chính là người con gái ấy là 1 người tốt đáng để tôi yêu, đáng để tôi tin tưởng.
Theo blogtamsu
Sau khi nghe tôi thú tội, anh lẳng lặng cầm dao lam cứa tay mình giả máu trinh
Nhìn anh đi ra ngoài với chiếc dao lam cạo râu, tôi lúng túng khó hiểu cho đến khi anh cứa tay mình, nhỏ từng giọt máu đỏ của anh lên tấm ga giường trắng tinh ấy thì tôi mới vỡ lẽ...
"Ơ... Em không còn là con gái ư?" - Anh tỏ vẻ thất vọng. (Ảnh minh họa)
Sau sự vấp ngã của mối tình đầu, tôi xin phép bố mẹ lên thành phố làm việc chứ không làm ở nhà nữa. Và tôi coi đó là cách hữu hiệu nhất để giúp tôi quên đi nỗi đau đang vò xé tan nát trái tim kia. Rời khỏi nơi đã cho mình quá nhiều kỉ niệm yêu thương cũng nhưng cũng mang cho mình những đau đớn, tôi lên thành phố hy vọng cuộc sống mới sẽ tốt đẹp hơn.
Thành phố hoàn toàn xa lạ, khác biệt, lạ lẫm. Tôi lại giống như chú chim sợ cành cong, không dám giao lưu, tiếp xúc với người khác giới. Ở chỗ làm mới, sau hai tháng vào làm việc, tôi cũng mới chỉ nói chuyện được với chị đồng nghiệp ngồi bên cạnh mà thôi. Rồi mọi người cũng góp ý tôi không nên sống thu mình, nên mở lòng mình ra với người, cho mình một cơ hội hiểu mọi người và cũng là cho mọi người cơ hội hiểu mình. Thiết nghĩ, con người chẳng ai có thể sống mãi với quá khứ, và xã hội này, không phải ai cũng giống ai. Tôi dần mở lòng mình ra và bất ngờ ập đến quá nhanh.
Tôi không dám thừa nhận mình xinh đẹp nhưng mọi người lại công nhận điều ấy. Ai cũng nói tôi có vẻ đẹp rất lạ, mong manh, dịu dàng, e ấp khiến cho người khác nhìn thấy là muốn che chở, bảo vệ. Tôi thì không quan trọng mình đẹp hay xấu, cái tôi cần cách sống của mình với mọi người và mọi người đối xử với mình như thế nào mà thôi.
Buổi sinh nhật công ty hôm ấy, tôi quyết định đi. Chọn cho mình chiếc váy gam màu tươi sáng, ngắm mình trong gương, tôi nhận ra mình đã sai lầm khi bỏ bê bản thân quá lâu rồi. Và trong buổi tiệc hôm ấy, tôi đã gặp được chàng hoàng tử trong mơ của mình. Anh là sếp của công ty đối tác với công ty tôi. Vẻ ngoài lịch lãm, bảnh bao của anh thu hút mọi cô gái, trong đó có cả tôi. Tôi nghĩ, anh sẽ chẳng để ý đến một cô gái như tôi đâu cho đến khi anh chủ động ra bắt chuyện. Cách nói chuyện dí dỏm, hài hước của anh khiến tôi cười không ngớt. Và sau 1 tháng làm bạn thì anh chính thức ngỏ lời yêu với tôi.
Tình yêu anh dành cho tôi làm trái tim tôi sống lại, đập rộn ràng trong lồng ngực. Anh làm cho tôi hiểu rằng tôi vẫn còn xứng đáng được yêu nhiều lắm. Càng ngày tôi càng không thể ngăn mình yêu anh nhiều hơn. Để khi anh ngỏ lời cầu hôn, tôi đã bật khóc mà gật đầu đồng ý. Hình như tình yêu đã khiến tôi mụ mị, quên đi cả vết nhơ trong quá khứ của mình.
Đêm tân hôn... cái đêm mà tôi lo sợ nhất cuối cùng cũng đến. Nhưng qua những tháng ngày yêu anh, tôi cũng thấy được anh là người có suy nghĩ thoáng, tân tiến nên chắc sẽ không để ý đến chuyện kia. Ngờ đâu...
- Ơ... Em không còn là con gái ư? - Anh tỏ vẻ thất vọng
Không chịu đựng được, tôi bật khóc. (Ảnh minh họa)
Câu nói của anh vô tình khiến vết đau trong quá khứ ùa về. Không chịu đựng được, tôi bật khóc. Trong nước mắt, tôi kể tất cả cho anh nghe về mối tình đầu bi kịch ấy. Về cái lần đầu tiên dâng hiến xong liền bị người yêu ruồng bỏ để chạy theo người giàu có.
- Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng em cầu xin anh. Anh đừng làm lớn mọi chuyện đêm nay. Sớm ngày mai, em sẽ tự động xách vali tra khỏi nhà ngay. - Tôi nấc nghẹn, cay đắng
Tôi vừa dứt lời thì anh liền mỉm cười, mắng tôi là đồ ngốc rồi lật đật chạy vào nhà vệ sinh. Nhìn anh đi ra ngoài với chiếc dao lam cạo râu, tôi lúng túng khó hiểu cho đến khi anh cứa tay mình, nhỏ từng giọt máu đỏ của anh lên tấm ga giường trắng tinh ấy thì tôi mới vỡ lẽ...
- Anh yêu em đâu phải vì cái màng ấy. Anh không cần nó, anh cần trái tim em, sự chân thành của em. Nhưng mẹ anh lại cần nó. Vậy nên cứ để anh làm điều này cho em nhé!
Tôi ôm chặt lấy anh khóc nức nở. Đời này, kiếp này, tôi có phúc phận gì, may mắn gì mà lại có được người chồng như anh cơ chứ. Đêm tân hôn của tôi ngập trong nước mắt nhưng lại hạnh phúc vô bờ bến như thế đấy!
Theo blogtamsu
Mẹ chồng ghê gớm lên kế hoạch thử lòng dâu mới và cái kết cười sặc sụa Nhìn mặt bà Hòa ngắn tũn lại mà con trai bà cứ bụm miệng cười mãi. Lẽ nào Hải còn không hiểu tính mẹ mình ư. Có ngờ được đâu cô con dâu của mình lại bá đạo trên từng hạt gạo đến như thế. Cả cái khu phố này ai cũng biết bà Hòa ghê gớm. (Ảnh minh họa) Cả cái khu...