Trong đám giỗ, mẹ chồng chỉ tấm ảnh gia đình treo trên tường, nói một câu mà tôi ngượng chín mặt nhìn chị dâu
Mẹ chồng vừa nói, mắt vừa hoe đỏ càng khiến tôi thêm xấu hổ trong lòng.
Cách đây nửa năm, mối quan hệ giữa tôi và chị dâu vẫn còn bị “đóng băng”. Nguyên nhân vì chúng tôi không đồng quan điểm sống, không hợp tính nên dẫn đến những hiểu lầm hết sức tai hại. Tôi ăn nói mạnh mẽ, cá tính như đàn ông. Chị dâu là giáo viên dạy văn nên cách nói chuyện, cư xử lúc nào cũng dịu dàng, mềm mỏng. Anh chồng tôi trước đây được mệnh danh là trai hư, ăn chơi phá của mà từ khi cưới chị làm vợ là thay đổi 360 độ. Anh ấy tan làm là về thẳng nhà, không còn nhậu nhẹt, bạn bè nữa. Tiền bạc cũng giao hết cho vợ và để vợ toàn quyền chi tiêu. Chị hay nhỏ to tâm sự với mẹ chồng rồi mua này mua nọ trong nhà. Căn nhà bây giờ vừa khang trang vừa đầy đủ tiện nghi.
Vợ chồng tôi ở riêng, cuối tuần mới về nhà chồng nên tôi cũng không thân thiết với mẹ chồng lắm. Thấy bà trò chuyện thoải mái, vui vẻ bên chị dâu, tôi lại thấy lạc lõng. Rồi chị dâu hay khoe mình được chồng tặng món này món nọ, được mẹ chồng chăm sóc ở cữ… trong lòng tôi càng thêm khó chịu. Mâu thuẫn cứ âm ỉ cho đến khi tôi thấy mẹ chồng tặng chị dâu một chiếc lắc tay vàng, còn mình không có gì cả thì mới bùng nổ. Tôi trách mẹ chồng thiên vị, chỉ thương chị dâu mà không thương tôi. Tôi bảo chị dâu ăn nói ngọt ngào nhưng lòng dạ sâu hiểm, lấy lòng mẹ chồng… Lần đó, tôi vừa khóc vừa nói cho hả giận rồi bỏ về. Chị dâu có gọi điện, nhắn tin giải thích nhưng trong cơn giận nên tôi đã chặn hết facebook, zalo của chị ấy. Sau đó 2 năm trời, tôi chỉ về nhà chồng vào ngày giỗ bố chồng và mùng Một Tết, ngoài ra không về nữa.
Nửa năm trước, chồng tôi gây nợ nần đến 2 tỷ đồng, một con số quá lớn so với mức thu nhập 30 triệu/tháng của 2 vợ chồng. Tôi chao đảo, điêu đứng, không biết phải làm thế nào. Chồng tôi vò đầu bứt tóc, kêu tôi cứu anh. Tôi tính hết các khoản tiền tiết kiệm, vàng cưới, vay cơ quan, mượn bạn bè cũng chỉ hơn 1 tỷ. Tôi biết tìm đâu ra số còn lại đây?
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Đang rối bời thì chị dâu chủ động đến nhà tôi. Chị hỏi han tình hình rồi bảo sẽ rút ngân hàng 1 tỷ đưa cho tôi mượn để giải quyết khó khăn. Khi nào có tiền hãy trả lại cho vợ chồng chị, hoặc chúng tôi trả góp cũng được, không cần phải lo lắng nhiều về số tiền này.
Tôi bật khóc, cảm ơn chị dâu vì không nghĩ chị lại giúp đỡ mình trong hoàn cảnh khốn khó đến vậy. Đã thế, chị sẵn sàng cho chúng tôi mượn một số tiền quá lớn, gần như là toàn bộ tiền tiết kiệm của vợ chồng chị.
Khó khăn được giải quyết nhờ số tiền mà chị dâu cho tôi mượn. Tôi biết ơn chị nên thường về nhà mẹ chồng chơi và dần hiểu được lý do tại sao mẹ chồng tôi lại thương chị dâu như thế. Chị lo cho bà từng bữa ăn, biết bà bị tiểu đường nên nấu một mâm cơm riêng. Rồi mẹ đau bệnh, chị là người chăm sóc, tận tình báo hiếu. Còn tôi chỉ nghĩ cho bản thân mà trở nên ích kỉ lúc nào không hay. Nửa năm nay, tình cảm giữa tôi và chị càng thêm khắng khít, thân thiết và hiểu nhau hơn.
Hôm qua là giỗ bố chồng tôi. Trước đó, gia đình cùng chụp một tấm ảnh kỉ niệm ở mộ bố. Mẹ chồng nhờ người in ra thành một tấm ảnh đủ lớn để treo tường. Ngày giỗ, mẹ chỉ tấm ảnh, nói một câu mà tôi ngượng ngùng đỏ mặt: “Thấy chị em con hòa thuận, mẹ như trút được một gánh nặng lớn trong lòng. Từ giờ, cuộc sống của mẹ đã nhẹ nhàng rồi”.
Tôi xấu hổ vì bản thân đã hiểu lầm rồi ghét bỏ chị dâu. Giờ mẹ chồng lại nói thế, tôi càng cắn rứt lương tâm hơn. Cũng may giờ tình cảm đã hòa thuận, nếu không chắc tôi tự giận chính mình nhiều lắm.
Đau khổ hậu ly hôn, tôi như "sống lại" khi đi cùng chị dâu
Nếu không nhờ chuyến đi đó, không nhờ chị dâu, có lẽ tôi sẽ sống mãi trong cảm giác đau khổ và suy sụp hậu ly hôn.
Ảnh minh họa
Tôi là mẫu người phụ nữ của gia đình. Hầu hết thời gian ngoài giờ làm ở công ty, tôi đều dành để vun vén gia đình, chăm sóc tổ ấm nhỏ. Mọi người đều bảo chồng tôi có phúc nên mới cưới được một người vợ đảm đang, ngoan ngoãn, khéo léo ứng xử như tôi. Duy chỉ có anh là cảm thấy chán vợ.
Sau một thời gian mâu thuẫn vì những chuyện vụn vặt, chồng tôi bỗng đưa đơn ly hôn. Lý do anh đưa ra là chán nản khi sống với một người vợ nhàm chán, suốt ngày chỉ biết cặm cụi trong bếp núc mà không có ý chí phấn đấu tiến thân như tôi. Bị sốc, cảm thấy công sức, sự hi sinh của mình bị chồng chà đạp, tôi ký đơn ngay.
Nhưng rồi hậu ly hôn, tôi sống trong đau khổ, tự hỏi bản thân đã làm gì sai mà dẫn đến hạnh phúc tan vỡ? Tôi khóc, tâm sự nhiều với chị dâu mình. Một hôm, chị ấy đưa tôi đến một nơi khiến tôi thay đổi hoàn toàn thái độ, quan điểm sống.
Chị đưa tôi đến vùng cao, nơi mọi thứ đều khó khăn và thiếu thốn. Trước khi đi, nhóm của chị chuẩn bị rất nhiều quần áo ấm, cặp sách, giày dép và bánh kẹo. Khi chúng tôi đặt chân đến, mấy đứa trẻ trong trường học chạy ùa ra, vẻ mặt vui mừng, hớn hở. Chúng ôm lấy chị dâu tôi cùng những người trong nhóm từ thiện.
Chị dâu tự tay rửa mặt, chân tay cho bọn trẻ và mặc áo ấm, tặng quà cho chúng. Nhìn bọn trẻ co ro trong cái lạnh mùa đông, quần áo mỏng manh, rách vá, chân trần, tự dưng tôi cảm thấy cuộc đời của mình thật sung sướng, hạnh phúc. Tôi vẫn còn được ăn ngon, mặc đẹp, có công việc ổn định và con gái nhỏ. Tôi vẫn còn gia đình đồng hành bên cạnh. Thế mà chỉ vì một biến cố trong hôn nhân, tôi lại chìm vào cảm xúc tiêu cực.
Tôi cũng nhanh chóng giúp chị dâu tặng quà cho bọn trẻ. Cảm giác như chúng tôi là một gia đình ấm cúng. Trong tim tôi lại nảy sinh những hạnh phúc chưa từng có khi thấy ánh mắt trong veo và nụ cười giòn giã, ngây thơ của bọn trẻ.
Trên đường về, chị dâu nắm tay tôi, chị bảo: "Khi em đi nhiều nơi, thấy nhiều cảnh đời bất hạnh hơn, em sẽ biết trân trọng những gì mình đang có. Vấp ngã để làm lại chứ không phải để sụp đổ. Giúp đỡ người khác cũng là một cách để mình biết yêu cuộc đời và sống có ích, sống hạnh phúc hơn". Tôi gật đầu, mắt đỏ hoe từ lúc nào không hay.
Sau chuyến đi cùng chị dâu, tôi đã nhận ra nhiều bài học quý giá về sự chia sẻ trong cuộc sống. Chắc chắn, tôi sẽ đi cùng chị dâu trong những chuyến đi khác sau này. Tôi biết ơn chị dâu vì chị đã dạy cho tôi một bài học đáng nhớ để tôi tự vực dậy tinh thần sau sự thất bại của hôn nhân.
Chồng không đưa lương, không làm việc nhà, vợ nói mấy câu khiến anh câm nín Suốt 3 năm kết hôn, tôi chưa từng được chồng đưa cho tiền lương. Anh còn đổ trách nhiệm làm việc nhà lên đầu tôi, cho rằng đó là việc của đàn bà. Ba năm hôn nhân, chồng dù không can dự chuyện riêng tư, các mối quan hệ của tôi nhưng lại rõ ràng quan điểm sẽ không đưa tiền lương cho...