Trong cơn say, bạn thân lỡ mồm thú nhận sự thực động trời khiến tôi choáng váng
Không thể ngờ, tình huống mà cứ ngỡ chỉ có trên phim lại gắn vào cuộc đời tôi tàn nhẫn tới vậy.
ảnh minh họa
Tôi kết hôn được gần 1 năm, vì còn trẻ và cũng muốn ổn định sự nghiệp nên tôi vẫn chưa có em bé. Cả tôi và chồng đều làm việc cho một ngân hàng nhà nước.
Công việc và mức thu nhập đều khá ổn. Tôi còn kinh doanh thêm ngoài nên cuộc sống rất thoải mái.
Tôi có một cô bạn thân chơi từ thủa bé. Lớn lên hai đứa học cùng trường đại học nhưng được 2 năm thì đi du học. Chúng tôi vẫn giữ liên lạc và thường xuyên tâm sự với nhau. Sau 3 năm trở về cô ấy tìm gặp tôi đầu tiên. Lúc đó cô ấy tâm sự mới thất tình nên khá cô đơn. Tôi vì thương và cũng bởi thân nhau nên rủ cô ấy về ở chung. Thời điểm này tôi cũng đã có bạn trai.
Sợ bạn buồn nên đi chơi đâu tôi cũng rủ cô ấy đi cùng. 3 người nói chuyện rất vui vẻ và thoải mái. Cô ấy luôn nói, số tôi may mắn từ trong trứng nước.
Có công việc ổn định, có người yêu đẹp trai yêu thương, gia đình cũng thuộc kiểu khá giả. Xét về ngoại hình và tài năng, tôi không bằng cô ấy nhưng tôi lại được lòng mọi người hơn vì tính tôi thân thiện, cởi mở.
Video đang HOT
Sau đó 2 năm, tôi kết hôn. Cuộc hôn nhân của tôi cũng như bao người khác. Rất êm ả và ít xích mích. Công việc của tôi và chồng đều bận nhưng chúng tôi vẫn giành thời gian cho nhau.
Hơn 1 tháng trước, cô bạn thân của tôi rủ đi uống rượu. Có lẽ quá chén nên cô ấy tâm sự rằng “tất cả bọn đàn ông đều khốn nạn như nhau”. Lần này, cô ấy còn đau khổ hơn lần trước, tôi phải gạn hỏi nhẹ nhàng mãi cô ấy mới nói. Cô ấy tâm sự đã qua lại với chồng tôi hơn 1 năm nay, tức là từ khi chúng tôi còn chưa cưới.
Ban đầu chỉ là đi chơi, ăn uống. Sau đó, trong một lần tôi đi công tác, chồng tôi rủ cô ấy đi uống rượu. Men rượu kết hợp với nhiều thứ khác mà họ lao vào nhau.
Có một lần bạn tôi ốm có nhắn bảo chồng tôi qua thăm nhưng chồng tôi lại thản nhiên đi nhậu nhẹt khiến cô ấy tức và đòi chấm dứt. Có lẽ vì đã quá “no xôi chán chè” nên chồng tôi dửng dưng đồng ý luôn. Đau khổ, phẫn uất, cô ấy tìm tôi giải sầu biết lỡ miệng hay cố tình nói ra tất cả.
Nghe cô ấy nói, tôi rất sốc, 2 con người tôi tin tưởng lại ngang nhiên phản bội tôi. Tôi chợt nhớ lại, bình thường chồng tôi cũng khá quan tâm cô ấy nhưng tôi chỉ nghĩ đó là phép lịch sự. Hóa ra tôi đã nhầm. Không thể ngờ, tình huống mà cứ ngỡ chỉ có trên phim lại gắn vào cuộc đời tôi tàn nhẫn tới vậy.
Tôi quyết định ly hôn. Cùng lúc tôi mất đi bạn thân và cũng mất đi cuộc hôn nhân mới chớm nở. Mặc dù họ có van xin tha thứ nhưng có lẽ, trên đời này, nhục nhã nhất là bị chính người mình yêu hơn cả bản thân phản bội. Trên đời này chẳng lẽ cái gì cũng phải đề phòng hay sao?
Theo Phununews
Cuốn sổ tiết kiệm 50 triệu và lời thú nhận của ô sin sau 2 năm khiến tôi choáng váng
Tôi không thể nào ngờ lại gặp lại chị ô sin năm nào trong hoàn cảnh trớ trêu với bí mật khủng khiếp thế này.
Tôi kết hôn được 3 năm, có một bé trai 2,5 tuổi bụ bẫm. Hai vợ chồng tôi đều làm giáo viên tiếng anh cho một trường cấp 3. Ngoài giờ dạy, chúng tôi có nhận dạy trực tuyến cho một vài trung tâm. Thu nhập cũng khá ổn.
Cách đây hơn 2 năm, lúc đó tôi mới sinh cháu được vài tháng, công việc bộn bề, bố mẹ chồng và bố mẹ đẻ đều ở xa. Tôi đành thuê ô sin. Qua trung tâm giới thiệu việc làm của bạn tôi gặp được chị. Chị lúc đó đã 40 tuổi, nghe chị kể thì chị mồ côi bố mẹ sớm, ở với bà ngoại, lúc chị lên 18 tuổi thì bà ngoại mất.
Chị không đi học nữa mà đi làm đủ thứ nghề để trang trải cuộc sống. Vì không có nhan sắc lại nghèo khó nên không ai muốn lấy chị làm vợ. Cũng có một vài thành phần qua đường nhưng chị không dám mạo hiểm, bởi thế ở vậy.
Chị hiền lành, chất phát, làm việc gì ra việc nấy, hơn nữa, dù chưa có con nhưng nhìn cách chị chăm sóc con tôi, tôi thấy chị rất khéo. Thuê được chị tôi ưng lắm, việc nhà đỡ đần đi bao nhiêu, vợ chồng tôi cũng có thể đảm bảo tiến độ công việc.
Ảnh minh họa
Ở nhà tôi nửa năm, chị đột ngột xin nghỉ việc nói về quê vì có một người đàn ông hỏi cưới, muốn chị về quê cùng làm. Chị báo gấp quá làm vợ chồng tôi không cả kịp chuẩn bị quà. Tôi chỉ bỏ thêm chút tiền công vào cho chị coi như tiền mừng cưới.
Sau chị, vợ chồng tôi không tìm đâu được người giúp việc nào ưng ý nên tôi đành cố gắng kiêm cả việc nhà, chỉ để một mình chồng dạy thêm.
Cuộc sống cứ êm đềm trôi đi. Rồi một ngày. Hôm đó chồng tôi đi đá banh với bạn, tôi đang luống cuống thay lại rèm cửa thì có chuông cổng. Tôi chạy ra mở thì ngạc nhiên nhận ra là chị. Sau 2 năm không gặp, chị nhìn xơ xác, tiều tụy đi rất nhiều.
Suýt nữa tôi không nhận ra nếu như chị không cất tiếng nói. Tôi vui vẻ mời chị vào nhà. Rót cho chị ly trà. Chị ngồi nhìn tôi, đôi tay run run cầm tách trà rồi đột nhiên chị cúi thấp đầu, quỳ xuống đất khóc lóc trình bày sự tình. Tôi phải năn nỉ mãi chị mới chịu ngồi trên ghế để nói chuyện.
"M. à, chị thật xấu hổ khi phải nói với em những điều này, nhưng chị không còn cách nào khác. Trước tiên cho chị xin lỗi em vì sự thật chị sắp nói ra sau đây". Chị nói đến đó, tôi bắt đầu thấy hồi hộp, linh tính có chuyện chẳng lành, tôi thúc chị nói tiếp.
Ngập ngừng 1 hồi, chị vừa khóc vừa nói "hơn 2 năm trước làm việc cho nhà em, nhìn gia đình em hạnh phúc nhất là bé Bi chị thèm lắm. Chị đã không kiềm lòng được mà xin chồng em một đứa con. Lúc đầu chồng em định đuổi chị đi, chị đã cầu xin rất nhiều, chồng em mới đồng ý, thật may mắn, chỉ một lần duy nhất em đi về ngoại mà chị dính bầu. Chị biết chị làm việc này là đồi bại, mất nhân tính nhưng nếu không làm vậy, cả đời chị cũng sẽ không thể có được niềm hạnh phúc làm mẹ. Chị đành xin nghỉ việc về quê.". Chân tay tôi run rẩy mà tiếp lời "thế tại sao chị không an phận ở quê, còn lên tìm gặp vợ chồng tôi làm gì, chị muốn gì?".
Chị ngừng khóc, khuôn mặt thê lương hơn bao giờ hết mà nhìn thẳng vào mắt tôi "chị bị ung thư và sẽ không còn sống được bao lâu nữa. Chị không có người thân, nếu chị chết, thằng bé sẽ vào trại trẻ mồ côi, chị không nỡ. Chị cũng là bất đắc dĩ mới phải làm thế này. Đây là cuốn sổ tiết kiệm 50 triệu đồng. Nó là số tiền chị dành dụm được sau nhiều năm đi làm. Không nhiều nhưng chị chỉ có chừng đó, xin em hãy nhận thằng bé làm con nuôi và dạy giỗ nó giúp chị. Vì dù sao nó cũng là con của chồng em, anh em với con em".
Đúng lúc đó chồng tôi cũng về, có lẽ anh đã nghe được hết câu chuyện. Khuôn mặt anh tái mét, đầm đìa mồ hôi. Anh nhìn tôi hối lỗi nhưng bất lực. Quả thực tôi không biết phải làm sao với tình cảnh như này. Tôi bảo chị hãy về đi để tôi suy nghĩ. Nhìn dáng người đàn bà đó ra khỏi nhà trong bóng chiều mà thê lương quá đỗi.
Nhớ lại ký ức, trước khoảng thời gian chị ấy chuẩn bị rời khỏi nhà, tôi thấy chồng tôi hay tránh mặt chị, nếu gặp cũng rất ngượng ngịu không tự nhiên. Có lẽ anh cũng biết chị ấy có con nhưng sao lại giấu tôi. Bây giờ tôi cũng không biết phải làm sao để giải quyết chuyện này. Cho tôi lời khuyên với.
Theo KhoeDep
Sắp cưới anh thú nhận đã từng đi "bia ôm" Anh khai đã từng đi "bia ôm", từng ngủ với gái làng chơi một vài lần khiến em choáng váng khi biết sự thật. Chị Thanh Bình thân mến! Em có tâm sự muốn chị tư vấn giúp. Em bối rối vô cùng. Em và bạn trai chuẩn bị cưới nhau. Thực ra cuộc hôn nhân này gia đình em cũng không hoàn...