Trong cơn “giả say” anh đã cướp đi đời con gái của tôi
Hôm ấy là sinh nhật bạn cùng phòng với anh, tôi cũng được bạn anh mời đến dự. Chúng tôi đi ăn lẩu, rồi tăng hai là đi nhậu trong quán karaoke gần phòng anh. Đêm hôm đó ai ai cũng uống say và anh không ngoại lệ.
Tối đến, vì anh say nên tôi không thể về phòng được và tôi đã ở lại phòng anh ngủ. Đêm hôm ấy cũng chính là cái đêm định mệnh đã biến tôi trở thành đàn bà.
Vì anh quá say anh đã không kiềm chế được bản thân mình nên mới xảy ra chuyện đó (Ảnh minh họa)
Anh bảo anh mệt lắm, anh không thể nào ngủ được, và anh luôn miệng nói mớ rằng:
“Anh yêu em nhiều lắm, em hãy ở bên cạnh anh lúc này nha”. Dù cơn buồn ngủ trong tôi đang lớn dần, nhưng chỉ cần nghe thấy những câu “em đâu rồi?”, ” Anh mệt lắm”… trên tôi thật sự không kiềm lòng được. Tôi đã thức đêm và đến bên cạnh anh, ngồi cầm tay anh mà thôi.
Video đang HOT
Lúc đầu là nắm tay, tiếp đến là hôn và tôi không thể nào cưỡng lại được anh. Cuối cùng anh đã lao vào tôi. Dù tôi đã cố gắng đẩy ra, nhưng anh bảo: “Anh cần em, anh yêu em, xin em đừng làm như vậy với anh”.
Tôi yêu anh nhiều lắm, và cái chuyện không hay đó tôi cứ nghĩ đơn giản rằng chỉ vì rượu, vì anh quá say anh đã không kiềm chế được bản thân mình nên mới xảy ra chuyện đó. Tôi chưa từng nặng lời trách cứ gì anh, vì tình yêu tôi sẵn sàng cho đi tất cả, miễn anh vui vẻ.
Nhưng hai năm sau, cái ngày chia tay tôi mới phát hiện ra sự thật phũ phàng rằng đêm hôm ấy anh chỉ là giả say để tôi phải dâng hiến. Tôi đâu biết phải nói gì lúc này, vì tôi giờ trong mắt anh chỉ như một quân cờ đã đi hết ván của nó.
Không phải chỉ riêng tôi mà còn có cả 3 cô gái trước tôi cũng đã mất cái ngàn vàng khi anh giả say. Nếu như tôi biết sự thật này sớm hơn chắc đã không có chuyện không may này xảy ra rồi. Quá khứ đã qua, nghĩ lại tôi thấy mình ngốc lắm.
Các bạn ạ! Khi yêu không cấm chúng ta dâng hiến nhưng cần biết người đàn ông đó có đáng để bạn dâng hiến hay không. Đừng để đàn ông ngụy biện vì say, vì yêu hay vì một lý do nào đó mà lợi dụng nhé các cô gái.
Theo VNE
Cảm ơn em, người vợ thứ hai của anh
Sau 16 năm, tài sản là căn nhà chung sức từ sự lao động vất vả và nghiêm túc của hai bọn mình. Tài sản lớn hơn là những giờ phút bên em.
ảnh minh họa
Anh muốn viết cho em vào dịp kỷ niệm 16 năm ngày cưới. Giờ tuổi anh không còn trẻ nữa, nhưng trái tim đôi khi vẫn đập mạnh khi ngắm nhìn em đang ngủ bình yên. Phòng bên cạnh, các con đang say ngủ, bình hoa loa kèn tháng tư - loại hoa em thích, cắm trên bàn đang tỏa hương lặng lẽ. Hôm qua anh thấy mái tóc em xuất hiện mấy sợi bạc đầu tiên, nhưng em thật đằm thắm và xinh đẹp trong mắt anh.
Ngày ấy, nếu anh không đủ bản lĩnh, mạnh mẽ, em không đặt niềm tin trọn vẹn nơi anh, chắc giờ đây em có lẽ vẫn bế tắc héo mòn trong cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc của mình. Anh biết em đã chịu nhiều áp lực từ rào cản, định kiến xã hội, mà phần lớn định kiến đấy được phán xét, áp đặt từ những người vốn thích can thiệp vào cuộc sống của người khác hơn là lo cho chính mình. Họ khuyên em chịu đựng thay vì ly hôn, họ kết án, tuyên bố những lý lẽ đạo đức thật dễ dàng bởi họ không sống cuộc sống của người khác, hoặc họ may mắn có cuộc hôn nhân hạnh phúc ngay từ lựa chọn đầu tiên.
16 năm là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời anh. Đôi khi anh vẫn không tin một người phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang, nhân hậu, kém nhiều tuổi thế lại đến với anh, người đàn ông đổ vỡ trong cuộc hôn nhân đầu và bị chiếm giữ phần lớn tài sản sau khi ly hôn. Anh chẳng còn gì ngoài tấm bằng thạc sĩ công nghệ thông tin và hơn 20 năm kinh nghiệm làm việc trong, ngoài nước. Rồi anh đã hiểu cái giá của cuộc đời, đã thấm thía sâu sắc khi hôn nhân có hành trang là tình yêu, sự đồng cảm và trân trọng sẽ khác biệt thế nào.
Dẫu vẫn có vất vả thường nhật, đôi khi có bất đồng, nhưng từ nền tảng đó, sự tự nguyện, khăng khít giữa chúng mình ngày một chắc chắn. Anh đã ngắm nụ cười của em mỗi ngày, ngắm bàn tay em đan áo cho con và tự làm những tấm thiệp nhỏ xinh cho anh.
Rồi những lúc anh được ngắm em nấu ăn trong bếp, chăm con ốm, mỗi tối cặm cụi bên bàn làm việc hoàn thành chương trình tiến sĩ liên kết. Sau 16 năm, tài sản là căn nhà chung sức từ sự lao động vất vả và nghiêm túc của hai bọn mình. Tài sản lớn hơn là những giờ phút bên em, những ngày anh đi làm và mong nhanh được về nhà, những đêm dài tâm sự thâu đêm quên cả giấc ngủ, những chuyến đi mà bàn chân chúng mình đã đặt qua 32 quốc gia, với nhiều tiếng cuời và bí mật nhỏ giữa anh và em.
Các con chúng mình biết tự lập từ bé, không chỉ học giỏi mà kiến thức xã hội, kỹ năng sống vững vàng, phần lớn nhờ sự giáo dục khoa học của em. Em đã xóa đi mọi cảm giác "con anh, con tôi, con chúng ta" như miệng lưỡi người đời thêu dệt. Chúng vẫn giữ được tình cảm anh em, dù chênh lệch tuổi tác lớn và không cùng bố mẹ.
Em thấy không, ông bà và gia đình nội ngoại đã đón nhận, yên lòng khi thấy chúng mình sống bên nhau thế nào trong suốt thời gian qua. Qua những đổ vỡ, dập vùi, cây non sẽ chết, cây khỏe vẫn sống và tươi cành, xanh lá. Anh viết cho em những dòng này để chia sẻ với những người chồng, vợ đang tìm thấy hạnh phúc thực sự từ cuộc hôn nhân thứ hai, mà anh biết là không ít - chỉ là họ không chia sẻ và muốn giữ cho mình sự tĩnh lặng. Những người vợ đó cũng như em, đầy bản lĩnh, can đảm và vững vàng, khi xây dựng cuộc sống không từ con đường trải hoa hồng. Anh chỉ biết nói một câu "Cảm ơn em - vợ của anh".
Theo VNE
Mất hết mục đích sống chỉ vì sự khó tính của mẹ Tôi năm nay 20 tuổi. Bố mẹ li dị, tôi cùng mẹ và em gái qua Mỹ cách đây 2 năm. Thú thật, trong suốt thời gian trước khi qua Mỹ cho đến bây giờ, tôi luôn bị ám ảnh bởi mẹ tôi. Tôi luôn luôn cô đơn, khi tôi cố gắng nói chuyện với mẹ, mẹ tôi toàn đem cái khổ lên...