Trốn trong tủ quần áo định làm chồng bất ngờ, ai ngờ chính anh lại làm tôi giật mình
Bố mẹ tôi dù đã biết chuyện nhưng vẫn khuyên tôi nên tha thứ, cho chồng cơ hội. Bố mẹ nói rằng nếu giờ tôi ly dị, nuôi con một mình thì con tôi sẽ phải chịu khổ, chịu thiệt thòi. Nhưng ai dám đảm bảo chồng tôi sẽ không tái phạm, không phản bội tôi lần 2, lần 3?
Tôi năm nay 26 t.uổi, hiện đang làm nhân viên ngân hàng. Chồng hơn tôi 4 t.uổi, anh đẹp trai và có năng lực. Sau nhiều năm cố gắng, anh giờ đã là trưởng phòng kinh doanh của một công ty lớn với mức lương cao. Sau khi cưới được 2 năm, chúng tôi đã tích cóp được một khoản kha khá và vay mượn thêm để mua 1 căn hộ cao cấp với 3 phòng ngủ.
Hình minh họa
Sau khi mua được nhà, vợ chồng tôi quyết định “thả” để sớm có con. Biết tin tôi mang thai, chồng tôi vô cùng hạnh phúc. Anh mua rất nhiều đồ ăn ngon, bổ cho tôi ăn mỗi ngày. Mang thai lần đầu, tôi bị nghén nặng, tôi luôn cảm thấy buồn nôn và sợ phải ngửi mùi bất cứ thứ gì. Thấy tôi ốm nghén, mệt mỏi, chồng tôi gợi ý tôi nghỉ việc không lương vài tháng đến khi khỏe hẳn thì mới đi làm. Tôi nghe lời chồng.
Công việc của chồng tôi rất bận rộn nên anh không thể ở nhà chăm sóc cho tôi. Anh đã thuê chị Đào- một chị gái muộn chồng ở gần khu nhà tôi đến nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa giúp tôi. Chị Đào đã ngót ngét 40 t.uổi, trước chị làm công nhân nhưng gần đây vì công ty giải thể nên chị tạm thời nghỉ việc.
Chị Đào rất nhanh nhẹn lại khéo léo. Hằng ngày, chị thường đi chợ mua đồ ăn tươi ngon và nấu nướng cho tôi ăn. Đồ ăn chị Đào nấu rất ngon vì vậy tôi ăn uống được nhiều hơn và không cảm thấy khó chịu, mệt mỏi như trước. Khi có thời gian rảnh, tôi thường rủ chị ra công viên đi bộ và trò chuyện. Chồng tôi thấy chị Đào chăm sóc tôi chu đáo cũng mừng lắm. Anh cũng tiết lộ mỗi tháng anh đã bồi dưỡng cho chị Đào 5 triệu đồng.
Sau 2 tháng nghỉ ở nhà, tôi cảm thấy khỏe hơn nên đã đi làm trở lại. Chị Đào nghe nói đã xin được công việc khác. Hôm đó, là sinh nhật của chồng tôi. Tôi muốn tạo cho anh sự bất ngờ nên đã xin nghỉ làm một buổi chiều để mua một món quà nhỏ và chờ anh về.
Video đang HOT
Tôi nhớ, bình thường 6 giờ tối, anh sẽ có mặt ở nhà. Hôm đó, 5 giờ anh đã về nhà. Thấy anh về, tôi vội vàng trốn vào trong tủ quần áo, đợi một lát sẽ chạy ra đón anh và làm anh bất ngờ. Nào ngờ, chồng tôi vừa vào nhà thì có thêm một người nữa cũng vào nhà theo anh. Đó chính là chị Đào!
Trốn trong tủ, tôi nín thở nghe tiếng 2 người nói. Vừa nhìn thấy chị Đào, chồng tôi đã nói nhỏ: “Em đến lúc nào thế? Vợ anh đi làm đến 6 rưỡi mới về cơ. Em vào đây mừng sinh nhật anh đi nào!”
Câu nói của chồng khiến tôi bàng hoàng, sững sờ và không tin nổi vào tai mình. Ngay lập tức, người phụ nữ đó quấn lấy chồng tôi như sam và nói những lời yêu thương làm tôi thấy ghê tởm. Không muốn chứng kiến thêm những cảnh tượng đau lòng, tôi bước từ trong tủ ra khi 2 người vừa đặt mình xuống chính chiếc giường hạnh phúc của vợ chồng tôi.
Thấy tôi bất ngờ xuất hiện, chồng tôi trợn tròn mắt, lắp bắp nói: “Kìa, Kiều Anh, hôm nay em không đi làm hả em?”
Tôi chỉ biết khóc, bỏ chạy tại nhà và chẳng biết nói gì thêm. Hiện giờ, tôi vẫn đang sống ở nhà mẹ đẻ. Chồng tôi nhiều lần qua nhà tặng hoa, xin lỗi tôi và đón tôi về nhưng tôi không đồng ý. Chồng nói anh mới quen biết chị Đào từ lúc thuê chị ấy làm giúp việc cho tôi. Từ khi quen biết, người đàn bà đó “mồi chài”, “bám” anh ấy không rời nên khiến anh ngã lòng. “Anh xin lỗi, anh đã có những “phút giây lầm lỡ”. Bản thân anh luôn nghĩ đến em và con. Xin em hãy tin anh”, chồng tôi tha thiết.
Bố mẹ tôi dù đã biết chuyện nhưng vẫn khuyên tôi nên tha thứ, cho chồng cơ hội. Bố mẹ nói rằng nếu giờ tôi ly dị, nuôi con một mình thì con tôi sẽ phải chịu khổ, chịu thiệt thòi. Nhưng ai dám đảm bảo chồng tôi sẽ không tái phạm, không phản bội tôi lần 2, lần 3? Tôi buồn bã và khó nghĩ quá, xin được chia sẻ.
Theo danviet.vn
Chồng cũ n.goại t.ình phũ phàng đòi ly dị, vợ c.hết lặng trước lá thư trong ngày tái hôn
Tôi không nghĩ rằng người chồng mà tôi nhất mực yêu thương, tin tưởng lại có thể phản bội tôi. Sau 1 tuần suy nghĩ, tôi đặt bút ký vào đơn xin ly dị mà chẳng buồn đọc nội dung mà anh ấy viết. Sau khi cầm tờ đơn, Quang thở phào nhẹ nhõm, thu dọn đồ đạc và rời đi.
Tôi với Quang - chồng cũ của tôi học cùng trường cấp 3. Lúc đó, Quang là lớp trường lớp chuyên Toán, còn tôi là lớp trưởng lớp chuyên Anh. Chúng tôi yêu nhau bí mật vì sợ giáo viên và học sinh trong trường biết được. Chúng tôi vẫn gắn bó trong suốt 4 năm đại học. Sau khi tốt nghiệp, Quang xúc động nói lời cầu hôn với tôi.
Khi tôi đưa Quang về nhà ra mắt, bố mẹ tôi ban đầu không đồng ý để tôi cưới anh vì cho rằng nhà Quang không mấy khá giả, bố mẹ anh chỉ làm nông nghiệp, nhà lại đông con. Bất chấp sự phản đối của gia đình, tôi một lòng theo Quang về làm vợ. Trước khi cưới, bố mẹ tôi đã mua cho vợ chồng tôi một căn hộ chung cư. Quang là người rất tự trọng, khẳng khái, anh khăng khăng chỉ viết tên tôi trên sổ đỏ.
Sau khi cưới, Quang làm việc rất chăm chỉ. Anh làm thêm giờ hầu như mỗi ngày. Anh nói anh muốn kiếm thật nhiều t.iền để lo cho tôi một cuộc sống đủ đầy. Bố mẹ tôi thấy vậy cũng rất mừng. 1 năm sau ngày cưới, khi công việc của cả 2 đã ổn định, chúng tôi dự định sẽ sinh con để ngôi nhà luôn ngập tràn tiếng cười. Tuy nhiên, tất cả chỉ là ảo mộng.
Sau khi đám cưới kết thúc, đọc lá thư của chồng cũ tôi đã khóc rất nhiều. Ảnh minh họa
Hôm đó, tôi đang đi trên phố thì một người phụ nữ đã ngăn tôi lại. Cô ấy đưa tôi xem một bức ảnh cô ấy ôm hôn chồng tôi và nói rằng cô ấy đã mang thai, tôi nên nhanh chóng nhường bước. Tôi có cảm giác trời đất như sụp đổ dưới chân.
Tôi khóc như mưa vì đ.au đ.ớn đến tột cùng. Khi chồng trở về, tôi đã khóc và hỏi anh ấy về sự thật. Quang gật đầu và còn đưa cho tôi tờ đơn xin l.y h.ôn và bảo tôi ký vào. Tôi bị sốc thực sự.
Tôi không nghĩ rằng người chồng mà tôi nhất mực yêu thương, tin tưởng lại có thể phản bội tôi. Sau 1 tuần suy nghĩ, tôi đặt bút ký vào đơn xin ly dị mà chẳng buồn đọc nội dung mà anh ấy viết. Sau khi cầm tờ đơn, Quang thở phào nhẹ nhõm, thu dọn đồ đạc và rời đi.
Kể từ đó, tôi không gặp lại người chồng cũ của mình nữa. Tôi đã cắt đứt tất cả liên lạc với anh ấy và cả những người bạn chung của chúng tôi. Tôi sợ nghe thấy mọi người nhắc đến Quang hay hỏi thăm tôi về anh.
Sau khi ly dị, tôi không thiết ăn uống, chỉ biết nhốt mình trong phòng nên người gầy rộc đi. Bố mẹ tôi rất lo lắng vì sợ tôi mắc bệnh. Họ thậm chí đã đưa tôi đến gặp chuyên gia tâm lý. Sau đó, bố mẹ muốn tôi gặp gỡ Hùng - con trai một người bạn của bố mẹ. Hùng hơn tôi 4 t.uổi, anh cũng mới ly dị vợ. Một thời gian sau tôi cũng đồng ý kết hôn với anh ấy.
Trong đám cưới, khi MC tuyên bố 2 chúng tôi trao nhẫn cho nhau. Mắt tôi mờ đi vì những giọt nước mắt chảy ra. Tôi và Quang cũng từng trao nhẫn cho nhau như thế. Dù không nói ra nhưng trong trái tim tôi, Quang vẫn ở đó.
Vào đêm tân hôn, khi chồng tôi đi tắm, tôi mở mail và rất bất ngờ khi đọc được một email từ Quang.
"Gửi Ngân, người vợ thân yêu của anh,
Lúc em đọc được lá thư này, có lẽ anh cũng không còn trên cõi đời này nữa. Anh rất yêu em, anh từng ước mơ sẽ cùng em vun đắp cho một tổ ấm nho nhỏ luôn ngập tràn tiếng cười. Tất cả kết thúc khi anh nhận được bệnh án, bác sỹ nói anh chỉ còn 6 tháng để sống. Anh buộc phải nhờ một người đồng nghiệp đóng vai kẻ thứ 3 để có thể l.y h.ôn với em. Anh sợ nhìn thấy những giọt nước mắt của em khi anh lìa đời. Hãy luôn nhớ rằng, anh mãi mãi yêu em nhưng em phải quên anh đi. Chúc em luôn hạnh phúc bên người đàn ông mà em chọn".
Nước mắt tôi chảy ròng ròng khi đọc được từng câu, từng chữ trong email mà Quang viết. Tôi bấm điện thoại để gọi cho Quang nhưng không được. Tôi vào Facebook nhắn tin cho những người bạn chung và cũng nhận được những câu trả lời tương tự. Hóa ra tôi đã không hiểu, không quan tâm đến Quang nên đã trách lầm anh.
"Có chuyện gì vậy em?", Hùng hỏi
Tôi bất giác gạt đi dòng nước mắt khi được Hùng ôm xiết từ phía sau. Tôi đã có một đêm tân hôn với cảm giác buồn bã, trống rỗng thực sự. Tôi không biết tôi có thể sống một cuộc sống hạnh phúc với Hùng hay không khi hình bóng của Quang vẫn mãi mãi trong trái tim tôi...
Theo 24h
Vừa mang thai đã bị đuổi về nhà mẹ, sinh con xong mẹ chồng lại vì chuyện này mà hối hận... Cầm kết quả AND trên tay, cả mẹ chồng lẫn chồng tôi đều c.hết lặng. Nhà chồng hoàn toàn không khắc nghiệt như tôi tưởng. Tôi từ nông thôn lên thành phố tìm việc. Vì không có bằng đại học nên cũng chỉ có thể xin làm mấy công việc lao động tay chân. Cuộc sống vất vả, là phụ nữ mà phải...