“Trộm tình” với ô sin
Vợ chồng tôi lấy nhau mới được hơn 2 năm, cách đây 2 tháng tôi vừa sinh hạ được một cậu con trai, những tưởng sự ra đời của thành viên mới sẽ mang đến nhiều hạnh phúc cho chúng tôi hơn, nhưng sự thực lại đi ngược lại với mong muốn của lòng người, con trai chưa được đầy 2 tháng, tôi chợt phát hiện ra rằng chồng mình có vẻ gì đó không “an phận”.
Tôi vẫn luôn nghĩ rằng chồng mình là một người đàn ông thật thà, chất phác, trước khi yêu tôi, mỗi lần tiếp xúc với bất kỳ cô gái nào anh cũng tỏ ra thẹn thùng, ngượng ngịu, ngày đó, chính vì đặc điểm đó của anh mà tôi đã lựa chọn anh bởi tôi nghĩ một người như vậy sẽ không có thói trăng hoa. Nhưng tôi đã sai. Trong xã hội này, dường như không có người đàn ông nào là không thèm “của lạ”, đàn ông không “trăng hoa” chẳng qua họ chưa tìm được cơ hội mà thôi.
Như chồng tôi, người mà luôn được mọi người công nhận là thật thà mà cũng có những lúc không “an phận”. Kể từ sau khi mang bầu, tôi xin nghỉ việc ở nhà chờ sinh. Đến ngày chuẩn bị “vỡ đê”, vì cái bụng quá ư kềnh càng, sinh hoạt, vận động không thuận tiện nên chồng tôi bàn tính đến chuyện thuê giúp việc, để đến khi tôi sinh nở thì có người chăm sóc luôn. Tôi thấy như vậy cũng hợp lý nên ra trung tâm tìm giúp việc. Chị này ngoài 30 t.uổi, đã có chồng, trông thì không có vẻ gì đặc biệt lắm nhưng lại có vẻ gì đó hấp dẫn kiểu chân quê, đặc biệt là thân hình, đầy đặn quyến rũ. Một người phụ nữ như vậy nếu không phải tôi cũng ở nhà thì tuyệt đối không thể yên tâm cho vào nhà giúp việc được.
Từng đọc qua rất nhiều câu chuyện nói về việc “trộm tình” giữa ô sin và ông chủ, nên tôi cũng có tư tưởng phòng bị đối với cô giúp việc này, nhưng mọi việc ô sin làm đều nằm trong tầm mắt của tôi, thêm vào đó là những biểu hiện trước đây của chồng tôi nên tôi nghĩ là mình đã lo xa, hơn thế tôi còn cho rằng sau khi mang bầu mình mắc thêm bệnh đa nghi tào tháo.
Thuê được giúp việc chưa được bao lâu thì tôi sinh, may mà có giúp việc thì thời gian ở cữ của tôi mới nhẹ nhàng, thoải mái như vậy, ngoài việc giúp tôi bế con, chị ấy còn kiêm thêm cả việc cơm nước, cơm chị ấy nấu cũng rất ngon, ngày nào cũng đổi món rất đa dạng, chồng tôi cũng mua rất nhiều đồ ăn bổ dưỡng cho tôi, nói là tôi sinh con cho anh ấy vất vả nên phải tẩm bổ cho tôi, có lúc anh còn tự tay vào bếp nấu đồ ngon cho tôi khiến tôi vô cùng cảm động, cảm giác đã tìm đúng người đàn ông cho mình. Với chị giúp việc, tôi cũng có phần cảm kích bởi nhờ có chị ấy mà trong thời gian ở cữ sức khỏe của tôi đã hồi phục lại rất nhiều.
Video đang HOT
Nhưng điều khiến tôi không ngờ đến là, hai con người khiến tôi thầm cảm kích ấy lại liên kết phản lại tôi. Trước khi sinh con, tôi đã định sẽ nuôi bộ nhưng sau khi đ.ứa t.rẻ ra đời, nhìn vẻ đáng thương của con tôi đã không nỡ làm như vậy. Hàng ngày, thời gian uống sữa của thằng bé khá quy củ, trước bữa tối cố định cho ăn một bữa, mỗi lần ăn phải mất trên dưới 30 phút, thời gian này thì chị giúp việc thường đang nấu ăn dưới bếp.
Cách đây mấy hôm, khi tôi bắt đầu bế thằng bé cho ăn thì chồng tôi liền đi ra khỏi phòng, nhưng hôm đó cu cậu chỉ ăn vài ngụm đã lăn ra ngủ, tôi đành để cho cu cậu ngủ khi nào thức dậy thì cho ăn tiếp. Đặt cu cậu ngủ xong tôi liền đi xuống bếp để xem xem chị giúp việc đang nấu món gì thì một cảnh tượng đ.ập vào mắt khiến tôi choáng váng suýt ngã. Hai kẻ bọn họ rất tự nhiên sờ mó, vuốt ve cơ thể của nhau ngay tại căn bếp đó.
Dường như tôi không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy trước mắt nữa, tôi vẫn còn đang ở nhà vậy mà bọn họ đã dám như vậy, không hiểu chuyện sẽ thế nào nếu tôi không có ở nhà đây?
Tôi đã nổi giận lôi đình, giúp việc đương nhiên sẽ phải cuốn gói ra khỏi nhà rồi, nhưng còn chồng tôi, lúc đầu tôi cũng định sẽ ly hôn với anh ta, nhưng vì anh ta không ngừng cầu xin tôi tha thứ, hơn nữa anh ta thề là chỉ dừng lại ở việc sờ mó bên ngoài chứ tuyệt đối chưa hề xảy ra quan hệ xác thịt gì, thế là cuối cùng tôi đã tha thứ cho anh ta với lời cảnh báo, tôi chỉ có thể cho anh ta một cơ hội, tuyệt đối sẽ không có lần thứ 2.
Theo VNE
Tôi có nên cướp anh từ người yêu 10 năm?
Thực sự hơn 1 năm qua tôi phải sống trong sự khổ tâm rất lớn. Cả tôi và anh đều đau khổ vì yêu nhau mà không đến được với nhau. Tôi chỉ biết trách cuộc đời quá oan trái khi để tôi và anh gặp nhau quá muộn.
Tôi đã từng nghĩ sẽ chấp nhận buông tay anh vì anh đã có một người con gái đang chờ đợi nhưng nhìn thấy sự khổ sở của anh khi phải ở bên người con gái mà anh không yêu tôi lại không đành lòng. Tôi muốn giành anh về phía mình, bởi vì chúng tôi yêu nhau, dẫu tình yêu đó đến muộn màng.
Khi gặp anh, làm việc cùng anh, tôi biết anh đã có bạn gái. Nhưng cái vẻ ngoài lúc nào cũng buồn buồn của anh khiến tôi nghi ngờ rằng tình yêu đó không phải là hạnh phúc mà anh muốn hướng tới. Nhờ công việc được làm cùng nhau nên tôi và anh có thời gian, cơ hội để thân thiết hơn. Đó cũng là điều kiện để tôi biết rằng anh không còn yêu chị ấy - người bạn gái đã bên nhau 10 năm trời.
Anh chị đã từng yêu nhau khi còn học trung học phổ thông. Sau đó, vì một lần nông nổi mà anh đã làm cho chị có bầu. Tất nhiên, khi cả hai người còn quá trẻ như vậy sẽ không thể làm đám cưới được. Anh lặng lẽ đưa chị đi phá bỏ cái thai. Anh tâm sự, lúc đó trong lòng anh yêu thương chị nhiều lắm, xác định sẽ cưới chị làm vợ. Nhưng rồi thời gian đã làm cho cả anh và chị thay đổi.
Chị ấy ghen tuông vô cớ, suốt ngày kiểm soát anh và cấm anh làm mọi điều. Mỗi khi anh và chị xảy ra bất đồng, cần tranh luận là y như rằng chị lại lớn tiếng c.hửi bới anh là loại không ra gì, làm cho chị khổ. Chị cũng trách anh không giàu có để nuôi chị được sung sướng. Nếu không vì chị trót trao thân cho anh thì chị sẽ không bao giờ lấy anh. Nghe chị ấy nói thế, anh đã đề nghị chia tay nhưng chị lại không chịu vì sợ sẽ không ai lấy chị.
Tôi và anh yêu nhau nhưng không dám đến bên nhau vì anh bị ràng buộc bởi người yêu cũ (Ảnh minh họa)
Chị hỗn hào với gia đình anh, thậm chí chị còn mang cái "chứng tích" của lần phá thai để khiến gia đình anh phải có trách nhiệm. Vì yêu chị mà người thân trong gia đình anh ai cũng quay lưng lại với anh vì không thể chịu nổi tính cách của chị ấy. Nhưng anh vừa thương chị ấy, vừa không dám bỏ vì bị chị ấy không chế.
Mỗi lần có cô gái nào đó cảm tình với anh, hoặc thân thiết với anh là chị lại tìm đến tận nơi để "dằn mặt". Chị lại mang cái chuyện "anh ấy đã ngủ với tôi, làm tôi có bầu và đưa đi phá nên giờ anh ấy chắc chắn phải lấy tôi" để làm dập tắt tình cảm (nếu có) của họ. Anh dơ xấu vì chị. Trong con mắt mọi người, dù chưa cưới nhưng ai cũng mặc định nhưu anh đã có vợ, một người vợ thật đáng sợ.
Chính bản thân tôi cũng đã từng bị chị ấy tìm đến để "nói chuyện phải quấy". Chị ấy lại mang bài cũ ra để ngăn chặn tình cảm của tôi. Thú thực lúc đó tôi không thể nào chịu nổi sự hống hách và thiếu văn hóa của chị nhưng vì tôn trọng anh nên tôi đã nhẫn nhịn. Tôi yêu anh, ngày từ lần gặp đầu tiên tôi đã yêu anh nhưng vì nghĩ anh đã có ý chung nhân nên tôi cố gắng kìm nén tình cảm của mình. Nhưng lần gặp đó với chị ta đã khiến tôi muốn thay đổi tất cả. Tôi không cam lòng để anh ở bên một ngươi con gái như vậy.
Lúc đầu anh trốn tránh tình cảm của tôi vì không muốn làm tôi phải khổ. Nhưng tình yêu làm sao ngăn được. Chúng tôi cứ thế xích lại gần nhau hơn. Chị ta càng càn quấy thì tôi và anh lại càng yêu nhau hơn. Tôi dâng hiến cho ah đời con gái của mình. Tôi làm thế vì yêu anh và hoàn toàn không có ý ràng buộc anh hay bắt anh phải chịu trách nhiệm. Tôi không muốn mình lại là một người như chị ta.
Chúng tôi ở bên nhau, yêu nhau trong thầm lặng hơn 1 năm rồi. Đã bao lần anh muốn chia tay vì sợ rằng không thể mang lại hạnh phúc cho tôi. Nhưng lần nào cả tôi và anh đều không làm được. Chúng tôi thực sự yêu và cần nhau. Cũng là phụ nữ, tôi hiểu việc hơn 10 năm qua chị ấy đã phải đợi chờ anh như thế nào. Nhưng tình yêu của anh và chị đâu còn nữa. Họ sống bên nhau chỉ làm khổ nhau mà thôi. Giờ đây, tôi đang đấu tranh dữ dội, liệu tôi có nên giành anh về phía mình hay không? Tôi làm thế không chỉ vì tôi, mà còn vì anh và vì chính chị ấy nữa. Nhưng tôi cũng lo sợ chị ấy sẽ không chịu nổi sự thật này nếu anh rời xa chị. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Chướng mắt với độ chiều vợ thái quá của anh trai Hai vợ chồng anh tôi công tác ở Hà Nội. Chỉ khi nhà có công việc hoặc đợt nghỉ dài, anh chị mới về quê. Kể thế cũng may, chứ nếu anh chị về thường xuyên thì chắc chắn sẽ trở thành chủ đề đàm tiếu của bà con lối xóm lúc trà dư tửu hậu. Mà về ít, anh trai tôi đã...