Trời nóng như lửa vợ vẫn mặc áo cài khuy kín cổ, sự thật đằng sau khiến chồng ‘chết điếng’
Thế mà chỉ 1 tuần sau đó anh đã có ngay câu trả lời của mình khi chị vợ đang ngủ. Đã cả tháng nay anh không gần gũi với vợ rồi. Vợ ngủ anh lén cởi từng khuy áo vợ ra.
Tất cả mọi chuyện đều diễn ra không như suy nghĩ của mình dành cho nó. Giống như chuyện vợ chồng của anh chị cũng như thế không khác gì cả. Anh và chị cùng là bạn với nhau từ cả hơn 20 năm về trước. Sau khi cả hai trải qua vô số những mối tình không đầu không cuối. Cuối cùng anh với chị lại nên duyên vợ chồng.
Ngày cưới của anh chị thậm chí đến bố mẹ lẫn bạn bè đều không thể nào tin nổi rằng anh chị lại kết hôn và trở thành vợ chồng thật. Mỗi một người đều có cho mình những lựa chọn, anh chị cũng như thế mà thôi. Quyết định đến với nhau vì sau bao năm tháng cuối cùng vẫn nên yêu bạn thân nhất của mình.
Anh chị thật sự hiểu nhau, vô cùng hiểu. Chẳng cần phải nói nhiều chỉ cần nhìn thôi là đã đủ khiến cho anh chị hiểu đối phương muốn gì. Vậy mà chị vẫn có thể giấu anh chuyện ngoại tình khiến tim anh tan nát.
Thời gian nay là mùa hè nên lúc nào chị cũng xúng xính diện váy đi làm thôi. Nắng nóng rồi áo chống nắng đến mấy lớp mà chị vẫn than sợ mình đen đi nhiều. Thế mà 1 tuần trở lại đây chị thay đổi đến chóng mặt, đúng đợt anh đi công tác 3 ngày mới về ấy. Anh thật sự không thể nhận ra rằng người phụ nữ của mình đã thay đổi đến như thế khi chị không còn váy áo xúng xính như trước mà đột ngột thay đổi nhiều hơn khi ăn mặc kín đáo.
Đột ngột chị mặc sơ mi, đóng thùng kín kẽ. Thậm chí còn là áo sơ mi dài tay và cài kín đến tận trên cổ. Ban đầu anh vốn không để ý gì nhiều, chỉ hỏi chị vài câu tại sao lại mặc thế khi vợ trả lời tại vì sợ đen thì anh cũng không lăn tăn gì nữa.
Thế nhưng ngay cả mấy hôm nay trời mưa, cũng không lạnh đến độ ấy mà vợ anh vẫn mặc đóng kín cổng cao tường không như bình thường khiến anh có chút gì đó thấy lạ. Thậm chí cả khi đi ngủ vợ cũng muốn mặc kín đáo. Anh càng nghĩ lạ hơn nhưng không dò xét hay hỏi vợ nhiều bởi rõ tính vợ không thích hỏi nhiều.
(Ảnh minh họa)
Thế mà chỉ 1 tuần sau đó anh đã có ngay câu trả lời của mình khi chị vợ đang ngủ. Đã cả tháng nay anh không gần gũi với vợ rồi. Vợ ngủ anh lén cởi từng khuy áo vợ ra. Đúng lúc đang cởi đến khuy thứ hai thì vợ giật bắn mình tỉnh dậy rồi vội vã lấy chăn che kín người.
Video đang HOT
Anh đã nhìn thấy giấu vết đó, từng vết cắn thâm tím ở cổ vợ mình. Anh giật lại, tưởng vợ ngoại tình anh đã muốn đánh vợ. Nhưng sau đó anh thấy vợ lau nước mắt. Anh nhìn kĩ vào gương mặt vợ, chắc chắn đã có điều gì đó rồi. Anh gặng hỏi:
- Em nói cho anh nghe đi, chuyện gì, đã có chuyện gì???
- Em… em sợ lắm.
- Tại sao, nói cho anh nghe.
- Bạn anh, anh Huấn anh ấy cưỡng bức em.
- Sao em không nói cho anh ngay, thằng khốn đó. Tại sao nó làm vậy?
- Hôm đấy anh ta đến nhà tìm anh, nhưng anh không có nhà. Em vừa tắm ra, nhìn thấy em anh ta liền đẩy em vào rồi…
- Nín đi vợ, anh thương có anh ở đây rồi. Đừng khóc nữa.
- Em sợ lắm anh à.
Ôm vợ đang nấc lên thành tiếng mà anh hối hận đến vô cùng. Bạn bè đây sao, bạn bè mà lại làm vợ anh tổn thương. Thảo nào vợ anh phải mặc kín cổng cao tường đến thế. Thảo nào ngay ngày về anh ôm vợ, hôn vợ mà vợ cứ né anh. Thậm chí nhìn mặt anh vợ cũng cố gắng tránh bằng được.
Hóa ra tất cả đều có lý do của nó. Giờ biết sự thật rồi, anh nhất định phải tìm thằng bạn khốn nạn đó dạy cho nó 1 bài học. Người ta khuyên chọn bạn mà chơi quả không sai chút nào. Đừng quá quan trọng tình anh em. Để rồi có cả ngày vợ mình bị chính người anh em tốt hãm hại rồi mới hối hận thì lại đã quá muộn.
Sự thật đằng sau việc chồng tôi đòi ra ở riêng
Nhà chồng tôi có hai anh em, chồng tôi là con trai duy nhất. Vậy nên sau khi cưới chúng tôi phải sống chung với mẹ chồng cũng là chuyện đương nhiên. Thời gian đầu làm dâu của tôi cũng khá khó khăn. Khó không phải bởi mẹ chồng mà là cô em chồng chua ngoa và quá quắt.
ảnh minh họa
Em gái chồng thua tôi bốn tuổi, nhưng với chị dâu thì luôn tỏ ra trịch thượng, bề trên. Từ ngày có tôi về cô ấy còn chẳng động tay đến việc nhà, nói xin lỗi chứ đến cái quần lót thay ra cũng vứt ở chậu chờ chị dâu giặt. Nhiều tối cô ấy về muộn, cả nhà ăn cơm trước rồi để phần cho cô ấy, về sau, ăn sau nhưng không bao giờ rửa bát. Mẹ chồng bảo tôi là bố chồng mất sớm, bà coi hai đứa con như vật báu nên bây giờ cô con gái mới ương ngạnh như thế. Bà cũng nói tôi làm chị đừng chấp nhặt em. Biết là thế nhưng cũng vài lần tôi và em chồng cãi nhau từ chuyện to đến chuyện nhỏ.
Cuộc sống trở nên dễ thở hơn khi cô em đi lấy chồng. Mẹ chồng tôi luôn lo lắng con gái mình tính tình lười biếng ngang ngạnh sẽ khó sống ở nhà chồng. Và đúng thật là như thế. Lấy chồng mới hai tháng đã có 3, 4 lần cô ấy chạy về nhà khóc với mẹ, kêu ca mẹ chồng khắt khe xét nét, bố chồng bảo thủ gia trưởng, còn chồng thì nhu nhược chẳng bao giờ dám bênh vợ một câu. Nói thật, nhìn cô ấy như vậy, lòng tôi cũng có chút hả hê. Giờ thì cô ấy đã nếm mùi vị mà cô ấy từng đối đãi với tôi rồi đấy.
Tôi và mẹ chồng tuy cũng có những khi bằng mặt không bằng lòng, nhưng với tôi mẹ chồng vẫn là một người mẹ tốt. Tôi sinh con, chủ yếu một tay bà chăm sóc cho cả mẹ cả con. Tôi đi làm, bà ở nhà chăm cháu rất chu tất. Tôi cũng chẳng mong mẹ con phải tình cảm ngọt ngào, chỉ cần hiểu nhau một chút, sẻ chia và bao dung nhau một chút là ổn.
Dạo này chồng tôi cứ hay dò hỏi tôi có thích ra ở riêng không? Tôi ngạc nhiên không hiểu vì sao anh lại có ý nghĩ đó. Tôi và mẹ chồng không có xung khắc gì đến mức không ở chung với nhau được. Nhà chồng tuy nhỏ nhưng sắp xếp gọn gàng thì cũng không chật chội lắm. Hơn nữa vợ chồng tôi đi làm suốt ngày, thằng bé con đi học, bà nội cả ngày ở nhà một mình. Tối đến cũng chỉ quây quần bữa cơm xong rồi đi ngủ. Và nhất là, nhà chỉ còn có mẹ, chúng tôi ở riêng thì bỏ mẹ chồng cho ai chăm?
Ấy nhưng chồng tôi lại cứ nói anh thích ra ở riêng chứ sống chung thế này vợ chồng muốn tình cảm cũng khó, rồi là muốn mẹ tham gia câu lạc bộ người cao tuổi, hoạt động này nọ mà không phải lo chuyện con cháu, cơm nước hàng ngày. Chồng tôi còn nói mẹ chồng cũng đồng ý cho chúng tôi ra riêng, nếu chưa đủ tiền thì thuê nhà ở tạm, nếu muốn mua nhà thì mẹ cho thêm mà mua.
Ở riêng, đó là mơ ước của mọi nàng dâu. Thế nhưng trong hoàn cảnh gia đình tôi thì tôi thấy không hợp lý. Và rồi tôi đã vỡ lẽ ra mọi chuyện.
Sáng chủ nhật tôi đi chợ sớm, về nhà thì nghe chồng và mẹ chồng đang nói chuyện. Chồng tôi nói mẹ nên xem xét lại việc cho vợ chồng em gái về nhà mình sinh nở, anh cũng nói tôi không đồng ý ra thuê nhà ở riêng. Mẹ chồng thì một hai bảo chồng tôi thuyết phục vợ, vì em chồng ở nhà chồng khổ quá, muốn thời gian sinh nở về nhà mẹ đẻ chăm cho thoải mái.
Đợi đến lúc mẹ chồng có việc ra khỏi nhà tôi mới hỏi chồng tôi. Lúc này chồng tôi mới thú nhận là mẹ chồng tôi muốn đưa con gái về nhà ở một thời gian. Cô ấy sắp sinh rồi, dĩ nhiên là chồng cô cũng sẽ sang ở cùng. Hóa ra là vì cô ấy ăn ở không biết trên biết dưới nên không được lòng nhà chồng. Mẹ chồng cô ấy thấy cô ấy sắp sinh liền than thở rằng "chưa được con dâu chăm ngày nào mà tới phải phục vụ cả con dâu lẫn cháu". Em gái chồng tôi nghe vậy thì khó chịu đòi chồng cho về nhà mẹ đẻ sinh, không ngờ vừa nói ra ông bà thông gia đồng ý ngay.
Chồng tôi nói mẹ thương con gái nhưng không biết làm sao. Nhà chật chội, thêm vợ chồng em gái nữa thì sợ rằng bất tiện. Vả lại hồi cô ấy chưa lấy chồng, hai chị em tôi vốn đã xích mích không ưa nhau, sợ về sống chung lại va chạm nảy sinh rắc rối. Chính vì thế chồng tôi mới đề xuất phương án vợ chồng tôi tạm thời sẽ thuê nhà ra ở riêng, và mẹ chồng tôi cũng đồng ý như vậy.
Tôi nghe chồng tôi nói xong thấy vô lý đùng đùng, không hiểu vì sao mà cả mẹ và chồng tôi lại có thể tính toán như vậy. Cô ấy là con gái xuất giá rồi thì phải ở nhà chồng. Nếu bố mẹ chồng khó quá không ở được thì ra ngoài thuê nhà mà ở chứ sao lại chạy về nhà mẹ đẻ rồi lại đẩy vợ chồng tôi ra thuê nhà ở tạm. Mẹ chồng thương con gái vậy con trai thì sao? Chồng tôi thương em, còn vợ mình thì sao?
Tôi nói với chồng tôi là chúng tôi không đi đâu hết, nhà mình mình ở. Cô chịu được chật chội thì về, cảm thấy ngại chị dâu thì thôi. Làm gì có chuyện lạ đời, con trai đi thuê nhà để nhường nhà cho vợ chồng con gái ở.
Nói qua nói lại, chồng tôi bảo tôi ích kỉ, rằng: "em út có khó khăn thì mới nhờ đến anh chị. Vả lại mẹ vẫn còn sống, nhà là nhà của bà, trai hay gái gì cũng là con cái trong nhà. Nếu không ra ngoài ở thì cứ sống chung, tính khí cô ấy em biết rồi, sau này có xung đột mâu thuẫn gì thì đừng kêu ca than trách".
Nghe anh ấy nói như thể dọa tôi vậy. Rốt cuộc thì là ai ích kỷ? Là anh, là mẹ anh, là em gái anh hay là tôi?
Theo Dân Trí
Ám ảnh cả đời vì sự thật đằng sau số tiền anh chuẩn bị để làm đám cưới với tôi Để có tiền lo đám cưới với tôi, anh hạ mình đi làm trai bao. Tôi biết làm sao đây? Tôi và anh đã yêu nhau được 3 năm, chúng tôi quyết định sẽ làm đám cưới để được sớm tối bên nhau. Anh hiền lành và tôi biết, anh yêu tôi thật lòng. Anh xuất thân trong gia đình nghèo khó, anh...